Tập 08 : Người rò rỉ thông tin
Chương 17 : Thành viên đội
0 Bình luận - Độ dài: 1,507 từ - Cập nhật:
Trên máy bay, tâm trạng của Waldo là tốt nhất. Bình thường gã rất ít khi ra ngoài, phần lớn thời gian đều ru rú trong gác mái nhà mẹ. Lần hành động này đối với gã chẳng khác gì đi du lịch, còn nhiệm vụ thì cực nhẹ: chỉ cần đến sòng bạc trước Philip và Justine, dùng camera siêu nhỏ giấu sau tờ tạp chí để ghi lại cách vận hành của mấy máy video poker, sau đó gửi về cho đội phân tích là xong.
Chỉ tiếc là không có bạn gái như Philip đi cùng cho đỡ buồn.
Bù lại, ghế hạng nhất trên chuyến bay tới Grenoble phần nào khiến gã thấy xứng đáng. Cũng chính vì để Waldo được bay hạng nhất mà Philip mới phải chạy khắp bốn sòng bạc trong ba ngày liên tiếp để trúng Royal Flush.
Trước đó, tất cả hoạt động của đội du kích 01 đều nhằm gom đủ vốn cho kế hoạch lớn sắp tới.
Ngoài mánh khóe với máy slot, họ từng cân nhắc hack máy ATM hay tấn công các trang web mua sắm, lợi dụng lỗ hổng phiếu giảm giá để tạo mã vô hạn bán lại cho người dùng. Nhưng kiểu lừa ATM thì quá nguy hiểm, còn lừa bán mã giảm giá lại giống như lừa tiền người tiêu dùng hoàn toàn đi ngược lại tinh thần của nhóm 01. Cuối cùng, tất cả thống nhất: ra tay với sòng bạc.
Dù vẫn có rủi ro, nhưng vì mục tiêu là sòng bạc nên tâm lý ai cũng thoải mái. Như Waldo nói: sòng bạc là nơi lừa gạt dân chơi bằng những trò họ chẳng bao giờ thắng nổi. Bọn tôi đi vặt lông sòng bạc là thay người chơi đòi lại công bằng. Hơn nữa đây vốn là trò chọn bài, bọn tôi chỉ là chọn trúng được đúng lá bài sau cả đống tầng kiểm soát. Nếu có ai sai, thì cũng không phải là bọn tôi.
Ngay cả Philip người căng thẳng nhất cũng phải thừa nhận rằng khi nhìn gã gò má cao, tay cầm đầu đọc ROM mà vẫn không kiểm tra được gì, trong lòng cậu ta cũng có một cảm giác sung sướng như vừa đè bẹp được IQ của đối phương.
Trên thực tế, mỗi người trong nhóm 01 đều là chuyên gia trong lĩnh vực của mình. Thế nhưng, rất hiếm khi họ dùng kỹ năng để làm giàu bằng con đường bất hợp pháp. Lần này nhằm vào sòng bạc là lần đầu tiên vừa hồi hộp vừa kích thích.
Hiện không phải mùa du lịch nên hành khách trên máy bay khá ít, khoang hạng nhất của chuyến bay cũng chỉ có sáu người bọn họ hoàn toàn thuận tiện để bàn bạc.
Trong năm người của đội du kích 01, ngoài Philip và Waldo mà Trương Hằng gặp đầu tiên, cùng cô nhóc gặp ở trung tâm thương mại, còn lại là gã tóc buộc đuôi ngựa và một kẻ quấn người kín như xác ướp người sau gần như không mở miệng từ khi còn ở quán cà phê.
"Số bán nguyên tố. Chuyên gia mã hóa," người đàn ông tóc đuôi ngựa giới thiệu gã cuốn kín mít kia.
"Số bán nguyên tố?" Trương Hằng nhíu mày.
"Đúng. Khi hai số nguyên tố nhân với nhau, ta được một 'số bán nguyên tố'. Việc nhân rất dễ, máy tính chưa đến nửa giây là xong. Nhưng nếu đảo ngược quá trình, muốn phân tách một số lớn thành các số nguyên tố thành phần thì cực kỳ khó. Có thể cần đến hàng trăm máy tính tính toán hàng trăm năm mới ra. Hiện nay, thẻ tín dụng và giao dịch online đều dùng dạng mã hóa này. Chỉ có người dùng và ngân hàng mới biết được hai số nguyên tố gốc. Nó là một trong những phương pháp mã hóa an toàn nhất từng được biết đến."
"Nhưng mà?"
Số bán nguyên tố cười khẽ, không nói tiếp. Hắn chỉ bắt tay Trương Hằng rồi nói bằng giọng xin lỗi: "Tôi ăn mặc thế này là vì bị bạch tạng, không muốn ai thấy mặt."
Trương Hằng gật đầu tỏ ý hiểu.
Theo lời người đàn ông tóc đuôi ngựa, nhóm 01 thật ra còn một thành viên nữa, nhưng vì lý do cá nhân nên tạm thời chưa thể tham gia. Vài ngày nữa người đó sẽ đến hội quân.
Đó chính là toàn bộ đội du kích 01.
Trong số họ, người tỏ rõ địch ý với Trương Hằng nhất vẫn là cô nhóc kia. Dù cậu đã hứa sẽ giúp họ cứu người để đổi lấy lòng tin, nhưng ánh mắt cô nhìn cậu vẫn đầy cảnh giác. Cô quay sang người đàn ông tóc đuôi ngựa:
"Chúng ta thực sự phải để một kẻ lai lịch bất minh gia nhập à? Hắn đâu có cùng lý tưởng với nhóm 01. Với lại, Tom, trước đây chúng ta từng thống nhất rằng nếu có thêm người mới, phải có ít nhất hai phần ba đồng ý mới được, đúng không?"
Người đàn ông tóc đuôi ngựa cười khổ, không biết đáp sao.
Cô nói đúng. Nhưng trong tình thế hiện tại cả nhóm bị Trương Hằng bắt sống một lượt dù phản đối thì cũng đâu thể làm gì khác?
Về phần Trương Hằng, cậu vẫn giữ vẻ bình tĩnh, quay sang cô nói: "Tôi có thể bù vào mảnh ghép còn thiếu cuối cùng của các cô."
"Mảnh ghép? Chúng tôi đều là chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực của mình. Đội du kích 01 là tổ hợp hoàn hảo nhất, chẳng có khó khăn nào mà không thể vượt qua," cô nhóc bật lại.
"Về mặt kỹ thuật có thể đúng. Nhưng khuyết điểm của các người cũng rất rõ ràng trong đội không có người hành động. Ví dụ như hiện tại: năm người các cô, không một ai có cơ hội thắng tôi."
Philip đỏ mặt, bởi Trương Hằng nói hoàn toàn chính xác. Điểm yếu lớn nhất của đội 01 là tất cả đều là dân kỹ thuật, tức là thuộc nhóm hậu cần. Ngay cả khi đối đầu với đám người bên sòng bạc họ còn chật vật, huống hồ nếu phải đụng mặt trực tiếp với người của Black Nest. Không phải việc gì cũng có thể dùng kỹ thuật để giải quyết.
Cô nhóc kia chưa từng chứng kiến Trương Hằng ra tay nên vẫn không phục, định phản bác nhưng ngay giây sau, một con dao găm bằng kim loại đã kề sát cổ cô.
Người đàn ông tóc đuôi ngựa giật bắn: "Con dao đó... cậu mang lên máy bay kiểu gì vậy? Cậu hack hệ thống kiểm tra an ninh sân bay à?!"
Waldo thì phục sát đất, vỗ tay rối rít: "Đỉnh! Hôm nay tôi mới biết Jason Bourne là có thật đấy!"
Bị đe dọa đến sát cổ, trong mắt cô nhóc lộ ra một tia sợ hãi. Da chỗ bị lưỡi dao chạm khẽ nổi hết gai ốc. Nhưng điều khiến cô bất ngờ là Trương Hằng không hề hăm dọa, cũng không có ý trả thù. Ngón tay cậu khẽ rung, lưỡi dao biến mất khỏi tầm mắt như chưa từng tồn tại.
Trương Hằng chỉ nhẹ giọng nói: "Một đội ngũ là như vậy đấy. Ai cũng có điểm mạnh và điểm yếu riêng. Nghe anh chàng kia nói cô là chuyên gia thông tin liên lạc rất xuất sắc. Tôi rất mong được hợp tác với cô."
Bàn tay cậu chìa ra trước mặt cô nhóc. Cô chần chừ một thoáng, rồi cũng đưa tay ra bắt dù chỉ là một cái bắt tay khẽ như chuồn chuồn lướt nước, sau đó lập tức rụt tay lại, như thể sợ bị bỏng.
"Được rồi, giờ mọi người đều đã biết mặt nhau. Chúng ta có thể bắt đầu bàn kế hoạch tiếp theo." người đàn ông tóc đuôi ngựa lên tiếng.
Thấy cửa ải khó nhằn nhất lại được giải quyết gọn như thế, người đàn ông tóc đuôi ngựa càng thêm khâm phục Trương Hằng. Hắn mở laptop, đưa cho cậu xem một tấm ảnh.
"Tôi nhớ là các người nói 'người bạn'," Trương Hằng nhìn cô nữ sinh có nụ cười ngọt ngào trên màn hình, nhíu mày.
"Ờ... vì lúc đó vẫn chưa biết rõ cậu đứng về phe nào. Cẩn thận một chút thì hơn mà." người đàn ông tóc đuôi ngựa chỉ vào cô gái trong ảnh: "Cô ấy là em gái của Edward, cũng là người Edward quan tâm nhất. Sau khi Edward trốn thoát, Black Nest liền nhắm vào cô ấy. Edward lo rằng nếu công bố dữ liệu trong tay, Black Nest sẽ ra tay với em gái mình trước. Cho nên việc đầu tiên của bọn tôi là giải cứu cô ấy."


0 Bình luận