Khải Huyền Dị Giới: Thống...
Kazuno Fehu (鹿角フェフ) Jun (じゅん)
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 5: Lời nguyện dài trong đêm trước lễ hội

Chương 126: Vô Cấu (1)

1 Bình luận - Độ dài: 1,222 từ - Cập nhật:

Ánh sáng rực rỡ soi khắp thế gian, đến mức khiến người ta quên mất rằng đây đang là đêm tối.

Và ngay giữa vùng sáng ấy là một cô gái nhưng rốt cuộc cô đang ở trong tình trạng nào?

Ánh sáng quá mãnh liệt khiến không ai có thể đến gần.

Claire chỉ còn biết quỳ gối giữa đất, bất lực buông tiếng than.

“Ôi, Nerim... tại sao chứ? Ta chỉ muốn em được hạnh phúc thôi mà…”

Tiếng nói nghẹn ngào vang lên trong hối hận.

Cô đã sai ở đâu?

Lẽ ra nên làm gì mới đúng?

Và rồi, khi ánh sáng kia lắng xuống, người hiện ra liệu có còn là Nerim nữa không?

“Chán thật. Một màn bi kịch rẻ tiền. Tự chuốc lấy bất hạnh, tự biến mình thành kẻ đáng thương... lố bịch.”

Hiếm khi thấy Vittorio lại nói năng đầy khinh miệt như vậy.

Không hướng đến ai cụ thể, chỉ đơn giản là lời thốt ra từ nỗi khó chịu thuần túy đối với cái tình huống trước mắt.

“Tuy nhiên… chuyện sẽ xoay theo hướng nào đây, thật là đáng mong chờ ha.”

Ngay sau đó, gương mặt thật ấy lập tức bị chiếc mặt nạ hề che phủ trở lại.

Vittorio vẫn giữ phong thái hời hợt, quan sát diễn biến như thể đây chỉ là một trò tiêu khiển.

Không khí xung quanh lập tức trở nên căng thẳng.

YonaYona và hai chị em Elfur đã sẵn sàng chiến đấu.

Bởi phía bên kia đã tuyên bố sẽ “cứu” Claire.

Vậy thì điều sắp xảy ra, ai cũng đoán được rồi.

Ánh sáng dần tan đi…

Và cô gái lúc nãy vẫn đứng đó, không hề thay đổi.

Chỉ có một điều duy nhất là—

“Ủa? Gì vậy trời? Mình đang ở đâu đây?”

…một sự thật tàn khốc, không thể vãn hồi.

“Ơ? Kỳ quá ta! Đây là chỗ nào vậy?”

Giọng nói hồn nhiên ấy vang lên, hoàn toàn lệch tông với bầu không khí.

Vẻ ngoài ngây thơ hệt như một đứa trẻ.

Nhưng với những ai đã nghe lời nguyện trước đó của Nerim, thì sự ngây thơ ấy chỉ mang lại cảm giác rợn người.

Bởi cô trông như chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

――Cô gái ấy đã đánh đổi toàn bộ ký ức để đổi lấy một sức mạnh kỳ diệu.

Và cái giá phải trả chính là… đánh mất mọi thứ.

Kể cả mục đích đáng ra cần phải giữ lại.

Lúc này đây, Nerim chẳng còn gì cả.

Chỉ là một cô bé trống rỗng, mơ hồ, không còn chút nhận thức về bản thân.

――Nhưng.

“Ơ? Cái này là gì thế nhỉ?”

Cô gái nhặt lấy cuốn nhật ký.

Ban đầu chỉ lật xem vài trang…

Rồi bất chợt bắt đầu lật nhanh như gió, mắt lia từ dòng này sang dòng khác.

Cho đến khi rầm một cái, cô đóng cuốn sách lại và ôm gọn nó trong tay.

“À, ra là vậy…”

Cô chậm rãi ngẩng mặt lên.

“――Mấy kẻ xấu… phải bị trừng trị.”

Đôi mắt cô mở lớn, nhìn thẳng vào những kẻ đến từ Mynoghra.

Ngay giây tiếp theo, cơn bão thánh quang bùng phát dữ dội quanh thân thể bé nhỏ ấy.

Dòng năng lượng thánh khiết ấy còn vượt qua cả luồng sức mạnh mà cô từng triệu hồi trước đó.

Đó chính là phép màu mà thần linh đã ban xuống để đổi lấy toàn bộ ký ức, tất cả là kết tinh từ lời nguyện chân thành ấy.

Nhìn ánh sáng đang điên cuồng cuốn lấy cả thành phố, ai cũng hiểu… lời nguyện ấy đã chạm tới thần.

Thần đã đáp lại một cách xứng đáng với sự hy sinh.

Nhưng phép màu chưa dừng lại ở đó.

“Thần linh ơi! Hãy cho con thêm sức mạnh để tiêu diệt mấy kẻ xấu!”

Trong khoảnh khắc, khí tức thánh khiết quanh Nerim bỗng nhiên gia tăng đến mức kinh hoàng.

Tại sao?

Cô đã trả giá bằng tất cả ký ức.

Cô đã được ban sức mạnh để cứu Claire rồi mà?

Thế nhưng điều đang xảy ra bây giờ lại giống như… cô vừa tiếp tục nhận thêm một đợt phép màu khác.

“Ra là vậy… đúng là phiền phức thật. Mọi người, cẩn thận đấy.”

Mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán Vittorio.

Chỉ mình hắn nhận ra được cơ chế đang vận hành nơi đây.

Việc hiến dâng toàn bộ ký ức có thể đổi lấy một sức mạnh to lớn từ thần.

Nhưng đó là một con dao hai lưỡi.

Không, gọi là con đường dẫn tới diệt vong cũng không sai.

Bởi vì đánh mất ký ức cũng đồng nghĩa với việc đánh mất mục đích.

Người ta vẫn giữ lại kỹ năng, từ ngữ, cách vận động…

Nhưng những hồi ức, nền tảng của khao khát và nguyện vọng thì không còn.

Chính ký ức mới làm nên một con người.

Nerim từng đau khổ suốt chặng đường dài cũng là vì những ký ức ấy.

Mất sạch chúng… cô đáng lý chỉ còn là một con rối biết nói.

Đó mới là kết cục vốn được định sẵn.

Một hình phạt của thần dành cho kẻ mong mỏi phép màu vượt quá giới hạn.

Một con búp bê trống rỗng nhưng mang trong mình sức mạnh vô song.

Thế nhưng, cuốn nhật ký mà cô nắm giữ… đã thay đổi tất cả.

Bất kể ký ức có còn hay không, thì thói quen đọc nhật ký đã in sâu vào trong não bộ của cô.

Và chính việc đọc lại nó đã khơi lên mục tiêu sống, chỉ cho cô con đường phải đi.

Một ngoại lệ mà đến cả thần cũng không lường trước.

Kết quả là… Retrein Nerim Quartz đã tái sinh.

Trở thành một Thánh Nữ đích thực, hoàn hảo, đủ sức cứu rỗi tất cả.

Nhưng cũng đồng thời, cô là quả bom tấn sắp nổ.

Không ai biết được…

Thực ra, hệ thống năng lực mà Thánh Nữ Nhật Ký sở hữu có một cơ chế kỳ quái:

Trước tiên ban sức mạnh, sau đó mới xóa ký ức tương ứng.

Trong thiết kế ấy, không có trường hợp nào dự trù cho khả năng cô ta sau khi mất hết trí nhớ lại tiếp tục cầu xin thêm phép màu.

Không có điều khoản nào ngăn một “búp bê trắng tay” nhưng vẫn biết đọc nhật ký… lại biết cầu nguyện tiếp.

Không có phương án phòng hờ.

Không có cơ chế giới hạn.

Một lỗi thiết kế của thần.

Từ những bất thường của thế giới, nơi “hệ thống” vẫn hoạt động như một hiện tượng thực thể, Vittorio đã chớp mắt hiểu ra.

Tức là… phép màu của thần, có thể triệu hồi vô hạn.

Chỉ cần cô gái ấy tiếp tục đọc.

Chỉ cần cô tiếp tục cầu nguyện.

“…Không đùa chứ. Nguy to thật rồi đấy.”

Ngay cả Vittorio cũng suýt chửi thề trước thiết kế quá cẩu thả này.

Thế nhưng, ngay lúc đó, một làn sóng ánh sáng bùng nổ như báo hiệu cho trận chiến bắt đầu, khiến mọi dòng suy nghĩ phải lập tức ngừng lại.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

Tưởng phế ai ngờ hack quá
Xem thêm