Nigoru Hitomi de Nani wo...
Torutonen-sensei So-taro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Volume 2

Chương 109 - Thành phố Mê cung - Bergana

2 Bình luận - Độ dài: 1,859 từ - Cập nhật:

Thành phố Mê cung, Bergana–một nơi đầy hứa hẹn do sự thịnh vượng mà nó có thể mang lại nhờ vào thứ nằm ở bên trong nó, một trong những mê cung lớn nhất trên khắp lục địa, nơi mà nguyên liệu quý hiếm cũng như cổ vật liên tục xuất hiện. Tuy nhiên, nơi nào ánh sáng chiếu đến chắc chắn sẽ tồn tại một bóng tối sâu thẳm. Kể từ thời xa xưa, thành phố này đã là một bãi chiến trường nơi mà người cai trị liên tục được thay đổi, nhanh đến mức những mối hận thù cho kẻ vừa lên nắm quyền cũng không thể nào theo kịp. Những cuộc tranh giành quyền lực đẫm máu cứ thế tiếp diễn cho đến tận ngày nay.

Sau những trận chiến trên biên giới với Libertoa, Walm cũng đã chiến đấu với nhiều quốc gia khác, tham chiến trên nhiều loại địa hình và đối mặt với nhiều toán quân khác nhau. Những trải nghiệm đó cho phép cậu hình dung ra những cuộc chiến có thể đã nổ ra xung quanh Bergana. Với vô số dấu tích của những trại lính cũng như các chiến sự được dựng xung quanh là bằng chứng không thể chối cãi về những trận chiến tranh giành quyền lực đã từng nổ ra trong quá khứ.

“Nhiều người sử dụng đường bộ thật nhỉ, và mình thật chí còn chưa đến được thành phố đấy.”

Những người ở nhiều độ tuổi và trang phục khác nhau kéo theo vô số xe ngựa xe kéo, hoà mình vào trong đó là những người lữ hành được trang bị sơ qua, cũng như những nông dân và mạo hiểm giả. Việc có sự đa dạng về cả hàng hoá cũng như con người như thế cho thấy Bergana đang sở hữu một nền kinh tế khá thịnh vượng. Mặc dù là một địa điểm với việc tạo ra tài nguyên là điểm chính, mức tiêu thụ của thành phố mê cung cũng rất đáng kể. Đối với những người có ham muốn giàu có cũng như thăng tiến trong xã hội, thì nơi đó quả thật là một địa điểm lý tưởng. Tất nhiên, Walm cũng biết từ thông tin mà bản thân thu thập được, chính là cũng có nhiều người gặp phải thất bại, phá sản, xui xẻo hơn thì là cả thể xác lẫn linh hồn đều bị mê cung nuốt chửng.

Chuyến hải hành dài dằng dẵng đó cũng có tác động tích cực lên kiến thức của Walm. Vì suy cho cùng thì, những người vốn nghèo như cậu rất hiếm khi đi xa trên tàu buôn. Trong một thế giới mà việc thu thập thông tin là một thách thức lớn, những hiểu biết sâu sắc từ những người có quan hệ rộng rãi trở nên rất có giá trị. Và sau khi phải đối mặt với những đợt tấn công từ ma vật cũng như chịu đựng sự buồn chán, tẻ nhạt của chuyến hành trình dài, miệng lưỡi của những hành khách trên tàu đã thả lỏng hơn, giúp cho Walm có cơ hội lắng nghe những câu chuyện từ họ. Nhờ vào đó, cậu đã biết trước được thông tin về con người, môi trường và tình hình chung ở Bergana.

Càng đến gần thành phố, số lượng lính tuần tra ngày càng tăng lên. Ai nấy cũng được khoác lên mình một bộ giáp được bảo dưỡng tốt từ đầu đến chân, liếc nhìn những người đang đi trên đường với một ánh mắt sắc sảo.

“Đừng có mà dừng xe ngựa giữa đường như thế. Đây không phải là đường làng đâu. Đẩy xe sang một bên nhanh.”

“Xin lỗi, chỉ là nó hơi bướng bỉnh một tí… Này, mày có chịu nghe không hả. Tao sẽ xẻ thịt mày để đi nấu bít tết đấy!”

Walm đoán là trục xe gặp phải vấn đề hoặc là do chính con bò đang cố nổi loạn, nhưng người nông dân đã nhanh chóng xin lỗi người lính tuần tra và vội vàng nắm lấy chiếc khuyên mũi để dắt con bò sang lề đường.

“Đây là lần thứ hai rồi đấy. Cố tìm ra cách giải quyết đi. Ông có biết con đường này có bao nhiêu phương tiện cần lưu thông hay không? Cản trở tuyến đường này có thể bị coi là tội nặng đấy.”

“Tôi rất xin lỗi, tôi đảm bảo rằng nó sẽ nghe lời vào lần tới, xin hãy tha cho tôi.”

“Mà thôi, đừng để con bò bướng bỉnh này được đà lấn tới đấy. Ông cũng không muốn bị phạt đánh đòn cùng với gia súc của mình đâu, phải không?”

Vẻ tự tin của những người lính tuần tra cho thấy việc họ đã được qua huấn luyện kỹ càng, rất hiệu quả trong việc răn đe những người phạm tội.

Thành phố Mê cung Bergana do Hầu tước Borgia cai quản, quý tộc đứng đầu một trong những gia tộc lớn nhất trên Quốc đảo Galmud. Hầu tước duy trì một đội quân thường trực bao gồm 3,000 binh sĩ trong thành phố, nếu tính thêm cả quân đồn trú ở biên giới, thì họ có lực lượng tổng thể là 40,000 người. Duy trì một lực lượng như thế ngay cả trong thời bình cũng đòi hỏi phải có một nguồn tài chính khổng lồ.

Mặc dù ban đầu vẫn còn bán tín bán nghi về thông tin đó, nhưng sau khi được nhìn thấy qua tấm bản đồ ở trên tàu, cậu đã hiểu được. Lãnh thổ của Hầu tước Borgia giáp với Cộng hoà Meiris và Liên minh Rừng Aleynard, biến nơi đây trở thành một khu vực rất nguy hiểm. Ngay cả những cuộc xung đột nhỏ lẻ ở biên giới cũng có thể gây ra thương vong đến vài nghìn binh sĩ, và nếu giao tranh ở quy mô toàn diện thì con số đó có thể đẩy lên đến hàng chục nghìn.

Nếu cả ba đại cường quốc, những quốc gia đủ sức mạnh để có thể thậm chí giết rồng, tham gia vào một cuộc chiến tranh toàn diện, thì cả vùng đất này sẽ bị biến thành một biển máu. May mắn thay, tuy mối quan hệ vẫn căng thẳng, nhưng một nền hoà bình đã được dựng lên và duy trì xuyên suốt nhiều thập kỷ qua. Thế nên, tạm thời Walm không có nhiều lý do để bản thân trở nên lo lắng.

Walm, nhìn cảnh quan thành phố với ánh mắt đầy sự tò mò, trông cậu lúc này như một anh chàng nhà quê lần đầu được lên thành phố. Cố gắng không gây chú ý, cậu giữ yên đầu và chỉ quan sát bằng mắt.. Cuối cùng, cậu đã đến được vùng ngoại ô của thành phố mê cung.

Bergana được bao phủ bởi những bức tường dày đặc với mê cung làm trung tâm, và nhiều bức tường cũng như cơ sở vật chất khác cũng được dựng lên xung quanh sau khi thành phố trở nên thịnh vượng. Để theo kịp dân số, những toà nhà liên tục mọc lên, và dần dà vượt ra khỏi bên ngoài các bức tường.

“Ờm, đến nơi rồi, nhưng… ha, mình lại chả quen thuộc đường phố xung quanh.”

Lạ lẫm với thành phố mà cậu vừa đến, Walm đi dọc theo những tuyến đường đông đúc và sử dụng những bức tường thành phía xa như là cột mốc. Ngay cả những toà nhà được xây dựng bên ngoài thành phố thôi cũng đã vượt trội hơn so với những thành phố mà cậu đã đi qua.

Thi thoảng, cậu cũng trông thấy những người mới đến như mình bị đám đông lấn át, chỉ có thể đứng ngơ ngác bên vệ đường. Walm tuy cảm thấy đồng cảm nhưng cũng biết rằng bản thân cậu khác biệt. Suy cho cùng, ở thế giới trước đây, cậu đã từng dũng cảm đi trên những chuyến tàu với số lượng người đạt đến 180% so với sức chứa tối đa. Đối với cựu chiến binh doanh nghiệp như thế, thì đám đông này chỉ như một gợn sóng nhỏ, gợi lên nỗi nhớ.

Điều chỉnh tốc độ và sải chân của bản thân để phù hợp với dòng người, Walm nhẹ nhàng di chuyển qua đám đông. Cuối cùng, cậu đã đến được với cổng thành. Tuy không có hào, nhưng cổng thành có hai tháp canh và hai lớp cổng, một cổng ngoài và một cổng trong. Thậm chí cậu còn có thể tìm thấy các khe bắn tên và lối đi cho binh sĩ.

“Minh đâu tới đây vì chuyện này… thói quen xấu. Hay đúng hơn là bệnh nghề nghiệp nhỉ.”

Trong vô thức, Walm đã bắt đầu phân tích các công trình phòng thủ của nơi đây. Nhưng cuộc đời làm lính của cậu đã kết thúc từ lâu, giờ đây cậu chỉ là một tên bại binh. Dẫu thế, cậu vẫn đang tiếp tục đánh giá chiều cao của những bức tường, nơi có thể có điểm mù cũng như các điểm tựa tiềm năng như thể đang lên kế hoạch cho một cuộc tập kích. Nhận thức được điều bản thân vừa làm, cậu cau mày và chuyển sự tập trung sang nơi khác.

Có khoảng mười binh sĩ đang chặn ở cổng vào. Quan sát từ xa, Walm nhận ra rằng họ đang thu phí vào cổng. Trong số đó có một cá nhân, dường như được cho vào miễn phí, trên tay là thứ có vẻ như là giấy thông hành có biểu tượng của Hầu tước. Người đó có khả năng là cư dân hoặc đang kinh doanh hợp pháp trong thành phố.

“Vậy là họ sử dụng cổng như là một trạm thu phí. Chẳng trách tại sao khu vực bên ngoài bức tường lại đông đúc như thế. Những người không đủ khả năng trả phí đã bắt đầu sống ở đây.”

Walm muốn tránh những rắc rối có thể gây ra do hiểu lầm văn hoá hoặc vi phạm những luật bất thành văn. Cậu cần phải thu thập thêm thông tin ở địa phương trước khi bước chân qua cổng. Điều này cũng đồng nghĩa với việc cậu phải tìm đến các quán rượu hoặc nhà hàng ở trong khu vực, những nguồn tin thiết yếu cho những người không có chút quan hệ nào ở nơi vừa đến.

Nhớ lại con đường đến cổng, Walm lần lại những nơi bản thân vừa đi qua. Cậu rời khỏi đường chính, sử dụng giác quan của mình để trinh sát những khu vực sắp đặt chân đến như một chú chó. Khả năng là thứ cậu đã có được từ chiến tranh và nó vẫn luôn thể hiện được sự hữu dụng của mình.

Chẳng mấy chốc, Walm đã tìm thấy một quán rượu bình dân, một lần nữa khẳng định lại giác quan nhạy bén của cậu.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Anh này tìm quán rựu ez
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Nhắm mắt lại một chút là đã tìm được quán rượu, hẳn là giác quan được mài giũa trên chiến trường :))
Xem thêm