• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 116: Dưới lòng đất tại Đế quốc (3)

5 Bình luận - Độ dài: 1,869 từ - Cập nhật:

Sao lại thành ra thế này chứ?

Câu hỏi ấy cứ lởn vởn mãi trong đầu Rudell.

Tại sao người vốn là nhân vật chính trong nguyên tác lại đang đứng trước mặt cậu với tư cách là một kẻ địch thế này?

Rudell từng đối mặt với không ít tình huống ngoài dự kiến, nhưng ngay cả cậu cũng khó mà chấp nhận được sự thật ấy.

“Làm sao mà...?”

Không phải cậu chưa từng nghĩ đến việc đi tìm cậu ta. Thực tế thì mấy năm nay, Rudell đã thuê người điều tra tung tích của cậu ta và tất nhiên là chẳng tìm ra được manh mối đáng giá nào cả. Thế nên, Rudell đành kết luận rằng cậu ta đã không còn tồn tại trên thế gian này nữa.

Vậy mà giờ đây, cậu ta lại xuất hiện ngay trước mặt cậu theo một cách tồi tệ nhất.

“Ha ha ha!! Cũng khá lắm!!”

“Chết tiệt...!!”

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, hàng chục nhát kiếm đã được trao đổi qua lại. Nhìn Iandel đang cười khoái chí, Leje khẽ tặc lưỡi.

Cậu ta mạnh hơn hẳn so với tất cả kẻ địch mà cô đã từng chạm trán trước đây.

Trong nguyên tác, cậu ta là đối thủ ngang sức với cô. Vì vậy, trận chiến giữa họ luôn cân tài cân sức.

“Rudell! Đừng có thừ người ra đấy nữa! Chúng đang đến kìa!!”

Kurt hét lên khi thấy Rudell vẫn đang ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Đến khi Rudell ngoảnh đầu lại thì cậu đã thấy lũ ma thú đang lũ lượt kéo đến từ phía cuối con đường.

Nhện Khổng Lồ, Chuột Sói, Slime Đen...

Lũ quái sống ở nơi ẩm thấp sâu dưới lòng đất đang kéo về phía họ như một bầy sói đói với đôi mắt ánh lên thứ ánh sáng tím ghê rợn.

“Kurt! Chặn phía trước! Silfier và Eleor, đứng sau tôi!”

Rudell bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ và vội vàng chỉ huy đồng đội. Dù tình hình đúng thật là rất hỗn loạn nhưng cậu cũng chẳng có lý do gì phải từ bỏ cả.

“Hỡi Nữ thần, xin Người hãy ban phước cho kẻ hèn mọn này...!!”

“OAAAAHHH!!”

Kurt bước lên phía trước, rút cây rìu lớn đeo sau lưng ra rồi hét lớn. Ánh sáng thần lực của Eleor cũng bắt đầu tỏa ra và dịu dàng bao trùm lấy không gian xung quanh cùng lời cầu nguyện của cô.

Kyaaahhh!!

Zziik!!

Zziiik!!

Nếu chỉ là những con ma thú bình thường, có lẽ chúng đã tháo chạy vì bị uy thế ấy làm cho khiếp sợ. Thế nhưng, đám ma thú này lại chẳng hề nao núng như thể đang bị điều khiển bởi thứ gì đó.

“Hỏa cầu.”

Rudell niệm chú trong khi vẫn đang quan sát tình hình. Một quả cầu lửa hiện lên phía trên đầu cậu, kéo theo một vệt dài rồi lao thẳng về phía đám ma thú.

Kwaaaaahhh!!

Ngọn lửa bùng lên kèm theo tiếng nổ vang dội nuốt chửng lũ ma thú trong phạm vi ảnh hưởng khiến chúng gào rú vì đau đớn. Tuy nhiên, vì số lượng ma thú quá áp đảo nên họ không thể tiêu diệt hết một cách dễ dàng.

Khi làn sóng ma thú tiếp tục tràn qua xác đồng bọn đang cháy rụi, Kurt liền vung rìu rồi gầm lên.

Lưỡi rìu đỏ rực ma thuật vẽ thành một vòng cung giữa không trung, và chỉ trong nháy mắt, đầu và thân của hàng chục con quái đã bị chém lìa.

Kyaaahhh!!

Máu đen bắn tung tóe cùng với thi thể của những con ma thú lăn lóc khắp nơi. Và rồi, Kurt lại gầm lên một tiếng rồi lao thẳng vào giữa bầy quái.

Cảnh tượng tiếp theo đúng nghĩa là một cuộc thảm sát.

Cậu ta đúng là người mang dòng máu Nord chính hiệu.

Cứ mỗi lần Kurt vung rìu thì lại có rất nhiều con ma thú đổ gục, máu văng khắp nơi. Thừa thế xông lên, cậu càng gào lớn hơn và đẩy lùi bọn chúng mạnh mẽ hơn.

“Kurt! Né xuống!!”

Rudell cũng đứng ngay sau lưng Kurt và dùng ma pháp ngăn chặn những con quái nhắm vào điểm yếu của cậu. Dù là vậy nhưng vẫn có vài con lọt qua được.

“Này, coi chừng đấy!!”

Choang!

Kyaaaaa!?!?

Silfier hất tung bình thuốc của mình khiến con ma thú nhận lấy hậu quả vô cùng thảm khốc.

Tính cho đến lúc này, có thể nói tình hình vẫn còn trong tầm kiểm soát.

Tuy nhiên...

“Nếu cứ tiếp tục thế này thì...”

Rudell dùng gai bóng tối xiên con quái đang lao đến chỗ Kurt rồi liếc nhìn viên ma thạch vẫn đang phát ra thứ ánh sáng rùng rợn kia. Nó sáng hơn hẳn khi trước, đồng thời còn phát ra âm vang trầm đục như báo hiệu thời gian không còn nhiều.

Hơn nữa, Leje, người sở hữu chiến lực mạnh nhất đội vẫn đang bị Iandel cầm chân, vậy nên những người còn lại chỉ có thể cố gắng cầm cự mà thôi.

Ngay lúc ấy...

Keng!

“Kyah!?”

“Leje!!”

Khi tiếng kim loại va chạm vang lên, thân thể Leje đã bị đánh bay xuống nền đất. Thấy vậy, Rudell vội chạy đến để kiểm tra tình trạng của cô.

“Em không sao chứ!?”

“E-Em không sao... Cơ mà tên đó là cái quái gì vậy? Hắn mạnh kinh khủng...!!”

Cô nhổ ngụm máu trong miệng, lau vết máu bằng tay áo rồi đứng dậy. Trong khi đó, Iandel vẫn đang lơ lửng giữa không trung quan sát với nụ cười đầy thích thú.

“Gắng lên đi chứ! Chỉ có vậy thôi sao? Với trình độ cỡ đó thì cô không đánh bại được tôi đâu!”

“Khốn thật!!”

“Leje, đừng để bị cậu ta khiêu khích.”

“Chậc...!!”

Có vẻ như Leje thực sự đã bị những lời đó của cậu ta khiêu khích. Cô tính xông lên, nhưng Rudell đã kịp thời ngăn lại.

Dù rất tiếc khi phải nói điều này, thế nhưng dựa vào tình hình hiện tại, Leje không thể thắng nổi cậu ta trong một trận đấu tay đôi.

Trong nguyên tác, cậu ta vốn đã là một đối thủ cân tài cân sức với cô. Vậy mà giờ đây cậu ta lại càng mạnh hơn, cứ như thể đã được Giáo phái ‘ban phước’ vậy.

“Viên ma thạch đó... có gì đó không ổn. Em nghĩ nó sắp phát nổ rồi.”

“Ừ. Vậy nên chúng ta phải ngăn chuyện này bằng mọi giá...”

“Hai người định đứng đó tám chuyện luôn à? Không tính ngăn nó lại sao? Nó sắp kích hoạt rồi đấy~” Iandel buông lời mỉa mai.

Leje gần như muốn lao vào cậu ta ngay lập tức, nhưng Rudell vẫn cố trấn an cô và quan sát tính hình xung quanh. Dù vậy, cậu vẫn không thể nghĩ ra phương án nào khả thi.

Và rồi...

[B-Bá tước Weinstein...!!]

“...?”

[T-Tôi sẽ cố làm gì đó…!! Chỉ cần hai người cầm chân cậu ta một lúc thôi là được.!!]

Khi nghe được giọng Silfier vang trong tai mình, Rudell lặng lẽ gật đầu một cái.

Dường như Leje cũng nghe thấy. Ngay lúc ấy, hai người trao đổi ánh mắt với nhau.

“Em nghe được không?”

“Có.”

Nếu Silfier nói vậy thì hẳn ấy đã có kế hoạch của riêng mình rồi nhỉ?

Giờ chỉ có thể đặt niềm tin vào cô ấy thôi.

“Haa... Nếu biết thế này thì em đã chẳng thèm đến Đế quốc rồi. Phiền phức thật, đến rồi vướng vào rắc rối thế này...”

“Rồi, rồi. Nếu anh đi thì kiểu gì em cũng sẽ bám theo thôi.”

“Cũng đúng.”

Leje mỉm cười và gật đầu đồng tình khi Rudell đáp lại lời phàn nàn của mình.

Và rồi, Rudell dồn ma lực khiến bóng tối bắt đầu trào lên dưới chân cậu. Leje cũng theo đó mà lao thẳng về phía trước.

“Tốt thôi! Để xem ai sẽ thắng! Ngươi hay là ta!!”

Iandel nhếch miệng cười, siết chặt thanh kiếm rồi lao tới...

Hai thanh kiếm va vào nhau, tạo ra một cơn chấn động dữ dội. Cùng lúc đó, Rudell tung ra hàng loạt gai bóng tối nhắm thẳng vào Iandel.

“Vô ích thôi!!”

Nhưng Iandel chỉ cần vung kiếm một nhát thì đã chém tan toàn bộ mũi gai đang lao đến. Lưỡi kiếm của cậu ta chém xuyên qua gai bóng tối hệt như đang cắt miếng đậu phụ, để lại một đường sáng tím ghê rợn.

“Gì chứ...?!”

Rudell chỉ còn biết đứng đó trợn mắt nhìn.

Ma pháp bóng tối vốn nổi tiếng về sức công phá vật lý, nên độ sắc bén và cứng cáp chẳng kém gì thép. Ấy vậy mà, tất cả đều bị cậu ta dễ dàng phá hủy.

“Cậu ta đã mạnh đến mức nào vậy…”

Có một tình tiết rất quen thuộc trong các tiểu thuyết fantasy.

Khi đồng minh trở thành kẻ thù, họ thường trở nên cực kỳ nguy hiểm.

Nghĩ vậy, Rudell tặc lưỡi.

“Để xem ngươi còn ngạo mạn được bao lâu!”

Leje lại xông lên rồi vung kiếm chém tới.

Trong không gian đầy rẫy những tia kiếm xanh lam và tím sẫm kèm theo tia lửa văng khắp nơi, trận chiến càng thêm dữ dội.

Dù không rành về kiếm pháp nhưng Rudell cũng đã nhận ra Leje đang dần bị đẩy lui. Mặc cho cậu vẫn liên tục dùng ma pháp bóng tối để hỗ trợ, cục diện vẫn chẳng hề thay đổi.

Và khi sức lực của họ dần cạn kiệt...

Kiying!!

“Lẽ nào...!!”

“Nó bắt đầu rồi sao!?”

Với âm thanh rít lên đầy sắc bén, viên ma thạch bắt đầu phát ra thứ ánh sáng chói lòa trông vô cùng rùng rợn.

“Nó bắt đầu rồi.”

Chứng kiến cảnh tượng đó, khóe môi Iandel khẽ nhếch lên, còn Rudell và Leje thì sững người tại chỗ.

Muộn rồi sao?

Nghĩ là vậy, nhưng khi Rudell liếc nhìn về phía Silfier thì đã nhận ra điều gì đó qua biểu cảm của cô, cậu cũng bật cười rồi nhìn thẳng vào Iandel.

“Cậu điên rồi à? Trong tình cảnh này mà vẫn còn cười được sao?”

“Hình như ngươi đã quên một thứ rồi thì phải.”

“Gì cơ?”

Nghe vậy, ánh mắt Iandel thoáng run rẩy.

Và rồi...

Chói lòa!

“Kuh!?”

“Leje!”

“C-Cái gì thế!?”

Một luồng ánh sáng cực mạnh phát ra từ viên ma thạch, nhưng ngay sau đó, một luồng sáng còn rực rỡ hơn bùng lên kế bên nó.

Trước sự bất ngờ tột độ, Iandel vội lấy tay che mắt, còn Leje thì kinh hoàng kêu lên.

Ngay khoảnh khắc đó, Rudell túm lấy tay cô và niệm chú. Từ bóng của cậu, một kết giới bóng tối bao trùm lấy cả hai người như một mái vòm.

Và rồi...

ÙÙÙÙÙÙNGG!!

Một vụ nổ khủng khiếp vang dội khắp không gian dưới lòng đất.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

di chứng hậu covid lm trans chăm ác 🐧
Xem thêm
CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
đang vừa ho vừa dịch này 🤡
Xem thêm
Đấy là lí do tại sao nó là [TITLE CARD]
Xem thêm