Thức dậy ở thế giới game
Rung chấn ngàn năm
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1 Cứu thế giới hay bỏ mặc nó?

Chương 17 Giải đấu năm nhất (3)

0 Bình luận - Độ dài: 2,733 từ - Cập nhật:

Giải đấu năm nhất là mốt sự kiện đáng nhớ theo nhiều cách, nơi mà các nhân vật chính có cơ hội thể hiện bản thân và cũng là lúc họ nhận ra điểm yếu của mình.

Nhìn hai người đang chiến đấu ở phía dưới Eleris không thể kìm nổi sự phấn khích đang trào dâng trong lòng mình, không biết bao nhiêu lần cô đã tưởng tượng ra cảnh tượng trước mắt.

Một cậu thanh niên với mái tóc đen hiếm có và thanh katana lạ lẫm đang vung những đường kiếm thanh thoát khiến bao người phải mê, Rohan, đệ tử của kiếm thánh và cũng là nhân vật chính của thế giới này.

“Cậu ấy giỏi thật.”

Cô thầm nói với vẻ ngưỡng mộ, dù cho cô đã học kiếm thuật kể từ khi còn nhỏ nhưng kiếm thuật của cô vẫn chẳng thể so sánh với Rohan, người mà chỉ có cha cô, chủ võ đường kiếm đạo đã cầm thanh kiếm suốt 40 năm trời mới may ra có cửa so sánh.

Dù Rohan rất giỏi nhưng đối thủ của cậu cũng không kém cạnh, Alex Dowan, một kiếm sĩ sử dụng longsword cũng đã có thể chống đỡ trước những đòn kiếm dữ dội. Từ xưa cô đã luôn tò mò rằng một rằng liệu một Samurai sử dụng katana đấu với một hiệp sĩ sử dụng longsword thì ai sẽ thắng, như để thực hiện hóa nỗi lòng ấy thì hai người ở trước mắt cô đã giải đáp.

Alex Dowan là một kiếm sĩ xuất thân từ một gia đình danh giá, kiếm thuật của họ cũng nổi tiếng khắp đế chế và là thứ biết bao kiếm sĩ ước ao học được, nhưng Rohan không phải là một kiếm sĩ bình thường, anh là đệ tử trực tiếp và duy nhất của kiếm thánh, bậc thầy kiếm thuật giỏi nhất thế giới.

Những âm thanh kim loại vang lên khắp sân đấu, 2 kiếm sĩ, hai thanh kiếm cùng với quyết tâm chiến thắng, những vũ điệu của kiếm đẹp đẽ nhưng không hề khoa trương được biểu diễn bởi những tài năng trẻ, rồi sau này khi hỗn loạn xảy đến thì những điệu kiếm ấy sẽ được khắc sâu vào tâm trí mọi người như hy vọng về một tương lai tươi đẹp.

“Keng!”

Với một âm thanh lớn vang lên, thanh longsword bị đánh bay khỏi tay của chủ nhân nó, sau đó Rohan chĩa kiếm về phía Alex, người đang nhìn đôi tay run rẩy của mình với vẻ cam chịu.

“Tôi thua rồi."

“Đánh tốt lắm.”

Rohan tra kiếm vào bao và đỡ Alex dậy, ngay sau đó giáo sư Raven nhảy xuống chổ hai người họ với cái micro trong tay.

“Vậy là chúng ta đã có người chiến thắng! Mọi người có thấy màn đấu kiếm đó không! Đó là màn đấu kiếm của những kiếm sĩ đích thực! Chắc chắn hai em sẽ trở thành những kiếm sĩ nổi danh trong tương lai, và hơn hết chúc mừng em đã chiến thắng Rohan đã trở thành nhà vô địch vòng 4.”

“Chúc mừng cậu.”

“Cảm ơn.”

Alex và Rohan bắt tay thiện chí, tuân theo tinh thần hiệp sĩ Alex không quá xấu hổ vì đã thua Rohan trong một trận đấu công bằng.

“Hai người họ thân thiết thật.”

“Thì ra đây là cái gọi là tình bạn của đàn ông đó sao?”

Irina và Eleris nhìn hai người họ thân thiết với vẻ khó tin, bởi lẽ họ chẳng tài nào hiểu được việc hai người đàn ông vừa chiến đấu với nhau bán sống bán chết trước đó lại có thể trở thành bạn một giây sau khi nó kết thúc, ở một bên Eleris nhìn vẻ mặt họ mà cố kìm tiếng cười của mình lại, nhưng rồi khi cô nhìn lấy gã béo đang ngắm nghiền mắt đang ngồi phía trước cô.

Đó chắc chắn là Lapharen.

Dù cô không biết ngoại hình của Lapharen trông như thế nào nhưng vì cậu là người duy nhất mà cô không biết trong những người thuộc cấp S nên đó chắc chắn là cậu ta.

“Còn bây giờ! Các thi sinh vòng 5 xin hãy chuẩn bị! Vòng thứ 5 của giải đấu năm nhất xin phép được bắt đầu trong 1… 2…"

Trước khi giáo sư Raven đếm xong thì Lapharen chợt mở mắt, ánh mắt của cậu ta mang một cảm xúc khó tả, biểu cảm của cậu ta cũng chẳng mấy dễ chịu và cái quần thâm trên mắt của cậu càng khiến Eleris càng cảnh giác với cậu hơn.

“3!”

Lời vừa dứt thì Lapharen liền bị dịch chuyển xuống sân, ngay khi vừa bị dịch chuyển xong cậu liền rút đũa ra và lần lượt triệu hồi những quả cầu phát sáng lơ lửng phía trên đầu mình.

“Cậu ta đang làm gì vậy?”

“Chỉ là đạn ma pháp thôi, tôi tưởng cậu ta có gì ghê gớm lắm nhưng thì ra cũng chỉ có vậy.”

Rohan vừa mới trở về lẩm bẩm với vẻ nghiêm túc, dường như cậu đã nhận ra điều gì đó, nhưng ở một bên Salvina chỉ nói với vẻ khinh thường.

Những học viên cấp S khác dường như cũng bối rối trước việc Lapharen làm, trong khi những học viên khác dường như đang chuẩn bị tinh thần chiến đấu thì cậu chỉ đứng đó triệu hồi những quả đạn ma pháp.

“Xác định.”

Lapharen lẩm bẩm rồi quan sát một lượt xung quanh sân đấu, nhìn lấy những pháp sư khác đang chuẩn bị niệm phép và những kiếm sĩ đang quay đầu lại với cậu như thể đã xác định được mục tiêu, ngay lập tức cậu điều chỉnh những viên đạn ma pháp với quỹ đạo xác định rồi vung cây đũa phép của mình.

“Khai hỏa!”

Với một tiếng hô những viên đạn ma pháp lơ lửng trên đầu cậu ngay lập tức di chuyển với tốc độ chóng mặt, tất cả 23 viên đạn đều hướng về một mục tiêu cụ thể và chỉ trong một khắc 23 cái đầu đã bị vỡ tung bởi những viên đạn ma pháp.

“...”

“...”

“Cái quái gì kia!”

Những học viên chết lặng một hồi trước cảnh tượng xảy ra trước mắt, chỉ đúng 1 phút kể từ khi bắt đầu vòng 5, khoảng thời gian mà đáng lẽ mọi người còn đang bận quan sát tình hình nhưng Lapharen đã gây ra một cảnh tượng kinh ngạc mà không học viên nào từng chứng kiến ở giải đấu năm nhất.

Gần một phần tư học viên bị loại chỉ bằng một động tác, không dừng lại Lapharen liền tạo ra những viên đạn ma pháp khác để giết thêm 5 học viên khi mọi người còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.

“Giết hắn trước!”

Khi những học viên kịp lấy bình tĩnh thì bọn họ đồng loạt lao về phía cậu, như thể đã dự trước được tình hình Lapharen liền tạo ra những viên đạn ma pháp khác để phản công.

Chứng kiến cảnh tượng ấy Eleris không biết nói gì hơn mà chỉ biết yên lặng quan sát, dù cô biết rằng Lapharen là tên sẽ trở thành quỷ nhân và tàn sát vô số học viên ở cuộc thi xếp loại học viên nhưng mặc nhiên ngoài điều đó ra cô chẳng biết gì về hắn cả, dù vậy cô chắc chắn hắn ta không mạnh như những gì cô thấy trước mắt.

Bất chợt cô nhìn thấy một người ở phía xa, dù hắn ta có đang choàng mũ và giấu đi gương mặt thì cô vẫn biết đó là ai, bởi đó là người cô đã cố giết ngay từ khi vào học viện nhưng vì một lý do nào đó lại bất thành, Aiden Ludwig.

“Thì ra là vậy… Cậu ta nén đạn mana lại để viên đạn có nhiều sát thương hơn, nhưng làm thế nào?”

Salvina lẩm bẩm với vẻ tò mò như thể vẻ kiêu ngạo lúc nãy chỉ là ảo giác, thấy dáng vẻ ấy cô ngày càng quan ngại hơn, bởi lẽ Salvina sẽ là nhân tố đối đầu với nhóm của Rohan xuyên suốt năm nhất nên việc Lapharen về phe cô ta sẽ là một trở ngại lớn.

Ở phía dưới cuộc chiến vẫn đang tiếp tục, Irina cũng đã tham gia trận chiến với Lapharen bằng cách buff cho mọi người, nhưng khi cô còn chưa tham gia được bao lâu thì một viên đạn đã xuyên thẳng đầu cô và đưa cô trở về kháng đài.

Dù đang đối đầu với toàn bộ học viên nhưng Lapharen vẫn cực kỳ bình tĩnh, dù một vài người tiếp cận được và chém cậu nhưng mọi đòn đánh của họ đều chẳng tài nào trúng được vì Lapharen né sạch rồi phản công bằng một viên đạn ma pháp, dù với thân hình cục mịch nhưng cậu lại nhanh nhẹn và khéo léo đến đáng ngạc nhiên, chẳng ai bắt được cậu ta và cứ để cậu ta bắn phép hạ từ người này đến người khác, cứ thế toàn bộ sân đấu chỉ còn lại một mình cậu ta với một kiếm sĩ nào đó.

“Hây da!”

Kiếm sĩ lao lên chém Lapharen, nhưng cậu ta cũng chỉ nghiên người là né được đòn của cậu ta, tưởng chừng như cậu sẽ dùng phép để giết cậu nhưng Lapharen lại cầm ngược cây đũa phép và đâm xuyên hộp sọ học viên xấu số.

“...”

Sau khi học viên ấy biến mất thì Lapharen chỉ nhẹ nhàng lau đi mồ hôi rồi nhìn về phía chỗ các học viên năm 2 ngồi, tại đó có một học viên đang nhìn cậu ta với nụ cười kiêu ngạo.

“Làm tốt lắm con lợn.”

Lapharen chỉ nhẹ nhàng cúi chào sau khi thấy môi người ấy cử động, dù ở xa không nghe thấy gì nhưng cậu biết người kia nói gì.

“Aiden!”

Rosalia ở hàng ghế đầu ngay lập tức phản ứng lại sau khi nghe lời Aiden lẩm bẩm, dù cô đang nhìn cậu với ánh mắt bực bội đến mấy thì Aiden vẫn không hề mất đi nụ cười của mình và tiến về phía cô với ánh mắt kiêu ngạo.

“Cô quên vụ cá cược rồi à Rosalia? Hay để tôi nhắc lại cho cô nghe?”

“Đừng gì quá trớn Aiden…”

“Ơ kìa, tôi làm gì kệ tôi chứ liên quan gì đến cô?”

Aiden nói với vẻ châm chọc, Rosalia thì chẳng tài nào phản bác lại câu nào, ở một bên Sylvia nửa tỉnh nửa mơ không hề quan tâm đến hai người đang cãi nhau gần mình mà quan sát Lapharen với ánh mắt nghi ngờ.

Đây không phải thứ được sử dụng trong rừng.

Dù trông tương tự nhau nhưng cô chắc chắn Lapharen không phải là nguồn gốc của dấu vết trong khu rừng, dù cậu ta có điêu nghệ đến đâu thì so với thứ được sử dụng ở cuộc thi thì vẫn không mang lại cảm giác chết chóc bằng.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến, cô vẫn chỉ quan tâm đến thứ phép được sử dụng ở khu rừng mà không quan tâm đến màn cãi vã giữa Aiden và Rosalia đang trở thành một show truyền hình thực tế với các học viên năm 2.

Mà đợi đã!

Bất chợt cô nhớ đến người đã ngồi cùng với Lapharen hôm trước, cái người đã điều khiển nước như tay chân của mình phía trên kháng đài trước khi cô đánh nhau với Rosalia và thua ê chề.

Đó có phải là tên này không?

Cô nhìn lấy Aiden đang đứng chọc Rosalia tức đến đỏ cả mặt, cái thanh niên với vẻ mặt gian khiến cô phát ghét ấy là người duy nhất có liên hệ với Lapharen hiện tại dựa trên việc cậu ta là người duy nhất cùng đội với Lapharen ở cuộc thi.

Có lẽ mình nên quan sát thêm, nhưng mà làm thế nào cậu ta có thể làm cô ta phát điên vậy?

Cô tò mò cái cách mà Aiden làm Rosalia tức đến ói máu như thế kia.

Ở một bên, những học viên năm nhất nháo nhào hết cả lên sau màn trình diễn ấn tượng của Lapharen, đến nổi màn đấu kiếm trước đó của Alex và Rohan trở nên mờ nhạt và trận đấu ở vòng 6 chẳng có lấy một tiếng hò reo.

Quan sát tình cảnh ấy Eleris càng lộ rõ sự khó chịu của mình và nhìn lên hàng ghế đầu, dù là người gây ra tất cả chuyện này nhưng cậu ta vẫn chỉ ngồi đó nhắm mắt và không nói với ai một lời dù mọi người hỏi hang thế nào.

“Các em vòng 7 hãy chuẩn bị! Chúng ta sẽ bắt đầu vòng 7 trong…”

Nghe lời đếm ngược Eleris cũng tạm gạc Lapharen sang một bên và cầm lấy thanh kiếm trên hông, lúc đó cô cũng để ý thấy ánh mắt của Rohan đang hướng về thanh kiếm trên hông cô.

Vốn katana là một vũ khí hiếm và rất ít người sử dụng nó do hầu như không có kiếm thuật nào sử dụng katana, dù một vài người đã cố dùng và mô phỏng theo kiếm thánh nhưng hầu hết đều không hiệu quả nên mặc nhiên những người sử dụng katana thường bị chê cười là những kẻ thích thể hiện.

Kể cả trong giải đấu thì đối thủ của Rohan cũng thường xuyên trêu chọc cậu vì nó nên việc cậu cũng rất tò mò về Eleris, người sử dụng Katana giống cậu có trình độ như thế nào.

Khi trận đấu bắt đầu Eleris liền rút kiếm ra và lao về phía đối thủ gần nhất, với một nhát chém dứt khoát cô đã đưa cậu ta trở về với khán đài, thấy điều đó Rohan nở nụ cười hài lòng và chăm chú quan sát cô.

Kiếm thuật của cô ấy khá giống sư phụ nhưng không tốt bằng, liệu cô ấy có phải là đệ tử khác của ông ấy không?

Cậu tự hỏi và nhìn lấy từng đường kiếm của Eleris, những cú chém dứt khoát và không khoan nhượng với những động tác hết sức đặc trưng làm cậu nghĩ ngay đến sư phụ mình, kiếm thánh.

Kiếm thánh biết rất nhiều loại kiếm thuật nhưng ông vẫn có một kiếm thuật nhất định ông ưa thích, ngoài sư phụ ra cậu chưa từng chứng kiến ai sử dụng kiếm thuật tương tự nhưng người trước mắt cậu đây đã sử dụng nó một cách thành thục.

Nhưng cô ấy dường như không biết các tuyệt chiêu và chỉ biết các đường kiếm cơ bản.

Dù kiếm thuật cơ bản là giống với những gì cậu thừa hưởng tuy nhiên Eleris lại không sử dụng các tuyệt chiêu xen giữa các đòn đánh như cậu làm, vì cậu rời sư phụ chưa lâu và đã ở bên ông suốt từ nhỏ đến lớn nên cậu tò mò làm sao cô ấy lại biết được kiếm thuật ấy.

Cô ấy sẽ thắng.

Sau khi quan sát thêm những đối thủ khác trên sân cậu chắc chắn với suy nghĩ ấy, nghĩ đến việc sẽ phải đấu tay đôi với cô ấy trên sàn đấu khiến cậu không khỏi trông mong, tuy nhiên ngay khoảnh khắc cậu nghĩ điều đó thì một quả cầu lửa đã bắn vào Eleris và hạ cô.

“...”

"Quả cầu đó từ đâu ra đấy!"

Cậu chết lặng nhìn cảnh tượng ấy còn Eleris sau khi trở về khán đài dường như vẫn không tin rằng mình bị hạ mà hét toáng lên.

Cùng lúc đó ở phía khu khán đài của năm 2.

“Cô ta không phải thằng cu đó.”

Aiden lẩm bẩm với vẻ khó chịu ra mặt rồi nhìn xuống người đã hạ Eleris bằng quả cầu lửa, một cô gái tóc trắng đang vụng về vung cây đũa phép của mình để chống lại một pháp sư khác.

Cô ta diễn vẫn ác chiến thật.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận