Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 06 - Tiến công hoàng kim dã thú

0 Bình luận - Độ dài: 2,174 từ - Cập nhật:

"A a a, cái tên Yaya ngu ngốc kia!"

Quân doanh Long Tộc, nên nói là tráng lệ sao?

Nhờ vào khả năng chế tạo siêu việt của họ, những cung điện đột ngột mọc lên từ mặt đất, thành hàng san sát như rừng, tạo thành một khu kiến trúc to lớn và nguy nga. Lại bởi vì Long Tộc yêu thích những bảo vật sáng chói, cho nên những kiến trúc này dù trong hay ngoài đều được trang trí lộng lẫy vàng son, là quốc độ phồn vinh có thể lấp lánh kim quang chói mắt dưới ánh mặt trời.

Tuy nhiên, không giống với Thánh Tộc xây dựng Thánh Vực để cố ý thể hiện sự thánh khiết và trang nghiêm, mục đích của Long Tộc khi làm như vậy...

Thuần túy chỉ là để khoe khoang!

Chúng tôi có tiền, không phục thì cứ đến mà đụng!

Và hiện nay, trung tâm của quốc độ đại diện cho sự giàu có và kiêu hãnh này, đại bản doanh của Long Tộc, cũng đã bị phá hủy hơn phân nửa.

"Bọn phế vật các cậu làm sao ngay cả một người cũng không trông được vậy?"

"Đây là em gái tôi, vị vua chân chính của Long Tộc đó, cứ thế mà để nó chạy lung tung, nếu có vấn đề gì thì tin tôi có làm các cậu thành tượng bùn chìm xuống biển không!?"

Dù cho Nyny có duy trì hình tượng thận trọng ngày xưa đến mấy, cuối cùng cũng không kìm nén được tính cách nóng nảy chảy trong huyết mạch. Cô ấy rút bỏ đôi giày cao gót vướng víu, trực tiếp dùng ngón chân cái và hai ngón chân đâm vào lỗ mũi của con Long Tộc đang quỳ gối trước mặt, kẹp lấy mũi hắn ta, một cú nhấc chân liền khiến đối phương bay lên không trung, bị treo lơ lửng!

Một bên Manman nhìn thấy mà giật mình...

Ra, xuất hiện rồi!

Kỹ năng "giảo sát" bằng chân trần của chị Nyny!

"Ô ô!"

Con Long Tộc phụ trách giám sát hành tung của Yaya thống khổ giãy giụa trên không trung. Những người khác thấy tình hình này cũng liền bước lên phía trước hỗ trợ cầu xin, hy vọng Nyny nâng cao quý cước, đừng dùng hình phạt lớn này với đồng bào.

"Chậc!"

Nyny ngầm khó chịu tặc lưỡi, chân phải hất một cái liền quật con Long Tộc kia vào đống phế tích, phá hủy nửa tòa kiến trúc. Tiếp đó mặt âm trầm, không nói lời nào liền ngồi lên lưng một con Long Tộc khác đang quỳ xuống đất thỉnh tội. Mặt đất lập tức nứt ra từng đường vân quy, con Long Tộc kia cũng nghẹn đỏ mặt.

"Có ai nhìn thấy Yaya nó chạy trốn đi đâu không? Cử người đi bắt nó về!"

"Có... có trinh sát nói, đã thấy bóng dáng nghi là điện hạ Yaya phóng về phía nam, hơn nữa, cũng không khó tìm thấy cô ấy, bởi vì nơi cô ấy đi qua cơ bản đều sẽ để lại lượng lớn dấu vết bị phá hủy, dọc theo những dấu vết đó có thể rất nhanh tìm thấy cô ấy."

Con Long Tộc bị Nyny ngồi dưới thân, hô hấp có chút khó khăn mà báo cáo.

"...Hừ, đi, Manman."

Nyny cũng lười quản những kẻ thất chức này, việc cấp bách là mau chóng bắt Yaya về. Hơn nữa phía nam lại là lãnh địa của đại quân Chaos, cho dù Yaya hiện nay có thể xưng là Long Tộc mạnh nhất, cũng khó đảm bảo cô ấy là đối thủ của loại quái vật như Chaos.

Đây là nguyện vọng của ba, cùng với Kaka. Là chị cả trong nhà, tôi nhất định phải bảo vệ em ấy.

Sau khi Nyny đi, những người khác mới như được đại xá, nhao nhao tiến lên vội vàng móc con Long Tộc bị Nyny dùng kỹ năng "giảo sát" chân trần ném vào đống phế tích ra. May mắn con Long Tộc này thể phách mạnh mẽ, nếu đổi lại người bình thường thì sớm đã bị đập nát thành thịt vụn rồi.

"Hô hô..."

Người đó thở hổn hển, phảng phất vừa trải qua một lần sinh tử trong gang tấc.

"Không sao chứ? Lần này xem như chúng ta gặp may đó, nếu là Vương đột nhiên gây khó dễ, chúng ta chỉ sợ cũng..."

"Đầu óc bọn cậu không có bệnh à!?"

Kết quả tên đó ngược lại mặt đỏ tía tai mà kéo lại cổ áo con Long Tộc vừa đào mình ra, giận dữ nói.

Hả?

"Tại sao phải cầu xin cho tôi chứ? Không thấy tôi vừa rồi, đang bị ban thưởng một cách hung hăng sao!"

À...

Xong rồi, Long Tộc, đã không cứu được nữa rồi...

Biên giới quân doanh Chaos.

Oanh!

Giống như tiếng sấm điếc tai, bức tường thành kiên cố trong nháy mắt nứt ra vỡ vụn. Từ trong bụi mù, một thân ảnh màu vàng kim từ từ bước ra.

Toàn thân đều là giáp vàng, không thể nhìn rõ khuôn mặt dưới mũ trụ, điều duy nhất có thể nhìn thấy, chỉ có đôi đồng tử vàng kim sáng chói!

Không chỉ có thế, bề mặt áo giáp đã trở nên nóng bỏng, ánh sáng khi đi qua bên cạnh cô ấy đều bị khúc xạ. Sau hàng ngàn dặm bôn tập, nhiệt độ cơ thể Yaya đã sôi trào đến cực hạn, chỉ cần vượt qua một bước nữa, chính là điểm tới hạn bùng nổ.

"Chính là tên đó sao? Kẻ chớp vàng đó, rõ ràng là một con dã thú đâm sầm ngang dọc mà."

"Cẩn thận một chút, nghe nói mặc loại áo giáp này, chính là Long Tộc trong Thần Tộc, Thần Tộc có sức chiến đấu đơn lẻ mạnh nhất."

Hai vị Ma Tướng trốn trong bóng tối từ đằng xa canh chừng thân ảnh Yaya.

Cảm giác đầu tiên của họ là, rất mạnh, thậm chí đủ để sánh vai với Ma Thần cường hãn!

"Chuyện gì xảy ra vậy, tên đó, thoát ly đại quân không ngừng xông về phía này, không biết đạo lý quả bất địch chúng sao? Là đồ ngốc à?"

"Tôi cũng cảm thấy, ít nhất là đầu óc có vấn đề..."

Nhưng mà, ngay khi hai người đang trò chuyện với nhau định tiếp tục quan sát con dã thú màu vàng kim này, chỉ trong một cái chớp mắt, cô ấy vậy mà đã biến mất khỏi tầm mắt hai người!!!!

"Tôi lạc đường rồi."

"Các cậu có biết, Chaos ở đâu không?"

Hàn ý bao phủ toàn thân, hai vị Ma Tướng gần như cùng một lúc nín thở!

Âm thanh này, lại là từ phía sau lưng của họ truyền đến!

Chỉ trong một cái chớp mắt thôi sao?

Từ khoảng cách xa như vậy!?

"Uống a!"

Một trong hai vị Ma Tướng trong nháy mắt đột nhiên gây khó dễ, điều động toàn bộ khí lực trong cơ thể vào nắm đấm, quay người liền đập thẳng vào đỉnh mũ giáp của Yaya.

Đương!

Mũ giáp của Yaya bị lõm vào một chút, nhưng chỉ dừng lại ở đó, nắm đấm của vị Ma Tướng kia như đập vào dãy núi cao vút, không thể tiến thêm một chút nào, bất động.

"Đau quá..."

Bốp!

Yaya khẽ nghiêng đầu một chút, lập tức vung tay tát một cái phản lại vào mặt vị Ma Tướng vừa tấn công mình.

Chỉ nghe thấy âm thanh máu thịt ma sát và xương cốt đứt gãy, một cái đầu lâu liền bay ra ngoài, đập vào bức tường xa xa trong nháy mắt hóa thành một cục máu bầy nhầy. Còn vị Ma Tướng bên cạnh thì tận mắt chứng kiến tất cả điều này, hắn rất rõ ràng nhìn thấy đầu người của đồng bạn mình đã xoay tròn xé rách trên vai như thế nào, cuối cùng bị bẻ gãy bay ra!

Cái, cái con nhỏ này...

"À, quên đi, cơ thể những người này rất dễ hỏng."

Nhưng mà Yaya cũng chỉ là nói vài câu như vậy, không hề hối hận chút nào, càng không để ý một sinh mạng vừa rồi đã vùi mình trong tay cô ấy.

Đôi đồng tử vàng kim kia, rõ ràng sáng chói như ngọn lửa đang cháy, nhưng lại lạnh nhạt như hầm băng.

Lạnh thấu xương...

Tôi là vũ khí, vũ khí chỉ cần được vung lên chém giết kẻ địch là được, không cần có nhân từ hay bi thương, không cần chút nào.

Tôi là vũ khí.

Tôi là vũ khí...

"Nói cho tôi biết, Chaos ở đâu?"

Con ma vật may mắn sống sót không khỏi lùi lại nửa bước, nói chuyện cũng lắp bắp hỏi.

Nhưng cũng không phải kinh ngạc vì cái chết của đồng bạn, mà là kéo dài thời gian. Ngay vừa rồi hắn đã dùng túi độc còn chưa tiến hóa trong cơ thể mình để tản độc khí vào không khí. Là một ma vật độc hạt, hắn có lòng tin có thể trong vòng vài phút khiến Yaya nhiễm độc mất đi khả năng phản kháng một cách thần không biết quỷ không hay.

Chỉ cần có thể cầm cự vài phút...

Nhưng ngay sau đó, một ngón tay liền chỉa vào thái dương hắn.

"Cho rằng tôi không biết độc sao?"

"Biết tôi đã từng ăn qua bao nhiêu loại độc dược rồi không?"

"Cái cảm giác muốn chết cũng không chết được đó..."

Giọng Yaya khàn khàn truyền ra từ trong áo giáp, trầm bổng du dương không chút cảm xúc, rất muốn chỉ là đang trần thuật một chuyện nhỏ không đáng kể, căn bản không đáng nhắc đến.

Phốc!

Trong nháy mắt, con ma vật đó thất khiếu chảy máu, ngã xuống đất chết thẳng cẳng.

"..."

Yaya nhìn hai cái xác ngã dưới đất, trong lòng lại không có chút gợn sóng nào.

Bây giờ nghĩ lại, mình dưới sự khống chế của trưởng lão viện, âm thầm đã từng giết bao nhiêu người vô tội đâu?

Đến mức bây giờ đập nát một người thành thịt vụn, hoặc xé nát thành hai nửa, cũng sẽ không có quá lớn ba động...

Nhưng duy chỉ có đối mặt với ngự chủ, rõ ràng không phải tư thế chiến đấu lâm trận, trái tim lại đập thình thịch, nhiệt độ cơ thể cũng không kiểm soát mà tăng cao. Có thể nói là vũ khí, bộ phận nào đó của tôi đã bị rỉ sét, hoặc giả thuyết là bị hỏng rồi sao?

Có thể sửa chữa được không?

Ngự chủ...

Tôi nhất định phải, khiến cậu đối với tôi có tình cảm đặc biệt hơn so với người khác.

Cho dù là hận, cũng không vấn đề gì.

Dù cho trong mắt cậu, có thể nhìn thấy tôi với ánh mắt thiêu đốt, thiêu hủy người khác, dù cho thần sắc của cậu, trở nên không khác gì dã thú.

Tôi cũng muốn, cậu có thể đối với tôi, đặc biệt hơn một chút so với người khác.

Chỉ có như vậy, tôi mới sẽ không ghen tị, mới sẽ không để con ác ma trong lòng kia lần nữa thức tỉnh.

Ngự chủ...

Cậu rốt cuộc ở đâu vậy?

Đúng lúc này, ngay khi Yaya đang ngẩn người nhìn thi thể trên đất, một thân ảnh màu vàng kim khác lao về phía Yaya, tốc độ cũng nhanh như chớp!!!!

Yaya ngẩng đầu ngăn cản, áo giáp trên cánh tay cô ấy lại lập tức nứt ra ngay khoảnh khắc tiếp xúc!

Đây là...

Trong lòng Yaya giật mình, loại man lực này, vậy mà ở Dị Ma Giới còn có kẻ có thể địch nổi mình sao?

Ai?

Cô ấy chậm rãi ngẩng đầu, cho dù là trong áo giáp có lót thêm một phần nhỏ để tăng chiều cao, nhưng cô ấy vẫn phải ngước nhìn đối phương, bởi vì thân hình của hắn ta thật sự rất cao lớn.

Chỉ sợ còn vượt xa 2m.

Nhưng câu nói đầu tiên của đối phương lại khiến Yaya vô cùng nghi hoặc.

"Tao * mày ****, mày cái ***, tới địa bàn của tao chịu chết đúng không?"

"Tao nhìn mày là *****, thật sự ****, ** Chết ** Mẹ **!"

Cái kiểu phun hương thơm quen thuộc này, từ trong miệng nói ra những lời như chim hót hoa nở nhất thời khiến Yaya có một ảo giác quen thuộc, mình dường như đã từng bắt chước.

Hơn nữa, hắn ta vậy mà cũng mặc giáp vàng?

Là ai?

Nhưng ngay cả cơ hội hỏi cũng không cho, đối phương xông lên chính là một quyền đập thẳng vào mặt Yaya.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận