Trong màn đêm đen kịt tại nghĩa trang Pensburg, có một trận chiến đang nổ ra vào đúng nửa đêm.
“Nữ thần Nixia, làm sao nơi linh thiêng này lại có thể bị lũ undead làm ô uế được chứ!!”
“Thay vì ở đó mà than vãn thì sao không thanh tẩy thêm một tên nữa đi?”
Rắc, rắc.
Kẹt, kẹt.
Xác chết trồi lên từ các ngôi mộ xung quanh. Cảnh tượng lũ undead lao vào người sống chẳng khác một bộ phim kinh dị là bao.
Dù vậy, chúng cũng không quá nguy hiểm.
“Haaaaa!!”
“Hộc...!!”
Mỗi lần Leje và Kurt vung vũ khí, lũ undead lại rụng lả tả như lá mùa thu. Đó quả là một cảnh tượng áp đảo.
Trên thực tế, đám undead nếu không chịu sự điều khiển của tử linh sư thì chỉ mạnh hơn goblin một chút.
Thế nhưng...
“Sao chúng cứ trồi lên mãi thế!? Bọn mình phải đánh đến bao giờ đây!?”
“Khó chịu thật...”
Vấn đề nằm ở chỗ số lượng của bọn chúng quá đông.
Đòn tấn công của chúng chỉ đơn giản là cắn, cào cấu hoặc vung thứ vũ khí đã mục nát mà chúng mang theo. Tuy vậy, sự lì lợm của đám undead ấy vẫn đủ khiến cả hai khó chịu.
“Đợi chút! Anh đang xem thử đây!!”
Rudell vừa vung tay trong không trung vừa hét.
Từ cái bóng dưới chân Rudell phóng ra những mũi tên bóng tối xuyên thủng và nghiền nát đám undead, nhưng chúng vẫn ngoan cố lao về phía nhóm của cậu.
“Eleor! Sao thế!?”
“Tôi nghĩ có lẽ sẽ thanh tẩy được bọn chúng, nhưng phải tốn chút thời gian đấy...”
“Để bọn tôi cầm chân chúng cho!”
Vừa đáp lời, Rudell vừa hạ gục đám undead đang lao đến.
Những quả cầu được chôn trong lòng đất...
Đó là thứ cậu đã từng thấy khi trước. Dù cho đó có là Eleor đi chăng nữa, muốn xử lý cũng phải mất kha khá thời gian.
Trong lúc đám undead vẫn không ngừng trồi lên, nhóm Rudell tiếp tục chiến đấu thì...
“Hả!?”
Đột nhiên, có một bóng đen phủ xuống đầu họ, và khi họ ngẩng đầu lên nhìn...
GoooOOO!!
“Một con undead khổng lồ sao!?”
Vô số xương trắng và thi thể kết hợp lại tạo thành một con undead khổng lồ.
GoooOOO...!!
“Sao nó lại ở đây thế này!?”
Leje tròn mắt nhìn nó gầm lên với vẻ mặt khó tin.
Phản ứng như vậy cũng là điều dễ hiểu, bởi nó là một thứ vô cùng hiếm gặp.
Chúng thường được sinh ra tại chiến trường nơi hàng trăm binh sĩ ngã xuống với những thi thể bị bỏ mặc, lâu dần mới hình thành con quái vật kinh khủng này.
“Ngài Krell! Ngài có thanh tẩy được nó không!?”
“T-Ta… cần thêm chút thời gian nữa!!”
Krell chỉ biết bất lực lắc đầu trước câu hỏi của Leje.
Do điều kiện hình thành khá phức tạp, undead khổng lồ là một con quái vật vô cùng nguy hiểm. Nó hoàn toàn khác biệt so với đám undead bình thường như bộ xương hay xác sống. Ngay cả những linh mục có thần lực mạnh cũng khó lòng mà thanh tẩy nhanh được.
Tuy nhiên, nếu là một thánh nữ thì lại khác...
“Hỡi nữ thần tối cao, xin Người hãy giáng họa trừng phạt thứ tà ác này và cứu rỗi những linh hồn oan khuất...”
Nhưng thánh nữ thì đang bận xử lý nguyên nhân gốc rễ nên không thể đối phó với con undead khổng lồ được. Hay nói cách khác, nếu muốn đánh bại nó thì chỉ còn cách để Krell làm nó yếu đi mới có thể đánh bại được nó, hoặc chính Rudell phải ra tay.
“Leje! Một mình em lo được không!?”
“Để em thử xem sao!!”
Đáp lại tiếng gọi của Rudell, Leje lao thẳng về phía con undead. Cô chém xuyên qua lũ undead chắn đường, phóng về phía con quái vật...
HAAAAAAAA!!
Với tiếng hét xé tai, thanh kiếm của cô vẽ nên một vệt sáng xanh lam, chém thẳng vào thân thể nó. Thân hình con undead bị chẻ đôi như sắp đổ sụp, những phần vụn vặt cũng bắt đầu rơi lả tả.
“Thế vẫn chưa đủ.”
GoooOOO!!
Đám undead tạo thành con undead khổng lồ lại dính chặt vào nhau như chưa từng bị tách rời rồi gầm lên và vung nắm đấm khổng lồ của mình.
Leje bật nhảy né đòn khiến cú đấm ấy đập nát một nhóm undead khác. Tất nhiên, đòn ấy không những không diệt được chúng mà còn khiến chúng trở thành một phần của con undead.
“Rudell! Cứ thế này thì không ổn đâu!!”
“Anh cũng đang bận đây!!”
Leje lớn tiếng nói khi chứng kiến cảnh tượng ấy, và Rudell cũng đáp lại khi vừa hạ gục một bộ xương lao ra từ trong bóng tối. Cậu cũng đang phải dốc sức bảo vệ Eleor, người đang làm lễ thanh tẩy, khỏi lũ undead bình thường.
Phía còn lại, Kurt cũng chẳng khá hơn là bao...
“Em không cầm cự được nữa rồi!!”
“Trời ạ...!!”
Rudell nghiến răng trước tiếng cầu cứu trong tuyệt vọng của Leje.
Điểm yếu của undead là thần lực hoặc ma pháp. Vậy nên, với một chiến binh dùng kiếm như Leje, việc đối đầu với undead quả thực là một cơn ác mộng.
“Ngài Krell! Xin hãy giữ chân bọn chúng một lát!!”
“Ta sẽ cố gắng hết sức!!”
“Kurt! Cố trụ vững nhé!!”
“Biết rồi!”
Krell không thể thanh tẩy đồng nghĩa với việc Kurt phải gánh thêm một gánh nặng. Dù là vậy nhưng lúc này lại không còn lựa chọn nào khác cả.
Krell lầm rầm cầu nguyện, và thứ thần lực với ánh sáng xanh thẫm như bầu trời đêm bắt đầu lan ra từ cơ thể ông khiến lũ undead chạm phải nó liền bị hất văng. Tranh thủ cơ hội này, Rudell lao về phía Leje.
“Đã để em phải đợi lâu rồi.”
“Trễ quá đó! Em không thể giải quyết thứ đó một mình được đâu!”
Leje vừa la lớn vừa chém qua đám undead đang tiến đến.
Rudell chỉ nhẹ nhàng mỉm cười rồi bắt đầu niệm chú. Không khí xung quanh cậu bắt đầu nóng lên với những tàn lửa bùng cháy...
“Sẵn sàng chưa?”
“Tất nhiên.”
Leje gật đầu đáp lại câu hỏi của Rudell rồi phóng về phía con undead khổng lồ.
GoooOOO!!
“Yaaahhh!!”
Nó gầm lên rồi vung nắm đấm, còn Leje thì luồn xuống dưới, ghim thanh kiếm vào cánh tay nó rồi không ngừng đà lao tới phía trước. Sau khi chém đứt cánh tay con undead, cô bật lên từ bên dưới và vung kiếm thêm một lần nữa.
Thanh kiếm được phù phép vẽ nên một đường kiếm xanh lam, rạch đôi cơ thể nó. Ngay khi lũ undead con định bám lại như lần trước...
“Lần này thì không dễ vậy đâu.”
Cùng lúc giọng Rudell vang lên, những quả cầu lửa rực cháy lao tới.
Với một tiếng nổ lớn, ngọn lửa bùng lên và thiêu đốt con undead khổng lồ khiến nó loạng choạng. Thân thể nó cũng bắt đầu vỡ vụn và cháy rụi.
“Hay lắm! Nó bị thương rồi!”
Dù không hiệu quả bằng thần lực nhưng ma pháp vẫn là thứ vũ khí có thể gây tổn hại khá lớn đối với undead. Thân thể con undead khổng lồ vốn chẳng hề hấn gì với những đòn của Leje, nay đã bị thương nặng.
“Tiếp nào!”
“Cứ giao cho em!!”
Theo tiếng hét của Rudell, Leje lao tới rồi chém mạnh vào con undead khổng lồ. Và cứ mỗi khi nó định hồi phục, ma pháp của Rudell lại ập đến. Chẳng bao lâu sau, toàn thân nó bắt đầu bốc cháy.
“Và đây là đòn kết liễu!!”
Leje chớp thời cơ lao lên chém một nhát, cắt đứt chân con undead khiến nó nất thăng bằng, lảo đảo rồi đổ sầm xuống đất.
“Rudell!!”
“Không cần phải nhắc! Nếu em không muốn bị dính đòn thì tránh mau!!”
Ngay khi Leje hét lớn, Rudell bắt đầu tập trung ma lực.
Như đang phản ứng lại với luồng ma lực ấy, bầu không khí xung quanh dần nóng lên. Và rồi, có một vòng lửa bùng cháy xung quanh con undead.
Ngay sau khi Leje vừa nhảy khỏi đầu con quái vật, Rudell bắt đầu niệm chú.
“Thiêu đốt!”
Khoảnh khắc ấy...
Phừng!!!
Cột lửa khổng lồ nuốt chửng con undead. Bên trong biển lửa, có một bóng đen khổng lồ đang quằn quại. Và khi cột lửa tan đi, chỉ còn lại mặt đất cháy xém và tro tàn vương vãi.
“Mình phải học một chút ma pháp mới được...”
Leje lẩm bẩm khi chứng kiến cảnh tượng ấy, và rồi...
Keeng!!
Lách cách...
Ùng ục, ùng ục...
Cùng với thứ âm thanh sắc lẹm vang lên trong không trung, lũ undead bắt đầu ngừng chuyển động.
Không lâu sau, từng con undead ngã xuống, quay về làm xác chết bình thường...
“May mà mọi thứ đã kết thúc êm đẹp...”
Và rồi, Eleor cũng đứng dậy với cơ thể ướt đẫm mồ hôi.


6 Bình luận