Nàng Bạch Tuyết Độc Địa
Fukada Sametarou Fuumi
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel

Chương 11: Lợi thế bạn thuở nhỏ

2 Bình luận - Độ dài: 728 từ - Cập nhật:

Và thế là, nhóm đi học đã tăng lên bốn người.

"Ể, Shirogane-san không tham gia câu lạc bộ nào à. Cậu giỏi thể thao vậy mà, uổng ghê."

"Ừ-ừm, tôi không giỏi mấy chuyện câu lạc bộ cho lắm..."

"Vậy sao? Tớ đã muốn rủ cậu vào câu lạc bộ bóng chuyền của bọn tớ đó."

Hai cô gái vừa đi vừa rôm rả trò chuyện.

Dù vậy, chủ yếu chỉ có Yui là hào hứng trong khi Koyuki thì có vẻ bối rối, nét mặt cô hơi đanh lại.

Nhưng có vẻ như cô không ghét việc nói chuyện. Cô vẫn cười và nhẹ nhàng đáp lại.

Vì vậy, Naoya quyết định chỉ quan sát, lặng lẽ đi theo sau hai người họ một khoảng.

Bên cạnh cậu, Tatsumi nheo mắt nhìn Koyuki.

Ánh mắt cậu ta đang dán chặt vào cô.

"Hôm qua tao cũng hỏi rồi nhưng mà... làm thế quái nào mà mày quen được Shirogane-san, rồi thân đến mức cùng nhau đi học vào buổi sáng được vậy?"

"Đã có nhiều chuyện xảy ra lắm."

"Nhiều chuyện à... không lẽ là mày dùng cái kỹ năng đó đó để nắm thóp điểm yếu của Shirogane-san...!?"

"Làm gì có. Mày nghĩ tao là cái gì vậy hả?"

"Uh, chắc là một loại quái vật nào đó?"

"Ít nhất thì cũng lựa từ nào đẹp đẽ hơn như pháp sư xem nào."

Giống như Yui, mối quan hệ giữa cậu với Tatsumi cũng đã được một khoảng thời gian khá dài.

Vì thế nên họ không hề khách sáo, Tatsumi cũng quá rành bản tính của Naoya.

Khi họ đang nói chuyện như vậy, Koyuki lén quay lại nhìn, rồi lặng lẽ thì thầm vào tai của Yui.

"Ừm... cậu ấy, là Kouno-kun phải không nhỉ? Chuyện Natsume-san đang hẹn hò với cậu ấy, là thật à?"

"Đúng rồi đó."

Yui thản nhiên gật đầu. Rồi cô tinh nghịch nháy mắt một cái.

"Nên cậu cứ yên tâm nhé, tớ không có chút hứng thú nào với Naoya đâu."

"...Cậu đang nói gì vậy nhỉ?"

"Hửm? Chẳng phải Shirogane-san đang hẹn hò với Naoya sao?"

"Phư phư, đúng là một câu đùa thú vị."

Koyuki vuốt tóc, tinh nghịch cười.

"Làm gì có chuyện tôi lại đi hẹn hò với một kẻ kỳ quặc như thế. Cậu ta là một đối tượng khá thú vị, nên tôi chỉ trêu chọc một chút thôi."

"Hể. Vậy à."

Yui đáp lại một cách qua loa rồi cười toe toét.

"Mà này, tớ đã nói tớ là bạn thuở nhỏ của Naoya rồi nhỉ."

"À, ừm. Chuyện đó thì có làm sao à?"

"Vì vậy... tớ có rất nhiều ảnh hồi nhỏ của Naoya đó."

"...!"

"Nào là Naoya đóng vai thỏ trong vở kịch ở trường mẫu giáo này, rồi Naoya tham gia chạy tiếp sức trong hội thao ở trường tiểu học này... có nhiều lắm. Cậu có muốn xem không?"

"Hmph... Làm như tôi có hứng thú với mấy thứ đó vậy."

Koyuki nói một cách lạnh lùng... rồi lặng lẽ ghé miệng vào tai Yui, nói bằng một giọng lí nhí như tiếng muỗi kêu.

"....Tôi... muốn... xem...."

"Ok! Mai tớ mang đến cho nhé!"

Thấy Koyuki khẽ gật đầu, Yui cười rạng rỡ và đáp lại.

‘Ồ, đã biết cách đối phó rồi à.’

Naoya thầm thán phục.

Dù nói rằng họ không hay nói chuyện với nhau, nhưng thế này thì có vẻ không cần phải lo lắng nữa rồi.

Bên cạnh Naoya đang chìm trong suy ngẫm, Tatsumi chỉ biết nghiêng đầu thắc mắc.

"Hửm, trông họ có vẻ hào hứng, đang nói chuyện gì vậy?"

"Ai mà biết."

"Xạo vừa thôi. Với đôi tai thính của mày thì khoảng cách này thừa sức nghe được mà."

Tatsumi lườm cậu.

Nghe cuộc đối thoại đó, Yui nhún vai.

"Mà, Shirogane-san chắc cũng vất vả lắm nhỉ. Tên đó kỳ quặc lắm, nên chắc cậu cũng bị nói này nói nọ rồi nhỉ."

"Ừm... cũng có."

"Ahaha, tớ biết mà."

Yui cười khúc khích. Nhưng rồi cô lại khẽ khép mắt lại, nhìn lên bầu trời.

"Bọn tớ cũng phải bó tay với Naoya luôn. Nhưng mà... chính Naoya cũng là Thần Tình Yêu kết nối tớ với Tatsumi lại để hai đứa có cơ hội bắt đầu hẹn hò đó."

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Vl a còn làm thuyền trưởng nữa cơ à.
Xem thêm