Nigoru Hitomi de Nani wo...
Torutonen-sensei So-taro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chapter 2

Chương 119

7 Bình luận - Độ dài: 3,286 từ - Cập nhật:

Walm đã luôn nhẹ nhàng tiêu diệt hết những ma vật cản đường mình trong mê cung, nhưng việc đó kết thúc sau tầng 20. Ở tầng 21, phong cách chiến đấu của cậu đã thay đổi rõ rệt. Tàn dư của các trận chiến bây giờ đã bao gồm thêm những bức tường bị thiêu rụi bởi những ngọn lửa được tạo ra bằng ma lực, cũng như những vết tích của những sinh vật sống vùng vẫy, cào cấu xuống sàn trong đau đớn. Cây kích, thứ mà đã trở nên quen thuộc đến mức tưởng chừng như đã hoà vào làm một với cánh tay của cậu, giờ đã bị nhét vào và nằm bất động bên trong chiếc túi ma thuật.

Nếu những ma vật mà cậu đụng độ vẫn giống như ở những tầng trước, thì lưỡi rìu của cây kích đã làm văng những mảnh thịt ra xung quanh, và máu tươi phun ra khắp nơi đủ để nhuộm đỏ cả căn phòng. Nhưng tàn dư còn lại của những kẻ địch Walm vừa phải đối mặt ở đây chỉ toàn là cát và đá. Điều đó là tất nhiên. Vì những ma vật mà cậu vừa tiêu diệt không có máu và thịt. Chúng là những ma vật mà đôi khi được con người tạo ra để làm khiên chắn trên chiến trường. Golem là tên của chủng sinh vật đó. Một ma vật mạnh mẽ sở hữu lõi là một viên đá ma thuật có khả năng hấp thụ ma thuật từ môi trường xung quanh để duy trì cơ thể. Trên chiến trường, ứng dụng của nó là vô số kể, tuỳ thuộc vào chủng loại.

“Đùa hả trời? Tao đã quá tuổi để nghịch cát rồi, mày biết đấy…”

Loại Golem mà Walm đang phải đối mặt có cấu tạo rất đơn giản. Không sở hữu giáp ở lưng mà chỉ ở tay và phía trước. Trên chiến trường, một con Golem khiếm khuyết như thế thường sẽ bị bỏ qua hoặc nhanh chóng tiêu diệt bằng một đòn vào điểm yếu. Tuy nhiên, sàn nhảy lần này của cậu là một căn phòng đá khép kín ở dưới lòng đất. Nơi mà lợi thế nghiêng hẳn về phía con Golem.

Nếu ba con Golem xếp thành hàng ngang và di chuyển bên trong hành lang, thì chúng không khác với mấy bức tường biết đi là mấy. Tất nhiên,《Strike》có thể dễ dàng cắt đứt tay của chúng, nhưng một đòn tấn công nửa vời thiếu tính toán như thế sẽ chỉ dẫn đến việc bản thân bị phản công. Rốt cuộc thì, lũ Golem, tuy có vẻ ngoài cục mịch, nếu trừ đống giáp trên người ra, thì cơ thể gốc của chúng lại khá nhẹ, biến độ cơ động của chúng thành một yếu tố không nên bị đánh giá thấp. Vì thế nên, chắc chắn, một Walm vẫn đang khoẻ mạnh như hiện tại sẽ không muốn bị những cánh tay gai góc đó ôm chầm lấy để xoa bóp chút nào.

Trong tình huống hiện tại, rút lui sẽ là lựa chọn tốt nhất, nhưng Walm, người đang ở trong một dãy hàng lang, đã bị bao vây cả trước lẫn bởi những bức tường biết đi này. Cho đến tận bây giờ, cậu đã đi được tận 20 tầng mà không cần dùng đến ma thuật, có vẻ như đây bắt đầu là thời điểm mà Walm nên sử dụng ma thuật thường xuyên.

Bắn một quả cầu lửa vào hàng Golem trước mặt, chúng tuy va đập vào nhau cũng như những bức tường xung quanh nhưng vẫn không hề dừng lại. 

Quả cầu lửa, với sức nóng của mình, làm biến dạng môi trường xung quanh khi nó đáp trúng vào mục tiêu đã định, con Golem ở chính giữa. Ngọn lửa nhảy múa lan toả khắp dãy hàng lang chật chội, để lại bầu không khí nóng cũng như những đám lửa bùng cháy. May mắn thay, đối với Walm, một người có tương thích cao với thuộc tính hoả, một ngọn lửa ở cường độ này chẳng khác gì một cơn gió nhẹ mùa hè.

Đầu của con Golem bị trúng đòn trực tiếp vỡ tan ra, viên đá ma thuật dùng làm lõi của nó đã bị phá huỷ. Như một toà nhà bỗng mất đi cột trụ, cả cơ thể nó đổ sập xuống.

Walm đã mong đợi rằng vụ nổ cũng sẽ tiêu diệt hai con Golem kế bên nhưng kết quả chỉ có sự thất vọng. Một số chỗ bị cháy xém và ngọn lửa vẫn còn bám dính trên cơ thể, nhưng chúng dường như không mất đi bất kỳ chức năng cơ thể nào và cứ thế tiếp tục tiến đến.

Xui xẻo thay, giờ thì những con Golem còn lại bắt đầu giơ tay lên để bảo vệ đầu trong khi đang thu hẹp khoảng cách. Đến nước này thì, Walm cũng đã từ bỏ việc cố gắng phá huỷ cả đầu lẫn cánh tay của kẻ địch. Thay vào đó, cậu bắn phát tiếp theo vào những cái chân khổng lồ đang dậm trên sàn đó. Mặc dù chân của Golem là bộ phận cực kỳ vững chắc đủ để nâng đỡ cơ thể khổng lồ đó, nhưng các khớp của nó lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Quả cầu lửa trúng vào gót chân đã thể hiện ngay hiệu quả của mình. Như vừa giẫm phải một quả mình, xung quanh chân của con Golem bị bao trùm trong một vụ nổ rồi một ngọn lửa dữ dội.

Cơ thể bị ngả về phía trước, con Golem cắm vuốt vào tường, cố gắng chống đỡ cơ thể. Nhưng không may thay, đó không phải là giải pháp dứt điểm cho nó. Rốt cuộc thì, phần từ đầu gối của nó trở xuống đã bị xé toạc. Những gì còn lại của chân nó không còn đủ khả năng để chịu được sức nặng của cả cơ thể.

Nếu như đối thủ là con người, thì giờ đây người vừa bị thương như thế chắc chắn sẽ được đưa về tuyến sau để được bảo vệ hoặc thậm chí là rút lui, nhưng kẻ địch hiện tại của cậu thì không được như thế, chúng chẳng khác gì những cỗ máy chỉ có thể chấp hành những mệnh lệnh đơn giản.

Con Golem cố gắng vùng vẫy trong điên loạn, nhưng nó không thể tiếp tục di chuyển và đã bị đồng đội bỏ lại phía sau. Lần này thì Walm đổi gió, chọn biện pháp vật lý để đối đầu với kẻ địch. Nhưng có một điều chắc chắn là cậu sẽ không lao vào vật nhau với một đối thủ hơn mình rất nhiều hạng cân.

Nắm chặt chuỳ trong tay và cảm nhận sức nặng của nó. Walm bắt đầu chạy trong khi giữ nó ở phía sau. Không như kích, chuỳ có phạm vi tấn công rất ngắn, chỉ đến một hoặc hai bước. Vì vậy, cậu cần phải thu hẹp khoảng cách trước tiên.

Để bắt được Walm, những ngón tay vốn luôn được nắm chặt lại của đối phương đã mở ra. Ngoài vuốt ở đầu ngón tay, cậu còn phải cẩn thận với những chiếc gai trên cánh tay của nó. Và nếu bị tóm lấy, nó có thể dễ dàng bóp nát cậu như một quả cam.

Khi khoảng cách dần thu hẹp, Walm bắt đầu nghiêng người và luồn lách sang hai bên. Trong khi vòng sang phía bên trái, cậu xử lý cánh tay phải bất ngờ duỗi về phía mình.

Đúng như dự đoán, kẻ địch sẽ không cứ thế đứng nhìn cậu hành động.

Walm dùng《Strike》vào khuỷu tay của đối phương bằng chùy. Ngoài việc được bao bọc trong ma lực, chính bản thân cây chùy đã là một vũ khí rất tốt trong việc đập. Sự kết hợp hài hoà tạo nên một món vũ khí huỷ diệt khuỷu tay hoàn hảo.

“Tao thực sự không khuyến khích việc vùng vẫy chống cự lúc này đâu.”

Ngó lơ lời khuyên của Walm, con Golem vung cánh tay phải bị gãy của nó xung quanh như thể đang muốn xua đuổi côn trùng. Khuỷu tay nứt nẻ và vỡ vụn của nó không thể theo kịp những chuyển động đột đó và kết quả là cánh tay đã bị đứt lìa, văng lên trần nhà với một tốc độ như thể nó được đẩy đi bằng động cơ phản lực. Nếu nó văng trúng Walm, thì có lẽ cậu sẽ không thể di chuyển trong một lúc. May mắn thay, thiệt hại duy nhất mà cánh tay đó gây ra chỉ là một vết xước mới trên trần nhà.

Với cây chuỳ trên tay, Walm vòng quanh thân của con Golem rồi đánh vào đầu gối của nó. Đối phương cố gắng dùng tay phải để chống xuống, nhưng đã không còn lại gì ở đó. Con Golem, mất đi thế thăng bằng, ngã sầm xuống sàn.

Cố gắng đỡ cơ thể dậy bằng tay còn lại, nhưng cây chùy đã đến được đầu của nó trước. Còn chưa kịp kiểm tra tình hình của cái đầu bản thân vừa đập nát, một bóng đen khác đã bao phủ Walm.

Con Golem thứ hai, vốn đã mất đi một chân do quả cầu lửa trước đó, đã đuổi kịp và cố gắng tấn công. Walm, người đã nhanh chóng phản ứng và rời khỏi vị trí đang đứng, tránh được thân hình to tướng của đối phương. Nếu nhìn thoáng qua từ xa, thì hình dáng hiện tại của nó không khác gì những mảnh đất đá vụn trên mặt sàn hiện tại là mấy, thế nhưng nó vẫn còn có thể di chuyển và không có vẻ gì là sẽ ngưng hoạt động sớm. Không cho đối phương thời gian để phản ứng, Walm nhảy lên lưng và đập chùy như thể đang đóng cọc xuống đất.

Phần sau đầu của con Golem bị đập nát. Mặc dù thế, nó vẫn chưa chết và hiện đang cố với tay về phía tay lưng bằng những chuyển động thiếu tự nhiên như là của một cỗ máy cũ nát. Vặn nhẹ đầu của cây chuỳ vẫn đang cắm sâu vào đầu nó là đủ để dừng hẳn chuyển động của đối phương. Và thế là, cơ thể của con Golem biến trở lại thành một đống đất cát bình thường.

Uể oải bước xuống xác của con Golem, cây gậy đi bộ (chuỳ) của Walm bỗng chạm vào một thứ gì đó.

“Cái gì thế?”

Dùng cây chuỳ để đào bới xung quanh, Walm tìm thấy một vật sáng bóng. Khi nhặt lên, lớp cát bao phủ nó rơi xuống, để lộ ra thứ bên trong.

“Một chiếc vòng tay?”

Không phải là thứ gì đó quá đặc biệt. Chỉ là một vòng tay bạc có hoạ tiết màu đỏ thẫm. Không phải là Walm không thể mang nó, chỉ là nó có phần hơi quá dễ thương so với phong cách hiện tại của cậu. Nếu như thấy một đồng chí đực rựa mang thứ này, thì cậu chắc chắn sẽ trở nên thận trọng hơn rất nhiều với cái cửa sau của mình. 

“Kể cả khi mang đến tiệm cầm đồ, thì mình chắc nó cũng chỉ giúp mình mua được một ly rượu…à…”

“Chẳng phải thứ này có thể dùng làm quà đáp lễ sao?”

“Nếu mua một thứ quá đắt đỏ thì sẽ chỉ tổ khiến cho đối phương thêm phần bối rối mà thôi…”

Walm chạm vào nó vài lần để đánh giá giá chất lượng trước khi cho vào túi ma thuật. Tuy rất muốn ngắm nghía nó thêm một lúc, nhưng rốt cuộc thì cậu không thể. Vì đám ma vật trong mê cung thực sự rất nhiệt tình với công việc của chúng. Rất phù hợp để làm binh sĩ nếu như chúng là con người.

Nhìn vào đám ma vật đang tiến đến, Walm lên tiếng,

“Gargoyle hình chó và Golem bùn? Sau khi nghịch cát xong thì chắc cũng đã đến lúc chơi với đá và bùn rồi.”

Với hy vọng mong manh rằng bản thân sẽ có được một khoảng thời gian vui vẻ, Walm nhìn chằm chằm vào những khối đá và đống bùn đang tiến đến. Đúng như dự đoán, chẳng có phản hồi, chỉ mỗi mình cậu đứng đó độc thoại. Mặc dù đã quen với việc đó, Walm vẫn giang tay chào đón những người bạn mới.

- - - - -

Bầu không khí lạnh lẽo và nặng nề phủ kín căn phòng. Và ở chính giữa, Giesel, một trong những người cai trị thế giới ngầm, đang nhận báo cáo từ cấp dưới của mình.

“Theo những thông tin thu thập được về mục tiêu, có vẻ như hắn không có chỗ ngủ cố định mà luôn di chuyển từ nhà trọ này đến nhà trọ khác. Và chủ yếu ngủ bên trong mê cung. Hắn cũng không có một nhà hàng yêu thích nào. Cuối cùng, không có báo cáo nào về việc hắn vào quán bar hay phố đèn đỏ.”

Giesel gõ ngón tay lên bàn. Có rất nhiều tai mắt ẩn đã được hắn gửi đi khắp mọi ngóc ngách trong thành phố. Mạng lưới của hắn bao gồm những người mà thường chẳng ai ngờ đến, từ những nhân viên trong nhà thổ, quán bar, nhà trọ, cửa hàng, thậm chí đến những cốt cán bên trong hội mạo hiểm giả. Mặc dù vậy, thông tin mà hắn nhận được vẫn không đủ để nắm bắt hành tung của mục tiêu.

“Nói cách khác, là hắn dành phần lớn thời gian nhốt mình trong mê cung, và hành tung của hắn ở trên mặt đất rất thiếu nhất quán, đúng chứ?”

Nghe thấy sự kinh ngạc trong giọng nói của Giesel, tên thuộc hạ liền vội vàng bào chữa.

“Tôi rất xin lỗi. Hắn chủ yếu luôn qua đêm ở bên trong mê cung, vì thế nên chúng tôi không thể liên tục theo dõi hắn.”

Loại bỏ một tên thuộc cấp vô dụng là một điều rất dễ dàng, nhưng Giesel phải thừa nhận rằng lời bào chữa mà tên cấp dưới vừa đưa ra cũng khá là có lý, mặc dù hơi miễn cưỡng. Không như trên mặt đất, chẳng ai lại thích chen chúc bên dưới mê cung cả. Ngay cả khi có sắp xếp thêm nhiều người để giám sát, thì mọi thứ đều sẽ trở nên vô dụng một khi mục tiêu đi xuống những tầng sâu hơn.

“Hắn đã xuống sâu đến mức nào rồi?”

“Tầng 25, hoàn toàn một mình.”

“Ghê tởm… Thật sự đấy, đúng là một tên quái dị… Thế hắn là cái kiểu người không thể hoà đồng và thích tự xoay sở một mình hơn à? Và nếu ngủ bên trong mê cung, thì chắc hẳn hắn phải là một kẻ cực kỳ thận trọng. Hành vi của hắn vốn đã khó xác định rồi, còn thêm cái tính cách như vậy nữa sao? Muốn cứa cổ hắn trong nhà trọ hoặc đầu độc trong quán bar sẽ khó khăn lắm đây.”

Giesel biết rằng cho dù một người có mạnh mẽ đến đâu đi chăng nữa, thì trong lúc đang thỏa mãn một trong ba nhu cầu chính, sự cảnh giác của đối phương chắc chắn sẽ hạ xuống và khoảnh khắc dễ bị tổn thương nhất sẽ đến. Đó là kinh nghiệm đúc kết từ việc phải đối mặt với vô số mục tiêu khó nhằn trong quá khứ. Và cũng theo như chính kinh nghiệm đó, một kẻ không bị cuốn theo ba nhu cầu đó là chính là kẻ khó nhằn nhất.

Ngay cả khi không nắm bắt hoàn toàn được danh tính của đối phương, chỉ dựa trên bộ giáp thì Giesel có thể chắc chắn rằng đối phương là một binh sĩ từ một quốc gia đã sụp đổ, Đế chế Highserk. Theo như nguồn tin của hắn thì, mặc dù đã bị tàn phá trong cuộc chiến tranh, tàn dư của Highserk vẫn còn rất nhiều. Và những kẻ trốn chạy hoặc lang thang sau sự sụp đổ của đế chế phần lớn là tội phạm, những kẻ bị khinh bỉ hoặc những tên tham lam hám tiền tài và danh vọng. Tuy nhiên, mục tiêu hiện tại của Giesel, một binh sĩ Highserk, lại không khớp với những mô tả trên chút nào.

“Trước hết, hắn không nhất thiết phải một mình lao đầu vào mê cung như thế… Hoặc là hắn ta không muốn hợp tác hoặc hắn là một tên cực kỳ cố chấp. Và đối phương không hề hứng thú với rượu hay phụ nữ, một đặc điểm chung của những binh sĩ. Mặt khác, tuy hắn có vẻ như là một người có kỷ luật, hắn lại liều lĩnh một mình thách thức mê cung. Rõ ràng là trông hắn không giống như một kẻ ngốc chút nào… Có lẽ rằng, hắn đang tìm kiếm một nơi thích hợp để tự sát?”

Liên kết những mảnh thông tin ít ỏi lại, Giesel cố phán đoán xem liệu đối phương là kiể người gì. Trên thực tế, đã có một vài trường hợp những người tìm kiếm đến mê cung chỉ để chết. Xu hướng này khá phổ biến ở những quý tộc mất đi tài sản và lãnh thổ, những hiệp sĩ mất đi danh dự, hoặc những binh sĩ chìm trong tuyệt vọng.”

Chìm vào suy nghĩ trong giây lát, nhưng ý thức của Giesel bị đưa về thực tại bởi một giọng nói từ phía trong bóng tối.

“Hoặc là một “kẻ tìm kiếm”, hoặc là “kẻ bi quan”. Dù có là gì đi nữa, việc quê hương bị phá huỷ có vẻ như đã ảnh hưởng đến hành vi của hắn. Vội vàng tấn công vào một kẻ như thế là một nước đi tồi. Ngươi nên sử dụng lực lượng của ta.”

“Ông chắc chứ, lão già?”

“Việc thu thập xác chết đã hoàn thành. Lực lượng dưới trướng ta hiện đang không có gì để làm. Hơn nữa, không lấy được một cái xác tốt như thế thì đúng thật là đáng tiếc… Mặc dù “đầu nhọn” và “đầu đất” là hai tên khá hèn nhát, nhưng có một sự thật không thể chối cãi rằng chúng là những đối thủ rất khó nhằn.”

Việc thu thập nguyên liệu cứ như là một món gia vị tinh tế cần thiết cuối cùng để hoàn thiện kế hoạch phục thù, sau cùng thì đó là lẽ sống duy nhất của ông lão mà Giesel biết.

Đúng thế, ngoài việc nuôi dưỡng Giesel ra, ông ta cũng là một kẻ rất tận tụy trong việc trả thù. Mặc dù, sự sâu sắc cũng như độ ngoan cường của nó không thể nào so sánh với Giesel.

Giesel, người không quá kén chọn về phương pháp trả thù, đã ra lệnh cho thuộc hạ của mình sau khi đưa ra một số thông tin. Tóm lại, thứ duy nhất hắn muốn chính là cái chết của người đàn ông đó. Bất kể thế nào, miễn là trái tim của hắn ngừng đập và cơ thể của hắn thối rữa. Với hắn thì như vậy là đủ để thể hiện lòng tiếc thương với người em trai quá cố của mình.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Vẵn chx em trai thằng boss này là thằng nào. Main kill từ bao giờ thế
Xem thêm
-1 băng đảng =)))
Xem thêm
Tôi khá chắc cái vòng đó của main khá op
Xem thêm
Ngon, sắp có biến
Xem thêm