• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 114: Dưới lòng đất tại Đế quốc

3 Bình luận - Độ dài: 2,027 từ - Cập nhật:

Một lát sau, nhóm Rudell sau khi lội qua hệ thống cống ngầm nối liền với hành lang thì cuối cùng cũng thoát được ra ngoài.

“Cuối cùng cũng ra được rồi!!”

“Không có thời gian để do dự đâu. Rất có khả năng đội truy kích đang ở ngay sau lưng chúng ta đấy.”

“Biết rồi, biết rồi mà.”

Tuy đã thành công thoát ra ngoài nhưng điều đó không có nghĩa rằng họ đã hoàn toàn thoát khỏi tầm với của kẻ địch. Dù sao thì bọn chúng cũng không bị đần nên chắc chắn sẽ cử người canh giữ lối ra của hành lang.

Hiện tại thì trông có vẻ yên tĩnh là vậy, nhưng rời khỏi khu vực này càng nhanh càng tốt vẫn là ưu tiên hàng đầu.

“Cơ mà rốt cuộc đây là đâu vậy?”

Một con hẻm hẹp với mùi ẩm mốc nồng nặc.

Họ hoàn toàn không biết mình đang ở đâu. Nhưng dựa vào việc vẫn chưa thể liên lạc được với Silfier, rõ ràng là họ đang rất xa chi nhánh của Thương Hội Gold Rush.

“Không biết Silfier có ổn không nữa?”

“Cô ấy đi cùng Aitri nên chắc sẽ không sao đâu.”

Dù gì thì Aitri cũng là gián điệp củaVương quốc mà.

Chắc hẳn họ đã phải chuẩn bị sẵn vô số tuyến đường thoát thân trong tình huống khẩn cấp rồi.

Sau khi đi dọc theo con hẻm một lúc, họ cuối cùng cũng đến được một con đường chính rộng lớn.

“Hmm...”

“Anh chẳng biết đây là đâu cả...”

Thành phố Pensburg rộng hơn nhiều so với những gì họ có thể tưởng tượng. Dù có cố gắng quan sát xung quanh thế nào đi nữa, họ vẫn không tài nào xác định được vị trí hiện tại của mình.

Ngay khi Rudell và hai người còn lại đang căng mắt tìm những dấu hiệu quen thuộc thì...

“Qua đây.”

“C-Cái...!? S-Sao thế!?”

Kurt đang quan sát xung quanh thì bỗng phát hiện ra thứ gì đó nên đã lập tức kéo Rudell và Leje vào một con hẻm khác. Hành động đột ngột này của cậu khiến Rudell và Leje không khỏi bất nhờ, nhưng khi hai người thấy một nhóm binh lính đang vội vã tiến về phía họ thì cả hai liền lập tức im lặng.

Những binh lính được trang bị giáp nặng ấy đang vội càng chạy về phía chi nhánh Thương Hội Gold Rush.

“Suýt chút nữa thì...”

“Ư-Ừ...”

Kurt thở phào nhẹ nhõm khi thấy đám lính dần khuất xa khỏi tầm mắt. Nếu cậu phản ứng chậm dù chỉ một chút thì có lẽ bây giờ họ đã bị bắt.

Ba người ngoại quốc ăn mặc khả nghi đi lang thang giữa đêm khuya thì có khác gì treo biển “Tôi là tội phạm!” đâu chứ?

“Nhưng giờ làm gì tiếp đây?”

Ngay cả nếu muốn quay về nhà trọ, trước hết họ cũng cần phải biết được mình đang ở đâu cái đã.

Rudell nheo mắt lại khi ý nghĩ ấy xuất hiện trong đầu.

“Ờ thì... hình như em biết bọn mình đang ở đâu rồi thì phải?”

“Hả?”

Cùng lúc đó, Rudell nhướn mày khi nghe lời khẳng định bất ngờ của Leje.

Họ mới ở Pensburg có hai ngày, thế mà giờ ấy lại nói là biết rõ khu vực này sao?

“Anh có thấy cái tháp nhọn ở đằng kia không?”

“Ừ, có thấy.”

Rudell đưa mắt theo hướng tay chỉ của Leje và nhìn thấy một tòa tháp đồng hồ lớn. Cậu đã từng được nghe nói nó là một trong những điểm tham quan nổi tiếng của Đế quốc.

“Còn hoàng cung thì nằm ở hướng kia. Nếu bọn mình đi theo hướng đó thì có lẽ sẽ ổn thôi.”

“Em chắc chứ?”

“Chắc vậy?”

“Hmm...”

Nếu là bình thường thì Rudell sẽ đặt ra đủ thứ câu hỏi, nhưng ở thời điểm hiện tại thì đó có lẽ là lựa chọn duy nhất của cậu.

Giờ cả ba đã biết Thương Hội Gold Rush dính líu đến chuyện mờ ám, thậm chí còn có thể liên quan đến giáo phái nên họ càng không thể chần chừ.

“Kurt, quan sát xung quanh giúp tôi.”

“Rõ.”

“Được rồi, mau rời khỏi đây thôi.”

Ngay khi Rudell ra lệnh, Kurt gật đầu rồi bắt đầu đi trinh sát, còn bản thân cậu thì đi trước dẫn đường.

_________________________________

Cuối cùng thì nhóm Rudell cũng đã quay về được khu trọ khi trời vừa rạng sáng.

Họ mất khá nhiều thời gian để tránh né binh lính của Đế quốc và các nhóm truy binh của Thương Hội đang lục soát khắp nơi như đang chơi trò mèo vờn chuột.

“Bá tước Weinstein! Công nương Lagrind! Kurt!!”

“Mọi người đều đã an toàn trở về rồi...!!”

Vừa bước vào, họ đã được chào đón bởi một Silfier tiều tụy như sắp chết, cùng với Eleor và Aitri.

“Uwaaaaa!!! Mừng quá đi mất... mọi người đều ổn cả!!!”

“S-Silfier!? Sao tự nhiên cậu lại khóc!?”

Leje hoảng hốt khi Silfier bất ngờ bật khóc nức nở.

“Silfier lo lắng cho mọi người lắm đó.”

“T-Tôi cứ tưởng mọi người bị bắt rồi, tôi thật sự không biết bản thân mình phải làm gì nữa...!!”

“Bọn tôi vẫn ổn nên cậu nín khóc được rồi đó!”

“Hức!”

Leje nhìn Silfier với vẻ mặt bối rối rồi nhẹ nhàng vỗ lưng Silfier an ủi. Trông cô không khác một người chị gái ân cần là bao.

Sau đó, Silfier cũng không khóc nữa mà chỉ còn thút thít vài tiếng.

“Vậy thì, mọi người có thu thập được gì không?”

“Đây, bọn tôi mang về sổ kế toán của Thương Hội cùng một số tài liệu chưa rõ nội dung này.”

Rudell đã tự mình xác nhận được sổ kế toán. Thế nhưng, vì không kịp kiểm tra mấy tài liệu lấy vội trong phòng nên cậu quyết định sẽ để việc phân tích cho một gián điệp như Aitri lo liệu.

“Mọi người vất vả rồi.”

“Còn nữa, chúng tôi đã gặp vài sinh vật kỳ lạ trong lối đi bí mật dưới lòng đất.”

“Sinh vật kỳ lạ...?”

Nghe vậy, Aitri mở to đôi mắt của mình.

Trước phản ứng ấy, Rudell bắt đầu kể lại những gì họ đã thấy dưới lối đi bí mật. Từ chuyện sinh vật kỳ lạ giống như bị ai đó thôi miên cho đến cả những người bị kéo lê dưới đất.

Sau khi nghe xong, sắc mặt Aitri cũng dần trở nên nghiêm trọng.

“Dường như chúng có liên quan đến ‘Bụi tiên’.”

“Bụi tiên?”

“Đó là một loại ‘ma túy’ mới đang lan rộng khắp Đế quốc gần đây. Hành vi của những người trong lời cậu rất giống với những con nghiện mà chúng tôi từng được thấy...”

“Hmm...”

Rudell khẽ ‘hừm’ một tiếng rồi trầm ngâm.

Nếu chỉ đơn thuần là một vụ buôn ma túy thì còn dễ giải quyết, nhưng có một linh cảm chẳng lành vẫn mãi hiện hữu trong lòng cậu.

“Cứ giao việc phân tích tài liệu lại cho bọn tôi là được. Trong lúc đó, mọi người hãy điều tra những gì đã xảy ra dưới lòng đất đi.”

“Tôi cũng định làm vậy.”

Cuối cùng, ba người không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc tự mình tìm hiểu. Nếu chúng thật sự có liên quan đến Giáo phái Tử Thực Giả, họ có thể sẽ nhận được sự hỗ trợ từ các Giáo hội chính thống khác.

“Mọi người, xin lỗi nhưng chúng ta cần phải đi ngay bây giờ. Thế có được không?”

“Tất nhiên, đang chờ lệnh của anh đây.”

“Nếu cần thiết.”

“Cho tôi đi với!!”

“Tôi cũng sẽ đi. Nếu có liên quan đến Giáo phái thì tôi không thể ngồi yên được.”

Rudell vừa dứt lời thì cả nhóm đồng loạt đứng dậy. Cậu khẽ mỉm cười rồi hướng ánh mắt về phía họ.

“Vậy thì cùng đi thôi.”

___________________________

Khi ánh sáng ban mai phủ đầy những con phố nhộn nhịp, nhóm Rudell đã đến được lối vào của lối đi bí mật được nối liền với hệ thống cống.

Và rồi...

“Hmm...”

Rudell khẽ lẩm bẩm khi nhìn thấy một nhóm người đang canh giữ trước lối vào. Chúng có vẻ thuộc đội cảnh vệ và đang nghiêm ngặt kiểm soát khu vực, thậm chí còn dựng rào chắn ghi dòng chữ “Cấm vào”.

Quả nhiên...

Thương Hội Gold Rush không ngu đến mức bỏ ngỏ nơi đó.

“Sao giờ? Đột phá vào à?”

“Nếu làm vậy thì khác gì tự hét lên ‘Tôi đang ở đây!’ đâu chứ?”

Việc đó không khó, nhưng hậu quả sau đó mới là vấn đề. Đám truy binh và các nhóm vũ trang của Thương Hội cùng binh lính của Đế quốc sẽ ngay lập tức ập đến. Tất nhiên, việc này hoàn toàn không có chút lợi ích nào cả.

Và rồi...

“Để tôi lo chuyện này cho.”

“Eleor?”

“Đừng nói gì cả, cứ đi theo tôi là được.”

Eleor cất lời sau khi quan sát tình hình. Dù Rudell và những người còn lại nhìn nhau với biểu cảm nghi hoặc nhưng họ vẫn đi theo cô tiến đến chỗ lính gác.

“Đứng lại. Khu vực này chỉ cho phép người có thẩm quyền vào.”

“Nguyện xin nữ thần ban phước lành cho mọi người. Tôi là Eleor, linh mục tập sự Giáo hội Gaia.”

“G-Giáo hội Gaia à...”

Dĩ nhiên là lính canh chặn cô lại, nhưng Eleor vẫn mỉm cười dịu dàng. Chỉ cần nhắc đến Giáo hội Gaia thôi cũng đã là quá đủ để khiến lính gác hoảng hốt và nhìn cô với vẻ mặt đầy cảnh giác.

Sao một linh mục của Giáo hội Gaia lại xuất hiện ở đây?

Ánh mắt họ như đang nói lên điều đó.

“Cô đến đây có việc gì? Chúng tôi chưa nhận được thông báo nào từ giáo hội cả.”

“Xin hãy xem thứ này.”

Eleor lấy ra một chiếc huy hiệu từ trong túi ra, trên môi cô vẫn giữ nguyên nụ cười dịu dàng ấy.

Thứ đó trông khá giống với chiếc huy hiệu mà cô từng đưa cho lính gác của giáo hội trước đó.

“Đ-Đây là...”

“Anh biết cái này chứ?”

Lính gác nuốt nước bọt khi thấy chiếc huy hiệu, còn Eleor thì chỉ dịu dàng hỏi lại.

“T-Tôi hiểu rồi. Nhưng đây là chuyện nội bộ của Thương Hội...”

“Chúng tôi nhận được tin có tín đồ của Thanatos xuất hiện gần đây. Giáo hội đã phái người đến điều tra.”

Eleor cắt ngang mà không để cho tên lính gác được nói tiếp.

Ý của cô rất rõ ràng:

Nếu không muốn bị quy thành tà đạo và bị tiêu diệt thì tốt nhất nên hợp tác.

“Trong lúc đang chuẩn bị cho thánh chiến thế này, chắc mấy anh không định cản trở nhiệm vụ của linh mục chúng tôi đâu nhỉ?”

Dù nghe có vẻ lịch sự, nhưng câu nói đó rõ ràng là một lời đe dọa.

Một thánh nữ mà hành xử vậy có ổn không đây? Nhưng, tu sĩ trong thế giới này vốn đều là những kẻ cuồng tín.

Ma quỷ, xác sống, tà đạo. Ba thứ này vốn không thể cùng tồn tại với họ.

Dường như Eleor cũng hiểu rất rõ điều đó.

“Không phải đâu ạ! Ch-Chúng tôi chỉ cần xin phép cấp trên là được...”

“Không còn thời gian đâu. Cứ để chúng tôi lo phần xin phép là được. Đây là nhiệm vụ chính thức của Giáo hội nên các anh sẽ không bị trách phạt đâu.”

Eleor dứt khoát đáp lại tên lính gác đang do dự rồi bước tới. Và những tên lính dù vẫn còn bối rối nhưng cuối cùng cũng lùi ra và nhường đường cho họ.

“Đi thôi.” Vừa bước vào con đường hầm tối đen, Eleor vừa quay lại nói.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

Damn action farming nhiều vl, tempo ko hề thấp
Xem thêm
cần cơm chó , action chán qs
Xem thêm