• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 101: Những sự cố sẽ luôn bất ngờ ập đến

11 Bình luận - Độ dài: 1,764 từ - Cập nhật:

Vũ hội kéo dài suốt một tuần đã khép lại trong yên ổn, và kỳ nghỉ đông chính thức bắt đầu.

Ngay sau đó, một phen náo động bùng lên tại Dinh thự Bá tước.

“Vậy… Có thật là con đang hẹn hò với Công nương không?”

“Dạ.”

“Whoa…”

Carl trợn tròn mắt nhìn Rudell như không thể tin nổi vào tai mình, còn cậu thì chỉ khẽ gật đầu đáp lại.

Tròng mắt Carl đảo liên hồi như thể ông đang mất phương hướng, còn Maria thì loạng choạng, sắp không giữ được thăng bằng nữa.

Công bằng mà nói thì đây đúng là một chuyện không dễ chấp nhận chút nào.

Theo bề dày lịch sử thì Bá tước Weinstein đúng là một gia tộc lâu đời. Nhưng nếu đem so với Công tước Lagrind, họ chỉ là một gia tộc nhỏ bé.

Hay nói cách khác, địa vị giữa họ không hề tương xứng.

“Ngài Công tước biết chưa?”

“Chắc giờ thì biết rồi ạ.”

Tại thời điểm này, hẳn là bên công quốc Lagrind cũng đang rối như tơ vò.

Rudell cũng không muốn tưởng tượng đến những chuyện sau đó vào lúc này nữa.

“Nhắc mới nhớ, dạo này tình hình lãnh địa thế nào rồi ạ? Con thấy cũng có khá nhiều tòa nhà mới được xây dựng.”

Khi Rudell trở về sau nửa năm, quê nhà của cậu đã thay đổi chóng mặt so với trong ký ức.

Thành phố trung tâm Biles của lãnh địa Bá tước vốn phải mang dáng dấp một thị trấn yên bình nơi thôn quê. Vậy mà giờ đây nó đã biến thành một thành phố sầm uất với hàng loạt công trình mọc lên trông vô cùng phát triển.

Ngay lúc này, rất nhiều công trình vẫn đang được xây dựng, và dân cư từ khắp nơi đổ về Biles để định cư.

“Như con thấy đấy, bận rộn vô cùng; cha đang tính tuyển thêm quan chức để quản lý đây!”

Quy mô của lãnh địa Bá tước đã rộng gấp mấy lần trước kia. Và dĩ nhiên, điều đó đồng nghĩa với việc Carl cũng có thêm khối việc phải lo.

Thực tế thì quầng thâm dưới mắt ông cũng đã đậm hơn rất nhiều.

“Thế thì tốt quá rồi ạ.”

“Tốt à… Tốt tới mức chẳng còn thời gian đâu mà nghiên cứu ma thuật nữa.”

Carl lẩm bẩm than vãn rồi nhấp một ngụm trà.

Từ trước tới nay, ông vẫn thích nghiên cứu cá nhân hơn là quản lý lãnh địa, thế nên phản ứng như vậy cũng không có gì phải bất ngờ.

“Còn chuyện giao thương với tộc Nord sao rồi ạ?”

“Vẫn tiến triển tốt. Gần đây, bên trụ sở chính của Hội mạo hiểm giả cũng cử người tới rồi.”

“Hội mạo hiểm giả sao ạ? Họ đến làm gì chứ?”

“Họ muốn mở một chi nhánh tại lãnh địa Bá tước, chắc là đang có ý định biến nơi này thành căn cứ, nhắm đến Bình Nguyên Vĩnh Đông.”

“Hmm…”

Việc lập chi nhánh hội mạo hiểm giả chắc chắn sẽ mang lại rất nhiều lợi ích.

Khi hội được thành lập, các mạo hiểm giả sẽ đổ xô về đây, và số tiền họ tiêu sẽ góp phần vào nguồn thuế của lãnh địa này.

Thêm vào đó, các cơ sở đi kèm theo hội cũng sẽ hỗ trợ rất lớn cho sự phát triển của lãnh địa.

Tuy nhiên, mặt hại cũng không hề ít.

Các hoạt động của mạo hiểm giả được pháp luật hoàng gia bảo hộ, có nghĩa là không thể cấm họ xâm nhập và săn ma thú tại Bình Nguyên Vĩnh Đông. Hay nói cách khác, gia tộc Weinstein có thể đánh mất thế độc quyền trong việc buôn bán các phụ phẩm từ ma thú.

Với ảnh hưởng của đặc quyền đó, không thể dễ dàng chấp thuận cho hội lập chi nhánh được.

“Con nghĩ rằng phải cân nhắc chuyện đó thêm chút nữa.”

“Cha cũng nghĩ vậy.”

“Còn chuyện gì khác không ạ?”

“Chúng ta vừa phát hiện ra một mỏ ma thạch trong lãnh địa.”

“Mỏ ma thạch? Khoan, cha nói ‘phát hiện ra’ nghĩa là sao…?”

Thông thường, mỏ thì phải được tìm thấy chứ không thể phát hiện ra. Thế nhưng, Carl vừa nói là một mỏ được phát hiện.

“Con còn nhớ con ma thú mà con từng tiêu diệt không?”

“Tất nhiên là nhớ rồi ạ.”

Rudell không bao giờ quên được nó.

Nó xuất hiện và tàn phá ngay giữa lãnh địa, và họ đã phải kéo cả Leje vào một kế hoạch liều lĩnh để tiêu diệt nó.

Làm sao có thể quên được con ma thú đó chứ?

“Nghe nói máu của nó đã phản ứng với mạch khoáng dưới lòng đất. Con quái đó… chắc phải thuộc dạng cực kỳ đặc biệt.”

“Woa…”

Trùng hợp đến kỳ lạ.

Rudell buột miệng thốt lên khi nghĩ đến điều đó.

“Dạo gần đây, một đội khảo sát đã được thành lập để đánh giá tiềm năng khai thác, chắc sẽ có kết quả sớm thôi.”

“Con mong rằng chuyện đó sẽ suôn sẻ.”

Ma thạch là thứ có thể dùng vào vô số việc.

Chúng không chỉ là nguồn năng lượng cho các ma pháp cơ khí mà còn là nguyên liệu chế tạo ma cụ và là nguồn dự trữ năng lượng cho các pháp sư. Trong một thế giới nơi nền văn minh ma thuật phát triển rực rỡ, ma thạch chẳng khác nào dầu mỏ hay than đá thời hiện đại.

“Nếu mọi chuyện thuận lợi thì gia tộc chúng ta sẽ được công nhận là một dòng dõi quý tộc danh giá.”

Việc buôn bán phụ phẩm từ ma thú lợi nhuận vốn đã cao, giờ còn thêm cả ma thạch ư?

Nếu thành công, lãnh địa Bá tước Weinstein sẽ sở hữu mộ thế lực mà các quý tộc bình thường không thể làm ngơ.

“Thôi nào, hai cha con nói chuyện công việc vậy đủ chưa?”

“Mẹ!?”

“Mình!?”

Đúng lúc ấy, Maria đặt tách trà xuống và cất tiếng khi đã yên lặng lắng nghe từ nãy tới giờ.

Nghe vậy, Rudell và Carl đồng loạt bối rối nghiêng đầu.

“Con trai chúng ta đã lâu mới trở về, vậy mà anh lại chỉ nói về mấy vấn đề này thôi sao?”

“À…”

“Khụ… Cũng gần xong rồi mình à.”

Thấy Maria không hài lòng, Rudell khẽ buông tiếng thở dài, còn Carl thì quay đầu sang hướng khác ho khan.

Cuối cùng thì Maria cũng mỉm cười hài lòng, bà hướng về phía Rudell và dang rộng vòng tay. Rudell cũng đứng dậy, bước tới rồi ôm lấy bà.

“Cứ nghỉ ngơi thật thoải mái ở nhà nhé.”

“Vâng, mẹ.”

Hơi ấm sau ngần ấy thời gian buộc Rudell phải gật đầu.

_______________________________

Đêm hôm đó.

Rudell ngồi trên ghế sofa bên ánh lửa bập bùng và chăm chú xử lý đống tài liệu. Kyle ở bên cạnh cũng đưa cho cậu những tài liệu đã được phân loại.

“Ugh…”

Rudell khẽ rên rỉ trong sự mỏi mệt rồi đưa tay xoa trán. Dù đang trong kỳ nghỉ, công việc vẫn không buông tha cho cậu.

Giáo phái Tử Thực Giả chắc chắn vẫn đang ẩn mình đâu đó, và Rudell phải tìm ra rồi tiêu diệt chúng bằng mọi giá.

Vì lẽ đó, điều cần thiết nhất lúc này chính là thông tin.

Những tài liệu trước mặt cậu là bản tổng hợp đủ loại sự kiện trong và ngoài nước mà Kyle đã thu thập được.

“Thiếu gia, ngài không nghỉ chút sao? Từ sau bữa trưa đến giờ ngài làm việc đến nỗi không kịp thở nữa.”

“Nhưng mà…”

Rudell ngập ngừng trước lời đề nghị của Kyle.

Tuy nhiên…

“Đã mười giờ rồi cơ à”

“Gì cơ, muộn vậy rồi sao!?”

Rudell giật mình rồi liếc nhìn đồng hồ trước câu nói của Kyle.

Kim giờ đã gần chạm số mười một, và chỉ lúc ấy, Rudell mới rời khỏi chỗ ngồi.

“Tôi chuẩn bị chút đồ ăn nhẹ nhé?”

“Làm ơn.”

Kyle gật đầu rồi bước ra ngoài.

Cạch. Cánh cửa khép lại sau lưng Rudell. Cậu tiến tới cửa sổ, phóng tầm mắt ngắm nhìn quang cảnh Biles.

Khác với trước kia, Biles giờ đây vẫn ngập tràn ánh sáng dù đã khuya.

“Haa…”

Rudell khẽ buông một tiếng thở dài trước khung cảnh ấy.

Vào một ngày nào đó, khi tiếp nhận lãnh địa, cậu sẽ là người gánh vác toàn bộ nơi đây.

“Nếu thấy cảnh này thì Leje sẽ nói gì nhỉ…”

‘Đừng cố quá sức’, hay ‘Đừng gánh lấy nhiều thứ quá.

Chắc hẳn Leje sẽ nói vậy.

“Mình nhớ Leje quá…”

Khi tình cảm giữa hai người đã được xác nhận thì chẳng còn gì phải ngại ngần nữa.

Những lời mà trước đây Rudell không dám nói, giờ đây cậu đã có thể nhẹ nhàng thốt ra.

Không ai biết đã bao lâu trôi qua…

“Thiếu gia, tôi mang đồ ăn nhẹ tới rồi đây.”

Sau tiếng gõ cửa, Kyle bước vào với một khay đồ ăn.

Và…

“Cái đó là gì thế? Có phải từ Leje không?”

“Không có ghi tên người gửi, nhưng là thư đến từ Công quốc Lagrind ạ.”

Trước câu hỏi của Rudell, Kyle đáp rồi đưa cho cậu bức thư cùng con dao rọc thư.

Rudell nhẹ nhàng mở phong bì và bắt đầu đọc nội dung bên trong…

Không lâu sau đó.

“Có gì trong đó vậy ạ?”

“Không có gì. Leje nói sẽ đến lãnh địa Weinstein trong vài ngày nữa. Và còn…”

Khi trả lời câu hỏi của Kyle trong lúc đang đọc thư, Rudell đột nhiên khựng lại.

“Hở? Hở! Hởơơ!?”

Rudell mở to mắt, miệng thì lắp bắp phát ra mấy tiếng không rõ nghĩa.

Một giọt mồ hôi lạnh lăn dài sau lưng, bàn tay cầm bức thư của cậu cũng bắt đầu run lên.

“Thiếu gia?”

“Không, không thể nào…”

Kyle nghiêng đầu trước phản ứng của Rudell, trong khi Rudell đọc lại bức thư lần nữa, giọng vẫn ngập tràn nghi ngờ.

Nhưng dẫu có đọc bao nhiêu lần, nội dung vẫn không thay đổi.

“Rốt cuộc là có gì vậy ạ…”

“…Công chúa cũng sẽ đến?”

Rudell thốt lên trong sự kinh ngạc tột độ, cậu nhìn Kyle như không thể tin vào mắt mình.

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

CHỦ THỚT
AUTHOR
TRANS
Vừa dịch vừa ngủ gật nên có thể sẽ có một số sai sót :v Có gì mọi người đọc rồi note lại lỗi giúp mình nhé. Mình xin chân thành cảm ơn. Còn giờ thì đi ngủ đã 🐸
Xem thêm
bom thêm chap nữa đi huhu
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
này nhất anh rồi, đc cả công chúa đến ăn hỏi cơ mà
Xem thêm