Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 23 - Ngụy Mặt

0 Bình luận - Độ dài: 2,375 từ - Cập nhật:

"Ngươi không sao chứ?"

Giọng nói nhẹ nhàng của Galuye gọi Kilou về từ trạng thái mơ màng, lúc này cậu mới nhận ra lưng mình đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, mức độ dị thường của thế giới này đã vượt xa tưởng tượng của cậu, khiến người ta không khỏi rùng mình.

Cậu vội vàng lắc đầu…

Không ngừng tự an ủi mình trong lòng, hiện trạng tàn nhẫn này nhất định có thể thay đổi, giống như cảnh ngộ của Nhân Tộc bây giờ, chỉ chờ Hilde và các cô ấy lên nắm quyền, nhất định sẽ xảy ra nghịch chuyển, bởi vì tất cả mọi người đều là những người bạn đáng tin cậy nhất của mình, còn tình trạng của ma vật, chỉ cần Saori thống nhất Dị Ma Giới là không phải tốt sao?

Nhất định, mọi thứ rồi sẽ tốt hơn!

"A"

"Kẻ phế vật chỉ biết ỷ lại người khác."

"Chỉ có thể mở miệng nói lời hay, ngụy quân tử, thực sự vừa ngạo mạn lại giả nhân giả nghĩa, còn ích kỷ hèn nhát."

Dưới chân Kilou, cái bóng màu đen dường như có sinh mạng mà nhốn nháo, phát ra từng trận thì thầm cực kỳ châm chọc. Đây là âm thanh chỉ có Kilou mới có thể nghe được, cũng là xuất phát từ linh hồn, lời chất vấn tàn nhẫn nhất, nó gần như lột trần hoàn toàn bản chất của cậu, bóc đi lớp da che giấu.

Cậu nắm chặt hai nắm đấm, sắc mặt âm trầm có chút đáng sợ.

Tôi…

Galuye thấy vậy, lại trong lòng chấn động mạnh.

Kilou nhìn có vẻ sa sút tinh thần quá, thật xa lạ, có phải mình vừa nói lời nào làm cậu ấy giận không?

Đáng chết, đáng chết…

Nhất định là như vậy!

Galuye cực kỳ hiếm thấy lộ ra vẻ hoảng sợ, trở nên luống cuống tay chân, muốn dốc hết sức bù đắp lỗi lầm vừa rồi của mình, đừng để ấn tượng của Kilou về mình lại rớt xuống ngàn trượng, thế nhưng trong lúc nhất thời đại não cô ấy lại bị trống rỗng, lời nói ra cũng hoàn toàn không thông qua suy tính.

"Kilou."

Galuye nhẹ giọng gọi tên Kilou, đồng thời trong ánh mắt nghi hoặc của cậu, hơi hơi vén váy lên, lộ ra một chút phần đùi trắng nõn.

"Cậu còn muốn uống không? Nếu như có thể giúp cậu tinh thần hơn thì…"

Mình rốt cuộc đang nói cái gì vậy!?

Cô ấy lập tức xấu hổ đỏ mặt quay lưng lại, lấy tay che mặt, toàn thân chưa từng có mà trở nên nóng bừng.

Tim đau quá…

Chuyện gì đang xảy ra, cảm xúc khiến ngực đập thình thịch này, mình rốt cuộc bị làm sao vậy?

Cỗ máy tinh vi luôn kín kẽ thực hiện nhiệm vụ từ trước đến nay, dường như đã xuất hiện một chút trục trặc, liệu có thể đảo ngược không.

Kilou lại nghi ngờ quay đầu lại, mặt đầy khó hiểu.

Uống?

Uống gì?

Tôi bây giờ cũng đâu có khát lắm đâu…

"Không có, không có gì…"

Galuye cưỡng chế thay đổi thái độ quá khích, bởi vì khi nói chuyện quan trọng phải nhìn chằm chằm vào ánh mắt đối phương, đây là "thói quen xấu" mà cô ấy đã được giáo dục từ nhỏ mang lại, thế nhưng là trong mắt Kilou, Galuye đã là một bộ dáng muốn khóc, hơi nước mịt mù quay tròn trong hốc mắt, cả khuôn mặt cũng đỏ đến hơi bất thường.

Mình cũng đâu phải kẻ không có EQ, lúc này liền suy đoán ra cái này rất có thể là biểu hiện ngượng ngùng chỉ có thiếu nữ đang yêu mới có thể lộ ra, thế nhưng là cái này rất kỳ quái mà, đối với ai, tôi sao, nhưng mà chúng ta vừa mới dù là tiếp xúc cơ thể hay là trò chuyện gần nhau, Galuye cũng đâu có biểu hiện tư thế này đâu?

Kỳ quái…

Cô ấy sao lại đột nhiên như vậy?

Bất quá cũng phải nhờ vào Galuye cắt ngang, lời thì thầm ám ảnh vừa rồi cũng bị đánh tan, giúp tinh thần Kilou có thể lần nữa tập trung.

Sau khi thử thăm dò trạng thái của Galuye, đồng thời nhận được câu trả lời khẳng định, Kilou cũng định nhanh chóng lên đường.

"Hô, chúng ta ở đây nán lại hơi lâu rồi."

Cậu nhìn sắc trời, mặt trời đen đổ bóng về phía tây, giữa trưa đã qua.

Cậu trở lại trong khoang xe, Galuye cũng liền vội vàng điều chỉnh tốt cảm xúc, vừa đi theo sau lưng Kilou vừa dùng tay điều chỉnh biểu cảm trên mặt, rất nhanh liền khôi phục vẻ đoan trang ưu nhã thường ngày, và so với vừa rồi quả thực như hai người khác nhau.

"À, đúng rồi, Galuye, chỉ một mình cậu ở gần đây thôi sao?"

"…Vâng."

Nói đến lời này, Galuye một bên vuốt ve năm ngón tay phải, một bên khóe miệng tràn đầy "ý cười" đáp lại.

"Cũng quá nguy hiểm mà? Nơi này chính là nội địa cương vực ma vật, đường đường thánh nữ sao có thể độc thân mạo hiểm chứ?"

"Cảm ơn cậu quan tâm, bất quá… tôi khá là thích một mình hành động."

Dạng này à…

Kilou cũng không nghĩ lại, càng không đuổi theo hỏi cô ấy làm thế nào gặp được mình.

Vì thế trên xe có sẵn địa đồ, Kilou mở ra sau liền hỏi Galuye vị trí của mình.

"Nơi này cách biên cảnh rất gần, chỉ cần có thể vòng qua thủ vệ thì…"

Kilou quay đầu nhìn về phía những Thần Tộc vẫn luôn yên lặng trong lồng kia, chúng đúng là một đám súc vật hoàn toàn bị thuần hóa, đã không còn sự cao ngạo và thần thái của những ngày qua, thực sự tự coi mình là sinh mệnh hạ tiện, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của "chủ nhân".

Mặc dù mình cũng không thích Thần Tộc, nhất là những Thần Tộc ý đồ muốn đưa mình và Saori vào chỗ chết, nhưng giáo dưỡng mình học được từ ba má lại đang khuyên bảo mình, không thể đối với mấy kẻ đáng thương này mà thấy chết không cứu, căn cứ vào lương tâm và lòng đồng tình của con người.

A…

Đúng là khiến kẻ đó nói đúng rồi.

"Galuye, có cách nào không làm xáo trộn việc kiểm tra của những ma vật đó, để chúng ta từ đường biên giới bên trên chạy đi?"

"Trên lý thuyết, hẳn là có thể."

"Có thể mang theo đám Thần Tộc này không?"

"…"

Galuye lại trầm mặc phút chốc, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

"Kilou, cậu sẽ không phải là, muốn đem đám Thần Tộc này, đưa về cố hương của chúng chứ?"

"Nếu như có thể mà nói, đương nhiên, an toàn của chính cậu cũng rất quan trọng, cho nên nếu như chúng thật sự cản trở thì, đây cũng là chỉ có thể…"

"Có thể."

Ài?

Kilou đối với câu trả lời dứt khoát của Galuye cảm thấy kinh ngạc, cậu không nghĩ tới Galuye sẽ dứt khoát đồng ý như vậy.

Mang theo lớn như thế một đám Thần Tộc, sẽ trở thành mục tiêu cực kỳ nổi bật, vô luận thế nào, cũng không thể đặt Galuye vào hiểm địa như vậy, bởi vì…

Sự tồn tại của cô ấy, đối với tôi rất quan trọng mà.

Dường như để xua đi nỗi lo lắng của Kilou, Galuye nắm tay Kilou, cười nhẹ đáp lại.

Cứ như thể cô ấy vừa xấu hổ đỏ mặt, không phải cùng là một người vậy…

Kilou cũng cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi, quả nhiên, Galuye đối với mình nắm giữ, cũng không phải loại tình yêu nam nữ đi, bằng không cô ấy bây giờ làm sao lại biểu lộ bình tĩnh như vậy chứ? Giống hệt thường ngày mà.

"Tôi đáp ứng cậu, nhất định sẽ mang theo chúng, trở lại cố hương."

Đương nhiên, đó cũng không phải lời nói dối.

Cậu chỉ là không có hỏi tôi thôi…

"Rốt cuộc là đem bầy khỉ này sống sót mang về, hay là chỉ để lại thi thể, thậm chí là tàn chi đâu."

Galuye hơi híp hai mắt, chỉ để lại một đường khóe mắt rất nhỏ, mà ở trong đó, lại là đôi mắt hồng nhạt lạnh nhạt đến tột cùng, tương phản hoàn toàn với biểu cảm.

Kilou à, cậu thật là hiền lành đó mà…

Nếu như muốn vứt bỏ đám Thần Tộc đáng thương này, cậu tuyệt đối sẽ lương tâm khó có thể bình an, thậm chí là tim như bị dao cắt phải không?

Tôi không muốn nhìn thấy cậu như vậy.

Cậu hẳn là dưới sự phụng dưỡng của tôi, trải qua một cuộc sống hạnh phúc hơn tất cả những người khác, xa hoa lãng phí hơn, viên mãn hơn.

Cho nên…

"Phiền não của cậu, liền để tôi giúp ngài diệt trừ đi, Vĩnh Viễn."

"Đúng, từ lời cậu vừa nói, cậu định cùng tôi trở về Thần Tộc rồi?"

"Cái này…"

Kilou dưới tầm mắt dời, nhìn về phía Saori sống nhờ trên cánh tay phải mình, cô ấy hôm nay thật yên tĩnh mà.

"Kỳ thực, tôi định đi tìm Chaos, sau đó…"

"Không được."

Lực tay Galuye đang nắm cổ tay Kilou đột nhiên tăng thêm, mặc dù trên mặt vẫn như cũ mang theo nụ cười hòa ái, lại nhìn xem khiến người có chút rùng mình.

"Kilou à, cậu đi cùng tôi trở về đây."

"Thế nhưng là bộ dáng của tôi bây giờ…"

"Cùng tôi trở về đi."

"Chuyện phong ấn kia…"

"Trở về đi."

Galuye càng xích lại gần khuôn mặt, khiến Kilou có chút suy nghĩ hỗn loạn, mùi thơm ngát trên người đối phương chui vào lỗ mũi, làm cậu có chút không biết làm thế nào, dù sao trước đó cậu cũng có chút hoài nghi, mình có lẽ là thích kiểu chị gái nhà bên lớn tuổi hơn.

A, tôi không cứu nổi…

"Chuyện phong ấn, Kilou cậu không cần quá lo lắng, kỳ thực trước đó chúng tôi đã bắt được một vị 'Bát Thi', ông ta rất 'nguyện ý' hợp tác với tôi, nói ra rất nhiều chi tiết liên quan đến phong ấn đó, tôi có lòng tin giúp cậu giải trừ phong ấn trên người, khiến cậu khôi phục như trước kia."

"Vậy thì, tạm thời không đi tìm Chaos nữa, trước tiên cùng cậu…"

"Không được."

Saori vốn vẫn yên lặng lúc này lại đột nhiên làm loạn, những xúc tu đen trên cánh tay phải của Kilou không kiểm soát bắt đầu bạo tẩu, bắn mạnh ra xung quanh, phong kín toàn bộ cửa ra vào khoang xe, thậm chí cả cửa sổ!

Ài!?

"Saori?"

Dường như không nghe thấy tiếng gọi của Kilou, Saori khư khư cố chấp chặn tất cả cửa ra vào, đồng thời nhô ra xúc tu tiến gần đến trước mặt Galuye, một ánh mắt dữ tợn trong nháy mắt mở ra, lời nói ra cũng đầy địch ý.

"Tôi mặc kệ có tính toán gì…"

"Hôm nay Kilou quyết không thể đi theo trở về!"

Hiếm thấy, Saori dùng giọng điệu uy hiếp hoàn toàn khác biệt so với mọi khi.

"Tôi sẽ không thả cậu ấy đi, càng sẽ không để cậu ấy đi theo , Kilou hôm nay nhất thiết phải ở lại, không thể đi đâu cả!"

Uýnh uýnh uýnh!

Kilou không nghĩ tới Saori và Galuye giữa họ sẽ có loại mâu thuẫn kịch liệt này, các cô ấy trước đó chẳng lẽ là đối thủ một mất một còn sao?

Không khí hiện trường thật cứng ngắc quá đi mất!

Galuye lại vẫn luôn mặt không đổi sắc duy trì một bộ nụ cười, và dùng giọng nói chỉ có mìnhSaori mới có thể nghe được, chậm rãi mở miệng nói.

"Ai nha, bại lộ rồi sao."

Đúng vậy.

Cái này cũng là lời nói dối, nhưng Kilou cũng đâu có hỏi, cho nên mình cũng sẽ không nói.

Đúng là cùng tôi trở về đây.

Chỉ là…

Tôi nhưng cũng đâu có nói, là trở lại đi đâu đâu ~

Càng không có lời thuyết minh, cậu ấy sau này có thể, đều sẽ không còn được gặp lại công chúa Tinh Linh mà cậu ấy tâm tâm niệm niệm nữa.

Sau đó, ánh mắt cậu ấy có khả năng nhìn chăm chú người, chỉ có tôi một người!

Đối mặt bầu không khí căng thẳng, Kilou đành phải kéo xúc tu của Saori, tận tình nhắc nhở cô ấy rằng Galuye khác với Thần Tộc khác, cô ấy sẽ không ôm địch ý với nữa, là một người tốt rồi.

Đừng cãi nhau, đừng cãi nhau!

Hòa khí sinh tài mà…

Nhưng rõ ràng, kiểu khuyên can như bà mẹ này chẳng có tác dụng gì, GaluyeSaori đều nhìn đối phương không vừa mắt, thậm chí hận không thể triệt để tiêu diệt đối phương!

Bá!

Galuye giấu tay ra sau lưng, trên mặt vẫn không mất vẻ ưu nhã và nụ cười được giáo dưỡng, nhưng trong lòng bàn tay phía sau, đã bắt đầu tụ tập ma lực yếu ớt, cô ấy khẽ mím môi, im lặng niệm tụng thần chú ma pháp tiếp theo.

"Giết ngươi."

Thế nhưng…

Phốc!

Đúng lúc này, một cây ma thương màu đỏ sậm đâm xuyên qua nóc xe ngựa, xuyên thủng chính xác phần bụng Galuye!

Biến cố này nhanh đến nỗi, tất cả mọi người tại chỗ đều không kịp phản ứng!

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận