Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt
Chương 182 - Manh mối
0 Bình luận - Độ dài: 2,122 từ - Cập nhật:
“Shizuku... Là cô sao? Thật là cô sao!?”
Nhược Thủy căn bản không dám tin vào mắt mình, rõ ràng nàng lúc đó tận mắt thấy Shizuku tắt thở chết, không có bất kỳ khả năng sống sót, cũng chính bởi vì như thế nàng mới muốn khiêu chiến Chaos không thể chiến thắng, việc người bạn rời đi dẫn đến khuynh hướng tự hủy trong nội tâm nàng gần như đè bẹp bản năng cầu sinh.
...Không.
Cái này nhất định là Chaos dùng chướng nhãn pháp, Shizuku nàng rõ ràng đã...
Nhưng dù cho có hoài nghi đến đâu đi chăng nữa, nỗi nhớ bạn tri kỷ trong lòng nàng vẫn khiến nàng ôm lấy hy vọng mong manh này, dù nó chỉ nhỏ nhoi như hạt bụi.
"Shizuku, sáng nay chúng ta đã ăn gì?"
"Ưm ưm, cậu cần phải chọn lúc tôi đang chóng mặt sắp ói để hỏi tôi loại vấn đề nhàm chán này sao?"
"Mau trả lời tôi!"
Shizuku cũng bị sự cứng rắn của Nhược Thủy làm cho giật mình, gia hỏa này thật sự đã lớn lên rồi sao?
"...Không ăn gì cả, bởi vì cậu làm vỡ bát của tôi, hai chúng ta đều không có cơm ăn."
"Tôi thích ăn nhất món gì?"
"Tôi làm cà rốt hầm thịt, thiếu muối, nhiều thịt hơn."
"Shizuku mỗi ngày thích làm nhất chuyện gì?"
"...Ách, nhiều người như vậy cậu còn muốn tôi nói sao? Được rồi được rồi, đừng dùng ánh mắt đó nhìn tôi, tôi nói chính là, tôi mỗi ngày thích làm nhất chuyện chính là thừa dịp Nhược Thủy không chú ý, tốc váy của nàng lên nhìn màu quần lót của nàng."!!!
Thật sự, là nàng...
Nhược Thủy lúc này lệ nóng doanh tròng, suýt chút nữa khóc lên.
Ách...
Bởi vì mắt bị bịt mắt che khuất, thính giác của Kilou cũng trở nên cực kỳ nhạy bén. Câu hỏi đáp này tự nhiên cũng lọt vào tai cậu ấy.
Các cô ấy, thật đúng là một đôi hảo tỷ muội thân mật đó nhỉ?
Mà Uryuu Ishi đang ngồi cạnh đống lửa lại lộ ra nụ cười "tôi đều hiểu", liên tục gật đầu, nàng thế nhưng rất thích tình bạn thân thiết vô gian tình giữa các nữ sinh đó, nhưng tiếc là mình và Kero tuổi cũng không nhỏ, e rằng không thể chơi đùa như các nàng được.
"...Vì sao, muốn giúp chúng ta, Chaos?"
Nhược Thủy cắn chặt môi, cố nén giọt nước mắt nóng hổi sắp trào ra, bởi vì nàng biết bây giờ còn chưa phải là lúc để khóc, nàng và Shizuku còn đang trong nguy hiểm.
Bao gồm cả Quỷ Hoàng, tất cả Thần Tộc tại chỗ đều cùng nhau nhìn về phía Kilou.
Các nàng cũng muốn biết...
Đúng vậy, vì sao?
Khụ khụ!
"Đừng hiểu lầm, tôi cũng không phải sứ giả ái tâm gì cả, đột nhiên sửa sai hướng thiện hy vọng Thế Giới hòa bình, sống chết của các cô đều không liên quan gì tới tôi, tôi chỉ vì lợi ích của mình."
Kilou đột nhiên ngồi thẳng người, lưng thẳng tắp nghiêng chân, ngữ khí bá đạo, không mất uy nghiêm nói.
À à, lại bắt đầu rồi, gia hỏa khẩu thị tâm phi này...
Tại chỗ bất cứ ai từng nghe nói về sự tích của Kilou đều rất rõ ràng cách làm người của cậu ấy, ngay cả Quỷ Hoàng cũng biết lời đồn về tiểu gia hỏa này đại náo Thần Tộc, xông pha khói lửa, chưa kể Kōtekusu và Tsugaki giao tình không ít với cậu ấy, chỉ dựa vào điểm này nàng liền tin chắc Kilou là một người dẫn dắt rất đủ tư cách.
Mà cậu ấy sở dĩ làm như vậy, đơn giản là để phù hợp với hình tượng Chaos.
Thực ra ngoại trừ số ít Ma Thần đẳng cấp cao, gần như không ai biết chân thân của Saori, nàng quanh năm ở Dị Ma Giới lấy dáng vẻ Kilou tự xưng "Lou Vương", đến mức đại bộ phận ma vật đều cho rằng Chaos là nam tính, hơn nữa tướng mạo có phần non nớt, điều này cũng là lý do vì sao Nhược Thủy phản ứng đầu tiên là đầu dây bên kia của viên thủy tinh là bản thân Chaos.
Được, tuy nói đúng là học theo...
Nhưng cậu có thể tháo cái bịt mắt buồn cười kia xuống trước được không? Bầu không khí đều bị dáng vẻ hài hước của nó làm hỏng rồi đó?
"Cậu muốn gì?"
Nhược Thủy cũng thần sắc trang nghiêm, như lâm đại địch, rõ ràng nàng bị Kilou dọa rồi.
Cậu cũng vậy mà...
Dáng vẻ này của cậu cũng không nghi ngờ một chút cậu ấy có phải thật sự là bản thân không?
"...Vấn đề tôi ban đầu hỏi cậu, cậu cũng nên trả lời tôi đi?"
Phần lực lượng này...
Rốt cuộc là ai ban tặng cho các cô?
Điều này hiển nhiên không phải sức mạnh mà Ma Thần bình thường nên nắm giữ, uy lực đã gần ngang với 「 Quyền Năng 」, hơn nữa không phải chỉ một cá thể, thoáng cái đã là hai vị, điều này hiển nhiên không bình thường.
"..."
Nhược Thủy lại chần chờ phút chốc, mà Kilou cũng tiếp tục truy kích.
"Cậu còn không rõ hiện trạng sao? Các cô bây giờ có thể sống sót hoàn toàn là do tôi ban ơn, bằng không thì khi đó các cô đã là thi thể rồi, ngay cả gia súc cũng nên hiểu đạo lý đồng thời biết ơn, đừng nói cho tôi biết, tôi cứu còn không bằng gia súc sao?"
"Uầy uầy uầy! Nói thế nào đây cũng quá đáng quá rồi đó? Cái này hoàn toàn không giống thái độ hỏi người khác mà?"
Kilou cũng đang điên cuồng ném dấu chấm hỏi vào đầu Saori.
「 Ít nói nhảm đi, đây chính là phong cách của tôi, cậu cứ tiếp tục đọc theo lời tôi nói là được rồi 」
Saori cũng không hề gì nói.
"Đây chính là tác phong nói chuyện của bạo chúa đích thực mà! Cô những năm này rốt cuộc đã học được cái gì trong Dị Ma Giới vậy? Tôi có dị nghị!"
「 Phản đối vô hiệu, tôi chính là nữ vương, quỳ xuống cho tôi 」
"Là, Tuân Mệnh, nữ vương bệ hạ của tôi... Cô cho rằng tôi sẽ nói như vậy sao? Quả nhiên không nên tin cô mà, tôi muốn bay một mình!"
"Các cô đối với năng lực này vận dụng hoàn toàn là người ngoài ngành, chắc là vừa mới nhận được không lâu lắm phải không? Nhưng các cô vẫn phải giao thủ với chúng tôi, cuối cùng là xuất phát từ bản thân các cô tự nguyện... hay là tên Solomon kia phái các cô tới?"
Năng lực loại này của các nàng rõ ràng còn đang ở giai đoạn sơ khai, nhưng phàm là người có chút kiến thức thông thường đều biết sẽ trốn ở phía sau, làm "Kiếm Thánh sườn đồi 10 dặm" lén lút luyện cấp rồi mới đi đánh phó bản, loại hành vi thiếu mưu trí này rõ ràng không giống như việc Ma Thần sẽ làm.
Ý của Kilou thực ra Nhược Thủy và Shizuku đều biết.
Các nàng bị lợi dụng, là những kẻ thế thân bị Solomon đẩy ra tiền tuyến...
"Thì tính sao? Chúng tôi cũng không hối hận về quyết định của mình."
Trận chiến tranh này, nếu nhất định phải có người tới kết thúc nó, vậy vì sao không thể là chúng ta? Cái vòng luân hồi số mệnh này, nhân quả tương báo vĩnh viễn không có hồi kết, bất cứ ai cũng muốn triệt để kết thúc nó, kết thúc sự chém giết tàn nhẫn. Nhược Thủy và Shizuku chính là ấp ủ lý niệm như vậy mới dứt khoát bước lên chiến trường.
"Không, căn bản không phải như các cô nghĩ đâu."
Kilou lại ánh mắt kiên định bác bỏ.
Cái gọi là ý chí bản thân của các cô, từ ngay từ đầu, có lẽ đã trở thành trò cười bị ai đó tùy ý đùa giỡn rồi. Cô ta ngồi ở nơi cao nhất, khuấy động số phận của chúng ta đang giãy giụa trên bàn cờ, hài hước xem chúng ta chém giết và chết.
Sự ra đi của Tạp Lạp Tiếu Khắc, mang đến cho Kilou cảm xúc...
Chúng ta, đã không thể lại bị đùa giỡn nữa!
Kilou nắm chặt song quyền, mặc dù bịt mắt che đi đôi mắt, nhưng Nhược Thủy và Shizuku dường như đều thấy được ánh mắt nóng bỏng phía sau đó, đang thiêu đốt ngọn lửa bất diệt.
"Trong các cô nhất định có một người sẽ chết trên chiến trường, đây là do kẻ đã ban tặng sức mạnh cho các cô đã dự mưu. Nàng ta chính là biết mối quan hệ của các cô mới ra tay, một người chết thì người kia sẽ bất chấp hậu quả mà trả thù, có lẽ khi đó cỗ lực lượng này mới có thể được thôi động hoàn toàn, tôi nói không sai chứ?"
Đùa giỡn tình cảm của người khác như thế...
Chỉ để đẩy câu chuyện đi đến, đẩy tình tiết kịch bản đến cao trào!
"Mà tôi muốn xé nát kịch bản tự cho là đúng của người đó, tôi muốn hủy đi tất cả dự mưu của người đó, tôi sẽ không để bất cứ ai vô tội chết đi vì trò chơi của nàng ta, đây mới là... lý do tôi muốn cứu các cô."
Đây không phải cái gọi là lòng tốt tràn lan.
Nếu không phải Vera và Saori xác nhận kép, để Kilou có thể biết các cô ấy không phải kẻ ác lạm sát vô tội, bằng không cậu ấy tuyệt đối sẽ không cứu các cô ấy. Nhưng cho dù thế, Kilou cũng rất xoắn xuýt với hành vi cứu kẻ thù, bởi vì các cô ấy thực sự muốn làm hại Thần Tộc, làm tổn thương những người xung quanh, nhưng để thu hoạch tình báo cần thiết, nhất định phải cứu vãn tính mạng của các cô ấy.
Nội tâm chịu khiển trách và hành hạ, cũng có chính bản thân Kilou nữa.
"..."
"Đó là một nữ tính."
Nhược Thủy chậm rãi mở miệng nói.!?
"Đừng hiểu lầm, tôi cũng không phải vì cái gọi là báo ơn, tôi sẽ không cảm ơn cậu cứu chúng tôi, chỉ là... có một điều cậu nói rất đúng, tôi cũng không muốn bị kẻ chỉ dám trốn ở phía sau màn kia thao túng số phận của mình như thế, bị đùa giỡn, tôi, không, chúng tôi cũng sẽ báo thù."
Nhược Thủy nhìn về phía Shizuku, đây là người bạn duy nhất của nàng, vì thế nàng thậm chí không hề để tâm đến việc phản bội Dị Ma Giới và các Ma Thần.
Con người, chẳng phải đều ích kỷ sao?
"Nàng ta xuất hiện cùng với Solomon, chúng tôi không nhìn rõ mặt nàng, cũng không nghe được giọng nói của nàng, nhưng tôi rất xác định đó là một nữ tính không lớn tuổi lắm, bởi vì, nàng ta có những thói quen vô thức rất rõ ràng của nữ tính."!!!
Thật sự... là cô ta sao?
Mặc dù manh mối lác đác không có mấy, nhưng cảm giác thần bí này lại tương tự như vị Thần Minh kia đến thế.
Hơn nữa, nàng ta xuất hiện cùng với Solomon?
Quả nhiên...
Cái Dị Ma Giới này, chính là Vũ Đài tiếp theo nàng ta chuẩn bị cho mình sao!?
"Ngoài ra, từ nàng ta nơi đó thu được năng lực, không chỉ có chúng tôi."
Nhược Thủy lần nữa nói bổ sung.
"Những Ma Thần còn lại đi nương nhờ dưới quyền Solomon, gần như đều thu được năng lực đáng sợ."
"Đã tới giờ tan làm..."
Người đàn ông mặc âu phục giày da dáng vẻ nhân viên văn phòng lau đi vết máu đọng ở khóe miệng, kéo một ma vật nam tính mặt sưng mày sưng rời khỏi khu rừng rậm rạp.
"Thông tin bên này cũng không quá ổn thỏa, nhất định phải nhanh chóng tìm được Vương."
"Ai, lại phải làm thêm giờ, hy vọng có thể có tiền lương làm thêm giờ."


0 Bình luận