Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt
Chương 61 - Tàn thứ phẩm
0 Bình luận - Độ dài: 1,875 từ - Cập nhật:
Khi tôi sinh ra đời, còn chưa nhìn thấy mặt mẹ, bà đã chết rồi.
"Đáng... Đáng ghét a a a!"
"Tôi đã sớm nói, không nên sinh ra cậu, song sinh tử căn bản chính là lời nguyền. Tại sao hết lần này tới lần khác lại là cậu sống sót, mà cô ấy lại biến thành tro tàn chứ?"
Người cha chưa từng gặp mặt ghì chặt cổ tôi.
Ngạt thở, đau đớn.
Cùng với, cảm giác tội lỗi...
Là mình hại chết mẹ sao?
Mà khi tôi lần nữa khôi phục ý thức, cha hắn đã sùi bọt mép ngã trên mặt đất, trong hốc mắt trợn lớn đến cực hạn tràn đầy hoảng sợ. Đó là lần đầu tiên tôi chứng kiến mắt người có thể to đến vậy. Và hắn cũng đã tự mình bóp chết mình sau đó, liền theo mẹ cùng một chỗ biến mất.
「 Kẻ giết người 」
Người thân duy nhất của tôi, anh trai hắn gọi tôi như vậy.
Mãi cho đến hôm nay...
"Sống sót, nhất định rất mệt mỏi phải không?"
Người phụ nữ tóc xám sau khi nghe kilou thuật lại, cúi đầu trầm tư một lát, lại đưa ra một câu hỏi hoàn toàn không liên quan đến kết luận. Điều này ngược lại khiến kilou khó xử.
Chỉ có điều, cậu lại không để ý đến câu nói này cũng không có cái gọi là chủ ngữ...
"Cái đó, cái đó..."
"Trận chiến ngày hôm qua, rất đặc sắc."
Người phụ nữ tóc xám lại chuyển chủ đề. kilou hoàn toàn mất quyền chủ động khi đối thoại với cô ấy, loại cảm giác này rất khó chịu.
Mà cô ấy thì tiếp tục cắm đầu tỉa tót bồn hoa.
"Trong Ma Thần cũng có một vị anh hùng am hiểu đao kiếm. Cậu tuy thực lực còn kém xa hắn, nhưng cảnh giới lại đi theo một cực đoan hoàn toàn trái ngược với hắn, thậm chí còn lớn hơn hắn. Thật mong chờ các cậu gặp nhau đấy."
"Nhưng đáng tiếc là hắn đã mất tích từ rất lâu rồi cùng với một ma vật cấp thấp nào đó."
Rắc!
Cắt xong chiếc lá cuối cùng trên bồn hoa, cô ấy đẩy xe lăn lùi lại vài bước, thưởng thức kiệt tác của mình.
"Rất xinh đẹp đúng không?"
"Cho dù là thực vật bình thường đến mấy, trải qua tỉ mỉ tu bổ tạo hình, cũng có thể sánh ngang những tinh phẩm cao quý kia. Chỉ cần cậu nguyện ý đi bồi dưỡng nó, uốn nắn sai lầm của nó..."
kilou đã không phân biệt được cô ấy đang nói chuyện với mình, hay đang lẩm bẩm.
Vốn cho rằng là một kẻ cực kỳ nguy hiểm, nhưng hiện tại xem ra, hình như còn có chút vui buồn thất thường...
Nhưng lời tiếp theo của cô ấy lại khiến kilou như rơi xuống hầm băng!
"Biết tại sao những bông hoa được tôi chăm sóc kỹ lưỡng này lại nở rộ kiều diễm rực rỡ đến thế không?"
"Đó là bởi vì à..."
「 Phân bón tôi dùng để bồi dưỡng chúng nó, là từng đống từng đống, từng đống từng đống, thi thể nhân loại của các cậu đó nha 」
Bá!
Gần như là trong chớp mắt.
kilou rút ra hắc đao "Tinh Lạc" mang theo người. Lưỡi đao đen kịt xé toạc không khí phát ra tiếng rít như nổ tung, trực tiếp chĩa vào cổ người phụ nữ tóc xám. Chỉ cần khẽ dùng sức, cô ấy sẽ lập tức thi thể phân ly!
「 Cậu, có giác ngộ chết không 」
Câu nói này hoàn toàn không giống lời nên nói của một con thỏ tính tình ôn hòa mềm yếu như kilou.
Trong hốc mắt dữ tợn muốn nứt, đồng tử màu đen như Tử Thần nhìn thẳng vào tầm mắt người phụ nữ tóc xám, vừa xa lạ lại khiến người ta kinh ngạc.
Đây là vảy ngược tuyệt đối không thể chạm vào!
kilou mãi mãi không thể quên, mình từng chứng kiến Địa Ngục trần gian. Con người bị ma vật bắt đi tinh luyện dược vật, cảnh tượng xương trắng gãy nát cùng huyết nhục tan chảy đan xen vào nhau một cách điên cuồng. Những thứ này không ngừng đâm đau thần kinh cậu, khiến cậu thực sự muốn xóa bỏ nó khỏi ký ức.
Có lẽ có một ngày, con thỏ yếu đuối, cũng sẽ trở thành ác thú dùng răng xé rách cổ Kẻ Thù...
"... Cậu quả nhiên, là một cực đoan khác đấy."
Trong mắt thiếu nữ tóc xám chẳng những không có sợ hãi, ngược lại là một loại suy đoán nào đó được chứng thực, từ đó sinh ra sự vui mừng.
"Đao của cậu chính xác không phải là vì chính cậu mà vung múa đâu, cậu vung đao... là vì những người khác."
"Cậu đang thử dò tôi?"
Hung ý trong mắt kilou lúc này mới hơi rút đi.
"Tôi đã thấy quá nhiều kẻ miệng nói lời hay, sau lưng lại làm những hành vi trái ngược. Có khi tôi liền suy nghĩ, ma vật và Thần Tộc rốt cuộc có gì khác biệt, bất quá cũng chỉ là chút kẻ tồi tệ thôi."
Không nhìn lưỡi đao sắc bén, người phụ nữ tóc xám đẩy xe lăn lùi lại.
"Hành vi của cậu ít nhất có thể chứng minh, những lời vừa nói không hề đạo đức giả. Có lẽ, đây chính là lý do cậu có thể hấp dẫn được Saori đấy, cậu... cùng Thế Giới này thực sự là không hợp nhau đâu."
「 Cho nên, mới hiển lộ rõ sự cô độc, sống sót, mới cảm thấy mệt mỏi à 」
Tôi bị anh trai giam cầm tại địa lao tối tăm không ánh mặt trời. Nơi đó không có dương quang, không có âm tình. Tôi thậm chí không biết mình bị nhốt bao nhiêu năm tháng ngày. Duy nhất có thể xác định, chính là tôi đang chịu sự ăn mòn của tội lỗi và thời gian. Linh Hồn đang dần dần bị tách ra khỏi cơ thể, bản thân cũng đang dần hư thối.
Trong lúc đó, anh trai cũng phái rất nhiều người vào giết tôi.
Nhưng mỗi lần kết quả cũng giống nhau, tôi vẫn sống sót, mà bọn hắn lại đều chết.
「 Kẻ giết người 」
Từ này tôi đã không biết nghe qua bao nhiêu lần.
"Tất cả đều là lỗi của cậu! Ba Ba mẹ mẹ bị cậu hại chết, loại Quái Thai như cậu tại sao còn có thể yên tâm thoải mái sống sót? Tại sao chính là không muốn chết chứ? Cậu lẽ nào không có một chút áy náy sao? Cậu lẽ nào không có một chút ý nghĩ muốn chuộc tội sao?"
... Tại sao?
Đúng vậy, tại sao đây?
Mình chẳng có gì cả, rốt cuộc là vì cái gì, mới muốn mãi mãi sống đây này?
Thẳng đến một ngày kia.
"Đã cậu không muốn chết như vậy, vậy tôi thành toàn cậu là được rồi. Dù sao loại người như cậu... đoán chừng cũng không ai sẽ để ý sống chết của cậu."
"Cậu cứ coi như cái gọi là công chúa của đám ma vật, gả cho vị Chaos kia đi, coi như thẻ đánh bạc trao đổi hòa bình."
"Thật hy vọng nó có thể cứ như vậy ăn thịt cậu, như vậy, liền tiết kiệm chúng tôi động thủ."
Tôi được phóng thích.
Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy dương quang, lần đầu tiên nhìn thấy Thái Dương màu đen...
Thế nhưng là sau khi tôi gặp được ánh dương quang đã lâu không gặp, đối mặt Thế Giới xa lạ, lại không hợp nhau này, lần đầu tiên thể nghiệm được cảm giác còn sống, nhưng không khỏi tò mò hỏi chính mình.
Ý nghĩa sống của mình, là gì đây?
"Vì thế cậu còn có lý trí, bằng không thì hành vi vừa rồi, thế nhưng là sẽ hại chết chính cậu đấy."
Người phụ nữ tóc xám vuốt ve cổ vừa mới tiếp xúc với lưỡi đao của kilou, nở nụ cười quỷ dị.
kilou nhíu mày.
Có ý nghĩa gì?
"Coi như sự đền bù cho hành vi lừa gạt cậu vừa rồi, tôi sẽ nói cho cậu biết một chút thông tin. Bởi vì tôi cảm thấy... Cậu sau này có thể dùng đến đấy."
Trong tay nàng vuốt vuốt cái kéo vừa dùng để tỉa tót bồn hoa.
"Biết tại sao với thực lực hiện nay của Saori, chậm chạp đều không chọn khai chiến với các Ma Thần cao cấp, mà là chọn ngăn chặn không?"
Lập tức, cô ấy dùng cái kéo chọc nhẹ vào đầu ngón tay mình một chút, rất nhanh một giọt máu liền tràn ra từ vết thương.
Và cùng lúc đó...
kilou đột nhiên cảm thấy giữa các ngón tay phải truyền đến một hồi đâm nhói khó hiểu, mà khi cậu nhìn lại, lại kinh ngạc phát hiện trên đầu ngón tay mình có thêm một vết thương, vị trí giống hệt vết thương của người phụ nữ tóc xám!
"Đây là!?"
"Đây chính là lý do."
Người phụ nữ tóc xám duỗi đầu lưỡi liếm đi giọt máu trên đầu ngón tay, lạnh nhạt nói.
"Các Ma Thần cao cấp, đặc biệt là mười trụ đầu tiên, đều nắm giữ một loại năng lực đặc thù nào đó trong tay."
"Mà những năng lực này, đều đủ để Chi Phối Thế Giới, chân chính là 「Quy Tắc」 và 「Pháp Tắc」. Cho dù là Saori thân là Chaos, cũng sẽ cảm thấy vô cùng khó giải quyết. Không chỉ có thế..."
"Những năng lực này, không thể bị Saori Thôn Phệ Đoạt Lấy. Chúng giống như ý chí của chính Dị Ma Giới này, vĩnh viễn sẽ không biến mất. Sau khi túc chủ chết đi sẽ tự động truyền thừa cho người thân cận nhất bên cạnh hắn, mà người đó, liền sẽ kế tục danh hiệu tiền nhiệm, trở thành Ma Thần mười trụ mới."
Phần thông tin này giá trị không nghi ngờ gì là không thể lường được.
Cái gọi là "biết người biết ta trăm trận trăm thắng", nếu quả thật như lời cô ấy nói, đối với những Ma Thần như vậy sự việc chính xác cần phải bàn bạc lâu dài...
Ơ?
kilou lại đột nhiên kinh ngạc.
Cái dị tượng vừa rồi lại là...
"Lẽ nào cô..."
Người phụ nữ tóc xám cười khẩy, không phải đang chế giễu đầu óc kilou, mà là đang tự giễu.
"Không tệ, tôi cũng là một trong mười trụ Ma Thần đầu tiên, nhưng rất đáng tiếc, tôi cũng không kế tục được danh hiệu Solomon của mẹ. Bởi vậy cũng là một Ma Thần không hoàn chỉnh, nhưng nếu cậu muốn, cũng có thể gọi tôi..."
"Azathoth."
Tôi là, cấp độ thứ nhất, trụ Ma Thần thứ nhất... Tàn thứ phẩm.


0 Bình luận