Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt
Chương 24 - Yêu Chiều
0 Bình luận - Độ dài: 2,726 từ - Cập nhật:
Không có gì ngọt ngào hơn tình yêu, như một liều thuốc giải. Cũng không có gì trí mạng hơn tình yêu, như một liều thuốc độc.
Tầm mắt bao la trên đỉnh núi, nhìn ra xa quá khứ, phong cảnh phía xa thu hết vào mắt.
Chiếm cứ gần đó, những ma thú cường đại và to lớn thường xuyên đặt chân lên đây, với phong thái tự xưng là chúa tể dã thú, nhìn xuống bên dưới, uy hiếp những kẻ yếu ớt đang run rẩy sống trong bãi săn của chúng, nhắc nhở chúng ai mới là con mồi, ai mới là thợ săn.
Vậy mà hôm nay…
Trong lãnh địa của vị dã thú chi vương này, thế mà lại xông vào một kẻ hoàn toàn không biết sống chết!
Cô ta quay lưng về phía nó, chiếm cứ ngai vàng của nó, tùy ý chà đạp uy nghiêm và tự tôn của nó, cho nên nó định cho con nhỏ chết tiệt này một bài học, dùng móng vuốt và răng nanh sắc bén xé nát cổ họng cô ta, ăn sạch nội tạng cô ta, treo thi thể cô ta trên vách đá để cảnh cáo những kẻ khác không coi ai ra gì.
Thế nhưng…
Bá!
Một thanh đại kiếm đen như mực, hoàn toàn không giống như một vũ khí khổng lồ mà người thường có thể vung vẩy, dùng khối sắt để hình dung e rằng không gì tốt hơn.
Nó tạo thành sự tương phản mạnh mẽ với thân hình thiếu nữ, gần như gấp đôi chiều cao của cô ấy, rốt cuộc là từ đâu mà lôi ra? Trước đó lại giấu ở đâu?
Nhưng điều đó đều đã không quan trọng.
Đại kiếm gào thét xé rách cơ thể con dã thú chi vương kia, phàm là nơi tiếp xúc với lưỡi kiếm đều nhanh chóng hư thối, từ da đến thịt cuối cùng lại đến xương cốt, không bao lâu cơ thể con dã thú này liền biến thành bột mịn, ngay cả tiếng rên rỉ sắp chết cũng không phát ra được liền triệt để tiêu tan giữa thiên địa.
Thực Hủ Hắc Kiếm.
Thân phận thiếu nữ vô cùng sống động.
Tân vương thay thế cựu vương, những dã thú phụ cận nhao nhao rên rỉ cúi đầu xưng thần, đây chính là quy tắc sinh tồn của lũ dã thú, vô luận ai thống trị chúng, kẻ yếu cũng không có quyền lựa chọn, chỉ có thể dốc hết sức đi lấy lòng, vì tân vương dâng lên nịnh nọt, cầu xin sống tạm.
Nhưng mà thiếu nữ cũng không thèm để ý những điều này…
Cô ấy khẽ mím môi, đôi mắt nhìn chằm chằm đội xe đang chạy trên đường chân trời, khóe miệng không kìm được mà nhếch lên, nội tâm tràn đầy niềm vui dào dạt.
Anh ấy ở đó.
Hiệp sĩ của mình, anh ấy ở chỗ này, mình có thể cảm nhận được!
Hơn nữa, bên cạnh anh ấy còn có kẻ mình ghét nhất…
Trực giác kinh khủng, thiếu nữ lại đổ lỗi cho tình yêu chỉ dẫn, tất cả điều này đều là vận mệnh trong bóng tối tác hợp mình cùng hiệp sĩ đại nhân, giống như truyện cổ tích vậy, công chúa cuối cùng đều sẽ cùng người yêu của mình kết hôn sinh con, trải qua cuộc sống hạnh phúc, tất cả điều này đều là kết cục đã được định trước, là vận mệnh tất yếu!
Là tình yêu!
Tình yêu, khiến mình không gì làm không được, khiến mình có thể cùng anh ấy gặp nhau!
Cho nên…
"Đọa lạc sinh linh, ứng lời mời của đêm tối, mở ra miệng ngươi, thỏa thích ăn đi, đem hết thảy nuốt sạch!"
Thiếu nữ trong miệng khẽ ngân nga, chậm rãi nâng tay phải lên, ma lực màu đen ngưng tụ trong lòng bàn tay cô ấy thành một cây trường thương đỏ sậm dài gần hai mét.
Đem nó nhắm ngay chiếc xe ngựa đang chạy.
Không có tầm mắt, cũng không có mục tiêu, hoàn toàn bằng cảm giác, thiếu nữ cầm trường thương trong tay kiên định nghĩ như vậy trong lòng.
"Tình yêu, sẽ chỉ dẫn mình."
"Tình yêu của mình, sâu đậm và dày đặc hơn bất kỳ ai, cho nên, nó sẽ không làm tổn thương hiệp sĩ của mình, nó chỉ có thể… xé nát kẻ địch của mình!"
Bá!
Trường thương phá không, hóa thành một đạo quang hồ đỏ sậm bay thật nhanh, đâm về phía chiếc xe ngựa kia.
Cuộc tấn công đột ngột trong nháy mắt đâm thủng nóc xe ngựa, nhưng mà không chỉ ở đây.
Liên tiếp trường thương lần lượt đánh tới, trong chớp mắt liền đem chiếc xe ngựa này xuyên thành cái sàng, đóng đinh nó ngay tại chỗ!
Thế nhưng…
Bóng dáng màu trắng trong nháy mắt xông phá mui xe tàn phá, lao nhanh dịch chuyển trên không trung, bay về phía bầu trời.
"Oa a! Chuyện gì xảy ra? Chúng ta bị phát hiện sao?"
Kilou trong lúc nhất thời còn chưa làm rõ được rốt cuộc xảy ra chuyện gì, cuộc tấn công tới quá nhanh quá đột ngột, hơn nữa…
"Galuye! Cậu không sao chứ?"
Bị ôm trên không cậu vội vàng lo âu đưa tay ra vuốt ve kiểm tra phần bụng mềm mại của Galuye, dù sao vừa nãy cậu tận mắt nhìn thấy cán trường thương đỏ nhạt kia đâm xuyên qua bụng cô ấy, phảng phất một đóa hoa bách hợp yếu ớt bị bẻ gãy ngang, khiến người ta không đành lòng.
Thế nhưng…
Ài?
Không sao?
Phần bụng Galuye cũng không có bất kỳ tổn thương gì, ngay cả quần áo cũng nguyên vẹn không chút tổn hại, chỉ có điều…
"Khụ khụ! Kilou, tình huống bây giờ có chút đặc biệt, cái đó, cho nên, sau đó lại tiếp tục có thể chứ?"
Galuye ho nhẹ hai tiếng để hóa giải lúng túng.
Kilou quá độ lo lắng lúc này mới ý thức được mình thất lễ, vậy mà trực tiếp lấy tay đi sờ bụng người ta, quỷ thật, vừa nãy mình tuyệt đối như một tên lưu manh! Không, không phải giống như, chính là!
Nhưng Galuye lại cũng không để ý, ngược lại đem tầm mắt khóa chặt ở phương xa.
Cây trường thương kia là sản phẩm ma pháp, hơn nữa hương vị Hắc Ma Pháp đậm đặc như thế, vậy nói cách khác…
Sắc mặt của cô ấy dần dần trở nên ngưng trọng.
Nếu không phải mình thường xuyên dùng một loại thủ hộ cấm thuật nào đó để bảo vệ bản thân, vừa rồi đòn tấn công đó tuyệt đối sẽ khiến mình chết không có chỗ chôn, e rằng ngay cả thi thể cũng sẽ không lưu lại.
Nhưng một bên Kilou sắc mặt lại dần dần trở nên trắng bệch!
Cậu ấy, sợ độ cao mà.
Bây giờ Galuye đem cậu đưa lên cao cách mặt đất mấy trăm mét, nhìn xuống đội xe đã thu nhỏ thành một chấm đen, tứ chi Kilou đều đang mềm nhũn ra, Galuye cũng phát hiện sự khác thường của Kilou, lập tức lộ ra vẻ mặt "thực sự là hết cách với cậu", chậm rãi nói.
"Không cần quá câu nệ đâu, ôm chặt tôi là được, nhanh đến mấy cũng được."
"À… À."
Kilou không thể không nghe theo, tật xấu này của cậu kể từ khi từ Thánh Vực hạ xuống trở nên càng nghiêm trọng, nhất là bây giờ Saori còn chưa thể đồng hóa với mình, cậu căn bản là không có cách nào!
Cảm nhận được sự ấm áp của làn da kề sát, nụ cười trên mặt Galuye cũng càng rõ ràng.
Thích…
Mà một màn này, ở xa xa trong mắt Merlin, dĩ nhiên đã là một cảnh tượng khác!
Ha ha ha!
Merlin cắn chặt răng, ngón tay cầm thân súng vặn vẹo, mạch máu nổi bật trên mu bàn tay.
"Cái tên cô…"
"Đừng có thân mật với hiệp sĩ của tôi như vậy! Ma nữ!"
Rõ ràng ở vị trí này, người có thể hưởng được loại đãi ngộ đó, phải là mình mới đúng!
Kilou cũng phát hiện Merlin đang bùng nổ hơn, cậu cũng tương tự không thể tin nhìn cô ấy, chẳng lẽ nói trên thế giới này thật sự có vận mệnh vô hình đang chỉ dẫn sao? Làm sao mỗi người đều có thể tìm thấy mình chứ?
Ài?
Chẳng lẽ nói, mình kỳ thực là một tên mị ma di động ư?
Cậu vội vàng gạt đi những suy nghĩ lung tung của mình, đồng thời vẫy tay về phía Merlin, có vẻ cô ấy vừa rồi đã lầm đây là đội xe của ma vật, cho nên mới đột nhiên tấn công, tất cả điều này đều là hiểu lầm mà, là tôi mà, là tôi Kilou…
Ba!
Galuye lại vào lúc này bắt lấy cổ tay Kilou, ngăn cậu lại hành vi.
Ài?
"Sao vậy?"
"Kilou, cậu hiểu lầm rồi, kẻ kia… cũng không phải Merlin mà cậu quen thuộc đâu."
Trên mặt Galuye vẫn như cũ mang theo ý cười ưu nhã uyển chuyển, thế nhưng lời nói ra chẳng biết tại sao lại lạnh như băng.
"Làm sao lại chứ, đó chính là cô ấy mà, cậu nhìn cô ấy cũng đang nhìn tôi kìa, rất rõ ràng cô ấy nhận ra tôi mà."
"Không, không không không…"
Galuye lại lắc đầu phủ nhận, trong khóe mắt hơi híp, là ánh mắt lạnh lùng.
"Cậu lại cẩn thận nhìn đi, Kilou, cô ấy là địch nhân đó, là Merlin bị địch nhân khống chế, không còn là cô thiếu nữ Ma Tộc mà cậu quen thuộc nữa."
Ha ha?
Bị khống chế?
Làm sao lại…
Galuye vuốt ve khuôn mặt Kilou, lại kéo dài cổ, ngữ khí êm ái chậm rãi nói.
"Là địch nhân đó, cậu nhìn xem, cô ấy vừa rồi không phải muốn đưa tôi vào chỗ chết sao? Tuyệt đối là kẻ địch không thể tha thứ mà, làm hại cậu lo lắng cho tôi như vậy, cậu nói đúng không?"
"Có lẽ là hiểu lầm…"
"Tuyệt đối là địch nhân."
"Trước tiên có thể nói chuyện một chút, có lẽ…"
"Là địch nhân."
"Không, chỉ là…"
"Địch nhân."
Khi nói về Merlin, Galuye dứt khoát cắt ngang lời Kilou, ẩn chứa ngữ khí chân thật đáng tin.
Nhưng mà đối với cậu, Galuye lại thái độ nhu hòa.
"Kilou, nhìn rõ đi, ai mới là địch nhân của cậu, tôi… là vĩnh viễn đứng về phía cậu."
"Mà công kích chúng ta, làm tổn thương chúng ta, bất lợi đối với chúng ta…"
"Chính là địch nhân!"
Giống như là tối hậu thư, suy nghĩ của Kilou lại bị Galuye dẫn dắt đi, lời của cô ấy phảng phất có ma lực, dần dần kéo tinh thần Kilou vào vòng xoáy bao quanh, khó mà tự kiềm chế, mà đôi mắt hồng kia, càng giống như bảo thạch nhiếp nhân tâm phách, khiến người ta ý loạn thần mê.
Cô ấy, là đúng.
Galuye khuấy động bờ môi Kilou, chậm rãi hỏi.
"Kilou, đối với địch nhân, chúng ta, nên làm như thế nào?"
"Cậu cảm thấy tôi, nên làm như thế nào?"
Hoàn toàn chìm đắm vào, Kilou không chút nghĩ ngợi nói như thế.
Dùng đến giọng điệu như ra lệnh…
"Ra tay đi, Galuye."
Mà Galuye, cô ấy lộ ra ý cười vô cùng vui mừng, cất tiếng cười khẩy, không chút kiêng kỵ mỉm cười nói.
"Tuân lệnh, Kilou ~"
Thần Minh của tôi…
Những quang đoàn phủ thiên cái địa đánh tới Merlin dưới đất, trong chớp mắt nuốt chửng cô ấy.
Oanh! Oanh! Oanh!
Tiếng nổ nổi lên khắp nơi, khói đen bốc lên cuốn sạch phiến đại địa này, mấy chục cái hố sâu rộng chừng 10m trải rộng khắp phiến đại địa này.
Mà tại những miệng vết thương đó, Merlin giống như người không việc gì sừng sững tại chỗ, đồng thời lấy ánh mắt khinh thường nhìn về phía bầu trời xa xăm.
"Thật có can đảm làm đó, ma nữ dối trá."
"Cuối cùng đã lột bỏ lớp ngụy trang của cô sao? Trở nên không chút kiêng kỵ rồi ư?"
Trực giác của cô ấy luôn nói với mình.
Galuye là một người phụ nữ cực kỳ nguy hiểm, không chỉ là vẻ bề ngoài mà còn là bên trong cô ấy.
Cô ấy sẽ hủy Kilou!
Chỉ cần là vì hiệp sĩ của mình, mình cũng sẽ không còn là kẻ yếu hèn như trước đây nữa.
Merlin, rất mạnh…
So với tất cả mọi người, đều mạnh hơn!
Thế nhưng bốn phía bụi mù tan đi sau, sau này cuộc tấn công cũng không đến.
Thế nhưng là, cảnh tượng rơi vào tầm mắt Merlin đó, lại tạo thành cho tinh thần cô ấy đả kích trầm trọng không gì sánh kịp!
Trên bầu trời, ánh mắt Kilou mê ly phảng phất đang làm một giấc ảo mộng, còn Galuye từ trên cao nhìn xuống, với tư thái kẻ thắng nhìn xuống Merlin dưới đất, đồng thời ngay trước mặt cô ấy, chậm rãi cởi cổ áo choàng đen của Kilou, lộ ra cổ của cậu.
Lập tức, cô ấy khiêu khích như thể, từ bờ môi duỗi ra đầu lưỡi mập mạp, ngay trước mặt Merlin, liếm láp cổ Kilou!!!!
Đồng tử Merlin đột nhiên co rút!
Không cần…
Xa hơn nơi này, Galuye một bên làm như thế, vừa dùng ánh mắt khiêu khích, hướng về Merlin phát ra từng trận giễu cợt.
Mùi vị của anh ấy, cô dường như còn chưa được thưởng thức phải không?
Nhưng mà tôi đã làm từ sớm rồi, hơn nữa còn quá đáng hơn, còn khác người hơn…
Đầu lưỡi chậm rãi di chuyển lên, lượn quanh bờ môi Kilou!
Không cần…
Không cần!!!
Merlin không thể chấp nhận nhất, chính là câu chuyện cổ tích tươi đẹp giữa mình và hiệp sĩ, bị người khác làm bẩn!
Đặc biệt là, ma nữ như Galuye, tuyệt đối, không thể tha thứ!
Hiệp sĩ của mình, muốn bị những người phụ nữ khác lăng nhục à!
Bóng tối trong nháy mắt kéo lên khuôn mặt Merlin, đôi đồng tử đỏ sậm phát ra từng trận hàn quang âm lãnh.
"Cô…"
"Đi chết đi."
Âm thanh giống như băng cứng, Merlin lập tức nhấc chân đạp mạnh mặt đất.
Trong chớp mắt, bóng đen dưới chân cô ấy giống như sống lại, kéo dài và khuếch tán về phía sau.
"Đi ra!"
Trong miệng phát ra mệnh lệnh lạnh lùng không cho cự tuyệt, bóng dáng của cô ấy bắt đầu nhúc nhích, trở nên sôi trào!
Lập tức…
Từng đạo bóng đen từ trong cái bóng của cô ấy hiện hình!
Mà tại trung tâm đám bóng đen bao vây, chính là một thiếu nữ tóc đen cũng bị bóng tối bao phủ, nhưng khí tràng lại hoàn toàn khác biệt so với những người khác.
Nếu như Goetia ở đó, hắn tuyệt đối không cách nào quên một màn kia.
Bởi vì người kia…
Chính là Bất Tử Nữ Đế, Maxie · Saghn · Alex !
Merlin thế mà đem tất cả bóng đen trong Bất Tử, những Ma Tộc lịch đại nắm giữ bất tử chi lực toàn bộ triệu hoán đến hiện thế! Dùng cách làm giống hệt Maxie trước đây!
Mà tại trên bầu trời, Galuye cũng lộ ra nụ cười quỷ dị.
Đôi cánh sau lưng cô ấy, cũng từ ban đầu một đôi, đã biến thành hai đôi…
Thiên thần bốn cánh!
Chiến!


0 Bình luận