Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 56 - Làm Sao Đề Về Bích Lạc?

0 Bình luận - Độ dài: 2,318 từ - Cập nhật:

Ba người nhóm Lily toàn lực bay nhanh, đến được cửa ải đầu tiên của khe vực mây sấm.

Quân Amaoshiro ở đó, đã nhận được tin tức.

Tuy nhiên, cửa ải này chẳng qua chỉ có trăm binh sĩ quân Amaoshiro cấp Bắc Đẩu cộng thêm ba vệ binh cảnh giới Cao Thiên bình thường, làm gì mà cản được.

"Đứng lại!"

"Chặn chúng lại, nhất định phải chặn lại!"

Quân Amaoshiro đứng trên thành lầu bắn cung tên, ném trường mâu về phía ba vị nữ thần đang bay tới từ xa, thậm chí còn chuẩn bị cả lưới trời!

"Nếu bắt được! Chắc chắn là đại công, hơn nữa còn là những nữ thần xinh đẹp như trong truyền thuyết!"

Quân Amaoshiro tuy sĩ khí dâng cao, nhưng, một trận bão hoa anh đào, đã thổi bay đám quân Amaoshiro cấp Bắc Đẩu tan tác, một phen hỗn loạn, còn lại ba viên tướng lĩnh miễn cưỡng bay qua cản trở.

"Đừng hòng trốn thoát!" Tên tướng lĩnh quân Amaoshiro đi đầu bay tới gầm lên.

"Biết rõ không phải là đối thủ? Cũng đến nộp mạng à?" Lily lạnh lùng nói.

"Chinh phục phụ nữ mạnh mẽ, mới là bản sắc của đàn ông đích thực quân Amaoshiro chúng ta!"

Tên tướng lĩnh quân Amaoshiro dù sao cũng cao bốn, năm mét, bàn tay to lớn trực tiếp chộp về phía Lily.

Tuy nhiên lại bị Lily dễ dàng né qua, trực tiếp ôm lấy cánh tay của hắn, một luồng sức mạnh không thể tin nổi, quật ngã gã khổng lồ này một cú trên không trung, mãnh liệt ném ra ngoài.

Ầm! Trực tiếp làm vỡ nát cổng thành của cửa ải.

Keng! Uesugi Rei một kiếm xuất ra, vũ khí trong tay hai viên tướng lĩnh quân Amaoshiro còn lại cùng với cánh tay to lớn của họ đều bị chém đứt!

Ba người như ba đạo lưu quang, xông qua cửa ải.

Căn bản không thể cản được!

Bay nhanh suốt đường trong khe vực mây sấm, lại xông qua cửa ải thứ hai, nơi đó thậm chí không phải là tinh nhuệ của quân Amaoshiro canh giữ, Lily chỉ dùng sức mạnh của Bí cảnh đã đánh tan toàn bộ quân đồn trú của cửa ải này.

Ba người xông ra khỏi khe vực lôi vân, gần như không chút trì hoãn.

Phương hướng lúc đến, Lily vẫn còn nhớ, cô dẫn theo Uesugi Rei và Bishamonten bay về phía Phù Đảo Bokuri.

Lúc này ba người căn bản không hề nén khí tức, đều phóng thích thần lực toàn tốc bay nhanh.

Lúc này tại thành Bokuri trên Phù Đảo.

Vị thành chủ Magatsu đã từng uy hiếp Risetsu, vừa hay nhận được cảnh báo từ cửa ải phía trước. Còn về quân Amaoshiro, không hề thông báo cho thành chủ Bokuri, căn bản không coi loại hàng này là sức chiến đấu.

"Cái gì? Có người đột phá cửa ải ngược chiều? Lại còn là phụ nữ?" Thành chủ Kuromon đặt chén rượu xuống, đứng dậy.

"Lão phu bây giờ đang thiếu phụ nữ tươi mới, ba người phụ nữ này có thể đột phá cửa ải, chắc chắn có chút thực lực, ta thích nhất những phụ nữ có bản lĩnh. Những người phụ nữ này đa phần đều tâm cao khí ngạo, bắt giữ họ, tra tấn, chinh phục họ mùi vị, tuyệt vời không tả xiết!"

Kuromon lập tức ra lệnh, dẫn theo ba trăm quân đồn trú Magatsu trong thành, đạp lên phi hành vân trận, tiến lên cản trở.

Dù sao, nhóm Lily không hề che giấu thần lực đã bị tiền đồn phía trước phát hiện.

Bên ngoài thành lầu của Kuromon, sau lưng một gã đàn ông tộc Magatsu đang có hai vị Thiên Nữ đi theo.

"Hê hê hê, thuốc mà hai ngươi luyện cho ta, hiệu quả thật tốt, bây giờ thực lực của ta đã tăng mạnh, để các ngươi xem sự lợi hại của ta đây!" Gã đàn ông đó tự tin tràn trề. (Ai nói câu này khả lăng và hẹo rất nhanh)

Hai vị Thiên Nữ không chỉ bị ép luyện thuốc mà còn bị đánh đập, tức giận mà không dám nói gì.

Nhưng một trong hai vị Thiên Nữ vẫn không nhịn được nói: "Đại nhân, ba người đó có thể xông qua khe vực lôi vân, thực lực chỉ e rất không tầm thường, đại nhân hay là cẩn thận một chút thì hơn."

"Ha ha ha ha! Sợ gì chứ? Chúng ta đi mấy trăm huynh đệ, đánh ba người họ chẳng phải là dễ như trở bàn tay sao? Lão tử cũng đi chia một chén canh, để tránh đến lúc bắt được họ, lão tử không tham gia, lại không tiện đi xếp hàng!"

Hai vị Thiên Nữ sắc mặt lạnh lùng, người lớn tuổi hơn ngăn cản, khuyên nhủ người trẻ tuổi hơn, trong lòng luôn có dự cảm: tự làm bậy, không thể sống.

Mây đen cuồn cuộn trên bầu trời, mấy trăm quân Magatsu vẫy cờ gióng trống, dưới sự dẫn dắt của Kuromon xông ra, cản trở bước tiến của nhóm Lily.

"Lily, đó đều là đám phế vật, không cần quan tâm đến chúng, đi vòng qua đi!" Bishamonten hét lên.

"Không..." Lily lại nhận ra Kuromon và mấy tên trong đám quân Magatsu đã từng sỉ nhục Thiên Nữ. Lúc đó Lily đã nén giận không có cách nào động thủ.

Còn bây giờ ư?

"Lối đi đến Bích Lạc Giới ở ngay phía trước Phù Đảo này, chúng ta phớt lờ chúng, có thể sẽ bị chúng phát hiện hành tung."

Nói rồi, Lily bay thẳng qua.

"Đến rồi!"

"Ta đi, tốt..." Kuromon đang ước tính khoảng cách giữa mình và nữ tử đang bay tới, tính toán khi nào thì ra tay tấn công.

Một đạo lưu quang màu đỏ thắm, đã tràn ngập tầm nhìn của hắn.

Phập! Một đạo kiếm quang màu đỏ thắm thon dài như một đường chỉ, lướt qua tầng mây.

Đầu của Magatsukami Kuromon, rơi xuống.

"Cái gì?" Đám quân Magatsu hoàn toàn không nhìn rõ đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ thấy đường chỉ đỏ thắm đã chém bay đầu của Kuromon, "Vù!" một tiếng quét qua toàn quân.

Chỉ qua lại hai lần.

Tất cả quân Magatsu, đều bất động.

Một lát sau, dưới đám mây đen, một cơn mưa máu đổ xuống.

"Chuyện, chuyện đã xảy ravậy..."

"Vừa rồi hình như, có nữ thần... toàn bộ khí tức của tộc Magatsu, đều đã biến mất!" Hai vị Thiên Nữ luyện thuốc, trên vai, trên mặt còn mang theo vết bầm, nắm lấy tay nhau, run rẩy, nhìn lên trời.

Nhóm của Lily ba người lướt qua Phù Đảo, đến được rìa của Phù Đảo, giữa trời mây mênh mông.

Lily đại khái cảm nhận được phương vị, dẫn theo hai người bay vào trong sương mù. Trong sương mù, tìm kiếm một lúc, liền tìm thấy được điểm cuối của con đường ánh sáng đó.

"Men theo con đường ánh sáng này đi thẳng về phía trước, là có thể đến được Bích Lạc Giới." Lily nói.

Uesugi Rei gật đầu, lúc này tâm trạng cũng cảm khái, "Mẹ, cuối cùng chúng ta cũng sắp thoát khỏi nơi này rồi."

Lily và Uesugi Rei đáp xuống con đường ánh sáng, đang định đi về phía trước.

Bishamonten đáp xuống con đường ánh sáng, mắt cá chân trực tiếp xuyên qua con đường ánh sáng, như là không có vật cản.

"Hả?? Chuyện gì vậy?" Hai người quay đầu lại.

"Hai con? Có thể dẫm lên con đường ánh sáng này sao?" Bishamonten nghi hoặc nói.

"Đúng vậy." Lily còn dùng giày cao gót, ma sát mấy lần trên con đường ánh sáng.

Tuy nhiên bất kể Bishamonten thử thế nào, đều không thể dẫm lên con đường ánh sáng. Con đường ánh sáng này đối với bà, tựa như một hư ảnh.

"Sao lại như vậy?" Lần này Lily và Uesugi Rei ngây người.

Trước khi lập kế hoạch bỏ trốn, Lily đã suy nghĩ nhiều lần, tính toán các loại khả năng, bất ngờ, từ trận dịch chuyển của địch quân mà đến để trốn thoát, sau đó ngược lại phá hủy trận dịch chuyển để vây hãm đại quân lại trong đó, đây chính là mưu kế của Lily!

Tuy nhiên, tình hình lúc này, lại hoàn toàn ngoài dự liệu.

"Chuyện, chuyện này phải làm sao đây?" Uesugi Rei cũng ngây người.

Họ không khỏi nhớ lại chuyện đã xảy ra lúc đến, trong số các chị em khác, chỉ có một người có thể cùng Lily đi qua, mà Lily cũng không thể một mình qua lại.

"Lẽ nào huyền cơ để quay về, cũng giống như lúc đến?" Suốt đường bôn ba, Lily toàn thân mồ hôi ướt đẫm, lồng ngực vì thở dốc mà không ngừng phập phồng lên xuống. Lần này, không biết phải làm sao.

"Huyền cơ gì?" Bishamonten hỏi.

Uesugi Rei đem sự huyền diệu của "người hữu tình mới có thể lên Bích Lạc", nói cho mẹ cô biết.

"Truyền thuyết liên quan đến Bích Lạc, rất rất lâu trước đây ta hình như cũng đã từng nghe qua, nhưng đã quá lâu rồi, không phải tự mình gặp phải, đã sớm không nhớ ra nữa. Lại thật sự có chuyện không thể tưởng tượng nổi như vậy sao?" Bishamonten cũng bó tay hết cách.

Làm sao bây giờ?

Ba vị nữ thần thường nagyf quyết đoán mau lẹ, cũng ngây người.

"Bây giờ chúng ta tuy đã cắt đuôi được đại quân, nhưng suốt đường đi chúng ta không hề che giấu, hành tung đã sớm bị bại lộ. Dù quân Bokuri kia đã bị ta tiêu diệt, nhưng đại quân rất nhanh sẽ đuổi đến đảo Bokuri. Nơi này đã là rìa xa nhất của Takamagahara rồi, lẽ nào trong số kẻ địch không có ai biết truyền thuyết của Bích Lạc Giới? Hơn nữa, dù không biết, cũng lùng sục gần đây, phát hiện ra nơi này cũng không khó." Lily lo lắng nói.

"Đúng vậy, nếu chúng ta bây giờ rời khỏi đây, tuy có thể tìm một nơi để trốn, nhưng chỉ e sẽ dẫn tới thêm nhiều truy binh, cuối cùng chúng ta thì trốn đi đâu? Lẽ nào tiếp tục trốn chạy ở Takamagahara?" Uesugi Rei nói.

"Không được, chúng ta phải nhanh chóng trở về Bích Lạc Giới, trở về bên cạnh các chị em." Lily vội nói.

Thế là Lily truyền âm vào trong gương, hỏi xem còn có con đường nào khác để trở về Bích Lạc Giới hoặc nhân gian không.

Câu trả lời của Tiền bối lại khiến người ta thất vọng, không có thực lực của Đại Ngự Thần, muốn xông vào những con đường đó, là không thể.

Lily lại hỏi về con đường của Bích Lạc Giới, có cách nào để phá giải không? Tiền bối lại không trả lời.

Lúc này cũng không có thời gian để Lily hỏi kỹ thêm.

Ba vị nữ thần hoàn toàn bị làm khó.

Không xa con đường ánh sáng, có một Phi Sơn nhỏ, trước tiên ba người bay vào trong Phi Sơn. Đáp xuống một thung lũng trong núi, nơi đây nước chảy trong vắt, mây mù lượn lờ, cảnh sắc đúng là tiên cảnh xinh đẹp.

"Lily, chúng ta ở đây cũng không trốn được bao lâu." Uesugi Rei nói, "Chúng ta phải nhanh chóng nghĩ xem bước tiếp theo nên đi thế nào."

"Chị Uesugi, chị nói tuy đúng. Nhưng bây giờ, em…” Lily tính đi tính lại, đã tính sai bước này, trong lòng hối hận, sao lúc đó lại không nghĩ đến chứ. Bây giờ sau lưng có truy binh, phía trước là đường cùng, Lily cũng căng thẳng, bảo cô ấy làm sao có thể nhanh chóng nghĩ ra cách được?

Lúc này, giữa làn mây mù lượn lờ, Bishamonten nhìn thác nước, hồ trong giữa núi, lại ngẩn người.

Trong hồ trong đó, có mấy đóa hoa sen trắng tinh khiết bung nở, cô độc kiêu ngạo, lại xinh đẹp vô cùng. Trái tim của Bishamonten, ngắm hoa sen, nghe tiếng nước, dường như đã trở về nhiều năm trước.

Thời đó, các Thiên Nữ ở Takamagahara, cũng ở một hồ trong núi non hoang dã nào đó, vui đùa.

Lúc đó, vị tiên tử bạch y cao ráo kia, chỉ luôn cô độc đứng bên hồ, lạnh lùng nhìn về phương xa, không bao giờ vui đùa cùng các chị em Thiên Nữ. Tuy nhiên, chính vị tiên tử lạnh lùng cao ngạo một mình một cõi như vậy, đã thu hút sự chú ý sâu sắc của Bishamonten.

"Người hữu tình mới có thể lên Bích Lạc sao..."

Bishamonten quay đầu lại, nhìn bóng lưng của Lily, lại nhìn sang, Uesugi Rei: "Lily cô nương… Rei-chan…"

"Mẹ? Sao vậy? Tại sao người, lại nhìn Lily như vậy?"

Không biết từ lúc nào, trên khuôn mặt trưởng thành của Bishamonten cũng ửng hồng xấu hổ. Trước mặt hai cô gái, mình lại thất thố như vậy cũng tự trách.

Bà cúi đầu xuống, vòng eo bất giác vặn vẹo, một tay đặt bên môi, mơ hồ nhìn làn nước hồ xanh biếc: "Không, không có gì..."

Uesugi Rei nghi hoặc khó hiểu, nói: "Chúng ta hay là nhanh chóng nghĩ xem đường đi, rời khỏi đây đi. Con đường của Bích Lạc Giới, không đi được rồi."

"Nhưng, nơi này đẹp như vậy, lại, lại chỉ có ba chúng ta, ở, ở đây thêm một lúc, cũng... không sao đâu..." Bishamonten hơi thở có chút không ổn định, nói.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận