The Unexplored Summon://B...
Kamachi Kazuma Waki Ikawa
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển 8

Chương 20: Giai đoạn 02: Rương kho báu ở Thế giới đáy biển băng giá.3

0 Bình luận - Độ dài: 1,957 từ - Cập nhật:

[IMAGE: ../Images/..]

Vài tên áo đen vẫn tiếp tục truy đuổi Kyousuke và Olivia dọc theo boong tàu. Sinceria và Rachel hẳn không thể chặn hết được bọn chúng, nhưng họ cũng đã làm tròn nhiệm vụ. Giờ đây, khi kiểu tấn công biển người đã thưa thớt đi nhiều, Kyousuke có thể dùng Blood-Sign làm gậy để đánh gục kẻ thù. Quan trọng hơn cả, kẻ triệu hồi tiền tuyến, Railroad Executioner, đã không còn bám theo họ nữa.

[IMAGE: ../Images/..]

“Olivia, nhảy xuống đây mau!!”

“Ư-ưm… Nhìn xuống cao thật… Ối!!”

[IMAGE: ../Images/..]

Không thể chần chừ thêm, Kyousuke vội vã bế bổng thân hình nhỏ bé của Olivia lên rồi lập tức nhảy qua lan can. Mặt biển cách đó gần mười mét, tương đương độ cao của một tòa nhà ba tầng.

[IMAGE: ../Images/..]

Họ rơi xuống vùng biển được phân cách bởi chính con tàu và phao phụ trợ. Vẫn ôm chặt Olivia, Kyousuke chỉ dùng chân để nhô đầu lên khỏi mặt nước. Hiệu ứng đảo nhiệt đã làm nước biển đô thị ấm lên đáng kể, khiến cảm giác nhầy nhụa như mồ hôi, còn quần áo bám dính vào người thì khó chịu chẳng khác nào đang chen chúc trên một chuyến tàu đông nghịt.

[IMAGE: ../Images/..]

“Phù… Olivia, trèo lên đó đi. Tháo dây xong, chúng ta sẽ dùng tàu lặn xuống đáy biển.”

“…Anh trai đang bế công chúa em đó… Tuyệt ghê…”

“Olivia.”

Cô bé có bị đập mặt khi rơi xuống nước không nhỉ? Tiếng gọi ngắn gọn của Kyousuke đã kéo cô bé tóc tết hai bím trở về thực tại, rồi anh đẩy nhẹ vào vòng ba nhỏ xíu của cô bé để giúp cô trèo lên chiếc tàu lặn hình con suốt.

[IMAGE: ../Images/..]

Còn ướt sũng, anh tháo dây, nâng nắp bảo vệ thon gọn lên, rồi cùng cô bé trèo vào bên trong. Sau khi đóng nắp lại, anh hướng mũi tàu chúc xuống và rẽ nước lặn đi.

[IMAGE: ../Images/..]

Mấy tên áo đen hẳn đã nhận ra.

Vài tiếng súng vang lên từ boong tàu phía trên, những viên đạn xuyên qua mặt biển cắm vào làn nước dày đặc như những mũi giáo bong bóng trắng.

[IMAGE: ../Images/..]

“Anh trai, còn tấm làm mát thì sao ạ?”

“Chúng ta không cần chúng lúc này đâu. Thật ra, có chúng vào thì chỉ tổ run cầm cập vì lạnh thôi.”

Dù sao đi nữa, giờ họ đã ở dưới biển thì xem như thắng rồi. Kẻ địch không thể bắn trúng khi bị buộc phải bắn mò vì ánh nắng mặt trời chói chang phản chiếu trên mặt nước.

Khi họ lặn sâu hơn, ánh sáng dần mờ đi như thể ai đó đang vặn núm điều chỉnh độ sáng. Đúng vậy, nước biển không trong suốt hoàn toàn, nên nó sẽ chặn ánh nắng mặt trời nếu có một lớp đủ dày cản đường.

[IMAGE: ../Images/..]

“?”

Cũng như việc độ nghiêng nhẹ của trục hành tinh làm thay đổi thời gian ban ngày và từ đó tạo ra các mùa, mọi thứ thay đổi nhanh chóng ngay khi họ mất đi sự ban phước của mặt trời.

[IMAGE: ../Images/..]

“Anh trai… Sao… ơ? Lạnh thật đấy…?”

“Trước đó chúng ta đang ở trong môi trường hiệu ứng nhà kính, nhưng đây là điều xảy ra khi ánh sáng mặt trời bị loại bỏ khỏi phương trình. Chúng ta không tiếp xúc trực tiếp với lớp nước biển bề mặt đã hấp thụ hết nhiệt, nên sự thay đổi sẽ diễn ra với chúng ta còn nhanh hơn cả với một thợ lặn.” Kyousuke nhấn vài nút để bật đèn. “Anh không thấy bất kỳ tàu ngầm hạt nhân nào… Có vẻ chúng ta cần lặn sâu hơn 100 mét rồi.”

“Ư, em ướt hết rồi. Anh trai chắc là chúng ta không nên thay quần áo chứ ạ?”

“Chúng ta không có thời gian… như anh đã giải thích rồi đó. Vả lại giờ là tháng Tám, nên sẽ không bị cảm đâu.”

Họ không hề bận tâm về Sinceria và Rachel. Họ đã thấy rõ kỹ năng của hai người đó đỉnh cao đến mức nào trong cuộc nội chiến ở Vương quốc F. Một thảm họa tự nhiên hay một vụ phạm tội cũng không đủ để giết họ. Phải là một cuộc chiến thì may ra.

[IMAGE: ../Images/..]

Sẽ là chuyện khác nếu Tội Phạm Chiến Tranh, Kẻ Thưởng Phi Pháp 999, tự mình tấn công, nhưng Kyousuke nghi ngờ lực lượng vệ sĩ của hắn có thể làm được gì.

Và vì lõi của Cuộn Phim Xanh nằm trong tàu ngầm hạt nhân chứ không phải trên tàu du lịch, khả năng rất cao là chính Tội Phạm Chiến Tranh đang đợi ở dưới đáy đại dương.

“Chiếu đèn sáng choang thế này, chẳng phải họ sẽ phát hiện ra chúng ta sao?”

“Tàu ngầm chú trọng âm thanh và từ trường hơn là ánh sáng, nên nhiều khi đèn thường lại tạo ra điểm mù. Hơn nữa, âm thanh truyền đi nhanh hơn nhiều so với trong không khí.”

Ngay khi Kyousuke vừa dứt lời, một quả ngư lôi lớn đã vụt qua sát sườn tàu lặn, để lại vệt bong bóng trắng xóa phía sau.

Cuộc chiến đã bắt đầu.

Cái ống thép thô kệch chẳng hề có chân vịt. Nó kết hợp hóa chất, dùng lực khí để tự đẩy đi.

Ngòi nổ tiệm cận chưa kích hoạt nên nó lướt qua ngay cạnh họ, nhưng lực hút của nó đã khuấy động nước biển xung quanh, khiến chiếc tàu lặn nhỏ chao đảo.

“Anhhh traiii…?”

“Cái đó không phải do ánh sáng. Có lẽ họ đã phát hiện ra tiếng chúng ta di chuyển trong nước. Anh không thể loại bỏ hoàn toàn tiếng ồn ngay cả khi tắt máy.”

Nhưng Olivia lẽ ra nên suy nghĩ kỹ hơn về điều này.

Nếu kẻ địch đã khóa mục tiêu hoàn toàn, họ không đời nào có thể tránh được ngư lôi. Chắc chắn phải có lý do khiến nó lướt qua tàu lặn nhỏ rồi nổ tung ở một nơi khác hoàn toàn.

“Tầng nhiệt. …Nhiệt độ đại dương không cố định. Các dòng hải lưu tạo thành hoa văn lốm đốm. Và âm thanh truyền đi khác nhau qua nước ấm và nước lạnh. Sóng âm phản xạ một cách bất thường ở ranh giới giữa các lớp, nên sonar trở nên vô dụng. Dù họ dùng sóng âm hay bộ đếm thời gian, họ cũng không thể bắn trúng ta nếu dữ liệu vị trí ban đầu bị sai.”

“V-vậy thì chúng ta có thể lặn xuống an toàn sao…?”

“Anh không chắc lắm. Nếu họ biết có tầng nhiệt, họ có thể có biện pháp đối phó. Quan trọng hơn, cú bắn đó đã làm khuấy động nước, nên có thể nó đã tạm thời bị trộn lẫn vào nhau như nước sốt Ý vậy. Đây không phải là phương pháp có thể lặp lại.”

Khi tiếp tục lặn xuống, Kyousuke điều khiển tàu lặn về phía một vách đá thẳng đứng.

Ba quả ngư lôi nữa được bắn ra, nhưng không quả nào trúng đích. Bằng cách cố tình phản xạ tiếng ồn của họ vào vách đá, anh có thể dịch chuyển nguồn tiếng ồn giả định.

“…Tìm thấy rồi.”

Họ đang ở trong tình thế cực kỳ nguy hiểm, chỉ một cú đánh trúng cũng đủ xé tan con tàu lặn của họ, nhưng Kyousuke không hề chớp mắt.

Một vật thể hình điếu xì gà lớn nằm kẹt trong khe hình chữ V giữa hai mỏm đá. Ánh đèn của chiếc tàu lặn nhỏ chiếu sáng một con tàu đen kịt dài gần 100m. Số hiệu ID đã bị cạo đi, nhưng chắc chắn đó là một sản phẩm quân sự. Đó là một tàu ngầm hạt nhân lớp San Francisco của Hải quân Hoa Kỳ. Những con tàu này được cho là đã ngừng hoạt động theo Hiệp ước Giảm thiểu Nền tảng Vũ khí Chiến lược ký với Nga 3 năm trước, nhưng riêng con này thì rõ ràng đã bị bán bí mật cho một người mua dân sự. Khả năng chiến đấu của nó có thể đã bị loại bỏ hoàn toàn trước khi bán, nhưng các bộ phận mua được bằng đường khác có thể dùng để sửa chữa. Ngoài ra, việc đơn thuần bán một tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân là một vấn đề chưa từng có tiền lệ và vi phạm các tiêu chuẩn.

“Mà này, Anh trai, bộ phim ‘Tàu Ma Sebastian’ ra mắt mùa xuân này không phải có một con tàu ngầm biết nói làm nhân vật chính sao? Nó kể về một bé tàu ngầm đi phiêu lưu qua bảy đại dương để tìm mẹ.”

“Ông già đó có thể biến bất cứ thứ gì thành phim ăn khách sao…?”

Trong khi đó, chiếc tàu lặn nhỏ tiếp cận tàu ngầm hạt nhân đang nằm chờ dưới đáy đại dương. Dùng sóng âm để phát hiện kẻ địch cực kỳ hiệu quả dưới nước, nhưng lại có một điểm yếu đáng ngạc nhiên: bạn không thể phát hiện thứ gì đó ngay sát bên mình. Đương nhiên là vì tiếng ồn do kích thước khổng lồ của chính mình tạo ra sẽ át đi tín hiệu của kẻ địch.

“Giờ thì, chúng ta cùng ‘thăm nhà’ thôi nào.”

“Nweh? Anh hai, làm sao mình lên được đó đây? Nếu mở nắp bảo vệ này ra, nước sẽ tràn vào ồ ạt mất thôi!”

“Chiếc tàu ngầm Lu-san đưa cho chúng ta thường được tổ chức Illegal dùng để thực hiện các giao dịch bất hợp pháp vào ban đêm. Nó có những cánh tay cơ học để vớ lấy các kiện hàng trong lòng đại dương tối tăm và có thể kết nối với những con tàu khác. Kiểu dáng cửa sập của tàu kia không thành vấn đề.”

Lớp tàu San Francisco được bao bọc bởi lớp vỏ dày chịu được áp lực nước khổng lồ và sức công phá của vụ nổ, nhưng lớp vỏ đó không phải là một tấm liền mạch trơn tru. Ngoài cửa sập để lên xuống trên cầu tàu, nơi đặt kính tiềm vọng thông thường, còn có cửa nạp nước của khoang dằn, các ống phóng ngư lôi ở phía trước và 12 ống phóng vũ khí khối lượng lớn kiểu thẳng đứng ở phía trên. Nó có vô số mối nối có thể đóng vai trò là lối vào.

Trong số đó, chắc chắn cửa sập để lên xuống là chắc chắn nhất.

Kyousuke kiểm tra cảm biến áp suất trên tay cầm cần điều khiển và thử di chuyển hai cánh tay cơ học.

“Tốt, tốt lắm. Đúng là tàu ngầm buôn lậu của Illegal có khác. Nó khá nhạy để đảm bảo không làm hỏng kiện hàng chống nước. Ừm, thì ra đây là cách họ vớ đồ.”

“Anh hai, anh định làm gì với đống đá chắn đường kia?”

“Nếu không có lối vào nào dễ tiếp cận, vậy thì mình sẽ tự tạo một lối mới thôi.” Kyousuke nói một cách hoàn toàn thản nhiên. “Nếu chúng ta gây ra chút tiếng động, chúng sẽ tự mở khoang tàu để bắt đầu quy trình phóng ngư lôi. Chúng ta sẽ ‘tặng’ cho chúng thứ gì đó còn hơn cả nước để làm ngập ống phóng. Và khi ống phóng bị tắc, ngư lôi sẽ tự nổ tung, tạo một cái lỗ cho chúng ta.”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận