Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 243 - Yama-hime

0 Bình luận - Độ dài: 1,646 từ - Cập nhật:

Yoruko đến trước mặt Enyasha, một tay kéo cô ta dậy, trong tay liền hiện ra một tấm linh phù, nói: “Không được phản kháng!”

Đây là một loại linh phù có thể phong ấn thần lực của cảnh giới Thần Minh, là bảo vật mà Lily có được sau khi chém giết vô số kẻ địch. Loại linh phù này trừ phi đối phương hoàn toàn từ bỏ chống cự mới có thể phong ấn hiệu quả, nếu không với thực lực của Yoruko dù có dựa vào linh phù cũng tuyệt đối không thể nào phong ấn được thực lực của một người ở cảnh giới Hoàng Tuyền.

Enyasha sợ hãi thần phạt, cô ta đâu biết ba đạo bí pháp của Lily đã dùng hết, bèn vô cùng thuận tòng không chút chống cự nào, để cho Yoruko phong ấn thần lực của mình. Như vậy, phối hợp với dây thừng trói buộc thì tuyệt đối an toàn rồi.

“Nói, các ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại nô dịch Kagami-Onna?” Chuyện bên trong, Yoruko hôm qua đã nghe ngóng được một ít, nhưng vẫn không biết được ngọn ngành.

“Nếu ngươi dám có nửa lời nói dối, chị Yoruko sẽ lập tức gọi thần phạt đến!” Shiu cảnh cáo.

Enyasha bây giờ thực lực đã bị phong ấn, đừng nói là thần phạt, ngay cả mấy cô gái này cũng có thể dùng các loại phương pháp để xử lý cô ta. Cô ta chỉ có thể nói ra sự thật.

“Các vị sứ giả của tiền bối tha mạng, tôi nói là được.”

“Tiền bối nào? Vị đã giáng thần phạt lên ngươi là một Nữ Thần trẻ và đẹp hơn ngươi rất nhiều! Phải gọi là Nữ Thần, hiểu chưa?” Shiu giận dữ nói.

“Shiu, đừng tiết lộ những chuyện không liên quan!” Yoruko truyền âm cảnh cáo.

“A…” Shiu lúc này mới ý thức được, vội che miệng lại.

“Thưa các vị sứ giả của Nữ Thần, tộc Dạ Xoa chúng tôi vốn là quỷ tộc Yomi, tôi và ba đại Quỷ Vương cũng là nòng cốt trong tộc Dạ Xoa ở Yomi.”

“Đợi đã, tộc Dạ Xoa, các ngươi và Rakshasa-Onna dưới trướng phu nhân Yomi có quan hệ gì?” Yoruko hỏi.

“Chuyện này… tộc Dạ Xoa và tộc Tu La đều là hai quỷ tộc hiếu chiến, mạnh mẽ của Yomi. Từng có thời, hai bên còn tiến hành những cuộc chém giết không ngừng ở Yomi, đến sau này, hai đại tông gia đều lưỡng bại câu thương, gần như bị diệt. Còn về Rakshasa-Onna, Asura-Onna, tôi cũng có nghe nói, họ vốn là con mồ côi của thủ lĩnh hai tộc tông gia, được phu nhân Yomi nhận nuôi. Còn chúng tôi là một nhánh trong số đông đảo các phân gia bị chia tách sau đại chiến giữa tộc Dạ Xoa và tộc Tu La. Muốn nói về địa vị huyết thống thì hẳn là kém Rakshasa-Onna rất nhiều.” Enyasha nói.

(Tôi đếu biết tại sao chương này tác lại ghi là tộc Dạ Xoa và Dạ Xoa Nữ, nhưng 100% là nhắc đến La Sát Nữ nên cứ đổi là Rakshasa-Onna vậy)

“Vậy sao? Nhưng nói thế nào đi nữa, nể tình ngươi và Rakshasa-Onna cũng xem như cùng một tộc, chỉ cần ngươi thành thật khai báo, chúng ta sẽ thả ngươi đi.” Yoruko nói.

“Đa tạ sứ giả của Nữ Thần.”

“Các ngươi tại sao lại lừa gạt, nô dịch Kagami-Onna?”

“Phân gia của tộc Dạ Xoa chúng tôi được Kunitsukami thuê, thông qua Takamagahara đến Thế Giới Gương này. Chúng tôi cũng chỉ là nhận tiền làm việc thôi.” Enyasha nói.

“Kunitsukami? Takamagahara?” Các chị em, thậm chí cả Lily trong không gian gương đều kinh hãi, không ngờ những thế lực đen tối này đã vươn tay đến tận quê hương của gương cổ.

“Chúng tôi và các quỷ tộc được thuê khác phụng mệnh từ khắp nơi trong Thế Giới Gương, lấy danh nghĩa tuyển mộ Kagami-Onna để lừa gạt những người phụ nữ đủ điều kiện đến đây, ép buộc họ đào Thiên Kiên Thạch ở sông Ten'an. Chỉ có những người phụ nữ có tư chất Kagami-Onna, lợi dụng gương cổ mới có thể sàng lọc ra được Thiên Kiên Thạch, cho nên mới lừa gạt, nô dịch họ.”

“Thiên Kiên Thạch các ngươi gửi đi đâu, dùng để làm gì?” Yukiko hỏi.

“Thiên Kiên Thạch là nguyên liệu cần thiết để chế tạo gương theo cổ pháp, được gửi đến Thiên Kim Sơn, cùng với sắt sản xuất ở Thiên Kim Sơn để luyện, là có thể tạo ra được những chiếc gương có pháp lực phi phàm.”

“Tại sao lại phải chế tạo nhiều gương như vậy?” Yoruko hỏi.

“Chuyện này… tôi cũng không biết. Chúng tôi chỉ biết, gương sau khi được chế tạo ở Thiên Kim Sơn đều giao cho đám Kunitsukami đó.”

“Nói như vậy? Cứ điểm của các Kunitsukami ở Thế Giới Gương chính là ở Thiên Kim Sơn?”

“Đúng vậy. Họ rất ít khi tự mình lộ diện, mọi việc đều giao cho các bộ tộc yêu quỷ được thuê như chúng tôi làm. Họ tại sao lại tốn công tốn sức như vậy để chế tạo lượng lớn gương, chúng tôi cũng không biết, cũng không được phép dò hỏi.”

Yoruko xem xét Enyasha, thấy cô ta nói không giống như là giả. Vốn định nghiêm trị, nhưng đã là một nhánh xa của tộc Rakshasa-Onna cùng dưới trướng phu nhân, cũng đành thôi. Hơn nữa cũng đã giết ba đại Quỷ Vương, xem như đã trừng phạt đủ rồi.

“Chúng ta cần ngươi dẫn chúng ta đến Thiên Kim Sơn, đến đó rồi tự nhiên sẽ thả ngươi. Ngươi đừng giở trò, nếu không, dù thần phạt không giết ngươi, ngươi cũng đừng mong quay về Yomi.” Yoruko nói.

“Hả? Tại sao lại vậy?”

“Hừ, vị Nữ Thần điều khiển thần phạt đó có quan hệ không tầm thường với công chúa Rakshasa-Onna của tộc Dạ Xoa các ngươi đâu.” Yoruko lạnh lùng nói.

“Cái gì? Lại có chuyện như vậy… tôi hiểu rồi, tôi nhất định sẽ không chống lại vị Nữ Thần đó.” Enyasha cúi đầu nói.

Theo lời khai của Enyasha, Thiên Kim Sơn ở nơi sâu thẳm thượng nguồn sông Ten'an. Thế là Yoruko và các cô lấy một chiếc thuyền nhỏ từ khu mỏ, mang theo Enyasha lên thuyền, định bụng tiếp tục ngược dòng đi lên, đến Thiên Kim Sơn.

Tuy nhiên, lại thấy cách đó không xa có một chiếc thuyền đang đi tới. Thuyền đó cập bờ, trên thuyền mười mấy Kagami-Onna, mấy người thuyền phu và vài võ tăng đi đầu lên bờ. Họ lại cảm thấy kỳ lạ, trên bờ một mảnh hỗn loạn, cũng không thấy có yêu quái nào ra đón. Thì ra tộc Dạ Xoa Quỷ và thuộc hạ yêu quái của chúng đều đã bị Enyasha theo yêu cầu của Yoruko giải tán rồi.

“Sao vậy?” vị Daifuken vạm vỡ, già nua dẫn đầu hoang mang.

“Sao vậy? Các người tự mình làm chuyện ác, còn không biết sao?” Yoruko và các cô từ trên bờ đi xuống cây cầu gỗ, tay cầm binh khí.

“Cái gì?” Các tăng lữ thấy người đến không có thiện ý, cảm thấy đã có biến.

“Lên thuyền, mau khởi hành trước đã rồi nói!” Daifuken lập tức hét lên.

Các Kagami-Onna trên thuyền cũng một phen hoang mang.

Tuy nhiên, lúc này trên boong thuyền có một bóng dáng quen thuộc hét về phía các chị em: “Yoruko? Yumi?”

Yumi nhìn lại, kinh ngạc, “Hai, Haihime đại nhân?”

Sau một hồi truyền âm ngắn gọn, Haihime đã hiểu được tình hình. Sau đó, năm chị em ra tay, dễ dàng đánh tan những kẻ đồng lõa đã nô dịch các Kagami-Onna này. Vị Daifuken đó cũng bị giết tại chỗ. Còn những Kagami-Onna bị lừa khác thì cùng với những Kagami-Onna đã được giải phóng ở đây quay về.

“Chị Haihime, chúng ta lại tương tụ rồi, thật tốt quá!” Shiu nắm tay Haihime nói. Năm chị em tương tụ, sức mạnh đối phó với nguy hiểm lại lớn hơn. Họ trao đổi tình báo, cùng nhau bàn bạc xong, quyết định tiếp tục đến Thiên Kim Sơn.

Thế là Haihime và bốn vị chị em cùng nhau áp giải Enyasha, lên một chiếc thuyền nhỏ, men theo sông đi lên.

Lúc này, ở Thiên Kim Sơn, cách chiếc thuyền nhỏ của Haihime và Yoruko mấy ngàn dặm.

Đây là một ngọn núi khổng lồ cao mấy chục vạn mét. Trên núi không một ngọn cỏ, toàn là những nham thạch âm u, kiên cố. Vách núi như thể được quỷ thần đẽo gọt. Nham thạch đó dưới ánh sáng còn ánh lên những tia sáng vàng, tỏa ra khí tức hùng vĩ, cổ xưa và khoáng đạt.

Bầu trời một màu vàng úa mà bao la. Xa xa, trên con đường đá vững chãi, hai con tiểu quỷ toàn thân ánh lên sắc kim loại men theo núi đi xuống.

Một con sừng bạc đôi nói với con sừng vàng đơn kia: “Hầy! Đại hội tuyển thân của Yama-hime đại nhân đúng là làm chúng ta bận chết đi được!”

“Chứ còn gì nữa! Yama-hime đại nhân này cũng thật là, rõ ràng cao ráo xinh đẹp như vậy lại không thích những yêu quái anh dũng trong núi như chúng ta, lại cứ thích phụ nữ. Đây thực sự là phí của trời, phí của trời mà!” Tiểu quỷ mình vàng một sừng than thở.

“Haizzz! Không được nói bậy về Yama-hime đại nhân, lỡ như bị nghe thấy, cái mạng nhỏ của ngươi và ta coi như xong đó!”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận