Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 142 - Lúc trệ

1 Bình luận - Độ dài: 1,903 từ - Cập nhật:

Nếu như thời gian có thể đứng im

Tôi hy vọng nó Vĩnh Viễn dừng lại ở khoảnh khắc Hạnh Phúc nhất này

Bởi vì tôi biết, nó sớm muộn sẽ trở nên xấu xí, thối nát, cuối cùng bị tôi vứt bỏ

"Phốc a!"

Goul gầy gò chật vật bay ngược ra ngoài. Trên khuôn mặt vốn đã khô héo, gầy nhom của hắn, càng tràn ngập sắc xám trắng của Tử Vong.

Bá! Bá! Bá!

Không cho hắn một tia thời gian thở dốc, hàng ngàn con "Kuro xà" theo sát mà tới, mở ra cái miệng lớn như bồn máu lộ ra răng nanh xông về phía Goul. Mặc dù quyền năng của hắn có thể Hủ Bại hơn chín thành "Kuro xà", nhưng chỉ cần bị bỏ sót mà lướt qua bên ngoài cơ thể mình......

Từng mảng lớn huyết nhục cũng sẽ bị gặm ăn không còn một mảnh!

Cô!

Cô ta định dùng số lượng áp đảo để mài chết tôi sao!?

Không chỉ có thế......

Vô số đồng tử trương lên trong cái "hồ nước" màu đen kia, gần như không muốn sống mà thả ra ma lực trói buộc. Đây đâu phải cái gì là sinh vật dị thường, rõ ràng chính là một thứ vũ khí tiêu diệt chủng tộc mà. Không gian hoạt động của mình cũng đang không ngừng bị thu hẹp, lập tức liền muốn bị buộc đến tuyệt cảnh!

"Vẫn chưa xong sao, Solomon!?"

Goul sắc mặt ngưng trọng.

"Chỉ là giải quyết một con người tay trói gà không chặt mà phải tốn lâu như vậy sao......"

"Hi Hi! Ha ha!"

Phát ra tiếng cười vừa khoa trương lại cuồng loạn, cái miệng trên lòng bàn tay của Kilou vẫn không chút kiêng kỵ cười lớn.

Oanh!

"Lò sát sinh" lưỡi kiếm mà Kalashok tạo ra ầm vang sụp đổ. Kilou với quần áo rách nát bảo vệ GoetiaNyny trong ngực, lúc này mới tránh khỏi vết thương trí mạng.

Đây là......

Phốc thử!

Kilou rút ra lưỡi kiếm quán xuyên bụng của 3 người, tay không bóp nát, mà vết thương trên bụng cậu cũng đang khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Lập tức...... Cậu quay đầu lạnh nhạt nhìn về một bên, cái Ma Thần tiểu nam hài dáng vẻ đã đánh lén Nyny kia.

"Bỏ lỡ, hiểu lầm rồi, hiểu lầm, tôi không có ác ý."

Hắn ta hậm hực cười theo nói.

"Cậu nhìn tôi vô hại thế này mà? Thực ra đây đều là do Solomon ra lệnh cho tôi......"

Bành!

Kilou căn bản cũng không cho hắn ta cơ hội giảo biện, một cước đạp mạnh vào bụng hắn, lực lượng kinh khủng trực tiếp đá hắn bay đi, mãi đến khi đụng vào ngọn núi xa xa mới miễn cưỡng dừng lại.

Mà cùng lúc đó, cái bóng đen như mực dưới chân kilou phảng phất đột nhiên có sinh mệnh, lại bắt đầu nhúc nhích cuối cùng hóa lỏng. NynyGoetia đang hôn mê bị đẩy vào trong cái bóng, chẳng biết đi đâu......

Sức mạnh này!?

Các Ma Thần đều là một hồi xôn xao.

Điều này không thể nào, bọn chúng rõ ràng nhìn thấy Chaos bị Hương Khả Nhi và Kalashok dắt tay đưa ra khỏi lãnh địa Đệ Ngũ Ma Thần cách đây mấy trăm km. Bọn chúng càng vô cùng vững tin, Chaos đã cùng con người này hoàn toàn chia lìa, trên người cậu ta...... Ngay cả một chút xíu tổ chức của Chaos cũng không có mà!?

Vì cái gì......

Kilou nắm chặt hai nắm đấm, quay đầu nhìn thẳng nhóm Ma Thần, không, nói đúng hơn là một người trong số họ.

"Solomon......"

Cậu ta gằn từng chữ hô hào tên của đối phương.

Hi Hi, ha ha......

Cái miệng trên tay cậu ta vẫn như cũ không ngừng phát ra tiếng cười liều lĩnh.

"Con người, cậu, rốt cuộc là ai?"

Solomon cũng hơi cau mày, hắn lần đầu tiên nhìn thấy một kẻ khó giải quyết như thế này. Rõ ràng chỉ là một kẻ ngoại lai, rõ ràng chỉ là một con người, nếu là người bình thường, vậy thì cứ như người bình thường vậy, giống như chúng sinh này, yên lặng tiếp nhận cái chết của chính mình là được rồi.

Phảng phất là để trả thù lời nói Solomon nói với Nyny lúc trước, kilou đáp lại như thế.

"...... Cậu ngay cả tên người khác đều gọi không ra, nói cho cậu lại có ý nghĩa gì?"

Rồi!

Kalashok đã chịu đủ cái vẻ sinh long hoạt hổ của con người này trước mắt mình. Nàng lập tức nâng bút chuẩn bị cho kilou "Đau đớn", nhưng đúng vào lúc này, kilou lại lạnh nhạt nói.

"Thôi, gọi tôi là con người cũng tốt, kilou cũng được, cho dù là Lou đều tùy theo các cậu......"

"Tôi chỉ nói một lần, có lẽ cái này có thể để các cậu triệt để nhớ kỹ nó, tôi...... Là hiện nay vị thứ hai 'Chaos', hiện tại tồn tại đáng sợ nhất trước mắt các cậu!!?"

Nhanh hơn cả Kalashok đặt bút, cái miệng trong lòng bàn tay kilou đột nhiên ngừng cười, nói rõ ràng từng chữ.

Hắc Khắc

Nó cũng không phải Saori.

Hoặc có lẽ là, nó cũng không phải chaos.

Thân phận duy nhất của nó, chỉ là Saori lưu lại, "hài tử" giữa mình và kilou...... là lần đó Saori hút máu ở cổ kilou, lưu lại một "hạt giống", mà bây giờ, "nó" chưa lớn lên, quyết định muốn lúc này bảo vệ "baba" của mình.

Trong chốc lát, thế gian lâm vào đứng im.

"Đủ, dừng tay đi, loạn."

Đang lúc đệ tứ Ma Thần loạn ở trên chiến trường khác tính toán ứng chiến cùng Hilde và những người khác, ai đó lại đột nhiên từ trong dị không gian mà Kalashok tạo ra hiện thân.

Dị biến đột ngột khiến mọi người không khỏi cảnh giác.

Là Ma Thần chưa từng thấy bao giờ......

Đó là một cô gái quần áo vô cùng hở hang, thậm chí có thể nói trên người nàng chỉ có chút ít vải vóc để che giấu. Từng mảng lớn da thịt trắng tuyết lộ ra ngoài, nhưng khác với trang phục táo bạo đó, trên mặt người này lại hết sức buồn bã ỉu xìu.

Nàng mặc đôi giày nặng nề không thông khí xuất hiện trong tầm mắt mọi người, Galuye lập tức liên tưởng đến thông tin mà kilou cung cấp. Phù hợp với đặc điểm này chính là vị Ma Thần luôn trốn ở phía sau màn chưa bao giờ lộ diện, cũng là một trong mười vị Ma Thần cuối cùng không bại lộ thân phận.

Đệ bát Ma Thần......

Khác với những Ma Thần có hình người hoàn chỉnh khác, tóc của nàng vẫn còn giữ lại ít đặc điểm "lông vũ hóa" hơn, rất là cổ quái.

"Tôi nói đừng cản tôi đi? Arus, đây là chiến...... chỉ thuộc về tôi."

"Ma lực của Hương Khả Nhi bị rút đi hơn phân nửa, cô ta dùng thời gian quay lại, là cậu thua rồi."

Đệ bát Ma Thần Arus hơi có vẻ mệt mỏi nói.

Cái......

Loạn không biết thời gian bị quay lại trước đó mình đã thua như thế nào, hắn ta là vô địch mà, sao lại thua được? Bại bởi bọn nhóc chưa dứt sữa này sao?

Mà thừa dịp loạn đang thần người trong chớp mắt này, Arus lại đột nhiên cởi bỏ đôi giày trên chân, không nói hai lời liền trùm miệng và mũi loạn bằng cái giày, dường như đã sớm liệu đến tính khí không chịu thua của loạn, cho nên Arus chỉ có thể dùng một chút thủ đoạn cứng rắn.

"Mẹ nó nhà cậu......"

Một giây sau loạn liền hai mắt tối sầm bất tỉnh nhân sự.

Arus cũng không có chút nào muốn cùng Hilde và các cô ấy chiến đấu. Cô ta một lần nữa đi giày vào, một tay nâng loạn lên, một tay mang theo "thi thể" của Pa bị Goetia đập nát đầu, rồi đi về phía cánh cổng dịch chuyển phía sau.

Bá!

Merlin đã hoàn toàn khôi phục cầm cự kiếm trong tay chặn lại trước mặt cô ta.

"Các cậu không thể đi."

Các cậu đi rồi, tôi lấy cái gì tìm kilou đòi thưởng đây?

"...... Ai, bi ai a, vì sao loại chuyện này lúc nào cũng phải bị tôi đụng phải đâu?"

Ai mà ngờ Arus thế mà lúc này lại khóc lên, nước mắt không ngừng chảy ra từ hốc mắt, khiến tất cả mọi người đều thấy sững sốt một chút, nhưng duy chỉ có Vera dường như đọc được điều gì, vẫy tay về phía Merlin hô.

"Merlin bạn học, cậu hẳn phải biết cách tự sát chứ?"

Ha ha?

Merlin còn chưa kịp hiểu ý Vera, một giây sau nàng liền đột nhiên toàn thân run rẩy tê liệt ngã xuống trên mặt đất.

Ngô! Cơ thể, không động đậy được!?

Chỉ thấy từ khe hở miệng giày của Arus, cùng với da thịt của nàng thậm chí là miệng mũi, đều đang tản mát ra mùi thơm thoang thoảng, vô hình vô sắc. Lại liên tưởng đến tình huống của loạn, đáp án vô cùng rõ ràng.

Độc!?

Mùi thơm cơ thể của cô ta...... Có độc tố gây tê liệt!

"Ngô, tôi không muốn đánh nhau, tôi chỉ là một y sư, cáo từ."

Arus vẻ mặt đưa đám từ bên cạnh Merlin không thể hành động đi qua, liền cho nàng một đòn trí mạng cũng không làm, mặc dù cái đó cũng không giết được nàng. Lập tức Arus liền trốn vào cổng dịch chuyển rời đi. Mãi đến khi nàng rời đi, Merlin mới dùng cách tự làm ngạt thở để buộc não mình tử vong nhằm phục sinh thiết lập lại trạng thái cơ thể, lúc này mới giải trừ được sự tê liệt.

Trốn......

Cô ta đồi phế mà ngồi xổm trên mặt đất, có chút uể oải.

Công lao của Merlin, phần thưởng của Merlin, đều trốn hết rồi.

Ngô......

Cô ta thiếu chút nữa đã khóc lên.

Duy chỉ có mấy người còn lý trí vẫn còn tồn tại phát giác được lời nói bóng gió của Arus vừa mới.

Thời gian quay lại?

Chẳng lẽ nói, thời gian đã bị động tay chân?

Nhưng mà nguy cơ, lại không kèm theo loạn rời đi mà được giải trừ.

Thời gian ơi, đình trệ đi!?

Đợi đến khi mọi người lấy lại tinh thần, động mạch cổ của Vera đột nhiên vỡ tan, lượng lớn máu tươi phun ra ngoài, bắn tung tóe nửa người Galuye ở một bên.

Tất cả điều này, đều xảy ra quá đột ngột.

Mà ngay cả bóng dáng kẻ địch, các cô ấy cũng không thấy......

Cái "Vong hồn" tràn ngập oán hận và nguyền rủa, luôn tùy thời động đó, lúc này đã thoát khỏi gò bó, bắt đầu báo thù của chính mình.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

TRANS
AI MASTER
@Negary1244: có vẻ mấy chap này nhầm đệ ngũ với Goetia
Xem thêm