Cứ thế, Naoya được cha của Koyuki (cậu đoán vậy) dẫn vào một quán cà phê trước nhà ga. Dường như đây là một quán cà phê tư nhân, trong không gian quán với tiếng nhạc cổ điển du dương, có thưa thớt vài vị khách dùng bữa sáng hoặc đọc báo.
Dù hôm nay là một buổi sáng khá thong thả, nhưng ở đây, thời gian dường như còn chậm lại hơn nữa.
"Wow… nơi này tuyệt thật đấy."
"Phải chứ? Đây là quán quen của tôi."
Khi họ ngồi vào một bàn riêng, Naoya tò mò nhìn quanh. Thấy vậy, quý ông lại càng cười tươi hơn. Kể từ lúc được giải cứu khỏi cuộc tán tỉnh, tâm trạng của ông có vẻ rất tốt, những rãnh cười nơi khóe mắt dường như chẳng hề tan đi. Tạm thời, vẫn chưa chắc quý ông này là cha của hai chị em nhà Shirogane.
Vì vậy, trong lòng Naoya quyết định sẽ gọi ngài là "Quý ngài-san".
‘Nếu không nghĩ vậy, chắc mình chết vì lo lắng mất…’
Không hiểu xui rủi thế nào mà cậu lại phải ngồi uống trà với cha của cô gái mình thích. Cậu thầm nguyền rủa trò đùa của số phận này.
"Nào, bánh ngọt ở đây là tuyệt phẩm đó. Cậu cứ gọi bất cứ thứ gì mình thích đi."
"A, cháu cảm ơn ạ. Nhưng mà, thưa ông... À không, thưa chú."
"Hửm, có chuyện gì sao?"
"Dù đã được dẫn đến đây nhưng... Không lẽ chú không có lịch trình gì ạ?"
"Không sao... Nay tôi khá rảnh nên không thành vấn đề."
Lần đầu tiên cậu thấy ông làm một vẻ mặt khó chịu. Sau khi gọi hai phần bánh ngọt, ông đan mười ngón tay vào nhau trên bàn và nặng nề mở lời.
"Thật ra thì, hôm nay tôi nghe nói bạn trai của con gái tôi sẽ đến nhà chơi."
".....Dạ."
"Tôi muốn đến ga trước một bước để xem thử hắn là loại con trai nào. Dù không biết mặt... nhưng nghe nói bằng tuổi con gái tôi, nên chắc cũng là một thiếu niên trạc tuổi cậu. Tôi đã định thử tìm xem."
"Ch-Chú vất vả quá ạ..."
"Không, chút vất vả này có là gì. Tất cả là vì đứa con gái đáng yêu của tôi mà!"
Ông ấy nói một cách đầy nhiệt huyết, rồi nhấp một ngụm cà phê vừa được mang ra.
Không còn nghi ngờ gì nữa. Đây chắc chắn là cha của Koyuki. Cái mác "(tạm thời)" mà cậu gắng gượng gắn vào trong phút chốc đã không còn nữa.
‘Nhưng mà, nếu đây thực sự là ba của Shirogane-san, thì cuộc gặp gỡ này cực kỳ không ổn…’
Naoya có thể hiểu được đại khái suy nghĩ của người khác. Dĩ nhiên, cũng có nghĩa là cậu có thể đọc được mức độ thiện cảm của người khác dành cho mình.
Nếu lấy mức độ thiện cảm của một Koyuki đang yêu cậu say đắm—dù chính chủ chắc sẽ đỏ mặt và liền vừa phủ nhận vừa không—là một trăm. Thì những người bạn thân của cậu như Yui hay Tatsumi sẽ vào khoảng bảy mươi. Còn những người không quan tâm tới Naoya thì sẽ gần như bằng không.
Và mức độ thiện cảm mà quý ông trước mặt dành cho Naoya là—. Khi cậu đang chăm chú nhìn vào mặt ông, ông ngơ ngác tròn mắt.
"Hửm? Mặt tôi có dính gì à?"
"A, không ạ... Cháu chỉ nghĩ quả nhiên người nước ngoài nhìn ngầu thật thôi ạ."
"Haha, cậu lại nói những lời dễ nghe với một ông chú trung niên này rồi."
Ông chú cười tươi hơn, rồi nhìn thẳng vào Naoya.
"Một người đàn ông thực sự ngầu, là người có thể ra tay giúp đỡ kẻ khác trong lúc nguy khó như cậu ấy."
"Dạ..."
Mức độ thiện cảm mà quý ông đang vui vẻ nói chuyện dành cho Naoya. Nếu tính thành con số—khoảng bảy mươi lăm. Khá là... Không, đối với lần gặp mặt đầu tiên thì đây là một con số cực kỳ cao.
‘Không ổn rồi!? Chuyện này chẳng phải là mình đang lấy lòng chú ấy trong khi giấu đi thân phận thật sao!?’
Việc được yêu mến thì rất vui. Nhưng, cậu lại cảm thấy điều này có chút không công bằng.
‘Được rồi... phải nói ra thôi. Nói một cách thành thật. Rằng con đang qua lại với con gái của chú.’
Naoya hạ quyết tâm—nhưng lại có chút bất an, nên thử hỏi một câu.
"Nhưng mà... nếu chú tìm được bạn trai của con gái mình, thì chú định làm gì ạ?"
"Hừ... Dĩ nhiên là."
Quý ông gật đầu một cách cao ngạo—rồi cùng với một tiếng thở dài não nề, ông lấy tay che mặt và gục đầu xuống.
".....Có lẽ, tôi sẽ dồn hết sức bình sinh mà bỏ chạy."
"Bỏ chạy á!? Tại sao!?"
"Thì biết làm sao được! Bạn trai của con gái mình, biết đối diện như nào bây giờ!"
"D-Dạ..."
Trước một ông chú đang gần như sắp khóc, Naoya chỉ biết bối rối. Cái tính ban đầu thì hùng hổ, đến phút cuối lại sợ hãi—khiến cậu thấy hai cha con nhà này giống nhau thật.


3 Bình luận