Tập 08 : Người rò rỉ thông tin
Chương 39 : Anh chọn trước
0 Bình luận - Độ dài: 1,316 từ - Cập nhật:
"Anh nhìn tôi làm gì, trên mặt tôi có gì à?"
Sáng sớm, mọi người của Đội du kích 01 cùng Trương Hằng ăn sáng ở khách sạn. Little Boy bưng khay đồ ăn, quay sang hỏi.
"Không có gì." Trương Hằng đáp, thu lại ánh mắt.
Dù có gương mặt gần như giống hệt nhau, cùng một tuổi thơ trùng khớp... Trương Hằng vẫn hiểu rất rõ: Little Boy trước mặt và Little Boy từng sống cùng cậu 12 năm sau không phải là cùng một người.
Thứ quyết định một con người là ai, không phải DNA hay bất kỳ thứ gì thuộc về sinh học, mà là toàn bộ những gì họ đã trải qua và ký ức họ mang theo.
Cho đến giờ, Trương Hằng vẫn không thật sự biết rõ, trong khoảng 12 năm đó Little Boy đã trải qua những gì. Nhưng 12 năm sau, ngoài sự bướng bỉnh vẫn còn nguyên, trong ánh mắt cô đã có thêm một tầng mệt mỏi.
Trương Hằng biết, người phụ nữ từng tựa vào cửa sổ nghe tiếng mưa rơi kia giống như cơn mưa đêm đó đã hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cậu.
Sáu người chia tay ở bãi đỗ xe. Trương Hằng ghé máy bán hàng tự động bên cạnh mua mấy chai hồng trà làm đồ uống dọc đường. Hai tiếng sau, ba người họ lái chiếc xe mới thuê tới thẳng khu trượt tuyết mục tiêu.
Philip đỗ xe ở bãi ngoài trời, mở cửa, hít sâu luồng không khí lạnh từ dãy Alps. Ở bên kia, Trương Hằng và người đàn ông tóc đuôi ngựa đã bước xuống tuyết, tiếng giày ủng nén tuyết phát ra âm thanh sột soạt trên lớp tuyết dày..
...
Vì đang mùa cao điểm, khu trượt tuyết khá đông du khách.
Phần lớn là cư dân Grenoble và vùng lân cận, cũng có một số khách du lịch nước ngoài. Ngay cả ngoại hình châu Á của Trương Hằng giờ cũng không quá nổi bật.
"Cậu từng đến đây chưa?" Người đàn ông tóc đuôi ngựa hỏi Philip.
"Ờ, anh biết tôi rồi mà, tôi vốn không mấy hứng thú với thể thao cạnh tranh... trừ e-sports. Còn anh?"
"Tôi từng đi ngang đây trong chuyến trăng mật với vợ, nhưng chỉ ghé quán bar ở lưng chừng núi uống một ly, không trượt tuyết. Hơn nữa đó cũng là chuyện từ lâu lắm rồi." Người đàn ông tóc đuôi ngựa ngẩng đầu nhìn khu trượt tuyết. "Xem ra lần này chúng ta sẽ có kha khá việc phải làm."
Khu trượt tuyết nằm ở phía đông nam Grenoble, diện tích không nhỏ. Chỉ riêng tổng chiều dài các đường trượt trên núi đã hơn 300 km, đủ mọi cấp độ từ nghiệp dư tới chuyên nghiệp. Tin tốt là dòng khách du lịch liên tục đổ về, với lực lượng Black Nest ở đây, một khi Lea xuất hiện, bọn chúng rõ ràng không thể điều tra hết lai lịch toàn bộ du khách, cũng không thể phản ứng nhanh như khi ở thành phố.
Xét về mặt này, kế hoạch của Trương Hằng đã hoàn thành một nửa. Nhưng ngược lại, điều này cũng đồng nghĩa công tác chuẩn bị ban đầu của họ sẽ mất nhiều thời gian.
"Có nên báo với Little Boy để họ hành động muộn hơn một chút không?" Philip hỏi.
"Nhưng như vậy tôi lo bên Edward sẽ xảy ra biến cố. Dù sao hiện tại phần lớn lực lượng Black Nest đều tập trung tìm tung tích anh ta. Tôi không chắc anh ta còn trụ được bao lâu, nên bên chúng ta càng nhanh càng tốt." Người đàn ông tóc đuôi ngựa cau mày.
"Đừng lo, kế hoạch chính tôi đã có, chỉ còn vài chi tiết cần hoàn thiện. Nếu thuận lợi, chỉ cần hai ngày là xong phần chuẩn bị. Nên để Little Boy bọn họ càng sớm dẫn được Lea tới khu trượt tuyết càng tốt." Trương Hằng nói, "Như vậy Black Nest sẽ không kịp xây dựng kế hoạch giám sát hoàn chỉnh."
Người đàn ông tóc đuôi ngựa và Philip nhìn nhau, cùng thấy sự ngạc nhiên trong mắt đối phương.
"Cậu chỉ đứng dưới chân núi nhìn qua một vòng thôi mà đã lập xong lộ trình à?"
"Bởi vì đây không phải lần đầu tôi đến đây." Trương Hằng lấy điện thoại ra. "Giờ chúng ta chia việc."
Cậu bấm số của Người đàn ông đeo khuyên tai. Khoảng bảy giây sau, giọng trầm thấp của hắn vang lên ở đầu dây bên kia: "Này, nếu không phải việc khẩn cấp thì nửa tiếng nữa tôi gọi lại."
Nói xong, hắn cúp máy ngay, không để Trương Hằng trả lời.
Khoảng 25 phút sau, Người đàn ông đeo khuyên tai gọi lại, giọng nghe đã bình tĩnh hơn.
"Có chuyện gì?"
"Anh đang bận à?"
"À, đừng nhắc đến nó nữa. Từ hôm đó tôi bị cảnh sát theo dõi, chỗ ở không quay về được, hành lý cũng bỏ lại hết. Giờ trên người chưa đến 400 euro, lại không biết tiếng Pháp. Vừa rồi lúc cậu gọi, tôi còn bị mấy cảnh sát tuần tra bám theo, mới thoát được không lâu." Người đàn ông đeo khuyên tai lầm bầm, "Còn cậu? Ở quán bar cậu cũng bị camera quay lại cùng tôi, đúng không?"
"Tôi có đội kỹ thuật hỗ trợ, đã thay thông tin đăng ký ở khách sạn." Trương Hằng nói nhạt.
"..." Người đàn ông đeo khuyên tai cạn lời. Bên hắn cũng có người hộ trợ mà chết sớm nên giờ mới thảm thế này một mình, lại không biết tiếng, xoay xở đủ đường.
"Nếu đã không ở lại thành phố được, hay là ra ngoài một chuyến?"
"Ra ngoài? Tôi còn đang nghĩ cách cướp Lea khỏi tay bọn Black Nest... Khoan, chẳng lẽ bên cậu đã có kế hoạch?"
"Đúng. Như đã thỏa thuận, chúng ta tách ra, mỗi người phụ trách một phần. Anh có thể chọn trước."
"Nói kế hoạch của cậu nghe xem."
"Cho tôi một email, tôi gửi cho anh thư mã hóa."
Mười lăm phút sau, Người đàn ông đeo khuyên tai hồi hộp nhập mật mã mở thư của Trương Hằng. Lướt xuống cuối, hắn tức điên, lập tức bấm gọi lại, giọng không vui: "Cậu chơi tôi à, bắt tôi làm mồi nhử?!"
"Anh cũng có thể chọn phần việc kia, để tôi làm mồi." Trương Hằng nói đều giọng.
"Phần đó cần cả một đội mới làm được! Với lại yêu cầu cốt lõi quá biến thái, không ai làm nổi!"
"Có, tôi làm được."
"..."
"Thế này chẳng khác nào không cho tôi chọn gì hết!" Người đàn ông đeo khuyên tai phàn nàn. Lúc ở quán bar, hắn còn tưởng Trương Hằng tử tế, cho hắn chọn trước khi hợp tác.
"Xin lỗi, nhưng đây là kế hoạch hợp lý nhất tôi nghĩ ra. Và thực ra phần việc của tôi còn nguy hiểm hơn." Trương Hằng đáp.
Điều này Người đàn ông đeo khuyên tai cũng phải thừa nhận. Dù hắn làm mồi nhử, nhưng so về mức độ nguy hiểm thì việc Trương Hằng phải trực diện đối đầu Black Nest vẫn cao hơn.
Sau vài giây im lặng, Người đàn ông đeo khuyên tai hỏi: "Cậu chắc có thể đưa Lea đi ngay dưới mũi Black Nest không?"
"Khoảng tám phần chắc chắn." Trương Hằng ngừng lại rồi nói thêm, "Nếu thất bại, chúng ta sẽ đi tìm Edward."
"Nổ vừa thôi. Không cứu được Lea, chúng ta đâu biết Edward ở đâu." Người đàn ông đeo khuyên tai hừ nhẹ. "Nhưng tôi cũng chẳng có cách nào hay hơn. Haizz theo cậu mà thử một lần vậy."


0 Bình luận