Nàng Bạch Tuyết Độc Địa
Fukada Sametarou Fuumi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 07: Không ngừng tấn công nàng mỹ nữ lạnh lùng

9 Bình luận - Độ dài: 1,087 từ - Cập nhật:

"Thiệt tình... cậu thích tôi đến mức nào vậy... Thay vì một kẻ kỳ quặc thế này, Shirogane-san có thể tìm được người khác tốt hơn nhiều mà."

"Khuyên cô gái đang muốn chinh phục mình đi tìm người đàn ông khác, tôi nghĩ đó là một hành vi vi phạm quy tắc ứng xử đấy."

Koyuki lườm Naoya một cái sắc lẻm rồi khẽ thở dài.

"Với lại, nếu nói đến kỳ quặc thì tôi cũng vậy thôi."

"Shirogane-san? Tại sao?"

"Hẳn là cậu cũng biết rồi chứ. Cái biệt danh của tôi ấy... 'Nàng Bạch Tuyết Độc Địa'."

Koyuki nở một nụ cười tự giễu, đôi mắt nhìn xuống tách cà phê đã cạn.

"Tính cách của tôi chính là như vậy đấy. Bạn bè thì không có, số người dám nói chuyện lại càng không. Tôi cũng là một kẻ kỳ quặc chẳng kém gì cậu đâu."

"Ừm, tin đồn thì tôi cũng đã nghe loáng thoáng rồi."

"Hẳn là vậy nhỉ."

Koyuki khẽ vuốt tóc ra sau.

"Mà, chắc là vì tôi quá hoàn hảo nên khó tiếp cận chăng. Thiệt tình, được đám hạ dân ngưỡng mộ cũng mệt mỏi thật đấy."

"...Haha."

Bảy phần... không, chín phần trong câu nói đó là thật lòng.

Khi Naoya đang lơ đãng lắng nghe, Koyuki hắng giọng, nở một nụ cười tự tin.

"Chuyện là vậy đó. Người hợp với tôi cũng phải kỳ quặc giống vậy. Chẳng qua Sasahara-kun vừa đủ lọt vào mắt xanh của tôi, nên tôi mới thử chơi đùa với cậu một chút. Hãy thấy vinh dự đi nhé."

Cô lè chiếc lưỡi nhỏ xinh liếm môi. Chiếc lưỡi mang một màu đỏ rực, giống như một con nhện độc đang chực chờ nuốt chửng con mồi.

"Tôi nhất định sẽ chinh phục được cậu. Và nếu thấy cậu không có triển vọng, tôi sẽ vứt bỏ cậu không một chút thương tiếc. Phư phư... dáng vẻ một gã luôn tỏ ra điềm tĩnh như cậu phải quỳ gối dưới chân tôi, chắc hẳn sẽ buồn cười và thảm hại lắm nhỉ."

"Chinh phục... sao."

Naoya nghiền ngẫm những lời đó. Sau một lúc suy nghĩ... cậu buông một câu lấp lửng.

"Không nhưng mà... chuyện đó có lẽ vô ích thôi."

"Hả? Chưa thử sao biết được chứ. Dù cậu có nói gì thì tôi cũng—"

"Tại vì tôi bắt đầu hơi thích cậu rồi."

"Hả...?"

"Không đúng, có lẽ là thích nhiều rồi."

"H-hảảảả....!?"

Koyuki hét đến lạc cả giọng. Những vị khách xung quanh có lẽ đã quen với phản ứng của cô, nên chỉ liếc nhìn một cái. Thậm chí, trong quán còn lan tỏa một bầu không khí như thể họ đang lặng lẽ dõi theo diễn biến của câu chuyện vậy.

Chẳng hề để tâm đến chuyện đó, Koyuki run lẩy bẩy chỉ tay về phía cậu.

"Đ-Đột nhiên cậu nói cái gì thế! Mới vừa nãy còn bảo tôi đi tìm người khác xong... đừng có giỡn mặt!"

"Xin lỗi nhưng tôi nói thật đấy."

Naoya chỉ nhún vai.

Và rồi cậu bình thản thổ lộ tâm tư của mình. Không một chút dối trá, đơn giản chỉ là những gì cậu nghĩ một cách chân thật nhất.

"Có một cô gái đang cố gắng hết sức vì mình. Đã vậy còn dễ thương khủng khiếp, ở bên cạnh lại rất vui nữa."

"D-dễ thư..!?"

"Còn nữa, cô ấy còn thích mình dù mình là một kẻ kỳ quặc nữa. Như vậy mà không nảy sinh tình cảm thì mới lạ phải không?"

"Ugh, ah, guh..."

Koyuki giờ như cá vàng thiếu oxy. Cô không thể nói một cách rõ ràng, chỉ biết phát ra những âm thanh vô nghĩa.

Những cô gái từng tiếp cận cậu cho đến nay, tất cả đều bỏ đi sau khi biết con người thật của Naoya.

Thế nhưng Koyuki, dù đã biết, vẫn tuyên bố sẽ ở bên cạnh cậu. Cảm giác như thể cả thế giới vừa đảo lộn vậy .

Xung quanh Koyuki như có những vầng sáng nhảy múa, khiến vạn vật đều lu mờ. Lần đầu tiên trong đời, Naoya mới hiểu được thế nào là tình yêu.

Đã như vậy thì, chỉ có duy nhất một việc cần phải làm.

"Vì vậy, Shirogane-san. Nếu cậu không chê một kẻ kỳ quặc như thế này, thì hãy cùng tôi—"

"Khoan đã!!"

Koyuki giơ một tay lên chặn lời nói của Naoya.

Cô nở một nụ cười đầy tự tin—dù khóe miệng đang co giật, đôi mắt thì hoàn toàn ngấn lệ, thậm chí giọng cô còn có chút run rẩy—cô vẫn tiếp tục nói. 

"Hmph... Sasahara-kun, tôi xin đưa ra một lời khuyên cho một người thiếu hụt trí tuệ và sự tinh tế như cậu... mọi việc đều có trình tự của nó. Chúng ta cần phải tìm hiểu về nhau nhiều hơn nữa."

"Nhưng nếu cả hai đều thích nhau thì có vấn đề gì đâu chứ?"

"Tôi không có thích! Phải để tôi nói bao nhiêu lần nữa thì cậu mới chịu hiểu hả!"

Koyuki gầm lên, đôi lông mày thanh tú chau lại.

Dĩ nhiên, với gương mặt đỏ bừng đó thì trông cô chẳng đáng sợ chút nào.

"Tóm lại, tôi không muốn nghe thêm bất kỳ câu đùa nhảm nhí của cậu nữa đâu. Nếu còn nói nữa là tôi giận đấy."

"Nhưng tôi thật sự... Ah, chờ đã, ra là vậy."

Naoya liền vỗ tay.

"Vì tôi nói ra quá dễ dàng nên cậu thấy bất an đúng không. Cứ như thể chỉ có mình cậu thích tôi vậy."

"Guh... C-cũng không hẳn là sai, nhưng mà…!"

"Được rồi, vậy thì đơn giản thôi."

Naoya rướn người qua bàn và nắm lấy tay Koyuki.

Hành động đó khiến Koyuki khẽ thét lên.

Bao bọc lấy bàn tay đang nóng dần lên của cô bằng cả hai tay mình, Naoya thẳng thắn nói.

"Từ giờ mong được cậu giúp đỡ nhé, Shirogane-san. Tôi sẽ cho cậu thấy rằng tôi cũng thích Shirogane-san nhiều như cậu thích tôi vậy. Sau đó tôi muốn được nghe lại câu trả lời của cậu."

"Đã bảo là...........!"

Koyuki run lên bần bật, rồi dồn hết sức bình sinh mà hét lên.

"T-tôi không có bất kỳ cảm xúc gì với cậu hết chơn á!"

"Đến đoạn quan trọng lại nói vấp, cái điểm hơi ngốc nghếch đó cũng dễ thương ghê."

"Mình ghét cái người này quá đi mất...!"

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

1 buổi ăn bánh uống cà phê mà bẻ cua liên tục, cháy mặt đường rồi.
Xem thêm
Str
Tag thg 400 chap vào đây với
Xem thêm
Ai đó tag thg 400 chap vào giúp toii đi😭
Xem thêm
thôi, chap trc t còn do dự, chap này xin phép ae:))
THẰNG 400 RA ĐÂY MÀ HỌC TẬP
Xem thêm
Bắt kèo 500 chap🐧
Xem thêm
@Dũng Nghiện Hent UwU: 500 đã là j, tôi bắt kèo tài 600 🐧
Xem thêm
anh này mạnh
Xem thêm
chưa thấy ai mặt dày như anh🐧
Xem thêm