Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 200 - Hanachirusato

0 Bình luận - Độ dài: 2,391 từ - Cập nhật:

Tiền bối dẫn theo Lily và Ayaka, đi vào trong thung lũng.

Nơi này, hoa anh đào rực rỡ, hệ thống nước um tùm, những cây cầu cong cổ kính xuyên qua cánh rừng sâu thăm thẳm, lờ mờ có thể thấy, sâu trong mây mù có từng tòa lầu gác.

Nơi này trông thì tự nhiên như được tạo hóa, xinh đẹp thanh tĩnh, nhưng Lily đi đi lại lại, phát hiện mỗi một ngọn cỏ, một cái cây ở đây, đều không đơn giản.

Không phải là phẩm cấp của bản thân cây cỏ có gì bất phàm, mà là cảnh trí được tạo thành bởi những cây cỏ, cây, đá này, đều ẩn chứa ý cảnh sâu xa.

Người thường đi qua cũng chỉ cho là cảnh đẹp, người có tâm tư nhạy bén, là có thể lĩnh ngộ một ngọn cỏ cành cây, một hồ nước rất lâu.

"Đây là..."

Lily nhìn một tảng đá phẳng bên bờ hồ sơn dã xinh đẹp, cô luôn cảm thấy, không tầm thường.

"Rất lâu trước đây, đã từng có một vị Thiên Nữ, mê luyến hồ nước này, ngồi ở đây ngàn năm, ngộ đạo thành thần." Tiền bối nói.

"Ngắm nhìn một hồ nước ngàn năm, cũng có thể ngộ đạo ư." Ayaka thán phục không thôi, lại càng cảm thán nơi này, "Tiền bối đại nhân, Hanachirusato này, rốt cuộc là có lai lịch gì vậy?"

"Hanachirusato chính là nơi thần ẩn, có lẽ là nơi an toàn nhất, bí mật nhất của Takamagahara, đối với chúng ta." Tiền bối nói.

"Tiền bối, thực ra em đã sớm muốn hỏi, tại sao chị lại biết một nơi bí mật như vậy vậy ạ." Lily vẫn không nhịn được mà hỏi.

"Lily..." trong mắt Tiền bối lại ánh lên phiêu diêu và bi thương, dường như không muốn nhắc đến.

"Lại đây, chúng ta vào trong sân vườn đi."

Sâu trong thung lũng, có một sân vườn, vô cùng cổ xưa, không hoa lệ, nhưng được xây dựng men theo núi, cùng với cảnh trí thiên nhiên trong thung lũng kết hợp một cách tinh diệu, hình thành nên những ý cảnh khắp nơi.

"Tiền bối, ở đây không có người khác sao ạ?"

"..." Tiền bối lộ vẻ ưu tư, nhưng vẫn nói: "Không có, ngoài chúng ta ra, không còn ai khác cả."

Tiền bối dẫn hai người đi trên hành lang trong dinh thự. Đương nhiên là phải cởi giày. Hoặc là đã quá lâu không có người ở, trên hành lang nơi này cũng vương vãi những cánh hoa và lá rụng. Giữa những khúc quanh co, thỉnh thoảng có một vũng nước, nghe tiếng ống tre đổ nước, tiếng nước róc rách, rêu xanh um tùm ẩn trong bóng râm, khiến Lily cảm thấy thư thái không thôi.

"Sân vườn này, thế nào?"

"Tiền bối... không biết phải nói thế nào. Em cuôn cảm thấy, nơi này tựa như là nơi mà em hằng mong ước trong giấc mơ. Mỗi một nơi, mỗi một góc, đều đáng yêu như vậy, lại khiến người ta ưu tư. Nếu có thể cùng các chị em ở bên nhau, ở đây cả một đời, cũng sẽ không chán." Lily nói, tự nhiên là phát ra từ nội tâm. Cô một đường liều chết chiến đầu, dù cơ thể có tốt đến đâu, tâm trí có kiên cường đến đâu, cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi.

"Vậy, chúng ta cứ mãi mãi ở lại đây thì thế nào?" Tiền bối nói.

"Hả? Nhưng... các chị em còn đang ở Bích Lạc Thành mà?" Lily lo lắng.

"Tiền bối đại nhân, huống chi chuyện của nhân gian, chúng ta cũng không thể không lo được." Ayaka nói.

"He he, chuyện này có gì khó đâu?" Tiền bối nhẹ nhàng vuốt ve viên châu Hòa Hồn Tinh Phách đang đeo trên cổ tay, "Nếu chị đã nói như vậy rồi, sao lại có thể không cân nhắc đến những chuyện mà các em nghĩ đến chứ?"

Tiền bối hơi có vẻ trách móc liếc nhìn Ayaka một cái. Ayaka cảm thấy có chút xấu hổ, phải đó, mình thật đúng là hỏi thừa, Tiền bối sao có thể không màng đến các chị em khác và nhân gian chứ?

"Đi theo chị." Tiền bối dẫn nhóm Lily xuyên qua sân vườn, đến giữa một hẻm núi u tối phía sau. Nơi đó, có một hồ nước trong như ngọc bích.

Bên bờ hồ, trên tảng đá có chữ: Bích Lạc.

"Bích Lạc?" Lily giật mình, "Chữ này sao lại dùng tên của Bích Lạc Giới ạ?"

"Hừ, em nói gì vậy? Bích Lạc Giới, chẳng qua chỉ là vì cái hồ nhỏ này mà có tên thôi."

"Hả!!?"

Hồ này hấp thu thiên âm khí, hội tụ sơn tuý tuyền. Vô số năm sau, bích thủy thành linh thấm vào hư không, hình thành một tiểu thế giới, đó chính là Bích Lạc Giới.

"A!?" Lily và Ayaka đều kinh ngạc. Bích Lạc Giới cũng coi như là một thế giới vô cùng rộng lớn và lợi hại, phạm vi mấy vạn dặm còn chưa hết. Lại là do một hồ nước ẩn chứa linh thông nuôi dưỡng mà thành?

"Nói như vậy, không phải là vì có người đã từng đến Bích Lạc Giới, mà lấy tên của Bích Lạc Giới để đề chữ ở đây, mà là Bích Lạc Giới là vì được hồ nước này nuôi dưỡng, mới gọi là Bích Lạc Giới?" Lily cảm thấy mình đã bị chấn động.

"Không sai."

"Vậy thì, lẽ nào..." Ayaka kinh ngạc.

Tiền bối gật đầu: "Từ hồ nước này, có thể thông đến Bích Lạc Giới."

"Thật không thể tin được!" Lily kinh ngạc vô cùng. Có thể thông đến Bích Lạc Giới, chẳng phải là đã kết nối với Bích Lạc Thành sao? Vậy thì qua lại nhân gian, Bích Lạc Thành, nơi này, đoàn tụ với các chị em đều không thành vấn đề nữa.

Dù các nơi của Takamagahara có náo loạn, phong tỏa cửa ải, thậm chí đường sá sụp đổ, cũng không hề ảnh hưởng đến nhóm Lily.

"Chỉ là chị tại sao không nói sớm chứ?" Lily biết nói như vậy có chút thất lễ, nhưng vẫn không nhịn được mà phàn nàn.

Sớm biết có nơi này, mình hà cớ gì phải liều chết lại mạo hiểm đủ loại nhục nhã bôn ba ở Takamagahara?

"Con nhóc này, được lợi mà không cảm kích, còn muốn chất vấn chị sao?" Tiền bối không vui.

"Không phải ạ, chỉ là..."

"Lẽ nào chị mà cố ý giấu giếm, làm khó em sao? Có một số chuyện, nói sớm vô ích." Tiền bối bất lực nói, "Tất cả những điều này, nói ra cũng là thử thách tạo hóa của em. Nếu không phải trước đó em tiến vào tuyệt địa, có được kỳ ngộ nhận được Hòa Hồn châu, chút phát lực còn lại của chị, đâu đủ để luyện chế Nọa Di chú phù, đâu đủ để kích hoạt lại thông đạo giữa Bích Lạc Giới và nơi này?"

"Thì ra là vậy... em… em xin lỗi, em lại có thể nói ra nghi vấn nông cạn như vậy." Lily xấu hổ mặt đỏ bừng.

"Không cần xấu hổ nữa, ghi cho em một lỗi, mấy ngày nay em cũng mệt rồi, sau này lại phạm lỗi, tội chồng thêm tội, biết chưa?" Tiền bối giả vờ giận.

"Vâng ạ." Lily cúi đầu.

"Hôm nay các em cũng mệt rồi, trước tiên đến dinh thự nghỉ ngơi đi. Ngày mai, chúng ta cùng nhau đến Bích Lạc Giới."

"Cái đó, Tiền bối, em không mệt lắm đâu. Chỉ sợ đêm dài lắm mộng, tuy chúng ta đã trì hoãn rất lâu rồi, nhưng em vẫn hy vọng sớm được cùng các chị em đoàn tụ. Nhưng nếu chị mệt thì..."

"Được rồi, chị biết rồi, đồ phụ nữ tính tình nóng nảy nhà ngươi, một ngày cũng không nhịn được sao? Bây giờ năng lượng linh hồn của chị còn dồi dào, vậy thì cứ làm phép, đả thông thông đạo. Hai người các em, hay là đi tắm rửa, thay đồ trước đi đã." Tiền bối nói.

"Vâng."

Lily và Ayaka cùng nhau đến dinh thự, mỗi người ở một đình tắm được dẫn nước suối núi trong vắt vào tắm rửa, thay đồ.

Lúc trở về, trông Tiền bối cũng đã làm phép xong.

"À phải rồi, sau này chị tuy không thể cứ mãi ở bên ngoài cùng các em, nhưng cũng sẽ thường xuyên hiện thân." Tiền bối nói với hai người, "Về cách xưng hô của các em đối với chị... cách gọi Tiền bối, vốn không phải là từ của tam giới này, cứ gọi mãi như vậy cũng làm cho các chị em khác khó hiểu. Hay là đổi một cách xưng hô khác đi."

"Hả? Tiền bối chính là Tiền bối, chuyện này..." Lily có chút muốn ý kiến.

"He he, lúc riêng tư, em gọi thế nào cũng được. Nhưng, chúng ta bây giờ cũng không phải là du sơn ngoạn thủy, đại địch trước mắt, thiên đạo hỗn loạn, nguy hiểm mà chúng ta phải đối mặt, sẽ chỉ lớn hơn trước đây. Không có quy củ, không thành khuôn phép. Lễ nghĩa nên có, vẫn phải có, không thể nào để cho đám nhóc các em, đều vô pháp vô thiên được. Em nói xem có đúng không, Ayaka cô nương?" Tiền bối hỏi.

"Chuyện này... toàn bộ do Tiền bối đại nhân chỉ điểm."

Dù sao Tiền bối và Lily dung mạo gần như y hệt nhau, tuy khí chất hoàn toàn khác biệt, nhưng cũng khiến Ayaka không dám nhìn thẳng, chỉ sợ vì chị ấy quá giống Lily khiến tâm tư xao động. Hơn nữa cô ấy trông thì dịu dàng lại không thể nghi ngờ, khiến Ayaka lại càng cảm thấy, lợi hại hơn Lily rất nhiều, chính mình ứng phó không nổi người phụ nữ này.

Tuy Ayaka bề ngoài còn trưởng thành lớn tuổi hơn cả Tiền bối, nhưng khí thế của Tiền bối, dường như mang theo một khí chất thống trị trời sinh, khiến Ayaka không thể không khuất phục cô ấy.

"Tiền bối, vậy nên xưng hô thế nào ạ? Gọi là chị thì sao?"

"Chị à? Em có thể gọi chị như vậy. Nhưng các chị em khác, mọi người đều là chị chị em em, sẽ không phân biệt được. Dù sao các cô ấy còn có tên..."

"Vậy Tiền bối... tên của chị..." Lily cảm thấy mình cũng thật là, một lòng vì Tiền bối, bất chấp tất cả vì chị mà chiến đấu đến chân trời góc biển, nhưng vẫn không thể nhớ ra tên của chị ấy.

"Tên của chị sao..." Không biết tại sao, trên khuôn mặt dịu dàng của Tiền bối, lộ ra vẻ u tối, nụ cười vẫn luôn như ánh mặt trời ấm áp, cũng dần dần phủ một lớp mây mù âm u.

Tiền bối bất lực lắc đầu, "Chị là một người phụ nữ ngay cả cơ thể cũng không có, cần tên, thì có tác dụng gì chứ?"

"Tiền bối..." Lily lúc này cũng cảm thấy đau lòng cho Tiền bối.

Tiền bối điều chỉnh lại tâm trạng, quay đầu lại, thờ ơ cười một tiếng tan đi ngàn phiền muộn, nói: "Chị nghĩ rồi, linh hồn của chị vẫn luôn nương náu trong gương, vậy thì cứ gọi là Kagamishin đi. Đối ngoại cũng có thể gọi chị là Kagamishin-in, Kagamishin tiền bối đều được. Ừm, trong những dịp chính thức, thì cứ gọi chị là Kagamishin thần chủ."

"Kagamishin..." Lily gật đầu. Quả thực như con người của Tiền bối, xinh đẹp mà không mất đi vẻ trang trọng, lại mang ý nghĩa linh hồn nương náu trong gương, cảm thấy cũng rất thích hợp. Tuy Lily vẫn quen gọi là Tiền bối.

Nhưng dù sao, Tiền bối sau này thường xuyên công khai lộ diện, nhiều Thiên Nữ như vậy đều gọi cô là Tiền bối cũng thật kỳ lạ. Triều đại Heian này vốn cũng không có cách nói ‘tiền bối’.

"Tiền... à, Kagamishin tiền bối, em có một chút không hiểu. Chị nói cũng có thể gọi chị là Kagamishin-in, ở triều đại Heian, phụ nữ tự xưng bằng -in không phải phần nhiều là những quý phu nhân đã kết hôn sau khi xuất gia sao?

Tiền bối cười, cô nhẹ nhàng nắm lấy tay Lily, kéo Lily đến bên mình, "Đã kết hôn à? Lẽ nào vị này không phải chính là chính cung phu nhân của ta sao?"

(Ủa tưởng ngược lại chứ :v)

Nói rồi Tiền bối ôm lấy eo của Lily, tuy bất ngờ nhưng không cho phép chút chống cự nào.

"Hả!!?" Lily sắc mặt xấu hổ đỏ bừng, sao đột nhiên lại nói gì mà chính cung, phu nhân gì chứ...

Ayaka cũng không khỏi đỏ mặt, trong lòng không biết tại sao, dâng lên một cảm giác chua xót, nhưng cũng không hiểu sao mà cảm thấy lo lắng cho Lily: "Tiền bối đại nhân, chuyện này..."

"Còn về việc xuất gia, đó là cách nói của thế tục. Chúng ta vốn là Thiên Nữ, là thần minh, hà cớ gì có chuyện xuất gia. Ame-no-Uzume, em nói xem?"

"Vâng..." Tuy biết quan hệ của Tiền bối và Lily, nhưng đột nhiên tuyên bố Lily là chính cung phu nhân của cô gì đó, Ayaka vẫn rất khó chấp nhận. Tuy rằng, lời này giống như nửa đùa nửa thật. Cũng không thể tùy tiện đùa như vậy chứ. Hơn nữa, phu nhân thì phu nhân, còn phải thêm một chữ chính cung, lẽ nào Tiền bối đây còn muốn thu hậu cung sao?

"Được rồi, nếu cách xưng hô đều đã định rồi, chúng ta đến Bích Lạc Giới đi. Đón các chị em qua đây." Tiền bối thờ ơ nói, một chút cũng không vì lời nói vừa rồi mà có chút áp lực trong lòng.

"Cuối cùng cũng có thể đoàn tụ với các chị em rồi!" Lily trong lòng mong đợi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận