Tập 08 : Người rò rỉ thông tin
Chương 12 : Cậu nói cũng đúng
0 Bình luận - Độ dài: 1,377 từ - Cập nhật:
Chẳng bao lâu sau, cả ba người đã thuận lợi rời khỏi Monaco, tiến vào Nice thành phố ven biển xinh đẹp nằm ở phía đông nam nước Pháp.
Tranh thủ lúc này, Trương Hằng mở giao diện nhân vật cá nhân để kiểm tra lại tình hình của mình.
Tên: Trương Hằng
Giới tính: Nam
Tuổi: 19
Mã số người chơi: 07958
Số vòng chơi đã trải qua: 5
Điểm trò chơi hiện tại: 659
Vật phẩm sở hữu:
– Vô Hạn Tích Mộc (b)
– Viên Bi Thời Tiết (c)
– Kính Lọc quang (d)
– Mũi Tên của Paris (d)
– Bức Tường Ác Niệm (d)
– Chìa Khóa Bóng Tối (e)
– Chân Thỏ May Mắn (e)
– Vỏ Sò của Betty (e)
– Lời Chúc của Thợ Săn (f)
– Kim Loại Tan Trong Nước (f)
Kỹ năng nắm giữ:
– Kỹ năng hàng hải (Lv3)
– Kiếm thuật (Lv3)
– Thành thạo ngôn ngữ (Lv2) giao tiếp cơ bản bằng 8 ngôn ngữ
– Lắp ráp Lego (Lv2)
– Bắn cung (Lv2)
– Sinh tồn nơi hoang dã (Lv2)
– Lái ô tô (Lv2)
– Độ và sửa chữa (Lv2)
– Bắn súng (Lv2)
– Du hành vũ trụ (Lv2)
– Chơi piano (Lv1)
– Trượt tuyết (Lv1)
– Leo núi (Lv1)
Đánh giá:
Người chơi này là bậc thầy Lego, sở hữu vận khí và tần suất chạm trán kẻ địch cao hơn người thường. Được các thế lực siêu nhiên như "Bóng Tối", "Bão Tố" và "Ác Niệm" che chở. Có khả năng dự đoán và thay đổi thời tiết trong phạm vi nhất định. Dày dạn kinh nghiệm hàng hải, thành thạo các loại vũ khí như dao, cung, súng; có thể điều khiển nhiều phương tiện như ô tô, máy bay, tàu vũ trụ; thích nghi tốt với môi trường hoang dã. Nguồn kỹ năng phong phú, sức chiến đấu vượt trội là cái tên nổi bật trong giới người chơi.
Về độ tuổi, tuy năm mới đã qua, nhưng sinh nhật của cậu còn cách hơn một tháng nữa, nên giao diện vẫn hiển thị là 19.
Khi bắt đầu vòng chơi thứ năm, Trương Hằng có 695 điểm. Trong phó bản Trại huấn luyện Apollo, cậu kiếm thêm 154 điểm, nhưng lại tiêu tốn khá nhiều vào việc giám định vật phẩm. Lấy được trứng Leviathan từ người của Bành Giai Đình mất 100 điểm, rồi còn giám định Vô Hạn Tích Mộc, cộng thêm việc nhờ Phúc Lâu quy đổi vật phẩm ra tiền gửi ngân hàng tốn 50 điểm nữa, tổng kết lại, hiện cậu còn 659 điểm.
Về trang bị, cậu bổ sung thêm Vô Hạn Tích Mộc, Viên Bi Thời Tiết, Kính Lọc quang, và Kim Loại Tan Trong Nước. Vấn đề của Trương Hằng bây giờ không còn là thiếu đạo cụ nữa, mà là... hơi thừa. Một đống thứ lỉnh kỉnh treo đầy người, may mà đa số đều nhỏ gọn. Ngoài Mũi Tên của Paris hơi cồng kềnh ra, những món còn lại đều nhét túi được. Có điều, mang nhiều thứ quá thì đi lại cũng kêu "lách cách lách cách" như gánh đồ nghề đi chợ đen.
Nếu tiếp tục nhận thêm đạo cụ mới, có lẽ cậu sẽ phải tính đến chuyện bỏ bớt.
Về phần kỹ năng, tương tự lần trước khi cậu nâng cấp ký năng hàng hải, kỹ năng du hành vũ trụ giờ đã thay thế cho các kỹ năng con như cơ khí, khí động học, vật lý và vật liệu học. Sau lần hạ cánh thành công bằng khoang đổ bộ mặt trăng, kỹ năng du hành vũ trụ cũng tăng lên Lv2. Chỉ là lúc ấy cậu tập trung cao độ, đến giờ mới nhận ra điều này. Dù sao thì đây cũng là kỹ năng hiếm có cơ hội dùng tới trong đời thường.
Ngoài ra, trong mục "đánh giá", cậu đã từ "đáng được tiếp tục quan sát" lên thành "cái tên gây chú ý".
Trương Hằng cau mày.
Thực tế là càng chơi lâu, cậu càng chạm trán với những thực thể siêu nhiên kỳ dị. Cậu không rõ điều đó có liên quan đến đánh giá của hệ thống hay không, nhưng cảm giác có nhiều thứ đang dõi theo mình thì chẳng dễ chịu chút nào. Mà cũng khó nói là tốt hay xấu.
...
Bên kia, Waldo và Philip cuối cùng cũng liên lạc được với nhóm của họ, đơn giản báo cáo lại tình hình hiện tại. Mười lăm phút sau, đầu dây bên kia gửi phản hồi. Philip cúp máy, quay sang bảo Trương Hằng:
"Những người khác trong đội đồng ý để cậu gia nhập, nhưng..."
"Nhưng gì?" Trương Hằng nhướn mày.
"Nhưng cậu phải chứng minh mình thật sự là người giúp đỡ, không phải kẻ thù." Waldo lên tiếng.
"Cách chứng minh?"
"Chúng tôi vừa nhận được tin, một người bạn của chúng tôi bị bắt. Nếu cậu cứu được anh ta, thì sẽ được chào đón." Waldo nói.
"Edward à?"
"Không không, không phải Edward. Edward đủ kinh nghiệm để tự bảo vệ mình. Là một người bạn khác cơ."
"Người đó đang ở đâu?"
"Rodez."
Trương Hằng nhìn về phía Philip, ánh mắt vẫn bình tĩnh. Cậu tuy biết kha khá về nước Pháp, nhưng cũng chỉ dừng lại ở những cái tên nổi tiếng như Paris, Marseille, Lyon.
"Ồ, Rodez nằm ở miền Nam, là thủ phủ của tỉnh Aveyron, vùng Occitanie. Cách chỗ này cũng khá xa." Philip giải thích.
"Chúng ta nên đi tàu hoặc máy bay thì hơn... Nhưng trước đó cậu có cần nghỉ ngơi chút không? Giờ cũng gần 11 giờ đêm rồi, mai đi sớm cũng được." Waldo đề nghị.
"Ừ, tôi có thể đặt phòng khách sạn qua mạng. Tôi còn là thành viên của Accor và có mã giảm giá." Philip vừa nói vừa lấy điện thoại ra tra cứu khách sạn gần nhất. Rất nhanh, anh ta đặt hai phòng, đặc biệt chọn một phòng suite cho Trương Hằng. Sau đó cả nhóm lái xe đến khách sạn.
Kéo hành lý vào phòng, hai người quay sang cười với Trương Hằng:
"Ngủ ngon nhé, Lục Ngôn. Ngày mai còn nhiều việc lắm, tối nay nghỉ ngơi sớm đi."
Tuy nhiên, khi Waldo chuẩn bị đóng cửa, Trương Hằng giơ tay chặn lại.
"Hai người đi nhầm phòng rồi."
"Haha, Lục, cậu khách sáo quá. Phòng suite là của cậu mà, chúng tôi chỉ cần phòng đôi tiêu chuẩn là đủ." Waldo cười.
"Không, chúng ta ngủ chung." Trương Hằng thản nhiên nói.
"Ngủ chung?" Waldo tròn mắt.
"Giường trong phòng suite đủ lớn cho hai người. Hai người ngủ trong đó, tôi ngủ ghế sofa phòng khách." Trương Hằng vẫn điềm tĩnh.
"Ấy, thế ngại quá... Dù sao cậu cũng là khách, để cậu ngủ ghế thì... kỳ quá..." Waldo gãi đầu.
Trương Hằng gật đầu: "Anh nói cũng đúng..."
Vừa nghe đến đó, mặt hai người họ bắt đầu sáng lên một chút. Nhưng rồi...
"Vậy thì anh ngủ ghế đi. Tôi với Philip ngủ trên giường." Trương Hằng chốt.
"Gì cơ?" Waldo mặt mày nhăn nhó "Không phải chứ, tôi cũng đâu muốn ngủ ghế đâu..."
Dĩ nhiên Trương Hằng không đời nào để Waldo và Philip ở chung một phòng trong khi cậu ngủ riêng ở suite. Ngủ thì thoải mái thật đấy, nhưng sáng mai dậy không chừng hai gã kia đã chuồn êm từ lúc nào rồi. Đặc biệt là vì suite có phòng khách riêng, càng dễ tẩu thoát mà không bị phát hiện.
Nhưng nếu để Waldo ngủ ở phòng khách thì lại chẳng sao cả. Chỉ cần một trong hai người còn ở lại, manh mối của cậu vẫn nguyên vẹn. Mà theo quan sát, dù thế nào thì đám người này vẫn giữ chữ tín với nhau. Có Philip trong tay, Waldo gần như không thể bỏ trốn một mình.
Thế là kết quả cuối cùng: Waldo ngậm ngùi ôm gối ra ghế sofa, ngủ một đêm ê ẩm cả người, sáng hôm sau lưng đau mỏi nhừ, vừa tỉnh dậy đã lẩm bẩm hối hận.


0 Bình luận