Ta và trò chơi của thần v...
Bạch Phụng Hành Bạch Phụng Hành
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 14 - Chiến Tranh Mang Đến Tin Tốt

Chương 134 - Dã thú

0 Bình luận - Độ dài: 2,205 từ - Cập nhật:

Ngươi, muốn mãi mãi cũng là ác ma một dạng tồn tại.

Bởi vì chỉ có như vậy, mới có thể chứng minh sự tồn tại của ta là hợp lý.

——————

Ma vật.

Một loại sinh mạng thể dị thường dựa vào săn mồi kẻ yếu, từ đó không ngừng hoàn thành quá trình tiến hóa của bản thân.

Một loại làm bất cứ điều gì cũng vì mục đích cuối cùng của chính mình. Trên con đường không ngừng tiến tới, xưa nay sẽ không có lấy một tia hoang mang, một chút do dự. Trong mắt của chúng, tất cả mọi thứ, đều chẳng qua chỉ là đá lót đường mà thôi.

Dã thú?

Đúng vậy, chính là dã thú mà...

Chỉ có điều có chút khác biệt là, kể từ khi chúng trở thành Ma vật, trong vận mệnh của chúng liền không còn đường lui.

Vận mệnh của chúng, chỉ có thể là không ngừng mà tiến tới.

“Đáng chết, đáng chết! Nhất định là tên nhân loại kia đã làm gì...”

Kalashok điên cuồng gặm ăn ngón tay của mình, nhưng dù vắt hết óc, cô ấy cũng không thể suy xét ra rốt cuộc mình đã bỏ sót điều gì. Một kẻ chỉ biết dựa vào sức mạnh của người khác thì rốt cuộc có thể làm được những gì chứ!?

“... Hắc! Quả nhiên là vậy, mọi thứ đều phải dựa vào chính mình mới được mà!”

Mắt thấy mưu kế ngược sát binh lính Thần Tộc bị bại lộ, Ma thần thứ tư, Loạn, chẳng những không nhụt chí, ngược lại là chiến ý càng ngang nhiên. Hắn hơi hoạt động cổ, liền ra lệnh cho Kalashok đang có tinh thần có chút thất thường.

“Uầy! Mở cánh cửa truyền tống lớn hơn một chút đi, đại nhân vật đăng tràng, dù sao cũng phải khí thế rộng rãi một chút chứ?”

“Cậu...”

Các Ma thần còn lại nghe vậy đều ngẩn người.

“À, đừng có nghĩ lão tử giống như các cậu, trốn ở phía sau màn cũng không phải phong cách của tôi.”

Loạn nhếch miệng cười, mùi tanh nhàn nhạt từ xung quanh hắn tràn ngập ra.

Đó là, tử khí giống như núi thây biển máu vậy!!!

Tôi, nhất định phải đạp lên thi thể kẻ địch, từng bước từng bước trèo lên đến vị trí cao hơn mới được!

“... Tới.”

Và cùng lúc đó, Goetia đang bị vây trong không gian dị biệt do Kalashok tạo ra đột nhiên mở miệng nhắc nhở.

Ong ong ong...

Kèm theo tiếng dị hưởng, không gian xuất hiện những gợn sóng như dao động, một cánh cửa khổng lồ cao hơn 3m trống rỗng xuất hiện trước mắt mọi người.

“Quỳ xuống cúng bái đi, lũ người yếu đuối!”

“Dùng thân phận hèn mọn của các ngươi, đến đây cung nghênh Ma thần thứ tư, Đại nhân Loạn • Solomon!”

Cánh cửa từ từ mở ra, một đám nữ tính trang sức quái dị, tướng mạo giống nhau trước tiên xông ra, tay cầm lẵng hoa không ngừng vung hoa hò reo trên không. Cảnh tượng đột nhiên trở nên nhảy nhót khiến đám người đang cảnh giác nhao nhao không biết phải làm sao. Kẻ này chính là Ma thần sao?

Duy chỉ có GoetiaNyny nhìn chằm chằm cánh cửa sau đó, một sự hắc ám sâu thẳm hơn...

Đát!

Đát!

Đát!

Tiếng bước chân trầm ổn và nặng nề từ bên trong cửa truyền ra. Chẳng biết vì sao, trái tim của đám Thần Tộc lại không tự chủ đập theo tiết tấu đó.

Và khi người đàn ông kia từ trong cánh cửa bước ra, cảm giác áp bức không hiểu từ trên trời giáng xuống!!!!

Uy áp!?

Không, cũng không phải, mà là... Sợ!

Sợ hãi một loại Quái vật nào đó, sợ hãi một loại không biết nào đó, sợ hãi... một loại cường đại nào đó!

Kẻ này, kẻ này...

Vì sao trên người mùi máu tanh lại nồng đậm như vậy chứ!?

Hắn rốt cuộc đã giết bao nhiêu người vậy, cảm giác này cứ như... họ đang đối mặt với Chaos, bóng tối của thời đại thần, vẫn còn sống trong những miêu tả văn tự!

Họ muốn rời xa Quái vật đó, nhưng hai chân đã sớm không còn nhận sự khống chế của đại não, những người có ý chí yếu ớt càng trực tiếp xụi lơ trên mặt đất, cứ như trên người gánh vác vật nặng ngàn cân, cúi thấp đầu, cũng tựa như đang lặng lẽ đợi lưỡi hái tử vong tuyên án rơi xuống, không có chút nào cơ hội phản kháng.

Nhưng mà, người đàn ông tầm thường đó, lại ngay cả nhìn họ một cái cũng không thèm, thậm chí còn khinh thường không giết họ, chỉ là mặt mũi tràn đầy cười gằn đi qua bên cạnh họ.

Cái thái độ khinh thị đó...

Đơn giản, y hệt như khi họ đối xử với Nhân Tộc vậy!

“Cái gì vậy? Thế này đã sợ tè ra quần rồi sao?”

“Sớm quá, rõ ràng là, trò hay còn ở phía sau mà...”

Ma thần thứ tư Loạn mặc một bộ trang phục màu đen, trên đùi là một loại quần da thú thật, cởi trần nửa người trên, vẻn vẹn chỉ khoác một chiếc áo lông trên vai. Lông vũ màu đen trên áo bay lượn theo gió, khiến hắn trông giống như một con quạ đen tượng trưng cho sự bất tường.

Cái thân hình với cơ bắp cuồn cuộn rõ ràng, phảng phất ẩn chứa một sức mạnh bùng nổ.

Người đàn ông này, thực sự đã giải thích hai từ bạo lực và dã man đến tường tận không bỏ sót. Không, có lẽ, hắn chính là hóa thân của những điều này, một sự tồn tại tầm thường như Quái vật!

“Đáng tiếc, nếu không phải Ma vật thì sẽ là đồ ăn của tôi rồi...”

Nyny cũng bị khí tràng của Ma vật này chấn nhiếp, cái này quả thực... hoàn toàn không thua kém khí tràng của Yaya lúc bạo tẩu.

... Làm sao bây giờ, có nên gọi Kilou tới không?

Nyny không phải đồ ngốc, cô ấy rất rõ ràng sức nặng của mình. Mặc dù là đương nhiệm Long Hoàng, nhưng cô ấy không giỏi đánh nhau.

Nhưng mà...

“Cậu lui ra, hắn giao cho tôi.”

Goetia lại đưa tay ngăn cản Nyny đang định móc túi gấm ra.

Ài?

“Cậu định đơn đả độc đấu với hắn à? Cậu điên rồi sao? Nhiệm vụ của chúng ta rõ ràng là...”

Nyny hạ giọng nhắc nhở.

“Tôi không quan tâm nhiệm vụ gì cả, Long Hoàng. Tôi là một Vua chỉ biết chiến đấu, không làm được gì khác. Kẻ địch đang ở trước mắt, tôi không có lý do gì để lùi bước.”

“Thế nhưng là...”

“Trước đây cậu nói, tôi nợ cậu một ân tình, bây giờ cũng nên trả rồi.”

Goetia tháo cặp kính gọng vàng trên sống mũi ra, một bên cởi cà vạt trên cổ, một bên sải bước đi về phía Loạn.

Ài?

Cái câu nói nhảm của tôi mà hắn lại còn thật sự nhớ kỹ sao?

Không ngờ hắn lại vẫn cứng đầu như vậy...

“Túi gấm Kilou giao cho cậu chỉ là một phần nhỏ của cậu ấy, có thời gian hạn chế, bảo vệ kẻ yếu thì được, đối phó hắn... e rằng không được. Nếu như tôi bây giờ không ở đây đánh lui hắn, cậu và tôi hôm nay ai cũng đừng nghĩ còn sống rời đi. Cứ để bản Vua này lo liệu hắn đi.”

Cái này, chỉ là những lời xã giao hoa mỹ mà thôi.

Một lý do để lừa gạt chính mình mà thôi.

Mục đích thực sự là...

Tôi cũng không quan tâm hôm nay ai có thể còn sống trở về, cậu cũng được, bọn họ cũng được, tôi đều không để ý.

Tôi chỉ là...

Muốn hảo hảo hưởng thụ trận chiến này, trận chiến khiến người ta vui thích này!

“Di ngôn cũng đã giao phó xong?”

Mắt thấy Goetia ngày càng tới gần, Loạn lại lộ ra hàm răng trắng bệch đáng sợ, nhếch miệng cười.

“Không có chật vật bỏ chạy, mà là hướng về tôi đi tới, tạm thời trước tiên bội phục sự dũng khí của cậu vậy.”

“Tôi sẽ không trốn.”

Goetia cởi áo vét nửa thân trên, lộ ra cơ bắp khủng khiếp hoàn toàn không thua kém Loạn.

“Chiến sĩ, thì sẽ không quay lưng về phía kẻ địch mà bỏ chạy.”

“Hơn nữa, mục tiêu của cậu ngay từ đầu, chính là tôi đúng không?”

Đối mặt với câu tra hỏi của Goetia, Loạn cười khúc khích.

“A!”

“Quả nhiên tôi không nhìn lầm người, vẻn vẹn chỉ là ánh mắt đầu tiên, chỉ là từ thế đứng là đã biết, người này mạnh đến thái quá, e rằng ở hiện thế có thể khiến cậu cảm thấy khó giải quyết cũng không có mấy người đâu nhỉ?”

“Có, cũng không ít, hơn nữa... Còn có một kẻ vô cùng khó giải quyết.”

Goetia thành thật trả lời.

“A!”

“Vậy tôi sau này cần phải thật tốt chăm sóc hắn, thật hy vọng hắn cũng tới Dị Ma Giới.”

Loạn có chút hăng hái đáp lời, với hắn mà nói, kẻ địch càng nhiều càng tốt mà.

“Cậu đã gặp hắn rồi.”?

Cái gì?

Goetia lại lúc này đột nhiên bày ra tư thế, xương cốt trên người kêu răng rắc vang dội, trạng thái “Loại Long Cốt” gia trì trên người, khiến khí thế của anh ta cũng lập tức kéo lên.

“Cậu không định dùng quyền năng của mình sao?”

À?

Loạn hơi híp mắt lại lẩm bẩm.

Năng lực chiến đấu... không sai biệt lắm có ngàn chín trên dưới à?

“A...”

Loạn nghiêng đầu cười khẩy nói.

“Vậy cũng phải xem cậu, có đủ tư cách hay không đã.”

Khoảng không!

Không cần nói nhảm nhiều lời, Goetia đột nhiên đạp mạnh mặt đất, trong khoảnh khắc hai chân rời khỏi mặt đất liền từ tại chỗ biến mất. Khoảnh khắc tiếp theo, anh ta liền xuất hiện trước mặt Loạn, nắm đấm dày đặc đập mạnh ra, lại bị Loạn thoải mái quay đầu tránh thoát.

Loại trình độ này...

Quyền Hình • Bách Nghệ

Đấm thẳng vừa lướt qua mặt Loạn đột nhiên thay đổi đường đi, gần như thay đổi hướng theo một góc vuông góc độ. Trước đây KilouYaya đã chịu nhiều đau khổ vì chiêu này, mà bây giờ, đối tượng biến thành Ma thần thứ tư.

Phốc thử!

Cú đấm của Goetia trực tiếp đánh bể đầu Loạn!

“Cái...”

Ngay cả Nyny cũng kinh ngạc không thôi, vẻn vẹn một chiêu liền...

Không.

Tôi nghe Yaya nói qua, Goetia mặc dù có kỹ xảo chiến đấu đỉnh cấp, nhưng sức mạnh không nên khủng bố như vậy chứ? Bằng không thì Yaya cũng sẽ không chỉ đơn giản là bất tỉnh, Kilou cũng không chống đỡ đến khi chờ Tsugaki đáp lại tiếng kêu của cậu ấy chứ?

Khi đó hắn...

Chẳng lẽ còn chưa phải toàn lực sao!?

Dĩ nhiên không phải toàn lực mà.

Goetia cũng sẽ không đối với trẻ con, hoặc có lẽ là, đối với những người chưa trưởng thành đến trạng thái mạnh nhất mà động sát tâm. Mặc dù trong thế giới Tâm Tượng lúc đối mặt Kilou anh ta đã phá giới, nhưng đối với hiện tại mà nói, đối mặt Ma thần thứ tư, anh ta cuối cùng... có thể không lưu tình chút nào!

“Khinh địch chính là cậu, Ma thần.”

Đối mặt với Loạn rõ ràng đã bị đánh nát đầu, Goetia lại như cũ truy đuổi không bỏ, tính toán bóp chết trái tim hắn.

“A!”

Rõ ràng chỉ còn lại một nửa đầu, rõ ràng chỉ còn lại cái miệng há hốc, nhưng Loạn lại tinh thần mười phần mà cười nói.

Goetia • Sonoeva, cậu thật là quá tuyệt vời!”

Ba!

Lần này, Loạn đón nhận nắm đấm của Goetia, dùng cơ thể bị giập nát này!

Bởi vì vết thương chí mạng của Ma vật không phải là đầu hay trái tim, mà là hạt nhân.

Nhưng mà...

“Tôi vì sự vô lễ của mình mà xin lỗi cậu, cậu quả thực xứng đáng để tôi dùng toàn lực đối phó. Tuy nhiên...”

Hắn chậm rãi đưa nắm đấm của Goetia về phía trái tim mình.

“Lần sau nhưng phải nhắm chuẩn một chút, hạt nhân của tôi, ngay tại dưới trái tim ba cm.”

Tự mình bại lộ nhược điểm!?

Vậy tiếp theo...

“Chính là lúc vui vẻ, lúc đang chém giết đây!!!”

Ừm?

Saori dường như đột nhiên cảm nhận được điều gì đó, lặng lẽ nằm bên tai Kilou nói nhỏ.

Goetia... xảy ra chuyện rồi sao?

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận