Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 46 - Uesugi Rei Trở Lại!

0 Bình luận - Độ dài: 2,310 từ - Cập nhật:

Uesugi Rei nhìn thế giới trước mắt, dường như đã có chút khác biệt.

Nhưng tâm vẫn bất biến.

Trước đây thực lực có tụt lại phía sau, cô không hề nản lòng, yếu đuối, vẫn ở trước mặt Lily, tỏ ra dáng vẻ mà một người chị nên có.

Dù biết rõ không phải là đối thủ, vẫn kiên quyết đi sâu vào Yomi.

Đối mặt với Shuten Doji, dù chiến bại cũng không hề có chút khuất phục, vẫn phóng khoáng hào sảng!

Bây giờ, cô đã thành công dùng cơ thể vừa mới đột phá Cao Thiên, chinh phục được thần lực của Bishamonten, thành công để cho thần vị thật sự công nhận cô.

Uesugi Rei, sinh ra đã là một kẻ chinh phục.

Nếu có người đời bình phẩm tính cách của cô, không giống một cô gái, vậy thì chỉ có thể nói là sự vô tri của thế tục nhân gian.

Nếu xét về dung nhan, vóc dáng, tam giới có mấy ai dám nói mình thanh xuân hơn, nữ tính hơn cô?

Hỏi thế gian, có biết trên Takamagahara có Thiên Nữ, là lưỡi kiếm sắc bén của chư thần tam giới!

Mà Uesugi Rei, đã thành công kế thừa thần vị, trở thành Bishamonten thế hệ mới, trở thành lãnh tụ của Chiến Thiên Nữ thế hệ mới!

“Lily…”

Uesugi Rei tuy không giỏi phân biệt phương hướng, điểm này bây giờ cũng không có cải thiện rõ rệt, nhưng, cô và Lily, có sự ràng buộc của Ngân Nguyệt Lực, bất kể xa xôi đến đâu, cô của lúc này, đều có thể cảm nhận được phương vị của Lily!

"Hừ---Hướng đó sao?" Uesugi Rei nhìn về phía bầu trời xa xăm mạnh mẽ.

Uesugi Rei hóa thành một đạo lam quang bay thẳng lên trời.

Bốp!

Khe vực lôi vân đủ để làm một Đạo Thần bình thường bị thương, lại bị xuyên thủng một lỗ lớn!

Tầng mây phi hành dưới chân các binh sĩ quân Amaoshiro rung chuyển dữ dội, một vùng sương mù màu xanh băng lạnh lẽo mê hoặc mắt người!

Vị thiếu nữ tóc bạc cao ráo đó, một gối chạm đất, giáng lâm giữa đám đông quân Amaoshiro đen kịt.

"Cái gì!?"

"Kẻ nào!"

Các binh sĩ quân Amaoshiro, còn có lượng lớn các Thiên Nữ bị bắt, đều kinh hãi.

Ngay cả thần Ame-no-Tajikarao, cũng ngẩng đầu lên, đôi mày rậm chau lại.

Tuy còn chưa nhìn rõ, Lily đã cảm nhận được luồng sức mạnh vừa quen thuộc, lại vừa xa lạ đó.

Xa lạ, là vì luồng sức mạnh này, quá mạnh mẽ!

Quen thuộc, lại là vì, cảm giác này, giống hệt như cảm giác lần đầu cô và Uesugi Rei gặp nhau.

Bishamonten cũng ngẩng đầu lên, không quan tâm đến sự khuất nhục khi bị thần Ame-no-Tajikarao dẫm dưới chân, lộ ra một nụ cười tự hào, vui mừng.

Sương mù màu xanh lam dần tan đi, Uesugi Rei một thân vũ y xanh trắng, dải lụa bay phấp phới, tóc bạc bay bay, hai tay vịn vào một thanh trường đao lạnh lẽo, đứng trên biển mây vô tận.

Cô nhìn thấy Lily, nhìn thấy mẹ của mình, lại bị gã thô lỗ Ame-no-Tajikarao này đè xuống đất. Ánh mắt Uesugi Rei khẽ nheo lại, xoay người, không nói một lời, bước tới.

"Phản quân Thiên Nữ từ đâu đến! Các Thiên Nữ đều đã bị bắt, một mình ngươi còn dám đến nộp mạng! Bắt lấy!" một viên tướng lĩnh quân Amaoshiro hét lên.

Vài binh sĩ quân Amaoshiro to lớn vạm vỡ cùng xông lên.

Tuy nhiên, Uesugi Rei chằng thèm nhìn những hùng binh này một chút, vẫn đi thẳng về phía Lily và Bishamonten.

Ầm! Xung quanh cơ thể cô hình thành một luồng khí lãng cường hãn, hất văng vài binh sĩ quân Amaoshiro ra ngoài.

"Hửm!?" Hiroo kinh ngạc, cảnh giới của hắn cao hơn đám lính quèn kia rất nhiều, tuy nhiên ngay cả hắn cũng không nhìn thấu được thực lực của Uesugi Rei. Nhưng trước mặt đông đảo quân Amaoshiro, nữ tử này lại ngông cuồng như vậy, lại dám coi thường toàn quân, hắn dù thế nào cũng không thể nhịn.

Toàn thân Hiroo bộc phát thần lực hùng hồn, mãnh liệt nhảy lên, mang theo một lực hào sảng tựa như núi sập, giơ cự kiếm lên, chém xuống phía Uesugi Rei!

Uesugi Rei lại chỉ liếc nhìn Hiroo một cái.

Cô đột nhiên động, thân hình nhanh như chớp, căn bản không thể nhìn rõ.

Bốp! Đợi đến khi mọi người nhìn rõ, đôi chân dài miên man của Uesugi Rei, mang theo nữ thần lực của băng hàn lan thảo, mãnh liệt tung cước, có thể sánh với một chiếc rìu lớn bổ núi, một cước đá văng cường giả đỉnh cao của Cao Thiên là Hiroo ra ngoài, như một viên thiên thạch bay đâm vào một Phi Sơn không xa, làm vỡ tan hơn nửa Phi Sơn!

Phi Sơn này không phải là núi của nhân gian, cứng rắn đến nhường nào, có thể thấy sức mạnh của một cước này, khó có thể tưởng tượng. Hiroo chỉ chịu một cước này, tổn thất thần lực lại còn lớn hơn cả trận chiến liên tục trước đó, nhất thời xung kích lực quá mạnh đã trợn trắng mắt, lại ngất đi, rơi xuống khỏi tầng mây.

"Cái gì!?"

Các binh sĩ quân Amaoshiro kinh hãi.

"Mau cứu Hiroo đại nhân!" Vài binh sĩ quân Amaoshiro bay xuống dưới tầng mây.

Hiroo, trong quân Amaoshiro cũng được coi là một nhân vật đáng gờm, một trong những mãnh tướng nổi danh với sức mạnh cường đại cương mãnh. Vị Thiên Nữ cao ráo này, ngay cả kiếm cũng không rút, chỉ một cước đã đá bay Hiroo? Lại còn suýt làm trọng thương?

Đây là thực lực gì vậy? Ngông cuồng đến mức nào?

"Chị Uesugi!?" Trong mắt Lily lộ ra vẻ vui mừng, bất giác còn dâng lên một cơn nóng bức, mắt ửng hồng. Kiến thức của cô đến mức nào, một cước vừa rồi của chị Uesugi, sức mạnh e là còn lớn hơn cả lúc toàn lực của mình.

Mà thần lực tỏa ra từ toàn thân cô, đã đạt đến tầng lớp cực mạnh trong giới Đạo Thần.

"Chị Uesugi, sao đột nhiên lại trở nên lợi hại như vậy? Chị... lẽ nào đã mạnh hơn mình rồi?" Không biết tại sao, Lily cảm thấy xấu hổ.

(Conmeno bro nên nhớ mình đang ở cảnh giới Cao Thiên)

Bishamonten lúc này truyền âm, đem chuyện truyền thừa thần vị, nói cho Lily biết.

"Cái gì? Chẳng trách lại có khí tức lăng lệ bá đạo như vậy. Lẽ nào, chị Uesugi, thật sự đã trở thành Bishamonten thế hệ mới sao?" Lily trong lòng vừa vui mừng lại vừa kích động.

Lúc này các binh sĩ quân Amaoshiro cũng đã bị trấn áp, quân Amaoshiro tuy dũng mãnh, nhưng cũng không phải là kẻ ngu. Một cước đá tướng quân Hiroo thành nửa sống nửa chết, họ sao dám dễ dàng lao lên nữa.

"Bắn tên! Ném trường mâu!" một viên tướng lĩnh quân Amaoshiro ra lệnh.

Quân Amaoshiro lấy ra đều là những cây cung mạnh nhiều lớp, sức mạnh cực lớn, còn có những cây trường mâu thon dài nặng trịch.

Nhất thời, hàng trăm, hàng ngàn mũi tên, trường mâu bay về phía Uesugi Rei.

Đột nhiên thân hình Uesugi Rei lóe lên, căn bản không thèm đối phó với những đòn tấn công bầy đàn hạ cấp này. Trong nháy mắt, Uesugi Rei đã bay vọt lên trời, đến trước mặt thần Ame-no-Tajikarao. Vô số mũi tên, trường mâu tới tấp rơi xuống vùng biển mây nơi cô vốn đứng.

"Buông họ ra." Uesugi Rei chỉ lạnh lùng, thờ ơ nói một câu. Nói xong, Uesugi Rei bay lơ lửng giữa không trung, tay nắm ngược thanh Kusanagi sau lưng.

Keng! Một đạo hàn quang, Kusanagi-no-Tsurugi chém xuống phía thần Ame-no-Tajikarao!

Thần Ame-no-Tajikarao hai mắt trợn tròn, bộc phát ra thần lực dương cương ngút trời. Ông ta không dùng bàn tay to lớn có thể sánh với thần khí Amatsukami của mình để đỡ nhát kiếm này, mà trong hai tay xuất hiện một đoạn cột đá vỡ dài vài mét, thô một mét, giơ cột đá lên chống đỡ!

Ầm!

Trời đất rung chuyển, biển mây xung quanh cuồn cuộn, hàng trăm binh sĩ quân Amaoshiro đều bị chấn động ngã xuống.

Ngay cả Kusanagi-no-Tsurugi, cũng chỉ chém vào cột đá này vài tấc, không thể chém đứt!

Đoạn cột đá vỡ này, mới là binh khí thật sự của thần Ame-no-Tajikarao!

Cả Takamagahara cũng không có mấy người biết được lai lịch của cột đá này. Nghe nói, là từ rất lâu trước khi các vị thần ra đời, một đoạn trong cây cột trụ của một thần điện cổ xưa nay đã không còn tồn tại.

"Thì ra là vậy... Ha ha ha ha!" Thần Ame-no-Tajikarao hào sảng cười lớn, đôi cánh tay rắn chắc của ông ta mãnh liệt phát lực, vung cột đá, đẩy Uesugi Rei bay ra ngoài. Uesugi Rei bay ngược lại vài trăm mét để giảm lực, sau đó vững vàng đứng trên không trung.

"Cô nương, báo danh đi, người phụ nữ gần nhất có thể khiến ta, Ame-no-Tajikarao, phải lấy ra binh khí bản mệnh của mình, dưới Đại Ngự Thần, cũng chỉ có Bishamonten đang ở dưới chân ta đây." Thần Ame-no-Tajikarao hào sảng nói.

Ánh mắt Uesugi Rei nghiêm nghị, mẹ bị người khác dẫm dưới chân, lửa giận lạnh như băng.

Hàn khí thê mỹ tỏa ra tứ phía.

Vù! Vù! Vù!

Tầng mây mang theo hơi nước dưới chân các binh sĩ quân Amaoshiro lại đều bị đóng thành băng, các Phi Sơn xung quanh cũng đều đóng băng, cây cối núi đá treo đầy những mũi băng.

"Uesugi Rei, còn không mau buông mẹ ta ra. Cơ thể của ngươi, có cứng rắn như cột đá trong tay ngươi không?"

Thần Ame-no-Tajikarao nói: "Thì ra ngươi thật sự là con gái của Bishamonten, ngươi, và bà ấy lúc còn trẻ, trông thật sự là y hệt nhau! Ha ha ha ha ha! Xem ra, Bishamonten đã truyền thừa thần vị cho ngươi, cũng như Kusanagi-no-Tsurugi, một trong ba thần khí Ngự Tôn Chủ của Amaterasu-Ōmikami đại nhân! Mà ngươi, cũng không phụ lòng mong đợi của mẹ ngươi, tuổi còn nhỏ, không nói đến thực lực, khí độ và tâm cảnh này, cũng khiến ta phải nể phục! Hậu sinh khả úy!"

"Nếu muốn nói chuyện phiếm, thì thả người ra trước rồi hãy nói."

"Vậy thì không được." Sắc mặt thần Ame-no-Tajikarao biến đổi: "Tuy Kagami Lily là một người phụ nữ tốt, Bishamonten cũng coi như là cố nhân và chiến hữu của ta! Nhưng, bây giờ các ngươi đều là phản quân, các ngươi đã phản bội Amaterasu-Ōmikami đại nhân, phản bội Takamagahara! Ta thân mang quân lệnh, và các ngươi mỗi người một chủ, thế bất lưỡng lập!"

"Nếu đã vậy, vậy thì không còn gì để nói nhiều nữa." Uesugi Rei giơ cao Kusanagi-no-Tsurugi, ánh mắt cô khẽ nhìn xuống thần kiếm trong tay mình: "Thần khí Ngự Tôn Chủ ư? Đây là cấp bậc gì, nghe có vẻ rất lợi hại, chẳng trách thanh kiếm này, sắc bén vượt xa sức tưởng tượng."

Kusanagi-no-Tsurugi tỏa ra hàn quang khiến chúng sinh run rẩy.

Uesugi Rei hóa thành một đạo hư ảnh, trong nháy mắt, đã lao đến trước mặt thần Ame-no-Tajikarao, một kiếm chém tới!

Thần Ame-no-Tajikarao vung cột đá to lớn chống đỡ.

Tuy nhiên, Uesugi Rei biết, trên đời này cũng có những thứ mà Kusanagi-no-Tsurugi không thể một kiếm chém đôi. Cổ tay cô trầm xuống, lưỡi kiếm lệch ra, dựa vào sự nhanh nhẹn của mình, trường kiếm từ bên dưới cột đá chém về phía vòng eo to lớn của thần Ame-no-Tajikarao.

Thần Ame-no-Tajikarao mạnh mẽ nhảy lùi lại, thân hình khổng lồ, phản ứng và tốc độ nhanh đến mức khiến người ta phải phẫn nộ!

Trong nháy mắt đã nhảy ra một khoảng cách lớn, né được nhát kiếm này.

Đôi chân nặng trĩu của thần Ame-no-Tajikarao đứng trên mặt băng sương mù lượn lờ, làm cho lớp băng dưới chân cũng nứt ra.

Trên vòng eo dày dặn của ông ta, có một vết kiếm, thần huyết chảy ra.

Tuy đã né được lưỡi kiếm, nhưng vẫn bị kiếm khí làm bị thương.

"Thủ đoạn hay lắm! Cô gái nhà ngươi thật không đơn giản! Ha ha ha ha ha!" Thần Ame-no-Tajikarao lại da dày thịt béo, thô kệch đến mức khó có thể tưởng tượng, bị thương mà như đang chơi đùa, không chút quan tâm mà cười lớn.

Uesugi Rei lại không thèm để ý đến ông ta, đáp xuống bên cạnh Lily, "Lily, quay lưng lại đi."

"Vâng." Lily quỳ trên mặt băng xoay người lại, cúi người cong lưng đối diện với Uesugi Rei.

Uesugi Rei vung Kusanagi-no-Tsurugi, chuẩn xác chém đứt xích sắt trói buộc Lily, dây thừng. Cô cúi người, một tay tóm lấy mắt cá chân thon thả của Lily, dùng lưỡi kiếm khẽ vỗ một cái vào cùm chân của cô, nó liền gãy ra, mà làn da mịn màng của Lily không hề bị thương.

"Chị!" Cuối cùng cũng được cởi trói, Lily lộn người đứng dậy, trong tay xuất hiện thanh Oborozuki Muramasa.

Uesugi Rei lại giúp mẹ cô cởi trói.

"Rei-chan… Con..." Bishamonten nhìn thấy con gái anh tư như vậy, trong lòng sao có thể không vui mừng được cơ chứ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận