• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 98: Vũ hội mừng năm mới

5 Bình luận - Độ dài: 1,742 từ - Cập nhật:

Sau cuộc chạm mặt ngắn ngủi với Cayley…

“Ugh… Mệt quá đi.”

Nhìn lên bầu trời đã tối đen, u ám khác hẳn mùa hè, Leje vươn vai thật dài.

Cô khẽ rùng mình một cái, có lẽ vì tiết trời se lạnh.

“Thế, cuối tuần này ông định làm gì?”

“Hmm? Chắc tui sẽ đọc sách trong ký túc xá thôi.”

Không có gì đặc biệt để làm, và cậu cũng chẳng cần phải lo lắng về Giáo phái trong một thời gian.

Trong nguyên tác, sau sự kiện kỳ thi cuối kỳ thì phải mất đến ba năm Giáo phái mới trở lại hoạt động. Tất nhiên, đã có quá nhiều biến số xảy ra nên không thể cứ thế mà suy nghĩ đơn giản, nhưng lần này Giáo phái thực sự đã phải gánh chịu thiệt hại vô cùng nặng nề.

Hơn nữa, việc các Giáo hội tuyên bố Thánh chiến sớm hơn nhiều so với nguyên tác cũng đồng nghĩa với việc Giáo phái sẽ khó mà hành động bừa bãi được. Ít nhất là trong thời gian tới, Vương quốc có lẽ sẽ không cần lo về Giáo phái nữa.

“Ông không chuẩn bị cho buổi vũ hội à?”

“Vũ hội? Ừ nhỉ, tui quên béng mất.”

Giờ nghĩ lại thì đúng là có sự kiện đó thật.

Rudell khẽ gật đầu tán thành với ý nghĩ ấy rồi nhớ đến Lễ hội Sabbath diễn ra sau kỳ thi giữa kỳ.

Và sự kiện sau kỳ thi cuối kỳ chính là Vũ hội đón năm mới.

“Ông đã chọn bạn nhảy chưa?”

“Bạn nhảy? Chẳng phải là hai đứa mình sao?”

Rudell nhìn cô bằng ánh mắt như thể đang tự hỏi sao cô lại nói điều hiển nhiên như thế.

“T-Tui chỉ hỏi vậy thôi! Không đi với ông thì còn đi với ai nữa chứ!”

Leje quay mặt đi, phụng phịu trước câu trả lời của Rudell. Dù vậy, trên gương mặt cô vẫn không thể giấu nổi niềm vui.

“Mà, chắc tui phải đi mua đồ mới rồi…”

Với tốc độ phát triển nhanh thế này, mấy bộ đồ từ đầu năm chắc chắn đã không còn vừa nữa, cả bộ đồng phục cậu mang theo lúc nhập học cũng đã chật ních.

“Vậy cuối tuần này tụi mình đi mua sắm cùng nhau đi? Tui cũng cần phải mua váy mới nữa.”

“Ừ, cũng được đấy.”

Dù gì cũng phải ra ngoài, và đi hai người vẫn vui hơn là đi một mình.

Nghĩ vậy, Rudell gật đầu.

Và rồi, cả hai cùng nhau rảo bước quay về ký túc xá, mặc cho cơn gió lạnh thấu xương…

“Thời gian trôi nhanh thật nhỉ?”

“Ừ, mới đó mà đã một năm rồi.”

Rudell gật đầu đồng tình trước câu hỏi của Leje khi cô đang thở ra một làn khói trắng.

Dù ký ức về lễ nhập học vẫn còn rõ mồn một, nhưng việc đã trôi qua một năm khiến Rudell không khỏi mang theo một cảm xúc khó tả.

“Một năm thật nhiều chuyện xảy ra, nhỉ?”

Vừa lẩm bẩm, cậu vừa hồi tưởng lại những biến cố trong năm qua.

Ngay từ đầu là gặp gỡ Silfier và Kurt, sau đó là vụ ám sát công chúa, quái thú xuất hiện tại Lãnh địa Bá tước, rồi trận chiến với Giáo hội ở khu ổ chuột, và cuối cùng là sự kiện kỳ thi cuối kỳ.

Với người thường thì chỉ một trong những chuyện đó thôi cũng đã là hiếm thấy trong cả năm, vậy mà Rudell lại phải trải qua tất cả.

Dĩ nhiên, từ giờ trở đi mọi chuyện chắc chắn sẽ còn tất bật hơn…

“Vì vậy, mong rằng sang năm chúng ta cũng sẽ tiếp tục hòa thuận như bây giờ.”

“Tui cũng vậy.”

Leje mỉm cười dịu dàng nhìn Rudell, và cậu cũng đáp lại cô bằng một nụ cười ấm áp.

_______________________________

Ngày hôm sau, tại Hoàng đô Friselium.

“Nhìn này, trông tui có giống như đang hút thuốc không?”

“Đừng có đùa kiểu đó chứ.”

Leje phả ra làn hơi trắng trong khi Rudell bật cười thành tiếng.

Có lẽ do trời lạnh nên đường phố cũng vắng người hơn hẳn.

“Bà có chỗ nào muốn đi không?”

“Có chứ. Tui biết một cửa hàng đang làm ăn với gia tộc Công tước, và tui đã thuê nguyên ngày hôm nay rồi, cứ thoải mái mà chọn nhé.”

“Thuê cả cửa hàng luôn hả…”

Thật đúng là phong cách của con gái Công tước

Rudell nở một nụ cười gượng gạo trước sự chênh lệch trong cách tiêu tiền ấy.

Sau một lúc đi bộ…

“Sắp tới nơi rồi! Ngay phía trước thôi!”

“Khoan… Là tòa nhà đó á?”

Rudell khó lòng che giấu được sự ngạc nhiên khi nhìn thấy tòa nhà mà Leje chỉ vào.

Cũng phải thôi…

“Bà thuê cả tòa nhà luôn á!?”

Tòa nhà trước mắt rất lớn, nếu đem so với những cửa tiệm xung quanh thì quy mô đúng là khác biệt hoàn toàn. Nói cho dễ hiểu thì nó to cỡ dinh thự của Bá tước Weinstein hồi còn là Tử tước.

“Có nhỏ quá không nhỉ? Hay là tui nên thuê chỗ to hơn…”

“Không phải vậy đâu! Cái này còn quá to nữa là đằng khác!”

“Kích cỡ á? Chị Cayley mỗi lần mua đồ còn thuê nguyên cả trung tâm thương mại! Còn tui thì thế này đã là khiêm tốn lắm rồi đấy!”

“Hả…”

Thật sự đúng là phong cách của tiểu thư nhà Công tước

Lại một lần nữa cảm nhận được khoảng cách trong suy nghĩ, Rudell lẩm bẩm.

“Thôi, vào đi. Lạnh quá.”

“Ừ, ừ…”

Rudell trả lời rồi bước đến lối vào.

Và khi cả hai đến trước cửa…

“Chào mừng Công nương Lagrind. Lâu rồi không gặp.”

“Ừm! Dạo này cô vẫn khỏe chứ?”

“Tôi khỏe. Còn tiểu thư trông cũng rạng rỡ thật đấy.”

Nhân viên trước cửa cúi đầu chào.

Leje đáp lại như thể đã quá quen, rồi theo người đó bước vào trong.

“Công nương, đã lâu không gặp.”

Bên trong, một bà lão trông có vẻ hiền hậu bước ra đón Leje.

Khuôn mặt nhiều nếp nhăn, mái tóc trắng xóa và đôi mắt nheo lại đặc trưng, nhưng từng cử động đều toát lên vẻ linh hoạt trẻ trung không hề hợp tuổi.

“Rất vui được gặp lại bà, Pyrene. Dạo này bà vẫn khỏe chứ?”

“Tôi vẫn khỏe lắm. Cơ mà, cô lớn nhanh thật đấy! Hồi lần trước đến đây, cô còn thấp hơn cả tôi nữa mà.”

Sự phát triển của Leje khiến cả Rudell, người vẫn được chứng kiến hằng ngày, cũng thấy ngạc nhiên, nên việc Pyrene bất ngờ cũng không có gì lạ.

“Còn cậu đây là…”

“Rất hân hạnh được gặp. Tôi là Rudellheit Weinstein, người thừa kế gia tộc Bá tước Weinstein.”

“Rất hân hạnh, Bá tước Weinstein. Tôi là Pyrene, quản lý cửa hàng này.”

Nhận được nụ cười dịu dàng từ Pyrene, Rudell cúi đầu đáp lễ.

“Vậy hôm nay tiểu thư muốn mua loại trang phục nào?”

“Tôi cần một bộ váy dạ hội, vài bộ đồ mùa đông… và mua cho cậu ấy một bộ lễ phục.”

“Ra là vậy… Chuẩn bị cho vũ hội năm mới nhỉ? Vậy thì…”

Pyrene gật đầu, liếc sang Rudell khiến cậu ngơ ngác nghiêng đầu, rồi đôi mắt đang nheo lại ấy bỗng ánh lên vẻ hàm ý sâu xa.

“Chuyện này không thể sơ sài được. Trước tiên, cậu Weinstein, mời cậu theo tôi.”

“À, vâng.”

Rudell cảm nhận được một áp lực khó hiểu từ ánh mắt của Pyrene nên đành đi theo bà.

Họ dừng lại trước một căn phòng nhỏ, nơi đã có vài nhân viên đang đợi sẵn.

“Đầu tiên cần lấy số đo cơ thể, vì thế nên xin cậu đừng cử động.”

Pyrene nói rồi nhẹ nhàng vỗ tay, ra hiệu cho các nhân viên tiến đến cùng thước dây.

Họ bắt đầu đo đạc một cách thuần thục.

“Ugh…”

Rudell khẽ rên rỉ khi quan sát cảnh tượng trước mắt. Không phải cậu chưa từng trải qua việc này, nhưng vẫn cực kỳ lạ lẫm với nó. Trong thế giới cũ, cậu vốn chẳng mấy bận tâm đến chuyện ăn mặc, chỉ cần đồ không kỳ cục là được.

Đâu đến mức phải cầu kỳ thế này chứ.

“Cậu có màu sắc ưa thích nào không?”

“Màu đen sáng…”

“Màu đó không hợp với cậu đâu. Tôi nghĩ cậu hợp với màu be hơn.”

“…”

Đã vậy thì còn hỏi làm gì nữa?

Rudell thầm nghĩ, trong lúc nhóm đo đạc lui ra và nhóm khác đem theo hàng chục bộ lễ phục treo trên móc xuất hiện.

“Trong số này cậu có thấy mẫu nào ưng không?”

“Hmm… Cái này cũng ổn.”

“Cái đó đẹp, nhưng tôi nghĩ cái này sẽ hợp với cậu hơn.”

“Ugh…”

Với cậu thì trông chúng chẳng khác gì nhau cả.

Rudell khẽ rên rỉ, nhưng cũng chẳng thể nói ra.

Vì thấy rõ sự nghiêm túc của Pyrene khi chọn đồ nên cậu đành phải ngậm miệng mà chịu đựng.

Thế là sau hàng chục bộ đồ và một khoảng thời gian dài đằng đẵng…

Sẽ có nhanh thôi, xin cậu vui lòng đợi trong chốc lát.

“Mệt chết được…”

Dù cũng không lâu là bao, nhưng đối với Rudell thì cứ như mấy tiếng đồng hồ đã trôi qua vậy. Cậu lách ra khỏi phòng như đang trốn chạy và hỏi một nhân viên gần đó bằng giọng điệu chán nản.

“Xin lỗi, cô có thấy Leje đâu không?”

“Có chứ! Tôi sẽ đưa cậu đến.”

Người nhân viên nọ gật đầu rồi bắt đầu dẫn đường, Rudell cũng theo sát phía sau, và rồi, họ dừng lại trước một góc sau khi đi qua vài khu vực của cửa tiệm.

“Tiểu thư đang ở phía đó.”

“Cảm ơn.”

Rudell khẽ cúi đầu cảm ơn rồi tiến tới chỗ Leje đang đứng trước gương.

“Ông đến rồi à? Nhanh hơn tui tưởng đấy.”

“Thật sao? Tui thì thấy lâu kinh khủng luôn ấy…”

Bỗng nhiên, Rudell im bặt, không thốt nên lời.

“Ta-da! Sao nào? Váy này đẹp không?”

Leje nở nụ cười dịu dàng, xoay người khoe bộ váy.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

TRANS
AI MASTER
Vay cuoi
Xem thêm
TRANS
thanks
Xem thêm