Nàng Bạch Tuyết Độc Địa
Fukada Sametarou Fuumi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 10: Tấn công dồn dập, bất chấp bạn thuở nhỏ

2 Bình luận - Độ dài: 1,067 từ - Cập nhật:

Quay đầu nhìn lại, ở đó có một nữ sinh đang đứng đó.

Mái tóc màu nâu đỏ dài đến vai, đôi chân thon thả lộ ra từ chiếc váy ngắn. Nhìn tổng thể trông rất khỏe khoắn, và đôi mắt to hơi xếch lên một chút tạo ấn tượng về một người hoạt bát.

Nhìn thấy gương mặt cô gái đó, Naoya khẽ mỉm cười. Đó là một người cậu đã quá quen thuộc.

"Ồ, Yui à. Chào buổi sáng."

"Chào buổi sáng. Sao thế, hiếm thấy cậu vào sáng sớm thế này... Shirogane-san!?"

Yui vừa bước tới với giọng điệu thoải mái, nhưng khi nhìn thấy người bên cạnh Naoya, cô liền bị sốc.

Cô vội vàng nhìn qua lại giữa khuôn mặt của Naoya và Koyuki.

"Ể, sao Naoya lại đi cùng với Shirogane-san vậy!? Cái mối quan hệ gì đây!?"

"Có nhiều chuyện lắm, bọn tớ mới thân nhau từ hôm qua thôi."

"Hảảảả... sao một người như cô ấy lại thân với một kẻ kỳ quặc như cậu chứ... Oh, Shirogane-san, chào buổi sáng!"

"À, ừm. Chào buổi sáng."

Koyuki ngượng ngùng đáp lại.

Dù có chút xa cách, nhưng cũng không đến mức như những người hoàn toàn xa lạ.

Trong khi thắc mắc về cái khoảng cách kỳ lạ này, Naoya bỗng vỗ tay một cái.

"Mà này, Yui học lớp 3 phải không? Cậu cùng lớp với Shirogane-san nhỉ."

"Đúng vậy. Dù bọn tớ không hay nói chuyện lắm."

"...Phải."

Koyuki khẽ gật đầu, rồi liếc nhìn Naoya.

Nụ cười trên môi cô trông thật tao nhã. Nhưng trong đó lại ẩn chứa một sức hút kỳ lạ.

"Mà này... Sasahara-kun và Natsume-san là bạn bè à?"

"Hơn cả bạn bè cơ, bọn tớ là bạn thuở nhỏ."

"Đúng đúng. Bọn tớ ở bên nhau từ hồi mẫu giáo đến giờ, cứ như đồng chí vậy á.”

Yui cũng mỉm cười đồng tình với lời của Naoya.

Natsume Yui. Học sinh năm hai trường Otsuki.

Đối với Naoya, cô là người bạn thuở nhỏ đã quen biết hơn mười năm. Nhà họ cũng ở gần nhau và hai gia đình cũng thân thiết, nên thỉnh thoảng Naoya cũng qua nhà Natsume ăn tối.

"Hể... vậy sao."

Khi nghe giải thích, Koyuki nở một nụ cười xã giao.

Vụt một cái, bầu không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo. Một bức tường vốn không hề có từ trước, dường như đã được dựng lên giữa cậu và cô...

"À. Không sao đâu, Shirogane-san."

Vì vậy, Naoya chỉ vào Yui và vui vẻ nói.

"Cậu ấy đúng nghĩa đen là bạn thuở nhỏ thôi. Tớ chỉ một lòng với Shirogane-san—"

"N... Này!"

"Ưm."

Ngay lúc đó, Koyuki vội vàng bịt miệng Naoya lại.

Naoya chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì, chỉ biết tròn mắt ngạc nhiên.

Việc Koyuki đang ghen với Yui là rõ như ban ngày. Vì thế cậu mới cố gắng xóa tan sự bất an đó... nhưng phản ứng này lại nằm ngoài dự đoán.

Thứ Naoya có thể hiểu được chỉ là cảm xúc của mọi người. Nguyên nhân của nó thì cậu luôn phải suy luận tùy vào tình huống. Nhưng chỉ riêng lần này, cậu hoàn toàn không thể hiểu được lý do.

Giữa lúc đó, Koyuki hạ giọng mắng Naoya.

"Vô duyên cũng phải có chừng mực chứ...! Cậu thì tôi không biết, nhưng lỡ như Natsume-san cũng thích cậu thì sao... cậu ấy sẽ bị tổn thương đó! Không được nói vậy đâu!"

"Yui thích tớ á—? Không, không thể đâu."

"Tại sao chứ! Vẫn có khả năng đó, vì hai người là bạn thuở nhỏ mà!"

Dẫu cho lập luận của Koyuki chẳng có cơ sở gì cả, nhưng cô lại cực kỳ nghiêm túc.

Nhưng, ra là vậy. Lý do cho cơn giận đột ngột của cô cậu đã hiểu rõ. Dù không đúng lắm... nhưng đó lại là cả một sự quan tâm dành cho cậu.

‘Trời ơi... giận dỗi vì một đối thủ tình trường sao... gì thế này, đáng yêu chết đi được...’

Độ hảo cảm tăng lên không có điểm dừng.

Mặc cho Naoya đang xúc động, Koyuki vẫn đang chất vấn "Cậu có nghe tôi nói không đấy!?".

Giữa lúc đó, Yui, người bị cho ra rìa, đang tủm tỉm cười.

Dĩ nhiên ở khoảng cách gần thế này, toàn bộ cuộc trò chuyện cô đều nghe thấy hết.

"À này, xin lỗi vì đã làm phiền, nhưng mà..."

"Chào buổi sáng."

Ngay lúc đó, lại thêm một nam sinh khác bắt chuyện với họ.

Cậu ta mặc đồng phục xộc xệch, tóc nhuộm nâu. Một thiếu niên có vẻ ngoài hơi lông bông. Cậu là người bạn cùng lớp đã ở cùng Naoya vào giờ nghỉ trưa hôm qua. Nhìn thấy Naoya và Koyuki, cậu ta tròn mắt ngạc nhiên.

"Whoa, thân nhau thật rồi kìa. Ghê dữ..."

"Chứ sao. Tất cả là nhờ sức hấp dẫn của tao đấy."

"Nhầm rồi bạn tôi, tao khen Shirogane-san vì đã chịu được một đứa như mày ấy."

"À, ừm... vị này là?"

Trước sự xuất hiện của một người mới, Koyuki nghiêng đầu thắc mắc.

Giờ nghỉ trưa hôm qua, lúc cô gọi Naoya lại, cậu ta đứng ngay bên cạnh cậu, nhưng... có vẻ cô chẳng nhớ gì cả.

Cậu ta vui vẻ giới thiệu, có vẻ không để tâm đến việc đó.

"Tớ là Kouno Tatsumi lớp 1. Rất vui được gặp cậu, Shirogane-san."

"Và cậu ấy là bạn thuở nhỏ kiêm bạn trai của tớ."

"Hể, vậy sao… Khoan đã, bạn trai á?"

Trước câu nói đó, Koyuki bất ngờ mở to mắt.

Natsume Yui, Kouno Tatsumi. Và Naoya.

"Ba bọn tớ là bạn thuở nhỏ, còn hai người này thì đang hẹn hò.”

"Hiểu rồi... ra là vậy. Hừm."

Koyuki khẽ gật gù.

Cậu cảm nhận được bức tường vừa mới được dựng lên đã bị phá hủy, và bầu không khí ngay lập tức trở nên dịu lại.

Nhờ vậy, nét mặt của Naoya cũng tự nhiên giãn ra.

"...Cậu hết giận rồi chứ?"

"Hả? Chuyện gì cơ. Cậu và những cô gái khác có mối quan hệ thế nào, chẳng liên quan gì đến tôi cả. Đừng có mà tự mãn."

Koyuki lại tỏ vẻ kiêu ngạo rồi.

Giữa lúc đó, Yui và Tatsumi lặng lẽ nhìn nhau.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Cặp kia tự nhiên ăn mấy bát cơm chó :))
Tks trans
Xem thêm