Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 123 - Tham sân si

0 Bình luận - Độ dài: 1,976 từ - Cập nhật:

Ra ngoài!

Kilou biết, nếu ở đây mình không mạnh mẽ hơn một chút, sau đó tình thế sẽ chỉ càng Thất Khống.

Cho nên anh ấy quả quyết ném Yaya đang ghé vào lưng mình ra ngoài căn phòng.

Đúng lúc Yaya trừng lớn hai mắt, đôi đồng tử vàng chói mắt bên trong sắp bị thất vọng cùng với một loại cảm xúc Nguy Hiểm xâm nhiễm, cánh cửa phòng lần nữa mở ra, Kilou tiện tay ném bộ y phục trùm lên đầu Yaya.

!?

Đây là......

Đừng có cho là tôi không phát hiện, lần trước đi ký túc xá tầng hầm của cô sau tôi liền tỉnh ngộ.

Hơn nữa cô trộm coi như xong, làm gì không phải lấy đồ trong tủ quần áo của tôi ra dùng? Nửa năm nay tủ quần áo của tôi đều bị dùng sạch rồi, ngược lại là để lại cho tôi hai cái đi, tôi có ngu ngốc đến mấy cũng phải phát hiện kẻ gian vào nhà chứ?

Ôi, ngự chủ......

Không cần giải thích, tôi cũng lười nghe.

Kilou đưa tay cắt đứt lời nói của Yaya, anh ấy biết lúc này mình không thể biểu hiện ôn hòa như thường ngày.

Tôi là ngự chủ của Yaya......

Không ngừng tự thôi miên ám chỉ bản thân như vậy, Kilou liền triệt để nhập vai vào nhân vật này.

Giải quyết chuyện này ổn thỏa đi, sau đó, cô muốn bao nhiêu tôi đều ban thưởng cho cô.

Kilou lấy giọng điệu ra lệnh dặn dò.

Không phải nhất mực áp chế, mà là ngoan ngoãn làm theo.

Có lẽ, con đường cứu vớt đang nằm trong đó chăng, lại có lẽ, đây là một con đường không có lối về đâu?

Không cho Yaya bất kỳ khe hở nào để đáp lại, Kilou liền đóng sập cửa phòng lại, chỉ để lại Yaya hơi ngẩn ngơ ngồi yên tại chỗ. Trong lòng cô ấy, hơi ấm và mùi hương của chiếc áo khoác Kilou vừa cởi còn vương vấn, được cô ấy siết chặt trong tay. Cô ấy chẳng những không có bởi vì sự cứng rắn của Kilou mà lộ ra vẻ uể oải thậm chí là tiết khí, ngược lại......

Trong nội tâm cô ấy, lại có “Cảm ân”!

Tôi, bị ngự chủ ra lệnh?

Đây là lần đầu tiên cậu ấy, đối với Yaya ra lệnh!?

Dĩ vãng Kilou và cô ấy chung đụng, địa vị và thái độ đều quá mức bình đẳng và khiêm hòa. Có lẽ bản ý anh ấy là tốt, nhưng điều này đối với Yaya ngược lại là một yếu tố bất an. Không có cân bằng quan hệ chủ tớ tuyệt đối là không ổn định, ít nhất đối với môi trường cô ấy sinh sống từ nhỏ mà nói, cô ấy tạm thời còn không cách nào tiếp nhận cái gọi là “Bình đẳng” quan hệ.

Ngược lại......

Giống như vậy giọng ra lệnh, có thể để cho cô ấy vô cùng yên tâm!

Xì a......

Đem áo khoác của Kilou che lên mặt hít mạnh một hơi, biểu cảm của Yaya mê ly mà đôi mắt lật run rẩy, đắm chìm trong loại vui sướng và Hạnh Phúc này. Đây chính là điều cô ấy tha thiết ước mơ, thứ không cho cô ấy cùng với những người khác, vật đặc biệt. Cô ấy cả đời đều theo đuổi bảo vật này.

Ngự chủ......

Cậu quả nhiên là đặc biệt nhất!

Giọng cô ấy run rẩy tự nhủ, nước bọt không bị khống chế trượt xuống khóe miệng, phảng phất lữ nhân khát khao đã lâu nhìn thấy mỹ thực rượu ngon.

Không giống với những chỉ lệnh băng lãnh của trưởng lão viện trong quá khứ, yêu cầu của cậu, có thể làm tôi cảm nhận được ấm áp.

Làm vũ khí, đây là vinh hạnh biết bao.

Yaya bây giờ......

Hạnh Phúc quá, óc đều tựa như muốn hòa tan vậy, càng nhiều, càng nhiều, Yaya còn muốn càng nhiều!

Hô......

Cuối cùng cũng đã tiễn được cô Long Tộc tiểu sắc ma này đi, Kilou thở dài nhẹ nhõm, lại vô ý thức sờ lên mông mình. Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải cách hay, anh ấy thật sự không đối phó được với loại người này.

Kilou, giới chỉ......

Merlin lúc này cầm viên giới chỉ nhuốm máu đi tới bên cạnh Kilou, vẫn không từ bỏ ý định mong mỏi Kilou có thể đeo nó lên, nhưng đáy lòng cô ấy cũng đang rụt rè, không biết lúc này Kilou hỉ nộ vô thường sẽ dùng loại phương thức nào Xử Lý chuyện này.

Nổi giận?

Hay là từ chối?

Kilou quay người quét mắt cô ấy một vòng, không nói một lời khiến lòng Merlin dâng lên ý thoái lui. Bây giờ cô ấy mong muốn biết bao Kilou có thể từ chối mình, như vậy cái “chính mình” tàn bạo sâu trong nội tâm cô ấy liền sẽ lần nữa khôi phục, cưỡng chế đeo cho Kilou.

Nhưng tình thế lại nằm ngoài dự đoán của cô ấy.

Kilou vậy mà tiếp nhận giới chỉ, tiếp đó trước mặt cô ấy đeo vào ngón vô danh!?

Cái......

Đây chỉ là một phần hứa hẹn, chứng minh tôi không có ý định từ bỏ cô, nhưng tôi cũng đã nói, lần này tôi dự định vì chính mình sống một lần, cho nên cô cũng cần phải rõ ràng a?

Chuyện vừa rồi tôi hy vọng là lần cuối cùng, vô luận các cô là tranh cãi nội đấu, hay là ép buộc tôi làm một chuyện gì, cũng là đang tổn hại quyền lợi của tôi, hiểu chưa? Tôi muốn lợi dụng các cô trở thành người đứng đầu, cho nên các cô mỗi người đều đối với tôi cực kỳ trọng yếu, bất kỳ bên nào lâm vào bất lợi cũng là đang hố hại tôi.

Merlin nhanh chóng gật đầu.

Không bằng nói chỉ cần Kilou chấp nhận phần hứa hẹn này, anh ấy nói lên bất kỳ yêu cầu gì mình cũng sẽ tiếp nhận!

“......”

Kilou hơi nheo mắt lại, đưa tay ra nhẹ vỗ về mặt Merlin.

Cô có làm được không? Loại chuyện này......

Đương nhiên có thể! Chỉ cần cậu nguyện ý tin tưởng tôi, tôi...... Liền tuyệt đối sẽ mang thắng lợi đến cho cậu!

Merlin kích động đáp lại nói, đôi mắt đỏ thắm chăm chú nhìn thiếu niên trước mặt.

Mặc dù, cậu thay đổi.

Nhưng tôi vẫn như cũ yêu cậu, đây có lẽ là sự mù quáng, lại có lẽ là sự tín nhiệm, nhưng trực giác của tôi đang nói cho tôi, chỉ cần nghe lời cậu, tôi liền tuyệt đối sẽ không đi đến kết cục Bất Hạnh, tại điểm kết thúc của con đường kia, kết cục tốt đẹp đang đợi tôi!

“...... Đi thôi.

Đợi đến khi cô hoàn thành yêu cầu của tôi, đến lúc đó, tôi cũng tự tay vì cô đeo nhẫn lên.

!!!

Dường như không nghĩ tới Hạnh Phúc đến đột ngột như thế, Merlin chỉ cảm thấy mình có chút lâng lâng, sau đó Kilou giao phó cô ấy một câu cũng không nghe lọt, tinh thần hoảng hốt đẩy cửa phòng ra, liền vẫn ngồi xổm tại cửa ra vào hít áo khoác Kilou vừa cởi. Yaya cũng không để ý tới, cứ như vậy trực tiếp, chẳng có mục đích mà tản bộ.

Kết hôn.

Merlin, lập tức liền có thể kết hôn.

Hoặc có lẽ là......

Khoảnh khắc này cô ấy càng giống là một cỗ Hành Thi Tẩu Nhục không có bản thân a?

“......”

Cuối cùng, trong phòng chỉ còn lại ba người phiền toái nhất, cũng khó khăn nhất để Xử Lý.

“...... Cảm giác thế nào, Galuye?

Trái tim, đang cuồng loạn không ngừng.

Galuye đặt tay phải lên ngực, mặt lộ vẻ mỉm cười đáp lại nói. Đối với sự nổi giận và chất vấn của Kilou, cô ấy không hề lộ ra bất kỳ sự e ngại nào, bởi vì...... Cô ấy cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.

Thần vô luận là tức giận, hay là muốn giết người, cũng là chuyện đương nhiên!

Nếu như Kilou muốn tất cả mọi người ở đây chết, tuyên bố các cô ấy có tội, như vậy mình liền phát động cấm thuật tối kỵ nhất, kéo tất cả mọi người đều vào Địa Ngục vạn kiếp bất phục, cùng các cô ấy đồng quy vu tận, bởi vì tất cả những điều này...... Đều sẽ thành sự thật như thần đã nói!

“......”

Nhìn xem nụ cười ấm áp trên mặt Galuye, Kilou không khỏi đáy lòng một trận co thắt.

Galuye, cô a......

Thật đã bị nhuộm đen đến tình cảnh như thế sao?

Không, cái này cũng là chuyện đương nhiên a?

Dù sao, cô ấy đã không chỉ một lần hướng mình cầu cứu rồi, nhưng mà, nếu như cái Thế Giới này thật sự có một bệnh viện có thể trị khỏi cô ấy mà nói, Kilou vô luận là trả giá bao nhiêu tiền anh ấy đều nguyện ý mang Galuye đi xem bệnh, thế nhưng là, trái tim bị nhuộm đen là không thể chữa khỏi a.

Vậy Vera cô đây?

Vốn luôn là người đứng xem trầm mặc ít nói, Vera chỉ trả lời khi bị Kilou gọi tên. Cô ấy ngẩng đầu lên, nhưng không hiểu sao, biểu cảm rất cứng nhắc, có chút giả tạo.

Cậu rất ra dự liệu của tôi a, Kilou đồng học.

Tôi chỉ cảm thấy, lựa chọn cậu, là lựa chọn Chính Xác nhất đâu ~

Kilou hơi dừng lại, lập tức, phảng phất đã hạ quyết tâm, anh ấy chậm rãi mở miệng hỏi.

Galuye, Vera, các cô đối đãi tôi như thế nào?

“...... Là lời xã giao, hay là từ góc độ Tri Kỷ?

Galuye lại hỏi ngược lại.

Đều không phải, tôi muốn các cô, xem như thái độ chân thực của Galuye, cô cũng vậy, Vera.

“......”

Nghe vậy, Galuye đang ngồi trên giường bệnh hai tay vuốt ve mặt, nụ cười khiêm tốn ban đầu trên mặt biến thành nụ cười cuồng tiếu càng thêm không chút kiêng kỵ, phảng phất đang chịu đựng sự vui sướng và kích động cực lớn, nhưng đây không phải như thế. Cô ấy cười, là bởi vì cô ấy không hiểu được cách biểu đạt tình cảm của mình.

Mà làm như vậy......

Nhưng là để, biểu đạt lòng kính trọng của cô ấy đối với Kilou!

Mà trái lại Vera, vẻ mặt trêu tức và cứng nhắc lập tức sụp đổ, phảng phất một bộ mặt nạ vỡ nát. Cô ấy mặt không thay đổi nhìn xem Kilou, vô hỉ vô bi, không buồn bã không giận, phảng phất không có bất kỳ sự vật nào có thể điều động được tâm tình của cô ấy.

Thái độ của tôi đối với cậu......

Cái Thế Giới này cũng là giả tạo, chỉ có cậu và tôi mới là đặc biệt, cũng chỉ có cậu mới là chân thực.

Galuye nói như vậy.

Người mang đến niềm vui thú cho tôi, nhưng, lần này tôi lại đối với cậu rất thất vọng.

Vera nói như vậy.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận