Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 100 - Nơi Trong Truyền Thuyết

0 Bình luận - Độ dài: 2,348 từ - Cập nhật:

Lồng ngực dày dặn rắn chắc của Hanami Doji ưỡn lên, giang rộng hai tay gầm lên: "Nhân gian thì có là gì? Takamagahara, mới là nơi Thiên Nữ đông đúc, bảo vật vô số, lại là nơi thích hợp nhất để tu hành! Các huynh đệ, ai quy định tộc Thanh Quỷ chúng ta chỉ có thể sống trong hang động u tối của Yomi-no-kuni? Cùng ta xông lên Takamagahara, cướp Thiên Nữ, uống ngự tửu!"

"Gào—! Gào—! Gào—!"

Đám thanh quỷ quần tình kích động! Nhìn qua hàng ngàn con thanh quỷ hùng tráng, yếu nhất cũng là cấp bậc Bắc Đẩu. Đây là tộc Thanh Quỷ thật sự lợi hại của Yomi-no-kuni!

Sự huyên náo, dục niệm này còn ảnh hưởng đến các yêu ma quỷ quái khác xung quanh. Có rất nhiều, lần lượt thay đổi ý định, không định đi nhân gian nữa, mà kết bè kết đảng định tấn công Takamagahara!

Đây không chỉ là dục vọng, mà còn có oán khí tích tụ qua vô số năm tháng yêu ma bị thần minh đè đầu cưỡi cổ!

"Kẻ yếu mới xưng bá nhân gian, ác quỷ thật sự thì phải lên Takamagahara!"

Không biết con yêu ma nào đã hét lên câu đó đầu tiên, khẩu hiệu này nhanh chóng lan truyền trong vạn ma của Yomi, khơi dậy sự tàn bạo ngút trời của lũ yêu ma!

Lúc này, quân đội do Rakshasa-Onna, Asura-Onna suất lĩnh, đã bố trí trận pháp, nhưng ẩn mình dưới lòng đất. Bộ chúng cũng đã rút lui đến nơi xa để cảnh giới, để tránh vì đều là phụ nữ, lại xảy ra phiền phức với yêu quỷ của Yomi.

Một luồng dao động, trong không gian hình thành một cánh cổng hắc ám, Asura-Onna một thân kimono trắng đỏ bay bay, từ bên trong bước ra.

"Chị, phu nhân gọi chị đi có việc gì vậy?" Rakshasa-Onna tiến lên hỏi.

"Em gái, chị phải tiến vào Ma Thiên Lộ, một chuyến đến Thiên Môn Tuyền Qua."

(Ai nghe qua Tuyền Qua Minh Nhân rồi thì sẽ hiểu tuyền qua là gì <(“) )

"Chị định đến Thiên Chi Nhãn?" Rakshasa-Onna kinh ngạc.

Lối ra vào của Ma Thiên Lộ ở thiên giới, tòa Thiên Môn Tuyền Qua khổng lồ đó, được hạ giới gọi là Thiên Chi Nhãn. Mà chính Takamagahara lại không gọi như vậy, bởi vì từ góc nhìn của họ, đây rõ ràng là một xoáy nước tựa như vực thẳm dưới chân.

"Đúng vậy."

"Chị em chúng ta tuy dưới sự vun trồng của phu nhân, cả đời tu hành đến Đạo Thần, nhưng chưa từng vào Ma Thiên Lộ, lại càng chưa từng đến gần Thiên Môn. Nơi đó, đối với chúng ta cũng rất nguy hiểm!" Rakshasa-Onna lo lắng nói.

"Đúng vậy, nhưng đây là ý của phu nhân, bảo chị đem phong thư này gửi đến Takamagahara."

"Thì ra là vậy, vậy chị hãy cẩn thận đó, nơi này giao cho em canh giữ."

Asura-Onna gật đầu, lại dặn dò Rakshasa-Onna và thuộc hạ vài câu, liền đội nón che mạng, lặng lẽ bay về phía Thiên Chi Thương.

Nhân gian, cổ mộ.

Nơi này khói lửa ngập trời, yêu khí, tiên khí tàn bạo mà hỗn tạp!

Những con sông xung quanh cổ mộ đều đã nhuốm màu máu.

Bất kể là yêu ma quỷ quái, hay là thiên đạo thần tiên, không nghe cảnh cáo, dám cứng rắn xông vào nhân gian, thi thể của chúng rải rác khắp xung quanh lối ra của cổ mộ. Dòng sông chảy là dòng máu hỗn tạp của yêu và thần!

Thậm chí rất nhiều cá sấu trong sông, cũng bị ảnh hưởng bởi thần huyết, ma huyết, hóa thành những yêu quái mạnh mẽ.

Người canh giữ nơi này, lại chính là pháo đài số một của Chiến Thiên Nữ năm xưa, Bích Lạc Thành.

Vừa mới đẩy lui một đám mã diện, rồi đến một đám Magatsukami.

Bích Lạc Thành lơ lửng cao trên bầu trời xa của lối ra cổ mộ. Xung quanh lối ra cổ mộ cũng đã bị các Thiên Nữ xây tường vây, tháp cao, trận pháp, cơ quan dày đặc.

Thiên Nữ xây tường vây đâu cần xây dựng từng chút một, đều đã có những cơ quan, tiễn tháp đã được làm sẵn trong Bích Lạc Thành, trực tiếp dùng bảo vật không gian thả xuống tuyến phòng thủ. Cho nên, chỉ trong một đêm là có thể hình thành một tuyến phòng thủ mạnh mẽ.

Hắc Thiên Nữ, nổi danh với việc tác chiến hung hãn. Ở Vô Gian Thâm Uyên, dưới sự lãnh đạo của Đế Nữ đã từng một mình chống lại vạn ma vực thẳm. Đó là một đám yêu quái cổ xưa nhất, hung tàn nhất của Yomi, những yêu ma tầm thường đến nhân gian gây họa sao có thể là đối thủ của các cô.

Đám Magatsukami này, dẫn đầu là một cường giả Cao Thiên, còn lại đều là tộc nhân Magatsu.

Người nào người nấy béo phị, nhìn qua là biết loại tửu sắc. Mỗi một quý tộc Magatsu còn mang theo một đám lớn tay sai thiên nhân hung ác.

Nhìn thấy xung quanh đều là tường vây, trận pháp, tháp phòng ngự cao, rất nhiều Thiên Nữ dùng cung tên chĩa về phía họ, cường giả Magatsu dẫn đầu không hề sợ hãi, tuy hắn đã dò xét, thực lực của đội quân Thiên Nữ này mạnh hơn họ rất nhiều.

Cường giả Magatsu hai tay chống nạnh, chỉ vào Hắc Thiên Nữ trên tường thành, mắng với giọng điệu Magatsu đặc sệt: "Từng đứa từng đứa ra vẻ cái gì? Các ngươi có biết ông nội là ai không? Thiên Nữ quèn, cũng dám chĩa cung tên về phía Magatsukami chúng ta. Các ngươi là bộ tộc nào? Muốn tạo phản à? Còn không mau hạ cung tên xuống cho ta?"

Các Hắc Thiên Nữ kéo căng cung tên, căn bản không thèm để ý đến sự la hét của cường giả Magatsu.

"Mẹ kiếp! Lũ tiện nhân các ngươi thiếu địt phải không? Còn dám ra vẻ với ông nội à? Đầu sỏ của các ngươi đâu? Bảo nó ra đây, quỳ xuống khấu đầu cho ông nội." Cường giả Magatsu ưỡn cái bụng to, ngón tay chỉ vào các Thiên Nữ, không ngừng sỉ nhục.

Lúc này, trên thành lầu, Shimizu hiếm khi xuất hiện, đang định chờ Lily trở về, có chút hứng thú nhìn đám giòi bọ bên dưới la hét.

"Ryuki? Chúng là ai vậy?" Shimizu không hề tức giận, chỉ có chút hứng thú hỏi.

Thế là Ryuki hét xuống với đám tộc Magatsu bên dưới: "Các ngươi là ai?"

"Một đám đàn bà thối, ngay cả ông nội ta đây cũng không nhận ra à? Nói cho các ngươi biết cũng được, nhưng phải để đầu sỏ của các ngươi, tối nay đến hầu hạ ông nội, nếu không, tội các ngươi đã mạo phạm ông nội, chắc chắn sẽ bị nghiêm trị!"

"Nghe cho kỹ đây, lão tử chính là tộc nhân dòng chính của một trong hai vị tồn tại vĩ đại của tộc Magatsu chúng ta, Yaso-Magatsukami đại nhân! Quý tộc Magatsu thuần chính! Huyết mạch cao quý, đâu phải là thần tộc hạ tiện nhất của Takamagahara như thứ Thiên Nữ các ngươi có thể so sánh?"

Cường giả Magatsu căn bản không sợ kiếm đao và cung tên của các Thiên Nữ.

Nếu một người sinh ra đã không sợ một thứ gì đó, hình thành thói quen, vậy thì dù đối phương có mạnh hơn hắn bao nhiêu, hắn cũng sẽ không sợ hãi.

Tộc Magatsukami, sức chiến đấu phổ biến không mạnh, nhưng ở Takamagahara, lại thích chèn ép Thiên Nữ.

Không biết sợ!

"Quý tộc của tộc Magatsukami?" Shimizu chống cằm thờ ơ nhìn đám người này.

Im lặng một lúc.

"Thế nào? Đều bị dọa ngốc hết rồi à? Còn không mau xuống đây quỳ gối đón chúng ta?" Cường giả Magatsu hét lên. Các bộ tộc khác phía sau cũng theo đó mà la hét. Nếu gặp phải quân đội yêu ma, họ có lẽ còn sẽ cảnh giác, sẽ muốn chiến đấu. Nhưng gặp phải Thiên Nữ, họ căn bản không sợ.

"Nhàm chán." Shimizu thờ ơ nói với Ryuki một câu, "Giết hết chúng đi."

Nói rồi, Shimizu xoay người, bước đi trên không, trên bầu trời từ hư không xuất hiện một cánh cổng màu đen, Shimizu bước vào, biến mất cùng cánh cổng.

"Cái... gì vậy?" Cường giả Magatsu nhìn thấy thủ đoạn điều khiển không gian như vậy, cũng có chút ngây người.

Bầu trời tối sầm lại.

Vô số mũi tên thí thần, che trời lấp đất bay về phía đám tộc Magatsu này.

Sâu trong Ma Thiên Lộ, một đám lớn thần minh đến từ Takamagahara, xung quanh tỏa ra tiên khí dày đặt, phiêu dật từng lá cờ hiệu linh khí tràn ngập, từ phía trên đi tới.

Nhìn qua, phải có gần trăm người.

Bách quỷ dạ hành ở triều đại Heian là một kỳ quan, nhưng bách thần xuất du, hôm nay Lily cũng được thấy.

Lily và Nanako, nén khí tức, trốn sau một tảng đá lớn, quan sát đội thần minh này.

"Chị Lily, có ra tay không?" Nanako truyền âm.

"Không cần, thực lực của những thần minh xuất du này không mạnh, chẳng qua ba, năm người Cao Thiên, còn lại đều là tộc nhân yếu ớt. Họ không có một chút dao động nào của Lung Nguyệt Hồn, kệ họ đi." Lily truyền âm.

"Những kẻ này, họ không cướp đoạt Lung Nguyệt Hồn, lẽ nào là muốn gây họa cho nhân gian?"

"Nanako, tuy rất nhiều thần minh truy bắt, hãm hại chúng ta, nhưng đừng cho rằng thần minh hạ giới đều là làm ác. Những người này trông từ bi thiện mục, tuy thực lực không mạnh nhưng phong thái không tầm thường, có lẽ họ là một nhóm phúc thần, mang đến phúc lành cho nhân gian." Lily nói.

"Vậy sao..." Vì Lily đã nhiều lần bị các vị thần truy sát, hãm hại, cô theo bản năng đối với thần minh đều có địch ý.

Hơn nữa, với thực lực bậc này, dù thật sự muốn gây loạn nhân gian, cũng không qua được cửa ải Bích Lạc Thành.

Sứ mệnh của Lily là đoạt lấy Lung Nguyệt Hồn, cũng chưa từng nghĩ đến việc dùng sức một mình, cản trở thần tiên, yêu quỷ hạ giới.

Giữ vững lối vào của nhân gian, Lily tin tưởng các chị em của mình. Ma Thiên Lộ rộng vạn dặm, Lily dù có đánh thắng được cũng không thể nào cản được hết, cô cũng chỉ có thể tin tưởng họ.

"Đợi ta tập hợp đủ Lung Nguyệt Hồn, các chị em, sẽ có thêm một chỗ dựa, mấy ngày nay, đành nhờ vào mọi người." Lily thầm nói với các chị em.

Họ lặng lẽ rời đi.

"Muốn đi à?"

Đột nhiên, trong tảng đá rịn ra một luồng dao động âm hàn.

Một con bọ ngựa khổng lồ toàn thân màu như đá, nhưng có những đường vân vàng óng tinh xảo lưu động. Con bọ ngựa đó, cao hơn mười mét, giương đôi đao, sải đao cũng hơn mười mét. Đầu hình tam giác, vị trí của hai con mắt to bằng trứng ngỗng lại là hai chiếc mặt nạ cười màu trắng, trông có vẻ vô cùng quỷ dị.

Tuy nhiên, con quái vật này tuy khiến Lily rợn tóc gáy hơn cả những con ác quỷ của Yomi-no-kuni, lại tỏa ra khí tức của thần minh.

"Cảnh giới Cao Thiên? Con bọ ngựa này cũng là thần minh thật á?" Lily cũng vô cùng kinh ngạc.

"Đàn bà? Thịt quá mềm, không có độ dai, không ngon! Giao Lung Nguyệt Hồn ra, ta sẽ để các ngươi chết không đau đớn." Răng nanh của thần minh bọ ngựa đóng mở, ra lệnh.

Lily thực ra rất sợ côn trùng, toàn thân rung lên theo phản ứng sinh lý.

"Ngươi là thần minh phương nào? Cũng đến cướp đoạt Lung Nguyệt Hồn?" Lily hỏi.

"Hừ hừ hừ! Ta muốn dùng Lung Nguyệt Hồn, dung nhập vào đôi đao bẩm sinh có thể sánh với thần khí này! Ta chính là thần Moritsu-Kawabewakaremushi! Đàn bà, trên người ngươi có dao động Lung Nguyệt Hồn mạnh mẽ, thật không thể tin nổi!" (Mọe cái tên…)

Con bọ ngựa đó giơ đôi đao lên, làm ra tư thế tấn công: "Thiên hạ đông đảo yêu ma, đa phần đều bị nữ sắc mê hoặc, ta thật sự không thể hiểu nổi, loại sinh vật yếu đuối hạ tiện như đàn bà, chỉ có lúc bị lưỡi đao của ta chém đứt, còn có một chút sảng khoái, còn lại, có gì tốt?"

Lily đối mặt với đôi đao của con bọ ngựa khổng lồ, lạnh lùng nói: "Ngươi ghét đàn bà như vậy, nhưng ngươi có biết, ta cũng ghét côn trùng không?"

"Cái gì!?" Moritsu-Kawabewakaremushi  cảm thấy bị sỉ nhục lớn, trong nháy mắt giương cánh, thần lực bộc phát, bốn chân đạp đất, đôi đao vô cùng tấn mãnh lao về phía Lily!

Xoẹt! Một đạo kiếm quang màu bạc lóe lên, đôi đao của con bọ ngựa khổng lồ bị chém thành bốn đoạn, bất lực bay lên không trung. Chiếc cổ thon thả từ giữa bị chém đứt, đầu lâu rơi xuống đất. Thần vị nằm ở phía trên cổ bị trực tiếp chém nát!

Moritsu-Kawabewakaremushi, một kiếm bỏ mạng.

Oborozuki Muramasa của Lily bây giờ, đã hấp thu được năm sáu mươi mảnh Lung Nguyệt Hồn mà Lily đã nhận được trong những ngày qua, uy năng càng thêm mạnh mẽ, đã có thể một kiếm chém nát thần vị Cao Thiên rồi!.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận