Quyển 3
Chương 7: Khai Mở X-02: Chiến Đấu Trên Không, Độ Cao 5000m
0 Bình luận - Độ dài: 6,980 từ - Cập nhật:
[IMAGE: ../Images/..]
“May mắn là chúng ta đã kịp thời gian chờ 90 giây.”
“Giờ thì, chúng ta bắt đầu Hiệp 2 chứ?”
[IMAGE: ../Images/..]
(Khởi động X-02, Mở 22/05 03:00 Chú ý! Giờ địa phương)
Không chiến, Độ cao 5000m
Đó là 3 giờ sáng ngày 22 tháng 5 theo giờ địa phương.
Trên độ cao 5000 mét giữa lòng Thái Bình Dương, một đội hình gồm vài chiếc tàu vận tải Repliglass cỡ lớn mang tên "Whooper Swans" đang sải cánh. Được hộ tống bởi các chiến cơ Repliglass loại "Swallows", đoàn tàu được bảo vệ nghiêm ngặt này xé toạc màn đêm đen kịt, khiến không ai có thể lầm tưởng rằng chúng đang chở những du khách hưởng thụ kỳ nghỉ.
Đúng như tên gọi, những chiếc Whooper Swans được thiết kế dựa trên loài chim di cư, có khả năng cất cánh từ cả đất liền lẫn mặt nước, vận chuyển tới ba mươi tấn hàng hóa và bay liên tục 13.000 km mà không cần tiếp nhiên liệu. Nếu chỉ dùng để chuyên chở binh lính, chúng có thể đưa hai trăm người đến bất kỳ nơi nào trên hành tinh. Chúng còn được trang bị một hệ thống định vị độc đáo, sử dụng từ trường Trái Đất để xác định phương hướng và vị trí một cách chính xác, nhằm tránh được kịch bản ngớ ngẩn bị tên lửa đất đối không bắn hạ chỉ vì một ứng dụng dân sự dò được tín hiệu GPS hay tín hiệu tránh va chạm của chúng.
Tất cả chúng đều là những sản phẩm chủ lực của Quad Motors, một nhà thầu quốc phòng đến từ Mỹ.
Hiện tại, chiếc Whooper Swan thứ ba đang ngập tràn tiếng còi báo động réo rắt như những tiếng thét hay gầm gừ giận dữ.
Hệ thống đèn nội thất đã chuyển sang màu đỏ rực, báo hiệu tình trạng khẩn cấp.
“Hai chiếc Swallows số 3 và số 8 đã bị hạ! Bốn chiếc còn lại đang bị áp đảo!!”
“Có mười hai máy bay địch. …Không, có cả máy bay tàng hình cấp cao xen lẫn! Số lượng cụ thể chưa rõ!!”
“Angel 02 gọi Seraph 03. Chênh lệch số lượng quá lớn. Chúng tôi không thể cầm cự thêm nữa! Chúng sắp tiếp cận đội hình chính rồi!!”
Toàn bộ phi hành đoàn đang bỏ mặc quy trình, cởi dây an toàn và chạy tán loạn trong hoảng loạn. Thế nhưng, một cậu thiếu niên vẫn bất động hoàn toàn, dựa vào vách ngăn và khoanh tay.
Cậu chính là Shiroyama Kyousuke.
Cậu nheo một mắt, nói với người đang làm chủ pháo đài nhỏ này:
“Cô đã biết trước chuyện này sẽ xảy ra ư? Ít ra các phi công Swallow cũng đã thoát hiểm an toàn…”
“Chà, nếu không, tôi đã chẳng bỏ ra nhiều tiền đến thế để thuê một triệu hồi sư của Freedom.”
Một giọng nữ dịu dàng trả lời cậu. Nàng không chỉ bình tĩnh mà dường như còn thoát ly khỏi dòng chảy thời gian.
Nàng có mái tóc nâu hạt dẻ dài bồng bềnh, đeo kính gọng mỏng, mặc váy bó sát, cùng chiếc áo sơ mi trắng và cà vạt bolo phù hợp với bộ đồ vest. Nghe qua có thể liên tưởng đến một nhân viên văn phòng, nhưng chiếc áo khoác phòng thí nghiệm mà nàng mặc bên ngoài đã hoàn toàn thay đổi ấn tượng đó. Tuy nhiên, với khí chất tỏa ra từ nàng, có lẽ nàng trông giống một nữ y tá học đường hơn là một nhà khoa học lạnh lùng.
Nàng là Government Award 109, Academia.
Tên nàng là Maria Heartocean.
Nàng là một triệu hồi sư đã vượt qua Cấp 100 mà không cần chiến đấu dù chỉ một lần, và nàng tham gia vào ngành Công nghiệp Lễ Triệu Hồi với tư cách một nhà nghiên cứu thuần túy. Xét theo một khía cạnh nào đó, nàng là một dị thể ngang hàng với Perfect Dragon Lu Niang Lan.
Maria tao nhã ngồi thư thái trên một chiếc ghế gấp, bắt chéo chân.
“Đó là ý nghĩa của việc những người như chúng tôi trong Chính Phủ thuê người từ Freedom, đúng không? Và chẳng phải cậu đã biết rủi ro khi nhận công việc này sao?”
“Cơn đau bụng bí ẩn đó hóa ra lại đắt tiền đến ngạc nhiên. Tất nhiên, một phần cũng là do tin vào thuốc Đông y của Lục-san, thứ quý hiếm như ngọc vậy…”
“?”
Maria nghiêng đầu rồi tiếp tục câu chuyện.
“Vậy theo một tay chiến đấu chuyên nghiệp như ông, ông nghĩ sao? Con tàu này đang mang theo một bộ não cùng với vài thành quả nghiên cứu có thể hủy hoại cán cân thế giới. Ông có nghĩ những kẻ ‘dọn dẹp’ của tổ chức Illegal sẽ cam lòng chỉ để tôi bỏ mạng dưới biển thôi không?”
“Cô đang nói cái gì vậy…?”
Người ngắt lời không phải Kyousuke. Đó là một sĩ quan quân đội cấp cao với ngực áo chi chít huân chương, lên tiếng ngăn cậu thanh niên nói những điều không đáng.
“Để tôi nói rõ, thưa cô. Với lực lượng lục quân, hải quân, không quân và thủy quân lục chiến, chúng tôi có quân đội lớn nhất thế giới và có thể giành chiến thắng bất kể tình huống nào. Chúng tôi là cảnh sát của thế giới! Do đó, chúng tôi không cần sự giúp đỡ từ một lính đánh thuê bên ngoài!”
“Nhưng mà, các ông chỉ còn bốn… không, ba chiến hạm Swallow hộ tống thôi phải không? Các ông không có đủ số lượng hay sức mạnh để đẩy lùi lực lượng của Illegal lúc này. Alice (with) Rabbit, bao lâu nữa thì kẻ địch sẽ tới được đơn vị chính của chúng ta?”
“Chưa đầy ba phút.”
“Ông nghe rồi đấy. Chúng ta chỉ có, theo tôi nghĩ, một quân vua và hai quân tốt trên bàn cờ trong khi Illegal có đủ cả bộ. Vậy giờ ông định xoay chuyển tình thế thế nào đây?”
“Không thể nào… Điều này không thể xảy ra…”
Vị chỉ huy lẩm bẩm rồi cuối cùng bắt đầu hét lên với cấp dưới thân cận nhất để giải tỏa áp lực đang đè nặng trong lòng.
“Chúng ta chỉ đối phó với những chiếc chiến đấu cơ lỗi thời, rốt cuộc thì chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy!? Quân đội của chúng ta có tiêu chuẩn Repliglass cao nhất thế giới! Đây là sản phẩm của Quad Motors!! Chúng ta phải đi trước mọi quân đội khác một thế hệ rưỡi chứ!!”
“À… ừm…”
Người thủy thủ trẻ tuổi dường như sắp khóc đến nơi, nhưng không phải vì cậu không biết câu trả lời. Cậu biết trả lời chỉ tổ đổ dầu vào lửa. Kyousuke thở dài, dựa vào tường và đảm nhận vai trò không mấy dễ chịu.
“Họ đang sử dụng những chiếc chiến đấu cơ kiểu cũ. Dựa trên chuyển động tôi thấy trên radar, chúng có lẽ là Thế hệ 6.5. Tôi nghĩ đó là sự kết hợp giữa Cold Waves có người lái và Blizzards không người lái của Euro Guild.”
“C-cậu đùa đấy à… Chúng ta có Repliglass tiên tiến nhất! Trong các trận chiến mô phỏng, chỉ một chiếc thôi cũng đã đánh bại gọn gàng hai trăm chiếc máy bay tàng hình và tránh được tất cả năm mươi tên lửa đất đối không. Cái đống sắt vụn lỗi thời đó không thể nào bắt kịp chúng ta được. Hơn nữa, châu Âu đã thừa nhận thất bại trong cuộc đua công nghệ và quyết định nhập khẩu vũ khí của chúng ta!”
Maria nhún vai trên chiếc ghế gấp của mình, còn Kyousuke tiếp tục với vẻ mặt bình thản.
“Nhưng chỉ cần họ biết các ông ‘chỉ’ đang sử dụng Repliglass, họ có thể đưa ra một phương pháp chuyên biệt để bắn hạ chúng. Cả Whooper Swans và Swallows đều sử dụng từ trường của Trái Đất để xác định hướng và vị trí giống như chim di cư, và chúng sử dụng dữ liệu đó để né tránh. …Nếu Illegal sử dụng gây nhiễu từ trường, các ông không nghĩ tỷ lệ né tránh của mình sẽ tụt dốc không phanh sao?”
“Cái gì—?”
“Người ta thường nói rằng số liệu từ các trận chiến mô phỏng là vô dụng trong trận chiến thực tế,” Maria nói. “Chà, đây thường là cách mọi thứ diễn ra khi cô/anh cố gắng tạo ra một huyền thoại tối thượng toàn năng có thể làm mọi thứ một mình. Ý tôi là, chúng ta không nói về một thứ gì đó vượt quá sự hiểu biết của con người như White Queen.”
Quan điểm của cô có vẻ rất giống lời của một triệu hồi sư, nhưng cái tên đại ác ma đó đã khiến trái tim Kyousuke khẽ rung động. Cậu cố trấn tĩnh lại trước khi nói thêm.
Giáp và cơ bắp của chúng được làm từ silicon nên có khả năng hấp thụ chấn động phi thường nhờ cấu trúc đặc biệt. Tuy nhiên, điều đó đồng nghĩa với việc chúng rất dễ bị tổn thương bởi những loại đạn hóa học có tính ăn mòn thủy tinh. Và may mắn thay cho kẻ địch của chúng ta, Cold Wave và Blizzard vốn là những mẫu phi cơ bí ẩn đã tham gia cuộc đua phát triển và thất bại trước Repliglass. Chẳng phải điều này cho thấy rất có thể họ đã phát triển vô số phương án để đánh bại Repliglass nhằm quảng bá công nghệ của mình hay sao?”
[IMAGE: ../Images/..]
Kyousuke dừng lại đôi chút.
Anh nhìn sang Maria như muốn xin phép rồi mới nói tiếp.
“Giờ thì, tôi xin lỗi vì đã hơi lạc đề một chút, nhưng…”
“Có chuyện gì?”
“Châu Âu có xu hướng kiên quyết tự phát triển vũ khí độc đáo. Ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải chia sẻ công nghệ với các quốc gia châu Âu khác nếu một mình họ không thể làm được. Đó chính xác là lý do Euro Guild được thành lập. Nhưng cuối cùng, họ nhận ra mình không thể đối đầu với Repliglass của Quad Motors bên Mỹ và đành miễn cưỡng đồng ý nhập khẩu những vũ khí đó. …Tất nhiên, gia đình Magentarain không hoàn toàn là người Mỹ mà thực chất là một nhóm vận động hành lang cực kỳ có ảnh hưởng được gửi đến từ châu Âu, nên có lẽ điều đó đã giúp xoa dịu lòng tự trọng bị tổn thương của họ.”
“S-sao cơ? Chúng ta không có thời gian để tán gẫu đâu!!”
“Theo anh, điều gì đã xảy ra với dây chuyền sản xuất Cold Wave và Blizzard sau khi chúng thất bại trong cuộc đua phát triển mà chưa từng một lần được sử dụng? Nói cách khác, Illegal đã mua chúng từ đâu? …Những tin đồn tôi nghe được là một phần quân đội Hoa Kỳ đã nhận một phần nợ của Euro Guild để một khách hàng lớn như vậy không bị phá sản. Tôi tin rằng các báo cáo chính thức nói các anh đang tiếp nhận ‘DNA bên ngoài’ để thúc đẩy sự đa dạng hóa vũ khí, nhưng đó có phải là lý do thật sự không? Tôi rất muốn nghe ý kiến của một người cực kỳ am hiểu về vấn đề này.”
Đầu tiên, Shiroyama Kyousuke nhìn chằm chằm vào anh ta.
Maria cũng tò mò nhìn anh, rồi tất cả các thành viên phi hành đoàn trẻ tuổi đều tập trung ánh mắt vào anh ta khi họ đang tất bật di chuyển.
Họ đều nhìn chăm chú vào vị sĩ quan quân đội cấp cao với ngực đầy huy chương, người đã từng tỏ ra rất tức giận trước đó.
“Cảm giác thế nào khi bị những chiến đấu cơ được chế tạo từ chính dây chuyền sản xuất mà anh đã bán hành hạ? Vì công nghệ của họ đã lạc hậu một thế hệ, anh có nghĩ rằng nước Mỹ sẽ an toàn tuyệt đối nhờ Repliglass tối tân của mình ngay cả khi một số kẻ xấu đang đe dọa phần còn lại của thế giới không?”
“…”
Ban đầu, vị sĩ quan quên hết thời gian trôi và đứng đó với vẻ mặt ngây dại.
Nhưng ngay khi nhận ra ý Kyousuke muốn nói và nhớ lại tình cảnh hiện tại của mình, anh ta liền định nhanh chóng rút khẩu súng từ bao da.
Nhưng trước khi kịp làm điều đó, các thành viên phi hành đoàn trẻ tuổi đã xông tới vây lấy anh ta từ mọi phía.
Maria thậm chí còn không buồn nhìn khi vị sĩ quan bị đè xuống sàn.
“Không ổn rồi…”
“Việc này chẳng giải quyết được gì cả. Như tôi đã nói, tôi đang lạc đề.”
“Vậy thì hãy quay lại vấn đề chính. Anh nghĩ Illegal có vui mừng không nếu chúng cho tôi một cái chết dưới nước vì tôi có thể phá vỡ sự cân bằng của thế giới?”
“Không. Không có sát thủ nào lại không kiểm tra thi thể, và chúng sẽ muốn công nghệ của cô nếu có thể có được, nên tôi nghi ngờ chúng sẽ đẩy cô lao xuống biển sâu trong đêm tối. Nếu cô đang mặc bộ đồ Water Bear chuyên dụng để duy trì sự sống, cô có thể sống sót dưới đại dương hơn một tháng trong trạng thái ngủ đông.”
“Ý anh là…”
“Chúng sẽ đột nhập lên tàu chúng ta.”
Họ nói một cách đơn giản như vậy, nhưng điều đó đã khiến một trong những thành viên phi hành đoàn trẻ tuổi đang đè vị sĩ quan kinh ngạc.
“Không thể nào… Dù tàu vận tải có chậm đi nữa, chúng ta đang ở độ cao năm ngàn mét và di chuyển với tốc độ 700 km/h. Vả lại, cánh cửa khoang hàng đâu phải cứ gõ nhẹ là mở ra đâu. Làm sao mà họ có thể lên tàu trong điều kiện như vậy được chứ…?”
“Đáng tiếc là họ làm được đấy. Nếu, mà là nếu nhé, họ sử dụng một triệu hồi sư có thể bỏ qua những giả định thông thường,” Kyousuke dứt khoạc nói. “Năm ngàn mét là trên cả mây rồi. Tốt nhất là giấu chiếc Whooper Swan này vào trong những đám mây. Chúng ta cần tránh bị nhìn thấy bằng mắt thường.”
Anh thành viên trẻ của phi hành đoàn rõ ràng còn hoang mang nhưng vẫn làm theo lời Kyousuke, bởi lẽ ở đây Tổ chức Government nắm quyền chứ không phải nước Mỹ. May mắn thay, anh ta vẫn giữ ánh mắt dán chặt vào Kyousuke – và nhờ thế giữ triệu hồi sư này trong tầm nhìn – khi dùng hệ thống liên lạc nội bộ để báo cáo vào buồng lái.
Trong lúc đó, Maria thản nhiên lên tiếng.
“Nhưng mà… Chạy trốn thôi thì không đủ. Thực tế, tôi nghi ngờ chúng ta có thể thoát được.”
“…”
“Vậy nên nếu Tổ chức Illegal đang cử một triệu hồi sư đến để lên tàu chúng ta, tôi muốn Tổ chức Government cũng cử một triệu hồi sư ra chặn họ lại.”
Ngay sau câu nói đó, một tiếng bước chân đơn lẻ vang lên một cách kỳ lạ rõ ràng giữa sự ồn ào.
Đó là một cô gái nhỏ nhắn, da trắng, ngực lép, mái tóc vàng tươi cắt ngắn. Cô đội chiếc mũ đỏ và mặc một bộ quân phục cùng màu với chiếc váy bó sát. Những chiếc đai đen khắp bộ quân phục khiến nó trông giống như một chiếc áo bó. Dưới chân, cô đi đôi bốt cao đến đầu gối cũng được quấn đầy đai. Nhưng trong thế giới của Nghi thức Triệu hồi, những xiềng xích như còng tay hay bịt mắt lại mang một ý nghĩa đặc biệt.
Chúng là biểu tượng của vật chủ kết hợp với một triệu hồi sư.
Họ phải tự trói buộc tâm trí mình để không bị những linh hồn tà ác và báo thù mà họ không triệu hồi chiếm hữu.
Nói cách khác…
“Đây là Isabelle, một vật chủ của Tổ chức Government. Hiện tại cô ấy đang rảnh, nên có thể trở thành một nửa của Alice (with) Rabbit bất cứ lúc nào.”
“…Ngay từ đầu cô đã biết chuyện này sẽ xảy ra, đúng không? Cô đã dụ Tổ chức Illegal đến đây để tạo ra tình huống mà tôi phải ký một khế ước với cô ta.”
“Ồ? Đây là một vật chủ thương hiệu được chính Tổ chức Government xây dựng đấy, một lực lượng cảnh sát toàn cầu được tạo nên từ khoảng sáu mươi chính phủ, tập đoàn, tôn giáo và các nhóm khác. Tôi không thấy có gì đáng phàn nàn ở đây cả.”
Kyousuke thở dài.
Dù sao đi nữa, tất cả họ đều sẽ chết nếu chiếc Whooper Swan bị lên tàu. Khác với những chiếc máy bay chiến đấu Swallow, chiếc phi cơ này không có thiết bị thoát hiểm. Ngoài những triệu hồi sư và vật chủ đã quá quen thuộc với thế giới Nghi thức Triệu hồi, còn có rất nhiều binh lính bình thường không hề hay biết gì cũng được phái đi. Và quan trọng nhất, Kyousuke đang mang danh hiệu Alice (with) Rabbit.
Anh nhìn về phía cô gái mặc quân phục trong khi vẫn dựa vào vách ngăn.
“Cô nghe rồi đấy. Cô đã sẵn sàng chưa?”
“Vâng. Tôi sẵn sàng chiến đấu, nhưng tôi muốn được tiêm một liều động lực.”
“?”
“Cụ thể là tôi muốn một phần thưởng hữu hình. Cái gì đó khác ngoài ‘hãy cùng nhau cố gắng’.”
Kyousuke nhìn Maria bằng ánh mắt vô hồn, nhưng người phụ nữ chỉ nhún vai trên chiếc ghế gấp của mình. Có vẻ như cô muốn nói rằng đó chính là kiểu con gái cô ấy.
“Thế một suất Daioh Bowl ở nhà hàng Dengeki thì sao?”
“Tôi thích suất Moe Meal hơn.”
“Maoh Combo?”
“G’s Lunch.”
“Hobby Set là tối đa tôi có thể làm được.”
“Hừm.”
Kyousuke và Isabelle đồng loạt chỉ tay vào mặt nhau và cùng lúc lên tiếng.
“Bắt đầu nào.”
“Bắt đầu nào.”
Chàng trai rời khỏi vách ngăn, cô gái bước đến bên cạnh anh, và cả hai cùng di chuyển về phía cuối chiếc Whooper Swan.
[IMAGE: ../BloodSign_v03_043.jpg]
“Ta nguyện kết ước máu này, nhân danh Linh Hồn Vây Vàng Phiêu Diêu Cai Quản Thiên Cung (s – a – so – voz – tix – ei – yw – za), một trong Ba thực thể quản lý và dẫn dắt nghi thức triệu hồi. Ngươi mang thể xác phàm nhân, có trái tim và linh hồn vẹn toàn, song từ khoảnh khắc này trở đi, ngươi sẽ trở thành một vật chứa hữu hạn có thể dung nạp vạn vật.”
Kyousuke khẽ ngân nga từng tiếng thì thầm, dùng lưỡi lam rạch một vết trên ngón trỏ của mình.
[IMAGE: ../Images/..]
“Ngươi sẽ là một Chúa Tể Hư Không, dùng sức mạnh đang chảy tràn trong ngươi để đôi lúc bẻ cong luật lệ của thế giới này.”
Một giọt máu đỏ tươi từ đầu ngón tay anh nhỏ ra, anh đưa nó về phía Isabelle.
“Vậy nên ta sẽ chuẩn bị vật chứa này. Ta là một pháp sư triệu hồi, không thể rời khỏi thế giới nhân loại, thế nhưng lại là biểu tượng của trí tuệ kiêu ngạo, dùng sức mạnh vượt ra ngoài thế giới này để dẫn dắt thế giới loài người đến kỷ nguyên tiếp theo!!”
Isabelle khẽ dùng chiếc lưỡi nhỏ của mình vô cảm liếm sạch thứ chất lỏng có mùi tanh nồng của sắt.
Điều đó báo hiệu rằng khế ước của họ đã hoàn thành.
Shiroyama Kyousuke rút ra một cây trượng dài 180 cm, thứ đã được cuộn tròn và giấu trong chiếc áo hoodie của mình. Đó là một Dấu Ấn Huyết (Blood-Sign), một trong những công cụ của Nghi Lễ Triệu Hồi.
Cả hai đến phần sau cùng của chiếc Whooper Swan.
Kyousuke cất tiếng nói với một người lính đang đeo chiếc mặt nạ đặc biệt để làm việc trong môi trường áp suất cực thấp. Nếu không thu hút sự chú ý của họ, người triệu hồi và vật chứa sẽ bị lãng quên.
“Anh có thể đóng rào chắn thứ nhất và mở cửa khoang hàng không?”
“Hả!? Gì cơ!? Nhưng chúng ta đang ở độ cao năm nghìn mét. Anh tính làm gì mà không mặc đồ hay đeo mặt nạ vậy!?”
“Cứ làm đi. Chúng ta chỉ có hai mươi giây thôi.”
Các chiến đấu cơ thế hệ 6.5 của Euro Guild có hai loại: Cold Wave có người lái và Blizzard không người lái.
Chúng là một loại vũ khí độc đáo với cấu trúc một phi cơ chỉ huy có người lái kèm theo ba đến bốn phi cơ chiến đấu không người lái có khả năng cơ động cao. Vậy nên, những chiếc Blizzard có thể giống tàu phụ trong một trò chơi bắn súng hơn là bất kỳ vũ khí nào từng tồn tại trước đây.
Chúng truy đuổi phi cơ địch bằng những cú rẽ ngoặt sắc bén vượt quá giới hạn lực G quán tính của con người, và chiếc phi cơ có người lái luôn ở gần để ngăn chặn sự can thiệp từ các cuộc tấn công mạng và gây nhiễu, nhờ đó cung cấp sức tấn công nhất định và đảm bảo an toàn tổng thể.
“Ầm, ầm, ầm! Hệ thống gây nhiễu từ tính hoạt động hiệu quả như bùa chú. Con gà tây đã bị lột sạch lông rồi, chúng ta có thể hành động bất cứ lúc nào!!”
“Cứ tiếp cận từ phía trước cho chắc chắn. Tôi muốn nhìn thấy mặt phi công từ buồng lái. Đó sẽ là phương pháp hiệu quả nhất. …Aiko, chuẩn bị đi.”
Mục tiêu ưu tiên hàng đầu của họ không phải là bắn hạ chiếc Repliglass Whooper Swan của Chính Phủ.
Mà là giành lấy một kết quả nghiên cứu nhất định cùng với nhà khoa học đứng sau nó.
Nếu điều đó bất khả thi, họ sẽ bắn hạ nó. Nói cách khác, đó là mục tiêu thứ yếu.
“Dù sao đi nữa, chuyện này thật sự điên rồ. Chính Phủ cuối cùng cũng bắt đầu nhúng tay vào linh hồn con người.”
“Về mặt kỹ thuật, đó là tổn thương tinh thần chứ không phải linh hồn. Họ tìm kiếm những tạp chất trong linh hồn rồi hoặc gột rửa chúng, hoặc sử dụng chúng. Ngay cả họ cũng không có định nghĩa cụ thể về linh hồn.”
“Đằng nào cũng thế. Họ có thể chiếm hữu và tha hóa người khác tùy ý, đúng không? Giờ thì chắc họ đang phát triển một giống người mới có cánh trên lưng rồi.”
Khi nghe cuộc đối thoại đó, nữ phi công của chiếc Cold Wave vuốt khẩu súng phóng lựu kiểu ổ quay được gắn phía trên đùi cô.
Nó bắn ra những Quả Lựu Hương Trầm (Incense Grenades).
Và nếu cô có những thứ đó, thì nữ phi công cũng là một pháp sư triệu hồi.
Thánh Địa Nhân Tạo được thiết lập khi một người triệu hồi dùng mắt thường nhìn thấy mục tiêu, rồi ném ra một quả Lựu đạn Hương. Và Thánh Địa Nhân Tạo này có thể bám vào bất kỳ bề mặt nào: tường, trần nhà, một đoàn tàu cao tốc, hay thậm chí là cánh máy bay.
Nữ phi công đó được biết đến với tên gọi "Thưởng Bất Hợp Pháp 701", hay còn là Sky Brain.
Nhiều người triệu hồi ưa thích những trận chiến đặc trưng của từng khu vực hoặc những chiến thuật độc đáo, và cô ấy là một trong số đó. Sky Brain là một ví dụ hiếm hoi về một người triệu hồi chuyên chiến đấu trên không.
Dù mặc bộ đồ chống G cồng kềnh, những đường cong mềm mại của cô vẫn hiện rõ. Thay vì dùng bộ đàm, cô nói chuyện với người ngồi ghế phụ phía sau mà không quay đầu lại.
"Aiko, em sẵn sàng chưa?"
"D-dạ. Khi chị muốn là được ạ."
Hành động tiếp theo diễn ra ngay trong cuộc đối thoại đó.
Nhóm mục tiêu – những chiếc máy bay Whooper Swans – đột ngột hạ thấp mũi, bắt đầu lao vào giữa những đám mây dày đặc.
"Chết tiệt! Chúng đang lao xuống! Chúng ta sẽ không thể nhìn thấy chúng bằng mắt thường được nữa!!"
"Số 1 và Số 4 đã mất dấu. Nhưng chúng ta vẫn còn Số 3 quan trọng nhất! Phải bám sát mục tiêu đó bằng mọi giá!!"
"Đầu của nó đã chìm vào mây rồi, tôi không thể nhìn thấy buồng lái!!"
Cô tắt bộ đàm để tránh phải nghe những lời qua tiếng lại vô nghĩa đó.
Cô gái vật dẫn ngồi sau cất tiếng.
"Chúng ta có làm được không?"
"Chắc chắn rồi."
Như đã nói từ trước, một Thánh Địa Nhân Tạo chỉ được thiết lập nếu Lựu đạn Hương được ném ra trong khi người triệu hồi có thể nhìn thấy mục tiêu bằng mắt thường.
Vấn đề ở đây là "mục tiêu" được định nghĩa như thế nào.
Liệu nó có tác dụng khi họ chỉ đứng yên ở đó không? Nếu họ đeo mặt nạ thì sao? Nếu họ mặc trang phục hóa trang che kín toàn bộ cơ thể thì sao? Nếu họ đang ở trong xe tăng hay tàu chiến thì sao?
Chưa có câu trả lời rõ ràng nào được tìm ra, nhưng dựa trên kinh nghiệm của Sky Brain, cô cảm thấy nó liên quan đến khả năng hình dung chính xác mục tiêu trong tâm trí. Nếu mục tiêu bị che kín hoàn toàn bởi trang phục hóa trang, Thánh Địa Nhân Tạo vẫn sẽ xuất hiện miễn là người triệu hồi có thể hình dung chính xác người bên trong. Tương tự với xe tăng hoặc tàu chiến. Nhưng dù có hình dung chính xác thiết kế và biết vị trí ghế ngồi đến mức nào, nó vẫn sẽ thất bại nếu thực sự không có ai ngồi ở đó.
Mặt khác, một góc hành lang hay một lớp giấy mỏng cũng đủ để ngăn cản nếu người triệu hồi không thể hình dung được vị trí của người ở phía bên kia. Những thứ vô hình như ánh sáng chói lóa hay những đám mây dày đặc không mấy thú vị đối với người triệu hồi.
Đó là lý do vì sao cô phải kết liễu chúng trước khi chúng có thể ẩn mình.
Không quan trọng việc cô có thể trực tiếp nhìn thấy mặt phi công qua lớp kính cường lực của buồng lái hay không. Cô chỉ cần nhìn thấy toàn bộ chiếc Whooper Swan Số 3 để có thể biết rõ vị trí buồng lái và ghế phi công như lòng bàn tay.
Cô kéo cần phóng ghế nằm giữa hai chân.
"Đi thôi, Aiko!!"
Sky Brain biết mình sẽ không bao giờ nhận được câu trả lời nếu hỏi liệu họ có thể đi hay không, nên cô đã kéo cần mà không chờ đợi phản hồi.
Khung ngoài của tấm kính cường lực buồng lái bị cắt đứt bằng sức mạnh của thuốc súng. Áp lực gió thổi nó lùi về sau, và cả hai ghế trước lẫn ghế sau đều được phóng thẳng đứng lên không trung.
Ngay cả khi bị ném vào khoảng không, Sky Brain vẫn vung khẩu súng phóng lựu kiểu ổ quay trong một tay, ngắm bắn chính xác. Cô nhắm vào chiếc Whooper Swan Số 3 đang cố trốn vào những đám mây. Giờ đây cô đã ở gần hơn. Nếu cô nhìn thấy chúng một cách chính xác và bắn ra Lựu đạn Hương, cô và cô gái kia sẽ được dẫn đến mục tiêu, bởi vì khi Lựu đạn Hương phát nổ, người triệu hồi và vật dẫn sẽ bị kéo về trung tâm của Thánh Địa Nhân Tạo.
Nhưng ngay khi cô ta định làm gì đó, cánh cửa sau khoang chứa hàng của chiếc Whooper Swan đột ngột mở rộng. Cánh cửa hạ xuống thành một con dốc thoai thoải, và từ đó, một thiếu niên cùng một thiếu nữ hiện ra. Ngay lập tức, một vật thể cũng được ném ra khỏi đó. Một chiếc hộp kim loại cỡ bình xịt tóc, nhờ sức gió mạnh mẽ, đã xé ngang bầu trời đêm, đâm thẳng vào chiến đấu cơ đang trôi dạt vô định sau khi mất đi phi công.
Đó là một quả Lựu đạn Hương.
“Ôi, khỉ thậ—…”
Âm thanh của vụ nổ vang vọng khắp không gian đó.
Cô ta không kịp nguyền rủa hay cảnh báo đồng đội trên phi cơ của mình.
[IMAGE: ../Images/00001.jpg]
Shiroyama Kyousuke và Isabelle đã lao mình vào bầu trời đêm ở độ cao năm ngàn mét mà không có sự bảo vệ của bình dưỡng khí hay bộ đồ chống áp suất. Nếu họ leo núi ở độ cao này mà không thích nghi trước, nguy cơ sốc độ cao sẽ tăng lên đáng kể.
Tầm nhìn của họ chao đảo, đầu đau như búa bổ, lồng ngực thắt chặt, nhưng họ bỏ ngoài tai tất cả, lao vun vút theo phương ngang giữa màn đêm. Chàng trai và cô gái như bị hút chặt vào cánh chính của chiếc chiến đấu cơ với buồng lái mở toang, rồi vững vàng đặt chân lên đó.
Kyousuke biết rằng mọi nguy hiểm đến tính mạng sẽ được hóa giải chỉ cần anh hoàn thành một việc duy nhất.
“Tập trung cao độ vào!! Tất cả sẽ thành công cốc nếu cậu bất tỉnh trước khi chúng ta triệu hồi Vật Thể Triệu Hồi!!”
“Phải rồi. Và tôi sẽ gặp rắc rối cực lớn nếu Triệu Hồi Sư mất ý thức. Tôi sẽ rơi xuống từ đây mất.”
Anh dùng Huyết Ấn của mình để phóng ra một quả cầu ánh sáng trắng rực rỡ, được gọi là Gai Trắng.
Tổng cộng 216 quả cầu ánh sáng đỏ (mỗi nhóm 6 x 6 x 6) trôi nổi phía trên bề mặt chuẩn của Thánh Địa Nhân Tạo, đồng thời di chuyển đồng tốc với bề mặt đó. Khi Gai Trắng va chạm vào Hoa Hồng, Hoa Hồng vỡ thành vô số Cánh Hoa. Đó là những âm thanh trầm, trung, bổng và cực trầm. Khi những đốm sáng đỏ đó tan tác, anh đánh một trong số chúng vào một Điểm, một lỗ hổng tối đen như nắm đấm đột nhiên mở ra giữa không gian.
Cùng lúc đó, một vòng tròn bảo hộ bao quanh Shiroyama Kyousuke, ngăn chặn mọi yếu tố bên trong lẫn bên ngoài gây hại cho anh.
Toàn bộ cơ thể Isabelle biến thành một khối chất lỏng màu đỏ trong suốt, cao ba mét, được gọi là Hồng Nguyên (b).
Mọi cơn đau hành hạ Kyousuke tan biến trong chớp mắt.
Trận chiến cũng được định đoạt trong tích tắc.
“Khứ!!”
Triệu Hồi Sư và Thể Dung của đối thủ bị áp lực gió khổng lồ đánh trúng, không còn đứng vững trên mặt đất (tức là trên chiến đấu cơ). Họ bị thổi bay về phía sau và phải chống chân vào bức tường trong suốt của Thánh Địa Nhân Tạo.
Người phụ nữ Triệu Hồi Sư vứt bỏ khẩu súng phóng lựu kiểu ổ xoay của mình, rồi tạo ra một Huyết Ấn độc đáo bằng cách tập trung hơi ẩm xoáy tròn như một cơn lốc. Quả thật đáng khen khi cô ta có sức mạnh nhanh chóng để phóng ra một Gai Trắng từ vị trí đó.
Nhưng đã quá muộn. Cô ta sẽ không kịp nữa.
Trước khi sự biến đổi kịp ảnh hưởng đến Thể Dung của mình, chất nhầy của Isabelle đã xoắn lại thành một mũi khoan nhọn hoắt và lao tới. Cô va chạm với Thể Dung – vẫn còn là một cô gái trẻ – và không chút thương xót, đâm sâu vào vùng thượng vị của cô gái. Với một tiếng va chạm trầm đục, cô gái bất tỉnh.
Một Thể Dung không thể hoạt động khi bất tỉnh.
Và vì Triệu Hồi Sư đã phóng ra một Gai Trắng và do đó đã bị bao bọc trong vòng bảo hộ, họ vẫn sẽ phải chịu hình phạt vì thua cuộc.
Khi cả người triệu hồi lẫn vật chứa đều trở nên mềm nhũn, họ liền xuyên qua bức tường rìa Thánh Địa Nhân Tạo. Vì đã không còn là mục tiêu chiến đấu và hoàn toàn bị vô hiệu hóa, bức tường không còn cản trở họ nữa. Gió gào thét nuốt chửng lấy họ, rồi họ biến mất vào màn đêm. Kyousuke dõi mắt theo, nhưng…
<Đừng lo. Dù của họ sẽ tự động mở ở độ cao nhất định. Xoẹt (giọng thờ ơ).>
“Phải. Đi thôi, nhanh lên.”
Nghe Kyousuke nói vậy, Isabelle lập tức hiểu ý, liền dùng thân thể slime trong suốt của mình đập nát chiếc chiến cơ dưới chân như thể đó chỉ là một hộp kẹo.
Một Thánh Địa Nhân Tạo luôn có một bề mặt tham chiếu. Nếu bề mặt đó bị phá hủy, thì bề mặt kế tiếp mà người triệu hồi, kẻ đã thiết lập Thánh Địa Nhân Tạo, đặt chân lên sẽ trở thành bề mặt tham chiếu mới.
Thoát khỏi bề mặt đó, người triệu hồi và Vật Chất (Material) bay vút qua bầu trời đêm.
Một khi không còn chỗ đứng và trọng lực nhân tạo biến mất, những cơn gió dữ dội cuốn lấy họ, áp lực gió kinh hoàng đẩy họ lùi lại. Tất cả đều nằm trong kế hoạch. Họ bay lượn trên bầu trời để tiếp cận bề mặt tiếp theo.
Đôi khi, họ sẽ đứng trên cánh chính của một chiếc máy bay Blizzard không người lái có khả năng cơ động cao, rồi phá nát cánh đó để nhảy sang chiếc máy bay kế tiếp. Có lúc, họ lại đứng dưới mũi của một chiếc Cold Wave có người lái, xé toạc chiến cơ như xé một hộp giấy trước khi người triệu hồi và vật chứa kịp lộ diện. Phần khó khăn là không thể dùng một máy bay hoàn toàn không người lái làm mục tiêu để thiết lập Thánh Địa Nhân Tạo mới, nhưng vì đã biết trước điều đó ngay từ đầu nên việc vận dụng cũng không quá khó. Dù thế nào đi nữa, họ vẫn bất tử miễn là Chuỗi (Chain) còn duy trì và vòng bảo vệ vẫn còn đó.
Họ cứ thế nhảy từ nơi này sang nơi khác.
Cưỡi gió lướt đi như chim chuyền cành.
Cứ mỗi lần tiếp đất rồi lại vút bay, họ đều phá hủy chiếc chiến cơ vừa rời khỏi.
Một Vật Chất (Material) có thể thay đổi hình dạng dựa trên phạm vi âm thanh và chi phí quả thực rất hiệu quả trong tình huống này. Bằng cách tự do biến đổi hình dáng, Kyousuke có thể chọn lựa hình thái lý tưởng phù hợp với khí động học, lực nâng và sức cản không khí mà họ cần.
Kyousuke luôn ở bên trong vòng bảo vệ bất biến, nhưng anh vẫn có thể nhận được một số lợi ích khi ở ngay cạnh Vật Chất (Material). Và chỉ cần nhô đầu Blood-Sign của anh ra một chút cũng đủ khiến cơ thể anh xoay tròn.
Trạng thái Chuỗi (Chain) kéo dài chín mươi giây sẽ được thiết lập lại khi một mục tiêu là con người mới được đưa vào Thánh Địa Nhân Tạo. Lợi dụng điều đó như một phần thưởng thời gian, họ luân phiên phá hủy các máy bay có người lái và không người lái.
Việc đó diễn ra nhanh chóng đến lạ.
Người triệu hồi ở tiền tuyến đã biến những con chim thép tử thần ấy thành những màn pháo hoa giữa đêm trời.
Và rồi…
Họ đã đến chỗ chiếc cuối cùng.
“E-eeek!?”
Trên đỉnh chiếc Cold Wave, Shiroyama Kyousuke hướng đôi mắt máy móc của mình xuống phía dưới. Anh có thể nhìn thấy các phi công đang ngước lên nhìn mình qua mái vòm kính cường lực, và họ không hề có ý định bước ra.
Họ cố gắng xoay máy bay vòng lại, nhưng đó chỉ là phí công. Dù có chuyện gì xảy ra, người triệu hồi và vật chứa cũng không thể bị văng khỏi bề mặt tham chiếu của Thánh Địa Nhân Tạo. Việc họ quên đi một sự thật cơ bản như vậy cho thấy đầu óc họ đã trở nên trống rỗng đến mức nào.
“Nhanh ra ngoài đi và triệu hồi gì đó đi. Nếu chúng tôi hạ các người chỉ bằng một đòn, các người có thể thoát thân bằng dù.”
Kyousuke gõ vào mái vòm bằng Blood-Sign và để họ đọc khẩu hình miệng của mình.
“Trong trận chiến, vật chứa không thể hoàn toàn trấn áp bản chất bạo lực của Vật Chất (Material). Nếu các người không quyết định trước khi đòn tấn công đầu tiên được tung ra, các người sẽ phải chịu đòn như những con người bình thường.”
Kyousuke đã giữ lời hứa của mình.
Cặp đôi triệu hồi sư và vật chủ kia đã hoàn toàn mất hết ý chí chiến đấu, nên chẳng mất đến năm giây để đánh bại họ. Sau đó, Kyousuke hỏi vật chủ của mình từ mũi chiếc tiêm kích giờ đã trống rỗng:
“Ngươi có thể kiềm chế Thực Thể tới mức nào!?”
<Trong lúc Chuỗi Khóa đang hoạt động, khoảng 100%. Ta có khả năng kiểm soát ở mức tối đa.>
“Vậy thì cứ tiếp tục đi. Chúng ta còn một nhiệm vụ nữa phải làm!!”
<Ta muốn được giải thích rõ hơn. Hanyaaan (vẻ mặt tỉnh bơ)???>
“Chúng ta sẽ tấn công hàng không mẫu hạm của bọn chúng trước khi có thêm máy bay cất cánh.”
Mái vòm kính cường lực đã bật mở để phóng thoát hiểm khẩn cấp, khiến buồng lái lộ ra. Tuy nhiên, Kyousuke không buồn chạm vào cần điều khiển. Anh nhẹ nhàng nhảy từ mũi máy bay lên cánh chính, rồi dùng Huyết Ấn của mình ấn vào đầu cánh. Anh đang đẩy vào cánh tà, bộ phận thay đổi luồng không khí để điều hướng máy bay. Sau đó, anh dồn toàn bộ trọng lượng cơ thể mình xuống.
Chiếc tiêm kích bắt đầu một cú lượn vòng lớn, Kyousuke và Isabelle dường như bị hút chặt vào bề mặt của nó.
Cụm từ “hàng không mẫu hạm” thường gợi lên hình ảnh một tổ hợp bí mật quân sự quy mô lớn mà chỉ những cường quốc mạnh nhất mới có thể sản xuất, nhưng ở đây lại không phải vậy.
Điều quan trọng nhất là liệu nó có chứa các máy phóng tiên tiến hay không, nhưng điều đó cũng có nghĩa là việc chế tạo một hàng không mẫu hạm không sử dụng động cơ hơi nước, điện từ hay công nghệ khác cho việc phóng máy bay cất cánh trong cự ly ngắn tương đối dễ dàng.
Ví dụ, nó có thể là một hàng không mẫu hạm sử dụng đường dốc nhảy tương tự như đường trượt tuyết.
Phe Bất Hợp Pháp này đã mua (bằng giấy tờ giả mạo) một chiếc tàu chở dầu cũ nát sắp bị tháo dỡ rồi gắn thêm đường dốc nhảy đó.
Hệ thống chỉ huy và radar cảnh báo sớm đều đã lỗi thời, và nó không có hạm đội bảo vệ, nhưng như vậy là quá đủ để một tổ chức tội phạm tự do xuất xưởng hàng chục chiếc tiêm kích thế hệ 6.5.
Nhưng rồi một chiếc tiêm kích đâm thẳng vào nó.
Trong một làn sóng lửa nổ tung giống như cơn hồng thủy màu cam, đường dốc nhảy bị nát thành từng mảnh.
Ban đầu, có lẽ họ nghĩ rằng đó là một trong số máy bay của chính họ bị rơi.
Phi hành đoàn có lẽ đã tặc lưỡi rồi chạy ra dập lửa và cứu phi công.
Nhưng chẳng bao lâu sau, họ sững sờ.
Họ đã ở trong lãnh địa của một triệu hồi sư.
“May mà chúng ta đã đến kịp trong khoảng thời gian chờ chín mươi giây.”
Những thanh niên kia đã vô tình lao vào Thánh Địa Nhân Tạo, nên họ bị mắc kẹt trong Chuỗi Khóa, cho kẻ địch thêm mười phút. Chàng trai đứng giữa những ngọn lửa đỏ rực, tựa Huyết Ấn lên vai và cất lời:
“Bây giờ, chúng ta có nên bắt đầu Vòng 2 không?”
Một thảm họa hình người đã giáng xuống như một thiên thạch.
Bạo lực đó lan đến cả những binh lính bình thường lẫn các triệu hồi sư Bất Hợp Pháp và chỉ kết thúc khi chiếc hàng không mẫu hạm ngụy trang thành tàu chở dầu bị xé toạc làm đôi.


0 Bình luận