Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 212 - Trò Chơi Của Công Chúa Và Nữ Vương

0 Bình luận - Độ dài: 2,145 từ - Cập nhật:

Các chị em tiếp tục ngâm thơ, không khí tao nhã, vui vẻ.

Lúc này, Hoshi Murasaki đi tới, ghé vào tai Ayaka nói gì đó. Ayaka nghe xong, hơi chần chừ, nói nhỏ: “Chuyện này, e là phải hỏi ý của Lily.”

Lily thấy vậy, hỏi: “Chị Ayaka, sao thế ạ?”

Ayaka đứng dậy, đến bên cạnh Lily, dùng quạt nâng cằm cô lên, nói bên tai: “Lily, là Ansa. Cô ấy đang ở ngoài cửa, muốn vào nhưng lại ngại, nên nhờ Hoshi Murasaki đến hỏi chị. Chị cũng không tiện quyết định, có nên để cô ấy vào hay không.”

Ayaka tự nhiên đã nghe nói chuyện của Ansa đêm qua, sợ Ansa đến sẽ làm Lily không vui.

“Chị nói gì vậy? Đều là chị em một nhà cả, sao lại để chị ấy một mình chờ ở ngoài được, em đi đón chị ấy vào.” Lily nói rồi đứng dậy, “Các chị em, em đi một lát sẽ quay lại ngay.”

Ayaka nhìn bóng lưng dịu dàng của Lily mà khẽ mỉm cười. Quả nhiên, tấm lòng của em gái Lily không phải người con gái tầm thường nào có thể sánh được.

Lily sau khi ra ngoài, thấy Ansa đang đứng đó, thấp thỏm không yên, dường như muốn rời đi.

“Chị Ansa.”

“A? Lily?” Thấy Lily đi ra, cô cảm thấy ngại ngùng, càng muốn rời đi hơn, nhưng lại bị Lily đuổi theo níu lại.

“Chị Ansa, bên trong đang có thi hội, cùng vào chơi đi.”

Lily dẫn Ansa vào, cùng gia nhập thi hội.

“Chiya Kasumi tiểu thư, các chị em chúng tôi đều đã làm thơ cả rồi, chỉ có cô là nãy giờ vẫn im hơi lặng tiếng, hay là cũng làm một bài đi?” Bishamonten nói.

“Bishamonten đại nhân, vừa rồi em bảo chị làm thơ, chị đây là muốn trả thù sao? Vậy cũng nên nhắm vào em chứ, hà tất phải làm khó Kasumi?” Kaguya nói.

“Nữ vương Kaguya nè, lời này không đúng rồi đó nha. Các chị em đến đây ai cũng phải làm thơ hết, ngay cả chị Ansa cũng đã làm rồi kìa, sao chị Chiya Kasumi có thể là ngoại lệ được?” Lily lúc này thân hình lả lướt, đã có vài phần men say, nói năng cũng càng thêm nũng nịu, tùy hứng.

“Mà… Lily cũng đã nói vậy, vậy thì cũng đành phải tuân mệnh thôi.” Kaguya bất đắc dĩ cười nói.

“Này, này, Kaguya-hime à, em có cần phải thiên vị rõ ràng như vậy không?” Bishamonten phàn nàn.

“Hai vị đại tỷ đừng cãi nhau nữa, hay là để đại tỷ Chiya Kasumi tĩnh tâm suy nghĩ đã chứ?” Shimizu nói.

Đại tỷ? Bishamonten nghe vậy lại thấy vui, tuy tính theo vai vế, Shimizu phải gọi bà là dì mới đúng.

Các chị em đều nhìn về phía Chiya. Cô thật bất đắc dĩ, đứng dậy vô cùng gượng gạo: “Tôi, tôi thật sự không biết làm thơ đâu. Có thể tha cho tôi không?”

“Không được, không được, Bishamonten phu nhân cũng đã làm rồi, sao có thể có người ngoại lệ được chứ?” Shimizu nói.

Nhưng Chiya Kasumi quả thực không biết làm thơ, đành phải ngâm:

“Hoa Chi Miên nhất bôi, kim dạ dữ thùy miên?”

(Một chén Hoa Chi Miên, đêm nay ngủ cùng ai?)

Các chị em có chút im lặng.

“He he he he, không ngờ đó, chị Chiya Kasumi không biết làm thơ, mà lại biết tương tư nhỉ.” Yuki-Onna cười nói.

Thi hội đã đến hồi cuối, các chị em uống Hoa Chi Miên cũng đã nhiều, nói năng cũng càng lúc càng cởi mở. Nhưng đều là phụ nữ, nói quá một chút dường như cũng không sao.

“Này, Yuki-Onna, cô nói gì vậy?” Kaguya-hime nghiêm giọng.

“Sao chứ? Tôi chỉ nói ra sự thật thôi mà. Đêm nay ngủ cùng ai? Không biết các chị em, đêm nay muốn ngủ cùng ai đây?” Nói rồi, Yuki-Onna nhìn Lily đầy ẩn ý.

“Này, này, nhìn em làm gì hả?” Lily đỏ mặt nói.

“He he he, cô là đệ nhất đại mỹ nhân tam giới mà, ai mà không muốn cùng cô một đêm xuân chứ.” Từ trong góc truyền đến giọng nói của Suzuhiko-hime.

“Suzuhiko-hime, ta thấy cô vẫn nên quay về Thiên Mị Linh thì hơn, lời này nói ra không được tao nhã lắm đâu.” Ayaka có chút nghiêm túc nói.

“He he he, tôi chỉ nói ra tiếng lòng của ‘ai đó’ thôi mà? Dù sao đại mỹ nhân cũng để lại cho mọi người, tôi không giành đâu, phải không hả, Kagura?”

“Vâng ạ, chủ nhân.”

Suzuhiko-hime và Kagura, hai người cả ngày ở trong Thiên Mị Linh còn chưa đủ dính nhau sao? Ra ngoài còn ôm ôm ấp ấp, khiến người ta nhìn mà ngại, nhưng có lẽ là do uống nhiều rồi.

“Ai là ‘ai đó’ chứ…” Ayaka khó xử nói.

“Aiya, đừng có tự nhận thế chứ?” Suzuhiko-hime trêu chọc.

“Không sao, tôi chính là ‘ai đó’ đấy, được chưa? Em gái ơi?” Shimizu một tay ôm lấy eo Lily.

Lily cảm thấy, nếu còn uống nữa, nơi này sẽ không còn là thi hội nữa, mà là…

Thế là cô nói: “Các chị em, cũng không còn sớm nữa, mỗi người cũng đều đã làm thơ rồi, mọi người thật sự rất có tài hoa, khiến Lily khó quên. Hôm nay, hay là đến đây thôi, hôm khác mọi người đến Anh Nguyệt Cư của em, chúng ta lại chơi thi hội một lần nữa, thế nào?”

“Aiya, thế là hết rồi sao? Mất hứng thật, người ta còn muốn uống nữa!” Nanako ở một bên dậm chân.

“Mà này…” Yoruko đột nhiên nhớ ra điều gì đó, nói: “Anh Nguyệt Cư, Lạc Anh Viện, có phải có chút giống nhau không?”

“Cũng phải nhỉ…”

“He he, chẳng qua chỉ là có một chữ giống nhau thôi, có sao đâu?” Ayaka nói.

“Chỉ là, nói như vậy, cũng có chút để ý thật…” Kaguya-hime nói.

Lily cười, “Chuyện này có gì khó đâu. Hôm nay chúng ta ngâm thơ ở đây, lần sau đến chỗ em, chúng ta…”

“Sao phải hôm khác chứ? Hôm nay đi luôn đi!” Nanako uống quá nhiều rồi, đứng đó hờn dỗi la hét.

“Đúng đó, Lily, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay đi luôn đi!” Yuki-Onna cũng đổ thêm dầu vào lửa.

“Chuyện này…”

“Sao? Lily em khó xử à? Chẳng lẽ đêm nay bận lắm? Hay là lại phải đến chỗ ai đó chịu phạt…” Vậy mà ngay cả một người trầm ổn như Ayaka, giọng điệu cũng có phần hờn dỗi đáng thương.

“Đâu có!” Lily bất đắc dĩ, “Nếu đã vậy, thì… thì cùng đi thôi.”

“Yeah—!” Nanako và Shiu vui mừng nhảy cẫng lên, các chị em cũng cười vui không ngớt.

Thế là một đám mỹ nhân diễm lệ đến chói mắt cùng nhau đi xuyên qua sân vườn, đến chỗ của Lily. Đáng tiếc Tiền bối dường như không có ở đó, nghe nói là đã đến một nơi hẻo lánh nào đó trong Hanachirusato để luyện chế bảo vật.

“Không có ở đây cũng tốt, chúng ta chơi cho thỏa thích thôi!” Lily cũng có chút phóng túng nói.

“Ủa, bé Lily nay dạn dĩ ghê nhỉ? Nói như vậy không sợ bị Tiền bối biết được, đánh mông em à!” Shimizu cố ý khoác tay Lily nói.

“Đừng, đừng nói bậy mà.” Lily đỏ mặt không thôi.

Mọi người đến nhà của Lily. Lúc này trời đã về đêm, các chị em ở trong phòng. Căn phòng rất lớn, một mặt hoàn toàn mở rộng có thể nhìn thấy hồ quang sơn sắc bên ngoài.

“Đúng rồi, vừa nãy nói đổi tên, Lily em nghĩ xong chưa? Đổi thế nào?” Bishamonten hỏi.

Lily nhìn ra ngoài, vẻ mặt đăm chiêu, “Hôm nay bên ngoài có nước có trăng, trong nhà chị em giai nhân tương tụ, cảnh sắc này thật khiến người ta khó quên. Hay là, cứ gọi là Thủy Nguyệt Cư đi.”

“Thủy Nguyệt Cư?”

“Tên hay.” Ayaka nói.

Các chị em cũng gật đầu khen ngợi.

“Hay đó, chữ ‘Thủy’ này rất hợp với tính cách của em đấy.” Shimizu cười bí ẩn.

(Tên Shimizu là Tâm Thủy)

“Hả? Shimizu cô nương, ý gì đó?” Chiya Kasumi hỏi.

“Bởi vì em ấy… aiya, lời này, cả tôi cũng không nói tiếp được.” Shimizu mặt mày ửng hồng, lại uống một ngụm.

“Chị Shimizu, chị say lắm rồi đó!” Bị Shimizu nói chữ ‘Thủy’ có liên quan đến mình, Lily luôn cảm thấy rất ngại ngùng.

“Được rồi, các người đừng làm bé Lily của chúng ta khó xử nữa. Đều là phụ nữ cả, lời nào có thể nói ra, lời nào trong lòng tự hiểu là được rồi. Có muốn nói thật, cũng chỉ có thể nói lúc không có người thôi.” Kaguya cười duyên.

Nữ vương Kaguya thật sự đang giúp mình nói chuyện sao? Lily tỏ ra nghi ngờ.

“Đúng rồi, chúng ta chơi gì đây?” Nanako hỏi.

Các chị em nhìn nhau, “Phải đó, chơi gì đây?”

“Hay là chơi trò rút thăm đi.” Trong tay Ayaka đột nhiên hiện ra rất nhiều que thăm.

“Ồ? Chơi thế nào?”

“Rút được que có chữ ‘Cơ’, sẽ là Công chúa, rút được que có chữ ‘Vương’, sẽ là Nữ vương.” Ayaka nói, “Nữ vương có thể ra lệnh cho bất kỳ ai có mặt, làm một việc với người rút được thăm Công chúa. Bất kể làm gì, Công chúa đều không được từ chối.”

“A, vui đó, vui đó! Em muốn chơi!” Nanako nhảy dựng lên.

“Thế nào? Lily, có chơi không?” Ayaka nhìn cô.

“Ồ, vậy, đã mọi người đều thích, thì chơi thôi…” Lily lí nhí.

“Được rồi, vậy chúng ta ngồi xuống, bắt đầu chơi thôi.” Ayaka nói.

Thế là các chị em lần lượt rút thăm. Người đầu tiên rút được Nữ vương là Bishamonten, người rút được Công chúa là Yumi. Bishamonten ra lệnh cho Nanako chải tóc cho Yumi.

Lần thứ hai Nữ vương lại là Bishamonten, Công chúa là Shimizu. Bishamonten ra lệnh cho Uesugi Rei dán một mẩu giấy lên trán Shimizu.

“He he he, thú vị thật đấy, ha ha ha ha ha…” Lily thấy bộ dạng bị dán giấy của chị Shimizu cũng cảm thấy rất buồn cười.

Vòng thứ ba…

Người rút được Nữ vương là Shimizu, người rút được Công chúa là Lily.

“He he he…” Nụ cười của Lily dần dần tắt ngấm.

Shimizu đứng dậy, yêu kiều xoay một vòng, nhìn các chị em, dường như đang nghĩ cách trêu chọc Lily, điều này khiến Lily trong lòng căng thẳng.

Shimizu chỉ vào Yuki-Onna: “Yuki-Onna, ta ra lệnh cho cô, đút cho Lily ăn kem que.”

“Hả?” Lily ngẩn ra, “Thời tiết này ăn kem que gì chứ?”

Kem que, thứ này thời Heian không có, nhưng trong cung đình, các Âm Dương Sư có thể dùng pháp thuật tạo ra băng để hoàng gia giải nhiệt, tự nhiên là cũng có.

Yuki-Onna băng tuyết thông minh, lập tức hiểu ý của Shimizu, bèn đứng dậy, nói với Lily: “Bé Lily ơi, lại đây đi, chị cho em ăn đồ ngon nè.”

“Hả?” Lily luôn có dự cảm không lành, thật sự chỉ đơn giản là cho mình ăn đồ ngon thôi sao?

Quả nhiên, Yuki-Onna đi tới, đứng trước mặt Lily, ngón tay xoay một vòng trong không trung, không khí ngưng tụ thành một que kem dài chưa đến một thước, dày như một cuộn sushi lớn. Yuki-Onna cầm trong tay, đưa que kem đến bên môi Lily, nói: “Nào, ăn đi.”

Lily đưa tay ra đỡ.

“Ây, Lily em phạm quy rồi nhé, không được dùng tay cầm.” Shimizu ra lệnh.

“Hả??? Vậy, vậy làm sao bây giờ?”

“Cứ thế này mà ăn thôi, he he he.” Shimizu cười có chút gian xảo.

“Cái này… que kem to như vậy…” Cứ thế ăn thì cũng không có gì, nhưng có bao nhiêu chị em đang nhìn, cô luôn cảm thấy kỳ kỳ.

“Lily, phải tuân thủ quy tắc trò chơi nhé.” Ayaka vậy mà cũng hùa theo.

Lily không còn cách nào khác, đành phải hít một hơi thật sâu, vén mái tóc ra sau tai, sau đó, đối mặt với que kem do Yuki-Onna biến ra, nhoài người tới, hé mở đôi môi anh đào, ngậm lấy que kem, ăn…

Các chị em từng người một cũng nhìn mà hơi thở có chút nặng nề.

Tại sao, các chị em khác chỉ chơi một trò chơi nhỏ, đến lượt mình trở thành Công chúa thì lại… Lily đỏ mặt nghĩ.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận