Quyển 8
Chương 47: Kết thúc X-01: Đừng đánh giá thấp tuổi trẻ
0 Bình luận - Độ dài: 2,222 từ - Cập nhật:
“Ngươi yếu ớt quá.”
“Hiện giờ, ngươi tựa như một con nhím sợ hãi, dựng đứng tất cả gai góc của mình trước một kẻ địch vô hình.”
(Kết thúc X-01 Mở 08/04 07:20 “UTC+03 Giờ Flanguild”)
Đừng Bao Giờ Xem Thường Tuổi Trẻ
Thật sự, thật sự, thật sự là lần này tôi không hề có ý định.
Thế nhưng cuối cùng vẫn phải xuất hiện.
“Hộc… hộc… hộc hộc hộc hộc hộc hộc hộc hộc hộc hộc hộc hộc…!!!”
Có lẽ vì Hình bóng (Silhouette) chống đỡ cô bé từ sâu bên trong đã xê dịch khỏi vị trí, nên Cô Bé Vô Sắc trở nên bất động như một lớp vỏ rỗng tuếch. Từ sâu trong khe nứt dọc trên lồng ngực phẳng lì của cô bé, nơi dường như dẫn đến một chiều không gian khác, có tiếng ai đó đang hổn hển thở dốc.
Không biết cảm xúc gì đang cuộn trào trong lồng ngực Bạch Nữ Vương lúc này, khi nàng đã tự tay làm hại người mình yêu thương? Dù kết quả thế nào, nàng cũng không thể thay đổi những gì mình đã làm. Trước đây, nàng đã bị đẩy đi bởi một tình yêu méo mó, nhưng giờ đây nàng lại một lần nữa vụn vỡ.
Ngoài tình yêu, nàng giờ đây còn biết đến cả lòng thù hận.
Nhưng điều đó không có nghĩa là tình yêu của Bạch Nữ Vương đã kết thúc. Không phải kiểu tình yêu mang theo ký ức về người đã khuất trong tim. Ngay cả sau những gì nàng đã làm, tình yêu ấy vẫn không hề tắt lịm.
Shiroyama Kyousuke quả thật đã bất tỉnh.
Thế nhưng, tim cậu ấy vẫn đập. Não cậu ấy vẫn còn nguyên.
Vào giây phút cuối cùng, cuối cùng, cuối cùng ấy, có thứ gì đó đã làm chệch hướng, làm lệch đi đòn tấn công của Bạch Nữ Vương.
Một sinh vật siêu nhiên duyên dáng đến mức không thể là Cô Bé Vô Sắc đã cất lời với Bạch Nữ Vương.
<...Ngươi nghĩ sao về chuyện này?>
Đúng vậy, đây là một thực thể thứ ba, kẻ trước đó không hề hiện diện ở đây.
Họ đang ở bên trong Thánh Địa Nhân Tạo do Ellie Slide tạo ra. Nơi đó, các quy luật của thế giới bị bẻ cong để con người của thế giới này và Vật Chất (Material) của thế giới khác có thể cùng tồn tại.
<Ngươi đang khó chịu vì đòn tấn công không đạt được kết quả mong muốn, hay đang nhẹ nhõm vì người ngươi yêu vẫn còn sống? Tùy vào câu trả lời của ngươi, ta có thể sẽ phải xem xét lại ý kiến của mình về ngươi.>
“Huynh… trưởng… Oa… oaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaooaoaoaooaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaooaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaoaaoaoaoaoaoaoaoaoaoao
<Ta có thể chỉ là một Thực thể, nhưng lại là Thần cấp. Lẽ ra, chỉ cần đứng trước người, ta đã phải run rẩy và mất hết ý chí chiến đấu, thế mà ta lại dám cả gan chặn đòn tấn công của người. Không phải vì ta đặc biệt. Đòn tấn công ấy đã thiếu đi sự thuần khiết mà sắc trắng của người tượng trưng. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi này, người đã trở nên vẩn đục. Khi người đối mặt với ta trong Vườn Thu Nhỏ Của Nữ Hoàng, người đã quyết tâm bảo vệ Kyousuke-kun, dù cho điều đó khiến người phát điên, dù cho người sai. Nếu người có được sức mạnh ấy giờ đây, kẻ như ta đã bị người thổi bay từ lâu rồi.>
“Nhưng…”
Với một tiếng động khe khẽ, cô gái tóc hai bím bạc phơi bày vẻ đẹp hình thể của mình trước thế giới loài người, cứ như thể nàng đang lột bỏ Lona Bé Nhỏ Không Màu.
Gương mặt nàng nhăn nhúm.
Nàng không thể kiểm soát cảm xúc và tự cho phép mình trưng ra bộ dạng của một đứa trẻ sắp khóc, bởi Kyousuke đã bất tỉnh, vậy nên cậu không thể nhìn thấy.
“Nhưng anh ấy… anh trai tôi chưa bao giờ nói điều đó với tôi. Anh ấy chọn sự đúng đắn hơn tình yêu. Anh ấy vốn là người như thế. Tôi có thể chịu đựng được vì anh ấy vốn là người như thế…”
<Chỉ đơn giản là chịu đựng, đã là một sai lầm.>
Nhưng nàng bị từ chối.
Shigara Masami đã vượt ra ngoài những cấp bậc tầm thường của Thần cấp và Vô Danh cấp để đứng trên cả Nữ Hoàng.
Mối quan hệ của cô có lẽ đã không thay đổi kể từ khi cô hy sinh bản thân để một tội nhân lớn như Kyousuke thoát khỏi Vườn Thu Nhỏ Của Nữ Hoàng.
Cô ở một đẳng cấp khác với tư cách là một người phụ nữ.
<Người chưa bao giờ tâm sự với Kyousuke-kun hay bộc lộ những lo lắng của mình cho cậu ấy. Người chỉ tự mình dằn vặt, tự mình đưa ra quyết định, và tự mình hủy hoại tất cả. Khác với Lona Bé Nhỏ Không Màu, người đã chạy trốn khỏi lòng dũng cảm cần thiết để bày tỏ quyết tâm của mình. Dù người rất, rất mạnh mẽ, người có thể đã làm được. Bằng cách để bản thân sụp đổ và phá hủy mọi thứ xung quanh, người có thể đã đưa Kyousuke-kun lên bề mặt nơi cậu ấy có thể tự do bước đi. Nhưng đó là sự trốn chạy. Người chỉ đơn thuần nuông chiều bản thân vì người không thể tự mình phơi bày điểm yếu cho cậu ấy thấy.>
“…Vậy tôi phải làm gì đây?”
Đến đây thì đã quá giới hạn và chiếc đồng hồ cảm xúc của Nữ Hoàng Trắng vô cảm lại bắt đầu quay lần nữa.
Nó quay về phía cảm xúc tức giận.
“Trong cái bãi rác của một cơ sở ngầm tăm tối đó, nhận thức của tôi bị bóp méo nên tôi tin rằng mọi người đều là anh trai yêu quý của tôi. Vô số kẻ khốn nạn đó phải làm gì khi tình yêu của chúng tôi bị lợi dụng chống lại chúng tôi!?”
<Điều đó lẽ ra phải hiển nhiên.>
Trong khi đó, Shigara Masami cất tiếng, giọng đầy sự thương hại.
Cô chậm rãi lắc đầu trước một thực thể hùng mạnh như vậy.
<Nếu người chỉ đơn giản nói với Kyousuke-kun trước khi người nổi điên và trước khi người tự mình đưa ra quyết định, vấn đề sẽ không bao giờ trở nên tồi tệ đến thế. Người chỉ cần nói với cậu ấy rằng nó đau đớn, xé lòng và kinh tởm. Người chỉ cần nói với cậu ấy rằng người không thể tha thứ cho bản thân vì bị vấy bẩn như vậy và người không thể chịu đựng thêm nữa.>
Cô thở ra một tiếng thở dài nặng nề.
Mọi chuyện đã xoắn xuýt đến mức nào vậy?
Cô có vẻ hơi bực bội với số phận của cậu bé và cô gái ấy.
<Hay nói tóm lại: hãy giúp tôi. Nếu người chỉ cần thú nhận điều đó, người đã được cứu rồi.>
Nàng không được phép nói tiếp.
[IMAGE: ../Images/..]
Nữ Hoàng “Trắng” Mang Thanh Kiếm Chân Lý Thuần Khiết (iu – nu – fb – a – wuh – ei –kx – eu – pl – vjz).
Có vẻ như thực thể ấy đang bành trướng mãnh liệt từ bên trong. Y phục trắng tinh ôm lấy thân hình mỹ lệ của nàng gợn sóng, hóa thành vô số vũ khí đáng sợ: kiếm, súng, giáo, nỏ, rìu, gai nhọn, katana, trượng, búa, roi, vân vân. Nữ hoàng của hai thế giới dốc toàn bộ quyền năng để dập tắt cái miệng hỗn xược trước mặt. Cô gái tóc búi đôi cất lên một tiếng gầm vô thanh, bùng nổ ý chí kiên định tuyệt đối từ toàn bộ cơ thể.
Tuy nhiên.
Tuy nhiên.
<Ngươi yếu ớt quá.>
Vị hộ vệ đang cõng Shiroyama Kyousuke không chút do dự nữa.
<Ngay lúc này, ngươi hệt như một con nhím xù lông, dựng đứng tất cả gai nhọn vì sợ hãi một kẻ địch vô hình. Dù ngươi có phô trương bao nhiêu sức mạnh đi chăng nữa, ta vẫn thấy được phần bụng mềm mại đáng kinh ngạc của ngươi đang run rẩy. Hãy thu lại sự thuần khiết của ngươi đi, Nữ hoàng. Cái bản ngã ban đầu của ngươi – cái bản ngã sẵn sàng xé đôi mặt đất với một nụ cười nếu là vì Kyousuke-kun – có thể xẻ đôi ta chỉ bằng một sợi tóc.>
“Câm mồm…”
<Cái vẻ yếu ớt xấu xí ấy không phải thứ ngươi nên phô bày trước kẻ địch trên chiến trường. Đó là thứ ngươi chỉ nên cởi mở và hé lộ với chàng trai ngươi yêu hơn bất cứ điều gì trên đời. Ngươi cứ nói yêu cậu ấy, nhưng chưa bao giờ để cậu ấy thấy được bản chất thật của ngươi. Kyousuke-kun đã khóc lóc, đã gào thét đến kiệt sức, và cậu ấy vẫn tiếp tục khoe ra nụ cười mạnh mẽ nhất thế giới, nhưng đã bao lần ngươi quay lưng lại với cậu ấy trong khi tự cho mình cao quý? Làm sao ngươi có thể mong cậu ấy không hiểu lầm? Đúng là Kyousuke-kun bướng bỉnh đến vô vọng, nhưng ngươi cũng có lỗi, vì ngươi biết cậu ấy bướng bỉnh đến mức nào mà lại không lấy hết dũng khí để kiên nhẫn giải thích cho cậu ấy. Chắc chắn ngươi có thể tự mình nhận ra điều đó mà. Chẳng phải ngươi thấy tàn nhẫn khi khiến cậu ấy phải chịu đòn mạnh nhất thế gian chỉ vì ngươi mang trong mình trái tim thẹn thùng của một thiếu nữ sao?>
“Ta bảo câm mồoooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooooom!!!!!!”
Vô vàn vũ khí nổ tung.
Bạch Phù lao tới sau khi bị coi thường là một con nhím, nhưng Shigara Masami không hề nhúc nhích.
Giải thưởng Tự do 3000, Thế Giới Hoàn Mỹ, từng nói cô không đặc biệt.
Vậy nên…
<Ngay lúc này, ta không hề sợ ngươi.>
Chính là Bạch Nữ hoàng đang đờ đẫn với vẻ kinh ngạc tột độ.
Shigara Masami không một vết xước.
<Ta không hề né tránh. Ngươi đã sợ làm hại Kyousuke-kun. Hơn nữa, đôi cánh tay mảnh khảnh của ngươi đáng lẽ phải tạo ra sự hủy diệt tàn bạo hơn nhiều so với những vũ khí hình nhím kia. Một phần trong ngươi đã do dự. Ngươi tấn công cậu ấy vì căm ghét, nhưng rồi sự hối hận mãnh liệt ập đến và giờ đây ngươi đang tuyệt vọng tìm cách biện minh cho những gì mình đã làm. Ta nên tuyên bố điều đó thật ngu xuẩn, hay mỉm cười xem nó là trẻ con? Tình yêu là thứ ngươi rơi vào – thứ ngươi chìm đắm trong đó. Dù ngươi dùng lời lẽ nào để tô vẽ, đây chưa bao giờ là thứ ngươi có thể thoát khỏi.>
Nàng giống như một con chó dữ bị xích bởi một sợi dây vô hình.
Bạch Nữ hoàng nhe nanh và gầm gừ một tiếng nhỏ, nhưng nàng không hề lao vào kẻ thù trước mắt. Thực tế, nàng còn bị đẩy lùi bởi một áp lực kỳ lạ.
<Hãy nhớ lấy, Bạch Nữ hoàng. Hãy nhớ điều ngươi đã cảm nhận trong trái tim mình từ thuở ban đầu.>
Ai đó đã đưa ra một lời tuyên bố với con thú bị dồn vào đường cùng.
Người triệu hồi đó vẫn đang ôm chặt chàng trai bị thương và từng mạo hiểm tính mạng để lũ trẻ có thể thoát thân, nên cô ấy đang nói ra từ kinh nghiệm cá nhân chứ không chỉ là lý tưởng suông.
Và cô ấy nói với một người cũng đã chọn chiến đấu với cả thế giới vì chàng trai mà mình yêu.
Bạch.
Màu đó từng đại diện cho điều gì?
<Kyousuke-kun sẽ nằm ngoài tầm với cho đến khi ngươi làm được điều đó. Nữ hoàng, ngươi từng là đối tượng được cả thế giới sùng bái, muốn gì được nấy, vậy nên việc chỉ duy nhất một thứ nằm ngoài tầm với sẽ đủ để ngươi phải chịu nỗi nhục nhã và đau khổ, khiến từng giây từng phút trôi qua cũng khó lòng chịu đựng. Hãy cứ mãi chìm đắm trong cơn đói khát vô tận ấy, không ngừng nghĩ về thứ duy nhất trên đời mà ngươi không thể có được, rồi tìm lại những cảm xúc chân thật trong trái tim mình. Nếu không, ta sẽ mãi mãi đứng chắn giữa ngươi và cậu ấy. Dù cho cậu ấy có già đi rồi qua đời, ta cũng sẽ không cho phép ngươi đến dự tang lễ.>
Nói đoạn, Shigara Masami thả lỏng đôi vai.
Và nở một nụ cười hoàn toàn không hợp với cảnh tượng đối mặt kẻ thù.
<Đừng lo. Trinh nữ đang yêu vẫn luôn là sức mạnh đáng sợ nhất qua mọi thời đại. Nếu ngươi thật sự dồn hết tâm trí vào, ắt sẽ dễ dàng vượt qua chướng ngại này thôi☆>


0 Bình luận