Một Ngày Của Tôi Có 48 Gi...
Tiểu ngốc chiêu - 小呆昭
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08 : Người rò rỉ thông tin

Chương 29 : Công việc

0 Bình luận - Độ dài: 1,298 từ - Cập nhật:

Trương Hằng mở mắt, phát hiện con "cá sấu nhỏ" thực chất là con mèo Anh lông ngắn màu xám mập mạp không biết từ lúc nào đã leo lên ngực mình. Nó tròn xoe đôi mắt màu hổ phách, chăm chú nhìn cậu, như thể đang xem xét một sinh vật lạ vừa xâm nhập lãnh thổ.

Ánh nắng buổi sáng xuyên qua khe rèm cửa, rơi đúng lên phần ria mép ngắn ngủn của nó, làm nổi bật những sợi lông mềm mượt.

Trương Hằng liếc sang đồng hồ: 07:29. Cậu nhẹ nhàng bế con mèo đặt xuống bàn trà, nó lập tức cuộn mình lại, đuôi quấn quanh người, nhưng mắt vẫn không rời cậu. Cậu vươn vai, đứng dậy khỏi sofa.

Đúng lúc ấy, cửa phòng ngủ mở ra. Little Boy mặc đồ ngủ bước ra, liếc xéo cậu:

"Dậy sớm vậy à?"

"Cô nói hôm nay có một đống việc phải làm mà."

"Thì đúng là có một đống việc, nhưng cũng phải đợi tôi làm xong ca đã." Cô nói, "Nếu anh có thể pha xong cà phê và nướng bánh mì trước khi tôi rửa mặt xong, bữa sáng này tôi sẽ không tính tiền của anh."

"Rất công bằng."

Trương Hằng đi vào bếp. Đợi cô nàng từ phòng tắm bước ra, trên bàn đã có một bình cà phê, bốn lát bánh mì nướng, thêm cả thịt xông khói và trứng ốp la.

"Động tác nhanh đấy." Cô nói.

"Hiếm khi cô quyết định không ghi sổ, tôi phải làm thêm chút gì đó."

Little Boy ăn hết trứng, bánh mì với tốc độ hoàn toàn không hợp với dáng người nhỏ nhắn của mình, rồi uống cạn cốc cà phê. Sau đó nói với Trương Hằng:

"Tôi đi làm đây. Anh ở nhà, đừng nghịch lung tung. Tầm bốn giờ chiều tôi sẽ về, rồi đi mua đồ sinh hoạt cho anh."

"Vậy ra cô thuê tôi chỉ để làm bữa sáng thôi à?"

"Tất nhiên không. Công việc của anh phải tới tối mới bắt đầu. À, còn nữa, đừng nấu cơm tối, tôi sẽ mang pizza về."

"Thế ban ngày tôi chỉ ngồi đây, trợn mắt nhìn con cá sấu thôi sao?"

Cô hơi khựng lại:

"Anh có thể xem TV hoặc đọc sách gì đó. Trong phòng tôi có sách... Anh muốn học kỹ thuật liên lạc của tôi thì bắt đầu từ lý thuyết cơ bản đi. Thôi, không nói nữa, tôi sắp trễ rồi."

"Đi đường bình an. Tôi sẽ chăm sóc cá sấu nhỏ cẩn thận."

Cô nàng ăn xong sáng liền vội vã xuống lầu, chạy tới ga tàu điện ngầm cách đó một dặm. Sau một lần đổi tuyến, lại bắt thêm hai trạm xe buýt, cuối cùng kịp tới cửa hàng pizza trước khi vào ca một phút. Trong phòng thay đồ nhân viên, cô mặc đồng phục, hít sâu, rồi đẩy cửa ra quầy gọi món.

Hôm nay cũng không khác mấy so với thường ngày, nhưng đồng nghiệp làm cùng ca dễ dàng nhận ra cô hơi mất tập trung, gõ nhầm menu mấy lần, cả người còn mang theo cảm giác bực bội không có chỗ xả.

Cô nhận ra mình có lẽ đã phạm một sai lầm. Không nên để một người đàn ông ở nhà một mình mà hai người mới quen chưa đầy một ngày, cô không biết lai lịch, cũng chẳng rõ mục đích tiếp cận của đối phương là gì.

Trong lúc làm việc, cô liên tục nghĩ không biết Trương Hằng giờ đang làm gì.

Cô quả thật quá bất cẩn. Ít nhất cũng nên mang cá sấu bé nhỏ của mình theo, nhưng cửa hàng pizza không cho thú cưng vào, mà đem theo thì cũng chẳng biết để nó ở đâu.

Cô gần như đếm từng giây chờ tới giờ đổi ca, ngay cả lúc ăn trưa cũng giữ vẻ nghiêm túc. Mấy nhân viên vốn thân với cô cũng chẳng dám lại gần.

Cuối cùng cũng tan ca, cô không đi xe buýt hay tàu điện nữa, mà bắt thẳng taxi về.

Chạy lên lầu, rút chìa khóa mở cửa thật nhanh.

Lúc này TV đang chiếu bóng đá, bên cạnh một cuốn Nguyên lý thiết kế RRU úp ngược trên mặt bàn. Nhưng phòng khách lại trống trơn, ngay cả cá sấu nhỏ vốn thích nằm ườn trên sofa cũng không thấy bóng dáng đâu.

Cảnh tượng này khiến tim cô như lạnh nửa phần.

Đúng lúc đó, từ nhà tắm truyền ra tiếng sột soạt khả nghi. Cô nhanh chóng đảo mắt quanh phòng, cuối cùng vớ lấy cây gậy bóng chày trước TV, rón rén tiến lại gần.

Khi còn cách cửa chỉ một bước, cửa nhà tắm lại bất ngờ mở trước. Cá sấu nhỏ lách ra từ khe cửa, rồi bên trong vang lên giọng Trương Hằng:

"À, cô về rồi à. Sớm hơn giờ nói trước đó."

"Anh làm gì trong đó?" Cô nhíu mày.

"Thay bóng đèn. Đèn nhà tắm không sáng, cô không biết à? Ban đêm dậy đi vệ sinh không sợ vấp vào gì sao?"

"Lo chuyện bao đồng." Dù miệng nói thế, nhưng cô thở phào, đặt gậy bóng chày xuống.

"Bao đồng gì chứ, sau này tôi cũng ở đây mà." Trương Hằng thay xong bóng đèn, mở vòi rửa tay.

Cô chợt nhớ ra điều gì, nghi hoặc:

"Nhà tôi đâu có bóng đèn dự phòng, anh thay bằng gì?"

"Tháo bóng đèn bàn đầu giường của cô ra."

"..."

"Phòng cô có hai đèn, tháo một cái cũng chẳng sao. Hơn nữa bóng đèn bàn dễ thay, mua cái mới lắp lại là được."

"Thôi được. Lời khuyên số hai, khi tôi không có nhà thì đừng động vào đồ đạc." Cô nói.

"Nếu cô kiên quyết vậy thì tôi nghe." Trương Hằng lau khô tay, bước ra ngoài, "Pizza đâu?"

"... Tôi quên mất. Lúc đi vội quá. Khi làm việc tôi cứ nghĩ anh sẽ phá phách gì đó. Mai nhé, mai tôi mang cho anh pizza ngon nhất cửa hàng."

"Vậy ra... cô đang làm việc ở tiệm pizza?"

"Đúng."

"Với trình độ kỹ thuật của cô, bất cứ công ty viễn thông nào cũng sẽ nhận ngay đơn xin việc mà."

"Tôi cũng nằm trong danh sách của Black Nest. Nếu vào mấy công ty lớn, chắc chắn sẽ phải dùng điện thoại và máy tính, Black Nest sẽ theo dõi từng cử động của tôi. Thế nên mấy năm nay tôi chỉ có thể làm mấy việc lặt vặt thôi."

"Xem ra cô cũng không dễ dàng gì."

"Đừng nói mấy lời vô nghĩa đó. Hôm nay còn phải mua đồ sinh hoạt cho anh, quần áo làm việc cũng phải mua thêm..."

"Có thể mua kèm bốn bộ Lego không?"

"Cái gì?" Cô nghi ngờ tai mình bị lỗi.

"Lego. Trừ thẳng vào lương cũng được. Nói sao nhỉ, cái đó với tôi khá quan trọng."

Cô nàng ghiêm túc nhìn cậu một lượt, thấy cậu không hề đùa, mới đáp:

"Được. Anh cần gì thì liệt kê hết ra, mua một lượt."

"Nếu có bình chọn chủ thuê tốt nhất, tôi sẽ bầu cho cô."

"Tôi không phải chủ thuê của anh. Chỉ tình cờ biết chỗ có việc hợp với anh thôi." Cô lắc đầu, "Đi nào, xong việc mua sắm trước khi mặt trời lặn, rồi anh có thể bắt đầu làm việc."

"Có thể hỏi trước là việc gì không?"

"Tôi cũng không rõ. Phải gặp người trung gian mới biết có việc gì. Yên tâm, sẽ không để anh làm mấy việc nguy hiểm đâu. Mà có anh cũng chẳng làm được."

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận