Nàng Bạch Tuyết Độc Địa
Fukada Sametarou Fuumi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 17: Lẽ ra phải là lời tuyên chiến...?

2 Bình luận - Độ dài: 668 từ - Cập nhật:

Trước một Naoya đang ngẩn ngơ, vị hội trưởng chăm chú nhìn xuống. Từ sâu bên trong chiếc mũ trùm, một ánh mắt lạnh lùng, dò xét đang chiếu thẳng vào cậu.

"...Cậu là bạn trai của Shirogane Koyuki?"

"À thì... đang trong giai đoạn ứng cử làm bạn trai, hay nói sao nhỉ..."

"Hừm."

Vị hội trưởng đáp lại một cách hờ hững, rồi ngồi xuống một chiếc ghế gấp gần đó và vắt chéo chân.

Chỉ một hành động đó thôi đã toát ra khí chất của một bậc đế vương.

Những thành viên khác như bị ảnh hưởng theo, và một bầu không khí căng thẳng bao trùm căn phòng.

Cả nhóm ngay lập tức trông giống hệt một tà giáo.

Naoya chỉ còn biết thót tim.

‘Oa... cô bé này khó đọc vị thật. Giọng nói không hề có chút cảm xúc nào...’

Hầu hết mọi người, chỉ cần qua giọng nói thôi cũng đã cung cấp cho Naoya rất nhiều thông tin.

Nhưng vị hội trưởng này thì khác. Giọng cô ấy đều đều như máy móc vậy.

Những người như thế này cực kỳ hiếm, nhưng nếu tiếp xúc lâu dài thì cũng sẽ dần đọc được.

Tuy nhiên, chỉ với một, hai câu nói thì cậu không thể đoán được mục đích hay bất cứ điều gì.

‘Chết tiệt, người này còn ra dáng nhân vật lạnh lùng hơn cả Shirogane-san nữa...!’

Naoya nghiến răng. Mục đích của đối phương hoàn toàn không rõ, còn mình thì đang bị trói. Đúng là tình thế ngàn cân treo sợi tóc. Không thể nói năng hàm hồ được.

Giữa lúc đó, vị hội trưởng lặng lẽ lên tiếng.

"Tôi có điều muốn hỏi cậu."

"Điều muốn hỏi...?"

Vị hội trưởng nhìn thẳng vào mắt Naoya, và hỏi.

"Cậu có thực sự thích Shirogane Koyuki không?"

"Hả...?"

"Chúng tôi, Hội Shirogane, là những người luôn âm thầm dõi theo và bảo vệ Shirogane Koyuki."

Nhìn một vòng quanh cả nhóm, vị hội trưởng dõng dạc—bằng một giọng nói đầy uy áp.

"Nếu cậu tiếp cận cô ấy với một sự quyết tâm nửa vời, cậu sẽ phải nhận lấy hậu quả tương xứng. Nhưng, nếu cậu chịu từ bỏ—"

"Tôi thích cô ấy."

Cắt ngang những lời đó, Naoya nói một cách thẳng thắn.

Điều đó khiến những người xung quanh xôn xao, nhưng cậu chẳng thể bận tâm.

Lý trí mách bảo rằng việc chọc giận kẻ địch không phải là thượng sách... nhưng có những điều, cậu nhất định phải nói ra ngay tại nơi này.

"Tôi yêu tất cả mọi thứ của cô ấy. Cả cái điểm không thể thành thật, cả cái điểm luôn phiền não vì điều đó, và cả những lúc hơi... không, phải nói là khá lạc lõng nữa ."

Càng nói, tình cảm của cậu càng dâng trào.

Naoya thích Koyuki.

Dù có chuyện gì xảy ra thì điều đó cũng không thể thay đổi. Cậu lườm cả nhóm một lượt, và dứt khoát tuyên bố.

"Cho nên, dù các người có cản trở bao nhiêu lần đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không từ bỏ Shirogane-san. Muốn ‘luộc’ muốn ‘nướng’ gì thì cứ tự nhiên."

Nói rồi Naoya hiên ngang ưỡn ngực, dù vẫn đang bị trói.

Nhưng rồi cậu chợt nhận ra và lúng túng nói thêm.

"À, nhưng mà cái anh senpai đội bóng chày kia thì có thể nhẹ tay một chút không... Mà nếu phải chọn thì, một cú đấm của Yoshino bên câu lạc bộ manga có lẽ tôi vẫn có thể chịu được... Ủa?"

Ngay lúc đó, cậu nhận ra có điều gì đó kỳ lạ.

Vị hội trưởng cùng toàn thể Hội Shirogane, đang đứng đó im phăng phắc. Cứ ngỡ họ đang tức giận trước lời nói của cậu... nhưng có vẻ không phải vậy.

Một lúc sau, họ đồng thanh, như đã hẹn trước, cùng nhau mở miệng.

Rằng—

"Trời ơi, đáng trân trọng quá...!"

"..................Hả?"

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Tà giáo stalker :))
Xem thêm