Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)

Chương 330 - Sự độc ác không chỉ xuất phát từ não bộ

4 Bình luận - Độ dài: 1,923 từ - Cập nhật:

Tạm thời cập nhật đã.

Sau đó là khởi động kế hoạch “tách Feakuso ra rồi để nữ chính-chan chứng kiến cảnh đó, sau đó biến nó thành cảnh kịch tính”.

___________________________________________________ 

「Tottori the Shimane... hình như đã thấy ở đâu rồi… à, nhớ ra rồi. Là người phát hiện ra tộc Elf rừng và đang đồng hành với họ mà không chết.」

「Sunraku á… Sunraku đó hả!? Thật á? Là hàng thật sao? Không phải cosplay à?」

「Nếu là người nhập vai đến mức có thể tái hiện cảnh bị Lycaon nguyền hai lần, thì chắc tôi cũng muốn gửi lời mời kết bạn luôn quá…」

Một bên thì trên bảng tin Shangri-La, được gọi là 「niềm hy vọng cuối cùng của dân Elf-suki」「 anh hùng của chúng ta」 「kẻ không được phép chết」. Một bên thì trên cùng bảng tin lại bị gọi là 「Thợ săn Unique」「tài khoản của ban quản trị」「tên biến thái bán khỏa thân dẫn theo nô lệ Bunny Girl」… Này này, cái cuối cùng là gì vậy, chờ đã, Bunny girl là gái mặc đồ thỏ chứ đâu phải con thỏ cái mặc đồ đâu, độ biến thái khác hẳn đấy!? Với lại, đã bảo không phải nô lệ, rồi bán khỏa thân cũng không phải do tôi chọn mà… thôi bỏ đi, ai là người phát tán mấy cái này vậy hả!!

「Uwaa… thật sự lúc nào cũng bán khỏa thân hả, kiểu cảm động thật sự luôn. Ở tân lục địa mà không mang trang bị là hành động tự sát còn gì…」

「Thì… cũng bù lại bằng kỹ năng các thứ mà… không, khoan, trước tiên để tôi nói cái đã?」

「Ể? Ờ, ừ.」

Tốt lắm. Nếu suy đoán của tôi đúng thì kẻ “bất thường” duy nhất tại đây là Tottori, nhưng cũng chỉ có hắn là người có thể nói chuyện từ góc nhìn meta trong tình huống này.

「Hiện tại tôi đang làm nhiệm vụ hộ tống cựu vương Torvante và đại công chúa Arfilia, do Thánh nữ-chan giao.」

「Torvante… là vua của vương quốc hả? Khoan, đổi ngôi rồi à?」

「Ai biết, nghe nói bị con trai làm phản lật đổ chiếm ngôi.」

「………???」

Chuyện ông già đó bị làm sao thì thôi không bàn nữa, vấn đề là tình hình hiện tại.

「Chỉ là phỏng đoán thôi… nhưng chuyện quốc vương gặp nạn ở Tân lục địa, rồi tình cờ gặp tộc Elf, không phải là ngẫu nhiên mà là phần nội dung được bao hàm trong một chuỗi nhiệm vụ …. cậu nghĩ sao?」

「……」

Tottori im lặng như đang chìm trong suy nghĩ, rồi liếc nhẹ về phía rìa tầm nhìn nơi vừa trở nên náo nhiệt sau khi nhóm tôi và Emul, cùng với cha con nhà vua nhập bọn những người không hẳn là người…tộc elf của rừng xanh.

Nhìn quốc vương và công chúa, bị bao quanh bởi một nhóm mỹ nam mỹ nữ mảnh mai đúng chuẩn tộc Elf, rồi liếc qua Emul vì lý do nào đó lại đang bị tộc Elf sợ hãi một cách khác thường rồi như đã từ bỏ điều gì đó, Tottori mở lời. 

「…Bên tôi là kịch bản độc nhất. Tên là 「Cuộc Đại Di Dân Của Tộc Elf Rừng – Immigrant Elf」. Điều kiện là 「dẫn tộc elf đến tiền tuyến」Mà…. giờ nghĩ lại thì, việc tôi gặp mặt Quốc vương Torvante theo dòng sự kiện cũng không phải là điều gì quá bất thường.」

Kịch bản độc nhất à… Tôi đã từng trải nghiệm việc các kịch bản EX liên kết với kịch bản độc nhất, nhưng việc một nhiệm vụ thông thường và kịch bản độc nhất kết nối với nhau theo thời gian thực thì… có thật không?

Mà theo lời Tottori thì cô Elf bị bắt lúc nãy—Elina gì đó—đã đột ngột lao đi chỉ vì mấy lý do mơ hồ kiểu “linh cảm” hay “điềm báo” gì đó.

「Vậy nên… tôi đề nghị hai bên cùng hợp tác. Vì mục tiêu cuối cùng đều như nhau.」

「…Tôi hiểu phía cậu muốn tăng số lượng để đảm bảo an toàn. Nhưng phía tôi được lợi gì?」

Heh, xem ra hắn vẫn chưa nhận ra thực tế rằng quyền chủ động đã hoàn toàn nằm trong tay chúng tôi rồi. Đây không phải là đàm phán bình đẳng… chúng tôi sẽ để Tottori và đám Elf bảo vệ cho chúng tôi.

「Hai người đó ủng hộ nhân tộc, nhưng hoàng tử đang làm vua thì là kẻ phân biệt chủng tộc cực đoan.」

「Aah… tức là nếu không bảo vệ hai cha con này, tộc Elf rừng tiêu đời chắc luôn?」

「Ít nhất là nếu mấy người đó coi việc bị đối xử như nô lệ hay thú cưng là ‘thân thiện’ thì cũng chẳng cần lo.」

Tottori the Shimane, cái tên thì tạm thời bỏ qua, nhưng tôi thấy rõ quyết tâm và động lực để cậu đồng hành cùng Elf dù phải giữ No Death. Đã vậy thì, cậu ta hẳn cũng không muốn làm gì khiến cho cơ hội hiếm hoi để lật đổ chế độ hiện tại bị mất đi.

Đúng vậy, bên cậu ta thì có NPC có thể chiến đấu và trinh sát, còn bên này thì chỉ có ông già bụng hơi béo và một công chúa yếu đuối (không phải tà… không phải tà đạo gì đâu). Dù người nhận nhiệm vụ hộ tống dù là Tanker như Rei-shi thì phải solo vẫn rất bất an. 

「... Còn lựa chọn quái gì đâu, gọi là con rối của Arthur Pencilgon chỗ nào chứ..」

「Không không, rõ ràng là con rối, hoàn toàn là con rối luôn. TẤT CẢ là tại cô ta hết đấy!」

Cứ đổ cho Pencilgon thì mọi chuyện sẽ ổn…đó là nhận định chung của tôi và Katzzo. Dù sao thì chúng tôi cũng thay phiên nhau xử lý mấy quả bom mà cô ta ném ra, coi như hòa… hay là do tụi tôi đổ hết tội lên đầu cô ta nên mới thả bom ngược lại như trả đũa? Hmm… thôi kệ, đồ Pencilgon khốn kiếp.

「Được rồi. Việc giao lưu với chủng tộc Á nhân là điều nhiều người chơi mong đợi, mà nếu có thể ngăn mấy pha diễn biến kiểu R18 thì lại càng tốt.」

Thỏa thuận đã được thiết lập. Tôi và Emul tạm thời giải tán tổ đội, rồi gia nhập nhóm của Tottori cùng với nữ elf lúc nãy — Elina, và một người nữa, một elf mang dáng vẻ của pháp sư, khác với các elf rừng khác… tên là Heche.

「Nhưng mà từ nãy tới giờ tôi thấy khá kì lạ… tộc elf rừng đông thế này, vậy hệ thống game xác định tổ đội kiểu gì?」

「Những người không được thêm vào tổ đội thì sẽ thành vô dụng, gặp quái là ưu tiên chạy trốn, nên bọn mình phải lo chuyện kéo hận thù quái dùm thôi.」

Cái-quái-gì-vậy, đúng là chủng tộc vô dụng… không, nhìn từ góc độ cộng đồng thì cũng hợp lý… nhưng nhìn xem kìa, Emul đang tức giận vì tộc elf quá thiếu tinh thần Vorpal.

「Muuu… bọn này thiếu tinh thần Vorpal quá đấy ạ desuwa—!」

「Bình tĩnh nào Emul, ở cái vùng đất điên rồ này, tránh giao tranh vô ích cũng là chuyện hợp lý thôi mà?」

「Thế nếu là Sunraku-san thì sao desuwa? Bỏ chạy ạ desuwa?」

「Thịt, nguyên liệu, kinh nghiệm… chẳng có lý do gì để chạy cả.」

「Đó mới là tinh thần Vorpal đích thực đó ạ desuwa!!」

“Yay!” – Emul đập tay high-five với tôi, trong khi tôi thì toát mồ hôi khi chạm phải ánh mắt của Arfhilia, rồi quay lại bàn chiến lược tiếp theo với Tottori.

「Giờ thì, thỏa thuận đã xong xuôi nên tôi cũng nói thẳng luôn thật ra hai người kia đã bị ám sát và đang bị truy đuổi… cụ thể là… lực lượng quyền lực quốc gia — Kỵ sĩ đoàn của vương quốc.」

「...Ê này, khoan đã.」

「Từ từ, tôi không có ý định lôi tộc elf rừng ra đối đầu kỵ sĩ đoàn đâu. Tôi có cách để thay đổi diện mạo, mà người ta vẫn nói giấu người thì giấu vào đám đông hoặc sau… mặt sau của texture ấy mà, đúng không?」

「Texture...? Thôi kệ, tôi hiểu rồi. Tức là… cậu định để họ trà trộn vào giữa tộc người rừng rồi lẻn vào căn cứ, đúng không?」

Đúng thế. Điều tôi nhắm đến không phải là chiến lực của tộc elf mà là số lượng. Trong ShanFro, việc gặp được các chủng tộc Á nhân ngoài con người là điều vô số người chơi khao khát và chờ đợi. 

Nếu elf xuất hiện ở tiền tuyến, chắc chắn sẽ gây xôn xao dư luận. Và nếu có ai dám động vào các elf giữa đám người chơi thì dù NPC cũng sẽ bị nhìn với ánh mắt ghê tởm.

Đúng vậy, đây chính là kế hoạch của đa số ồn ào không phải “silent majority” mà là “noisy majority”! Trong chiến đấu, số lượng là sức mạnh. Anh hùng có thể địch ngàn người ư? Thì lấy hai ngàn thằng tép riu ra mà đè chết hắn là xong!!

「Mà… thực tế là nếu bỏ qua việc tên bị nhuộm đỏ thì xử lý bọn đó cũng chẳng khó mấy… đùa đấy, đùa thôi.」

Đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt như tôi nhìn Pencilgon chứ… thực lòng mà nói, nếu được phép dùng [Thanh Long - Seiryu] và [Thăng Long - Shotaki], thì cũng không quá khó nhằn đâu. Gã Die Hard kia hình như tầm bắn tối đa chỉ là tầm trung thôi.

 Nhưng nếu làm căng quá để rồi bị cư dân mạng thù oán, bị tước mất job và quay về làm vô nghề thì đúng là phiền. Vậy nên nếu phải ra tay thì phải dùng biện pháp gián tiếp. Mà xét về khoản đó thì con khủng long ba đầu đầy sẹo kia khá hữu dụng…. không biết rớt ra nguyên liệu gì nhỉ?

Đúng lúc đó, như chợt nhớ ra điều gì, Tottori đập tay cái bốp rồi quay sang tôi nói:

「À—mà này, quên mất không nói, thực ra tụi tôi đâu có đi theo lộ trình nhanh nhất để đến căn cứ.」

「Ý là sao?」

「Bàn thờ Thức Tỉnh đấy, chắc là ở gần khu vực này. Tôi là thành viên clan chuyên đi vẽ bản đồ, nên muốn tranh thủ mở tuyến đường luôn.」

Bàn thờ Thức Tỉnh… cái thứ dùng để mở giới hạn cấp độ đó hả!? Khoan, ý là nó thực sự ở gần đây sao!?

__________________________________________________________________ 

Vở kịch của các vị thần trước khi dịch vụ bắt đầu 

Thiên tài coi trọng thế giới quan:

「Đặt cơ sở mở giới hạn cấp độ ngay trong làng Elf đi.」

Thiên tài coi trọng cân bằng game:

「Thôi được thôi… nhưng mà nếu bị diệt thì phiền, nên phải trang bị đầy đủ hệ thống phòng thủ.」

Thiên tài coi trọng thế giới quan:

「Không còn cách nào khác nếu bị tộc elf rừng diệt thì cũng khổ, nên trang bị phòng thủ đầy đủ rồi tiếp tục.」

(Tộc elf bỏ làng rồi trở thành dân du mục chỉ sau ba ngày)

Hai thiên tài cười lớn, quyết định cứ tiếp tục như vậy. Thuốc đau dạ dày được đặt thêm.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Đm 2 admin :)))
Xem thêm
ở chỗ đầy đủ tiện nghi được 3 ngày rồi đi du mục cả đoàn :))
Xem thêm
vậy là đầu chym sắp mở giới hạn cấp luôn à
Xem thêm