Nguyền Kiếm Cơ
Luo Jiang Shen, Carrot Sauce
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 13 - Takamagahara

Chương 210 - Sủng Ái Và Trừng Phạt

0 Bình luận - Độ dài: 2,204 từ - Cập nhật:

Lily có chút ngẩn ngơ, cứ như vậy bị Tiền bối kéo vào nội thất tối om rồi đóng sầm cửa lại.

“Chị, đợi đã… chị Ansa còn ở bên ngoài đó…”

“He he he, em còn tâm trí lo cho người khác sao? Lo cho mình trước đi đã.” Tiền bối thì thầm bên tai Lily.

“Lo lắng ạ? Lily không hiểu…” Thực ra trong lòng Lily đã hiểu lờ mờ, nhưng không dám nói ra.

“Không hiểu à? Chị hỏi em nhé, không phải em tự thấy mình rất lợi hại sao? Còn có thể thông linh với bao nhiêu chị em cơ mà? Sao ngay cả một Ansa cũng không thắng nổi vậy? Thua liền ba trận, em còn nói không hiểu sao? Coi như hai trận đầu cô ta thắng có phần may mắn, nhưng nếu em có đủ thực lực, thì cần gì để tâm đến chút khác biệt đó? Còn nữa, trận thứ ba, em không còn gì để nói rồi chứ?”

“Hả? Trận thứ ba đó mà cũng tính là thi đấu sao?”

“Em sợ nhột à? Con gái sợ nhột là chuyện bình thường, nhưng nhạy cảm và yếu đuối đến mức như em thì chị đây là lần đầu tiên thấy đấy. Con rối đó mới động một chút mà em đã đầu hàng rồi sao? Sự kiêu hãnh của em đâu rồi? Sự kiên cường của em đâu? Sao em lại dễ dãi như vậy hả?” Tiền bối nhẹ nhàng nắm lấy tóc Lily, giọng vừa như quan tâm lại vừa nghiêm khắc trách mắng.

“Chị, Lily không hiểu chị đang nói gì cả… Sao chị có thể vì em thua mà nói em dễ dãi như vậy chứ…” Lily vô cùng xấu hổ.

“Còn không dễ dãi à? Đây là bài kiểm tra sức chịu đựng, chỉ với chút sức chịu đựng này của em, có phải chị em nào tùy tiện trêu chọc một chút là em cũng sẽ đồng ý không? Còn nói không dễ dãi sao?”

“Sao có thể! Em không có…”

“Không ư? Em tưởng chuyện của em và các chị em đó, chị không biết sao?”

“Hả? Nhưng… nhưng đó không phải là lần trước chị bảo em phải đáp lại tình cảm của các chị em sao…”

“He he he, chị bảo em làm gì em liền làm nấy sao? Em có ngoan ngoãn đến thế không? Tâm tư của em, chị còn không biết sao?”

Tiền bối phả hơi bên tai Lily: “Hôm qua chị bảo em giới thiệu Hanachirusato cho mọi người, em còn tỏ vẻ không vui, chuyện đơn giản như vậy mà còn ra mặt với chị? Phải không? Ấy thế mà với Shimizu, Uesugi, Ayaka kia… à, thậm chí cả Bishamonten phu nhân nữa! Ở phương diện này thì em lại nghe lời lắm mà nhỉ? Sao em lại lanh lợi như vậy?”

“Hay là, trong lòng chính em cũng muốn thế…”

“Em… không biết…”

“Chị hỏi em, hôm qua tại sao lại tỏ thái độ với chị?”

“Em không có.”

“Còn nói không có? Thành thật khai báo, chị có thể nương tay một chút. Nếu em còn không nhận lỗi, vậy thì phải phạt gấp đôi đó!” Tiền bối uy hiếp.

Phạt gấp đôi, Lily cảm thấy toàn thân bủn rủn, sắp đứng không vững.

“Sao vậy? Lily, đứng không vững à?”

“Vâng…”

“Ồ, nghe thấy bị phạt gấp đôi đã đứng không vững, chẳng lẽ trong lòng em thật ra đang mong chờ chị nghiêm khắc với em hơn à?”

“Không phải…”

“Vậy, chị hỏi em, hôm qua rốt cuộc em giận chuyện gì? Có phải giận chị tự ý sắp xếp chỗ ở cho các chị em? Rồi còn gọi Shimizu đến cùng chị chơi cờ thâu đêm?”

“Không có…”

“Còn nói không có? Em muốn bị phạt gấp ba sao?”

Thân thể mềm mại của Lily run lên, đành phải nói: “Dù sao các chị em ngày thường đều qua lại với em, dù chị có muốn sắp xếp thì cũng nên nói trước với em một tiếng chứ.”

“Nói với em? Có cần thiết không?”

“Hả?”

Tiền bối một tay ôm lấy eo Lily, “Ngay cả em cũng là của chị, huống hồ gì là các chị em của em?”

“Hả?”

Không đợi Lily kịp giải thích thêm, cô đột nhiên đã bị Tiền bối chặn môi.

Cứ thế bất thình lình bị cưỡng hôn.

Nụ hôn của Tiền bối… đã lâu rồi không… Lily muốn kiêu hãnh thêm một chút, chống cự một chút, nhưng hai mắt lại không tài nào ngăn được việc nhắm lại, hai tay cũng chẳng còn chút sức lực nào.

Trong bóng tối, Lily cảm thấy Tiền bối vừa không ngừng hôn mình, bàn tay lại vừa tự nhiên luồng vào trong ngực áo, dưới váy của cô…

Một lúc sau, Tiền bối đột nhiên buông Lily ra, “Được rồi, chúng ta tiếp tục vấn đề của em nào.”

“Hả?” Hai mắt Lily mờ mịt sương mù, trong lòng thấp thỏm không yên, thầm nghĩ: Chị rốt cuộc là muốn giáo huấn hay là muốn hôn em, trừng phạt em đấy? Đừng khiến người ta hồi hộp như vậy chứ!

Tiền bối lại không để tâm, ra lệnh: “Quỳ xuống.”

Không hiểu sao, lúc này Lily dường như càng dễ dàng phục tùng mệnh lệnh của Tiền bối hơn. Cô ngoan ngoãn quỳ xuống.

“Chị hỏi em, có phải vì hôm qua chị tự ý sắp xếp chỗ ở cho các chị em vào các viện nên em không vui, nói thật đi.”

Lúc này, Lily dường như cũng không thể che giấu được nữa, cô thở hổn hển gật đầu: “Vâng…”

“Có phải em đã nghe lời đồn bên ngoài, nói chị muốn mở Tam Cung Lục Viện ở Hanachirusato, còn nói mấy vị chị em đó đều là sủng phi của chị, còn em, là Chính Cung của chị? Phải không?” Tiền bối dịu dàng hỏi như thì thầm.

“Những lời đồn đó Lily có nghe qua, nhưng Lily không tin, Lily tin chị sẽ không như vậy.” Đó gần như là câu trả lời thật lòng của Lily.

Tiền bối lại đứng dậy, đến trước mặt Lily, nâng cằm cô lên, bắt cô phải quỳ mà ngước nhìn mình.

“Để chị nói cho em biết, chị đây, đúng là như vậy đấy.”

“Hả?” Lily toàn thân run rẩy.

“Sao, em gái không phục à?”

Trong lòng Lily làm sao có thể thoải mái được.

Cô cúi đầu u oán nói: “Chị muốn như vậy, hà tất phải hỏi Lily có phục hay không. Em phục cũng được, không phục cũng thế, bất cứ thứ gì của em mà chị muốn, đều có thể lấy đi. Nếu chị thật sự muốn các chị em ở Hanachirusato đều phụng sự chị, Lily tuyệt không oán hận. Dù cho Lily chỉ là một trong số đông đảo các chị em phụng sự chị, Lily cũng cam tâm tình nguyện.”

“Lily…” Cơ thể Tiền bối cũng khẽ run.

Chị cúi xuống, một tay ôm chầm lấy Lily, “Em gái ngoan, em nguyện vì chị hy sinh tất cả, chị hà cớ gì lại không phải chứ. Nhưng mà, chị quả thật muốn xem những chị em đó như Tam Cung Lục Viện của mình.”

“Hả?” Lily ngẩn ra.

“Nhưng, chị chỉ sủng ái một mình em thôi.”

Nói rồi, Tiền bối một tay lột phăng quần áo của Lily.

Chăm chú ngắm nghía thân thể ngọc ngà của cô.

“Bất kể chị có bao nhiêu người phụ nữ, họ đều chỉ là vật trang trí, chị vĩnh viễn sẽ chỉ lâm hạnh một mình em thôi.”

Dứt lời, Tiền bối dịu dàng nhưng không thể chống cự mà đẩy một cái, khiến Lily ngã xuống sàn nhà, mái tóc dài thướt tha xõa tung trên mặt đất.

“Chỉ sủng ái, một mình em…”

“Chị…” Sắc mặt Lily đỏ bừng, hơi thở mê ly.

Tiền bối vừa nói, vừa lấy ra một cuộn dây thừng trắng, còn có cả cây thước răn dạy kia nữa.

“Chị?” Lily vừa cảm nhận được sự dịu dàng nay lại giật mình.

“Chị còn chưa nói xong. Chị không chỉ sủng ái một mình em, mà còn, chỉ trừng phạt một mình em nữa.”

“Hôm nay, chị muốn em phải nhận hình phạt vì tâm trí không kiên định của mình. Chị chẳng qua chỉ cùng Shimizu diễn một vở kịch thôi, em đã thái độ rồi? Chẳng qua chỉ sắp xếp mấy cái sân vườn, em đã không vui rồi? Chị một lòng một dạ với em, em lại dễ dàng nghi ngờ chị như vậy? Em nói xem, bản thân mình có phải đã sai rất nghiêm trọng không?”

“Vâng… Lily biết sai rồi.” Lily trong lòng cũng vô cùng hổ thẹn.

“Vậy, có đáng phạt không?”

“Đáng ạ…”

“Thế còn tạm được.”

“Chị…”

“Sao vậy?”

“Không có gì ạ.”

“Không có gì? Em định cứ nằm như vậy cho qua chuyện, sau này lại trách chị bắt nạt em sao? Trước kia thì được, lần này thì không.”

“Hả? Chị muốn thế nào?”

Tiền bối cúi xuống, một tay siết chặt cằm cô, một mặt nói bên tai Lily: “Hôm nay phải phạt em thế nào, phạt bao nhiêu lần, phải sủng ái em ra sao, phải thương yêu em như thế nào, em đều phải kể lại từng li từng tí cho chị nghe, nếu không nói ra, chị sẽ không…”

……

…………

Sáng sớm hôm sau, ánh bình minh ấm áp xuyên qua sương mù, chiếu rọi lên Hanachirusato. Trong thung lũng xinh đẹp, tiếng chim hót líu lo, sắc trời ban mai phảng phất ánh tím.

Lily tỉnh dậy, phát hiện Tiền bối đã đi xử lý công vụ.

Cô lại cảm thấy toàn thân rã rời, dường như không muốn động đậy. Nhưng khi nhớ lại “trải nghiệm” đêm qua, trên mặt cô lại nở một nụ cười tựa như ánh bình minh, sắc hồng đào trên má cũng như ráng mây ban mai, đó là một màu sắc của hạnh phúc và viên mãn. [note79238]

Dải áo màu trắng của Tiền bối còn vương lại bên cạnh, Lily dùng ngón tay khều lên, đặt lên chóp mũi, nhẹ nhàng hít hà.

Không hiểu sao, những ấm ức trong lòng dạo gần đây cũng tan biến hết, cơ thể tuy mệt mỏi nhưng lại sảng khoái và nhẹ nhõm đến lạ.

Lily ngủ đến chiều mới dậy tắm rửa thay y phục, sau đó ra vườn luyện kiếm.

“Hây—!” Cùng với tiếng thét trong trẻo, kiếm ý của cô càng thêm nhanh nhẹn, sắc bén.

Mà Mị Thiên Đạo của cô dường như lại có chút tiến bộ.

“Chủ nhân.” Shiu đến.

“Shiu em à?” Trên mặt Lily nở một nụ cười tươi tắn.

Thấy Lily ở Hanachirusato vui vẻ, mãn nguyện như vậy, trong lòng Shiu cũng mừng cho cô, nhưng tâm trạng lại có chút phức tạp.

“Sau này đừng gọi chị là chủ nhân nữa, cứ gọi là chị Lily thôi.” Lily dịu dàng nói.

“Vâng… chủ, à không, chị Lily.”

Shiu tự nhiên rất vui vì điều này. Cô nói: “Chiều hôm nay các chị em tổ chức thi hội ngắm hoa ở Lạc Anh Viện của chị Ayaka, không biết chị có thời gian đến không ạ?”

“Chiều hôm nay sao? Vậy chẳng phải là bây giờ sao?”

“Đúng vậy ạ, cũng sắp đến giờ rồi.”

“He he, vậy chị chuẩn bị một chút, tắm rửa thay đồ rồi đến.” Lily vui vẻ đồng ý.

Tắm rửa, chải chuốt xong, Lily mặc một bộ yukata màu hồng phấn, đi qua sân vườn ưu nhã, yên tĩnh để đến Lạc Anh Viện.

Lúc này trong Lạc Anh Viện, các chị em đã tụ tập tại một gian thủy tạ, trải những tấm vải đẹp mắt, vừa ngắm hoa anh đào rơi, vừa uống chút Quỳnh Tương Ngọc Dịch, bắt đầu nghe nước chảy, ngửi hương hoa, ngâm vịnh và đối thơ.

“Lily, em đến rồi, cứ tưởng em không đến chứ.” Shimizu cất giọng ngọt ngào nói.

Lily nhìn quanh, không chỉ có Shimizu, mà Ayaka là chủ nhà tự nhiên không cần phải nói, còn có mẹ con Uesugi Rei, Yukiko, Yumi, Nanako, tất cả đều đã đến đông đủ. Lily có thể cùng các chị em thảnh thơi tụ họp ở đây, thật vui quá.

Cô chạy nhanh tới, “Sao còn không mau chừa cho em một chỗ.”

“Chậc, Lily em thì cần gì chỗ chứ? Em thích chị nào thì cứ ngồi lên đùi chị ấy là được rồi.” Yukiko cố ý trêu chọc.

“Yukiko, chị nói linh tinh gì vậy!” Lily phàn nàn.

“Vậy, chủ đề của thi hội hôm nay là gì?” Nanako lên tiếng hỏi.

Cùng lúc đó, trong gian nhà lớn ở dinh thự của Tiền bối, dù là ban ngày nhưng ánh sáng lại khá tối tăm.

Ansa vẫn ngồi ở đó, hai con rối gỗ vô lực đổ gục trong góc tường.

“Mình là ai?”

“Mình từ đâu đến?”

“Mình nên làm gì đây?”

Ghi chú

[Lên trên]
Tb manh vcl :V
Tb manh vcl :V
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận