Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 22 - Vặn Vẹo

0 Bình luận - Độ dài: 2,262 từ - Cập nhật:

Nó, ngã bệnh.

Chưa bao giờ cảm thấy, thế giới tôi đang sống lại tàn khốc đến vậy, vô phương cứu chữa đến thế.

Không…

Kỳ thực tôi vẫn luôn biết.

Người không bình thường kỳ thực là tôi, nên cảm thấy than thở, hẳn là tôi như vậy kẻ dị thường, lại mưu toan thử nghĩ đi thay đổi nó, từ vừa mới bắt đầu, tôi mới là cái kẻ hẳn là bị người ta thóa mạ khinh bỉ dị loại, là không nên tồn tại ở thế gian… Quái vật, tất cả mọi người không có sai, duy nhất sai lầm, kỳ thực chính là tôi không thuộc về nơi này mà!

"Đại Băng Hãm, chúng tôi từng gọi nó như vậy."

Đem đội xe dừng tại một chỗ chân núi, Galuye dùng ma pháp lấy ra thủy nguyên tố trong không khí, thay Kilou thanh tẩy đồng thời chỉnh lý tóc tán loạn, trong miệng thì lẩm bẩm nói.

"Căn cứ ghi chép, mỗi vài chục năm lại sẽ tại nơi nào đó gây ra tai họa không gian bí ẩn, phổ biến cũng là tại sào huyệt ma vật tụ tập mà dẫn phát, không gian sẽ xuất hiện vết nứt, mà từ trong đó sẽ xuất hiện những ma vật có thực lực rất mạnh, chúng sẽ cướp đoạt Thần Tộc xung quanh, đồng thời đem chúng mang vào trong vết nứt."

Tay cô ấy pháp cực kỳ thành thạo, không bao lâu liền đem đầu tóc ngắn đen nhánh ngang vai của Kilou thu thập thỏa đáng, ngay sau đó ý muốn tiếp tục cho Kilou thanh lý cơ thể đầy dơ bẩn, lại bị cậu từ chối khéo.

Bây giờ mình như thế này thực sự có chút khó mở miệng, tôi không muốn lại tiếp tục lúng túng nữa.

Tôi đường đường một cái thân sĩ, đã quá tổn thương tự ái…

"Như vậy nói cách khác, những người kia, trên thực tế chính là hậu duệ của Thần Tộc bị nuôi nhốt?"

Galuye gật đầu.

"Trước đây không lâu sự kiện ma vật ngược sát xảy ra ở các nơi có thể có liên quan đến cái này, nhưng lần đó chúng dường như là vì Chaos mà đến, đuổi nữa ngược dòng đến sự kiện Đại Băng Hãm xa hơn thì… hẳn là tai nạn của Long Tộc rồi?"

Long Tộc?

Kilou đột nhiên mơ hồ nghĩ ra điều gì, dù sao cậu từng xâm nhập vào nội tâm Yaya, nhìn trộm quá khứ của cô ấy.

"Là có liên quan đến cha của Yaya sao?"

Galuye khẽ nhíu mày, tại nơi này thế mà lại nghe được cái tên vô cùng đáng ghét kia.

Rõ ràng bây giờ người nói chuyện với Kilou là mình, nhưng cậu ấy lại nhắc đến những nữ tính khác…

Không vui.

"…À, phải, Long Tộc Đại Băng Hãm xảy ra cách đây hơn năm mươi năm, xuất hiện vết nứt không gian khổng lồ chưa từng có, nghe nói thậm chí có thể từ trong đó nhìn trộm đến hình dạng của Dị Ma Giới, là sự kiện sụp đổ hãm vô tiền khoáng hậu. Nhưng trước đây Long Hoàng lại chỉ dẫn dắt một số Long Tộc, liền thành công trấn áp tai nạn đó, đến mức sau này ông ấy cũng được sùng bái là 'Anh Hùng'."

Cha của Yaya, quả nhiên là một nhân vật không tầm thường nhỉ.

Kilou quay đầu nhìn về phía sau đội xe, mỗi khoang xe đều chứa một cái lồng sắt cực lớn, bên trong chất đầy Thần Tộc như hàng hóa, số lượng e rằng cũng có vài trăm, tiếp theo chúng sẽ được đưa đến Wo Lợi Bối Khắc, vận mệnh đang chờ đợi chúng sẽ là gì đây?

Đúng là mỉa mai thật…

Vốn dĩ ở hiện giới lấy việc săn giết ma vật làm vui, lấy đi ma lực cốt lõi của chúng, Thần Tộc, tại Dị Ma Giới lại là bên bị nuôi nhốt, hoàn toàn trở thành súc vật.

"Chúng, đã không cứu về được sao?"

"Vâng, đã vô phương cứu chữa."

Galuye theo ánh mắt Kilou nhìn lại, cô ấy hiểu thiện tâm của Kilou, thế nhưng là với tư cách là người thiếu thốn tình cảm như cô ấy, cô ấy không thể đồng cảm, chớ nói chi là đi thương hại, dù là coi như thật sự có thể giải cứu chúng thì phương pháp, nhưng tất cả lấy việc mang Kilou đi làm ưu tiên nên cô ấy cũng sẽ không nói ra khỏi miệng.

"Hầu Tử chính là Hầu Tử."

"Vô luận sinh ra ở nơi nào, cũng ồn ào lại ầm ĩ, hoàn toàn không thể nói lý dã thú."

"Thế nhưng là đám ma vật nuôi nhốt những Thần Tộc này mục đích lại là vì cái gì? Vì trả thù sao?"

Kilou đối với điều này không hiểu nhiều lắm, mà Galuye thì kiên nhẫn đưa ra đáp án.

Cô ấy dường như, thật sự biết tất cả mọi chuyện nhỉ.

"Có thể quả thật có lý do như vậy ở trong đó, nhưng càng nhiều e rằng là vì sinh tồn thì đúng hơn?"

Sinh tồn?

Chẳng biết tại sao, Kilou đột nhiên liên tưởng đến hình ảnh Alexia cho đứa bé sơ sinh ăn, không khỏi rợn cả tóc gáy.

"Quá trình tiến hóa của ma vật cực độ chậm chạp, nhất là có hình người và trí tuệ, trong hiện thế ma vật ngẫu nhiên cũng biết đi săn những Thần Tộc sơ ý khinh thường, nhưng dù là như thế, cũng không có mấy cái có thể hoàn toàn tiến hóa ra hình người tồn tại, mà muốn gia tốc loại tiến hóa này quá trình, biện pháp duy nhất cũng chỉ có…"

"Thu lấy Đại Não"

Kilou giật mình kinh ngạc.

Galuye một bên mặt không đổi sắc giải thích chủ đề cực độ sợ hãi, một bên duỗi ra ngón tay đặt ở trên trán.

"Đại não chứa đựng ký ức của Thần Tộc, mà ma vật thông qua thu hút, không chỉ có thể gia tốc thu hoạch trí khôn, thậm chí là có thể từ trong đó học được ma pháp, trở nên dị thường khó giải quyết, cho nên tại hiện thế, ma vật loại đường đi tiến hóa tàn bạo này cũng bị các nhóm Thần Tộc cảnh giác, định kỳ đều biết tổ chức nhân lực, đi săn giết những ma vật đó, thuận tiện lấy đi hạch tâm của chúng để mà rèn đúc ma đạo khí cùng với tạo ra kết giới."

"Mà những ma vật ở Dị Ma Giới này, e rằng là để tăng tốc tiến hóa của chính chúng cùng với các đời sau, cho nên mới sẽ chuẩn bị loại tai họa Đại Băng Hãm này, xâm lược hiện thế đồng thời cướp đoạt Thần Tộc, thông qua nuôi nhốt cùng với bồi dưỡng phương thức, sinh ra liên tục không ngừng những đại não có thể được sử dụng làm thức ăn, để bổ cường bản thân."

Từ xưa đến nay…

Hai bên cũng là như thế lẫn nhau thành tựu lẫn nhau, lại lẫn nhau chém giết lẫn nhau tồn tại.

Chưa bao giờ thay đổi.

Trong lúc nhất thời, Kilou lại có chút hiểu được hành vi của Alexia, loại đồ ăn kinh khủng đó, có thể dưới cái nhìn của mình là vật cấm kỵ, nhưng đối với các cô ấy ma vật mà nói, lại là sự tồn tại cần phải không thể thiếu để sinh tồn, nhất là tại Dị Ma Giới mạnh được yếu thua này, một khi tiến hóa hơi chậm chạp so với người cùng lứa, như vậy trong tương lai chờ đợi các cô ấy, có lẽ sẽ là kết cục tàn khốc hơn.

Quá tàn nhẫn…

"Không ngờ, thế mà lại có chuyện không thể nói lý như thế, cái thế giới này rốt cuộc là thế nào?"

Kilou có chút nhức đầu ôm trán, cậu nghĩ tới hai thế giới hoàn toàn không giống nhau nếu như bộc phát xung đột, lại là căn cứ vào đủ loại lý do, nhưng vô luận thế nào, đều hẳn là không thoát khỏi hai chữ lợi ích, thế nhưng là cậu lại nghĩ tới, cái này lại là vì sinh tồn.

Hibiscus

Cậu vì tôi xây dựng cái Vũ Đài này, vì sao muốn thiết lập nó đến như thế dị dạng vậy?

Nhưng mà, khi Kilou nói ra câu nói này, lại nhận được một đáp lại càng khiến cậu khó mà chấp nhận hơn.

"Ân? Cái này… có gì khó hiểu lắm sao?"

Galuye nghiêng đầu, nghi ngờ hỏi lại.

Ha ha?

Kilou hơi hơi trừng lớn hai mắt, đồng tử ngưng kết ở trong hốc mắt, rất lâu không có di động.

Cậu đang, nói cái gì vậy?

"Kilou, tôi hiểu cậu không thích nhìn thấy những cái chết vô duyên vô cớ, thế nhưng là vì địch nhân mà cảm thấy đau đớn, thật sự là không đáng đâu."

Galuye cầm chặt hai tay Kilou, âm thanh êm dịu phảng phất là bạn gái đang thẹn thùng.

Nhưng mà lời cô ấy nói, Kilou cũng là không cách nào lý giải.

"Chờ, chờ một chút mà, Galuye, tôi không phải là đang vì hoàn cảnh của địch nhân mà bố thí thông cảm, tôi chỉ là không thể hiểu được, cái thế giới này cũng quá không bình thường a?"

"Không bình thường?"

Lại một lần hỏi lại, lại một lần nghi hoặc, lại rất sâu sắc đâm vào nội tâm Kilou.

"Đúng vậy! Cậu nhìn xem, vô luận là đám Thần Tộc bị thuần hóa kia, hay là Ali… hay là những ma vật đó, kỳ thực cũng là bị vô tội liên lụy thôi, rõ ràng tất cả mọi người là nguyện ý sống một cuộc sống bình thường, mọi người đều không phải người xấu gì, đều vô tội, vậy mà vẫn bị cái thế đạo này dây dưa vào, biến thành như bây giờ, điểm này… đều… không bình thường… phải không?"

Kilou càng nói, ngữ tốc lại càng chậm chạp, cuối cùng thậm chí đình trệ, nghẹn ngào bên miệng.

Bởi vì cậu ấy từ trong mắt Galuye thấy được sự nghi hoặc và không hiểu sâu sắc, dù là cô ấy đã dốc hết sức muốn tán thành lời của Kilou, thế nhưng lại vẫn không cách nào loại bỏ đi cái sự do dự khi nhận thức bị dao động, cùng với nghi hoặc.

Vì cái gì…

"Vì cái gì?"

Galuye có chút lo âu vuốt ve trán Kilou, cho là cậu là bởi vì bệnh mà bị cháy hỏng đầu óc.

Tại sao cậu ấy lại nói ra câu nói như thế kia?

Không bình thường?

Nhưng cái này rõ ràng, chính là còn thực tế hơn vết sẹo, còn là sự thật đẫm máu mà?

"Có thể, là bởi vì chúng là ma vật chăng?"

"Cũng đúng đấy, Kilou, cậu nói có lẽ là sự thật, quả thật có chút ma vật rất vô tội, đều không xấu, cũng không phải cái gọi là ác ma, thế nhưng mà…"

"Chúng tất cả mọi người đều nhất định phải chết đó."

"Đã không thể cứu vãn, đây chính là hiện thực mà, Kilou."

Đến nỗi Thần Tộc bị dính líu…

"Đã không thể tính là đồng bào của chúng ta đi."

"Bởi vì, cậu nhìn xem, cũng đã không còn có đặc thù để xưng là người nữa rồi."

Mình kỳ thực đã nghĩ sai.

Từ vừa mới bắt đầu đã nghĩ sai, tôi hẳn là nhớ lại, từ khi ở trong mê cung ma vật để cứu Merlin mà cùng với đánh giết con ma vật bọ ngựa kia bắt đầu, sự thật này liền đã được định sẵn.

Bất luận thiện ác, bất luận chủng tộc, cũng bất luận vô tội.

Đối với kẻ không phải tộc loại của tôi, chính là phải đuổi tận giết tuyệt, chính là phải triệt để hủy diệt, ngay cả một tia thi cốt cũng không thể lưu lại, đem đối phương hoàn toàn nghiền xương thành tro!

Cậu đang ăn thịt heo thời điểm, sẽ ở hồ heo cảm thụ sao?

Mà có lẽ có một ngày, cậu sẽ bị heo nuôi nhốt, trở thành đồ ăn của chúng, mà tới được lúc kia, chúng sẽ ở chỗ cảm thụ của cậu sao?

Từ vừa mới bắt đầu, liền không tồn tại đúng và sai.

Không người nào sai, nếu như là vì sinh tồn, như vậy ai cũng không có lỗi.

Nói cứng lời nói…

Duy nhất phạm sai lầm người, chính là Kilou chính mình mà.

Là cậu ấy nghi ngờ một thế giới sai lầm như thế, đối với dân bản địa của thế giới này mà nói, đây chính là sự thật, cũng là thường ngày, cũng chỉ có Kilou là người dị thế giới, mới có thể cảm thấy khác thường…

Mới có thể cảm thấy, không bình thường.

Bỗng nhiên, Kilou nhớ tới Hibiscus từng nói với cậu, câu chuyện liên quan đến đồng xu kia.

Cái gọi là chính phản, thật sự, rất khó đi giới định mà…

Hoang đường lại nực cười.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận