Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 87 - Lầu Cao Quan Sát

0 Bình luận - Độ dài: 1,772 từ - Cập nhật:

Chế độ nô lệ hoàn hảo nhất, chính là để cho các nô lệ cho rằng mình là chủ nhân.

Nhà tù hoàn hảo nhất, chính là để cho các tù nhân không biết mình đang ở trong nhà tù.

Muốn để họ yêu quý xiềng xích của mình,

Và khiến họ cho rằng, nếu như đã mất đi xiềng xích,

Họ sẽ trở nên không còn gì cả.

"Nha ~ Bị thương nặng thế này, đơn giản giống như bị người ta dùng kim châm nát vụn một quả bóng vậy nha."

Chỉ cần hiện trường có sự tồn tại của bên thứ ba ngoài mình và Kilou, Vera liền rất nhanh khôi phục lại bộ dạng hoạt bát không đứng đắn ngày xưa. Sự thay đổi cảm xúc nhanh đến khó tin đây lại là cùng một người.

"Đừng nói lời ong tiếng ve nữa, mau chữa đi!"

Kilou nắm lấy cổ tay Hilde, lòng nóng như lửa đốt.

Mặc dù việc anh trai tìm Vera đến là điều Hilde đã đoán trước, nhưng vừa nghĩ tới mình bây giờ giống như một đứa trẻ yếu ớt được anh trai che chở, tận tình chăm sóc như vậy, khuôn mặt Hilde được băng vải bao bọc dày cộp liền nhiễm lên một màu đỏ ửng bệnh trạng.

"Đừng nóng vội đi, cậu nhìn vị em gái 'đáng yêu' này của cậu không phải cũng không gấp sao?"

Ngay lập tức, mí mắt Vera híp lại, ánh sáng xanh kỳ dị xuyên qua kẽ hở hốc mắt chiếu vào mắt Hilde, hai người cứ thế yên lặng nhìn nhau.

「Vết thương thật mới a, công chúa đại nhân」

「Chuyện này không liên quan tới cô」

「Nếu như Kilou đồng học biết chân tướng, biểu cảm trên mặt nhất định sẽ rất đặc sắc a」

「Tùy cô」

Khóe miệng Hilde lại đắc ý nhếch lên.

Qua chuyện này, nàng hoàn toàn xác định, tình yêu của anh trai dành cho mình, dù có cách xa hai nơi, cũng chưa từng giảm đi một chút nào. Anh ấy vĩnh viễn sẽ yêu mình, tuyệt đối sẽ không phản bội mình, càng sẽ luôn tha thứ cho mình, bởi vì đây chính là tình yêu giữa những người thân mà...

Là các cô, vĩnh viễn đều không có được!

Cho dù có biết được chân tướng, anh trai mình cũng sẽ không khiển trách Hilde, anh ấy chỉ có thể càng thêm lo lắng cho tinh thần và tâm linh của Hilde, đồng thời trả giá tình cảm nồng đậm gấp trăm ngàn lần so với dĩ vãng để trấn an Hilde, Hilde cũng biết mà.

A...

Có thể trở thành em gái của anh trai...

Hilde, thật sự là Hạnh Phúc a.

Đương nhiên, tất cả những tiếng lòng và suy nghĩ này của Hilde đều không sót một chút nào mà truyền vào tai Vera.

Khóe mắt Vera không thể kiểm soát mà giật giật lên xuống. Chính vì hiểu rõ nhân tâm thông suốt, và cũng bởi vì tiếp cận hơn bất kỳ ai khác với sự ghê tởm từ bản nguyên đó, cho nên nàng mới trải qua hết lần thất vọng này đến lần thất vọng khác. Nàng bó tay trước căn bệnh phát sinh từ tâm linh này, bởi vì chính nàng cũng bị tổn hại nặng nề.

Cho nên, mới muốn chi phối...

Tạo ra một xã hội không tưởng hoàn mỹ, lý tưởng của mình, nơi tâm linh hoàn toàn chịu sự chi phối của mình, đó chính là điều nàng mong muốn.

Vì vậy...

"Tôi, sẽ không để cô được như ý."

Môi Vera hơi mấp máy, dùng âm thanh vừa đủ hai người nghe được chậm rãi nói.

"Chính vì có những loại côn trùng có hại như cô tồn tại, cho nên tôi mới muốn xóa bỏ tất cả những thứ liên quan đến hắn ta. Đối với hắn ta mà nói, đây chính là cách duy nhất có thể thu được cứu rỗi và Hạnh Phúc. Đảm bảo... sẽ không còn lãng phí sự thiện lương quý giá của hắn ta trên những tai họa như cô nữa."

Hilde cũng chậm rãi lao về phía trước, mặt chạm mặt với Vera.

"Vậy cô không ngại đến thử xem sao?"

Tuyên chiến...

"Ngược lại ngoại trừ anh trai, cũng đã không có ai sẽ ở bên cạnh Hilde nữa rồi. Cô không ngại đến thử cướp đi thứ duy nhất của Hilde đi, tiếp đó... tôi sẽ để cô cũng nếm thử, nỗi đau giống như tôi, cùng với, cái gì gọi là tàn nhẫn!!!"

Một người đã mất đi tất cả trong tuyệt vọng, sẽ điên cuồng đến mức nào?

Đây cũng là quả bom tiềm ẩn bên cạnh Kilou. Bây giờ, nó bắt đầu phát ra bố cáo cho Thế Giới, nói rằng sự điên cuồng của mình sẽ khiến toàn bộ Thế Giới đều thiêu đốt thành tro!

Và đáp lại của Vera cũng rất ngắn gọn.

"... Rửa mắt mà đợi ~"

"Không sao chứ? Mau để tôi nhìn một chút, tay thế nào? Khuôn mặt có bị biến dạng không? Có để lại vết sẹo không? Cơ thể có chỗ nào không thoải mái sao?"

Sau khi được Vera trị liệu, Hilde rất nhanh liền tháo băng vải xuống.

Kilou giống như một người cha già đau khổ chờ đợi kết quả trước phòng phẫu thuật, lập tức như phát điên mà tiến lên kiểm tra tình trạng cơ thể của Hilde sau khi khỏi hẳn. Dù sao Hilde là do mình nuôi lớn, nói mình không quan tâm thì đó nhất định chính là đang nói nhảm!

Mà cảm nhận được sự lo lắng nồng đậm của Kilou đang nhào tới trước mặt, Hilde chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa.

Hạnh Phúc chưa từng có, hơn nữa...

Mình còn muốn tiến thêm một bước, lại cấp tiến hơn một chút, lại quá đáng hơn một chút.

"Ngô, anh trai, đầu hơi nóng..."

Ài?

Kilou lo lắng là vết thương bị nhiễm trùng dẫn đến bệnh tật, lập tức cúi người áp trán vào trán Hilde, xem cô bé rốt cuộc sốt đến mức độ nào.

"Không nóng mà?"

"Lại áp chặt hơn một chút..."

Kilou hoàn toàn không chú ý tới hơi thở của Hilde trở nên ngày càng nặng, ánh mắt đang thay đổi, khí tức nóng ẩm thoát ra cũng ngày càng gần, trong chốc lát, khoảng cách giữa nàng và môi Kilou chỉ còn kém một ngón tay.

Càng ngày càng gần...

"Ai nha, Kilou đồng học, tôi trị liệu nửa ngày cũng rất mệt rồi đó chứ? Cho tôi xoa xoa vai thôi?"

"Có nguy hiểm, Kilou..."

Cái gọi là "người ngoài cuộc sáng suốt, người trong cuộc u mê", một bên VeraMerlin đã sớm hiểu rõ ý đồ tà ác của Hilde, trực tiếp mạnh mẽ chen vào giữa hai người, kéo Kilou ra khỏi trước mặt Hilde, lôi cậu ấy ra khỏi cái hang ngọt ngào đầy rẫy nguy cơ.

"Ài ài ài?"

Kilou cũng ngây người ra, bên này cũng là mạng người quan trọng đó nha, đừng đến làm vướng bận chứ!

"Các cô đang làm gì vậy? Không nhìn thấy cậu ấy rất phiền muộn sao?"

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, đôi cánh trắng muốt khoan hậu lướt nhẹ qua mắt Kilou, đồng loạt quét văng VeraMerlin đang nắm lấy Kilou. Đến khi Kilou lấy lại tinh thần, mình đã bị nửa bên cánh ấm áp bao phủ, nằm gọn trong lòng ai đó không thể động đậy.

"... Galuye?"

"Xin lỗi tôi đến muộn, không ngờ tôi chỉ rời đi trong giây lát đã xuất hiện nhiều thứ phi pháp như vậy."

Trên khuôn mặt đoan trang của Galuye giờ đây tràn đầy sự ngưng trọng.

Chỉ là xử lý chút việc riêng, những con côn trùng có hại vô khổng bất nhập này liền lập tức tìm đến tận cửa, âm hồn bất tán.

"A ha ha, cô đang nói lung tung gì thế?"

Vera tận dụng mọi cơ hội, lập tức đáp lại, dù sao nàng và Galuye còn có chút "việc riêng" chưa giải quyết xong mà.

"Các cô đều đến vừa đúng lúc."

Kilou đang lo chuyện này mà, dù sao cậu ấy rời khỏi lãnh thổ Saori chính là để tìm kiếm những người thừa kế Thần Tộc này, cuối cùng cũng đã tụ tập đủ một nửa rồi.

"Nghe tôi nói này, trận chinh phạt ma vật này tôi hy vọng các cô có thể..."

"Thứ phi pháp là có ý gì? Tôi và Kilou rõ ràng quen nhau sớm hơn cô mà."

Merlin nhíu chặt lông mày, cái đuôi sau lưng đều dựng thẳng, lập tức phản bác.

Galuye cũng lập tức trả lời, ngữ khí không chút khách khí.

"Tôi chỉ là nhìn thấy hành vi của cô gây phiền nhiễu cho Kilou, cho nên cô chính là có hại, chỉ thế thôi."

"Chuyện của tôi không sao rồi, tôi nói là chuyện ma vật này..."

Kilou hơi nâng giọng ngắt lời.

"Gây phiền nhiễu? Đây chẳng qua là phán đoán của cô thôi chứ? Nói đến Galuye đồng học cô cuối cùng sẽ có chút ý nghĩ rất tồi tệ đó nha, phải không?"

Vera vừa nói, một bên ngón tay run run, những sợi tơ gần như trong suốt liền xuất hiện ở đầu ngón tay nàng.

"Các cô đang làm gì vậy? Bây giờ không phải nên ưu tiên bàn chuyện khẩn cấp sao?"

Kilou sạm mặt lại, từng chữ các cô ấy nói mình đều có thể hiểu, thế nhưng ghép lại với nhau sao lại không hiểu được nữa nhỉ?

Nhưng rõ ràng, không một ai để ý những lời cậu ấy nói bây giờ.

Bởi vì trước mắt, chính là chuyện gấp gáp nhất, thậm chí còn lớn hơn tính mạng!

Và khi Kilou hướng về Hilde bằng ánh mắt khát khao, hy vọng cô bé sẽ nói vài câu cho mình lúc...

Không ngờ rằng, dưới ánh mắt dần kinh ngạc của cậu ấy.

Không biết là lấy từ đâu ra, Hilde vậy mà chậm rãi từ phía sau lưng móc ra một cây rìu!

Ánh mắt kia, để lộ ra sát ý khiến mình vô cùng xa lạ...

Chết tiệt! Chuyện lớn không hay rồi!

Tiếng cảnh báo trong lòng Kilou trong nháy mắt vang dội!

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận