Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)
Chương 364 - Vị dũng giả đó, tuy chỉ là con rối nhưng vẫn là nhân vật nổi bật
0 Bình luận - Độ dài: 1,678 từ - Cập nhật:
「Vậy thì…… tuy tiền tuyến đã ở ngay trước mắt, nhưng ta hãy dừng lại đây để bàn kế hoạch về mục đích thật sự trước đã nhỉ.」
「Mục tiêu thật sự……? À, à, ừ, nhớ chứ, nhớ chứ. Hộ tống nhà vua và công chúa chứ gì? Ừ.」
Tên này quên béng luôn rồi……
「Tottori mà lại đầu chim à? Không, so với thường ngày thì chính tôi mới là kẻ đầu chim ấy chứ. Này, sao không cười đi hả Deepthroater?」
「………Haha.」
Tôi cứ nghĩ sẽ mất công mới lột được lớp mặt nạ của con nhỏ này, nhưng nhìn cái mặt nó đi kìa. Có diễn sâu cỡ nào thì cũng không thể nặn ra được nụ cười chua chát như nhai mướp đắng đó được. Như thể người vợ phải chịu bạo hành lâu ngày vẫn phải nương tựa chồng vũ phu vậy.
「Mà nói chứ gần đây Sunraku-san đã đội đủ các loại đầu rồi đấy ạ desuwa?」
Gần đây tôi cứ nghĩ cách làm sao để lấy được đầu ngựa trang bị tân thủ, nếu là ở Firstia thì thì chắc sẽ trôi dạt lại trong shop thôi. Nhưng nghĩ đến chuyện đến đó thì……
Toàn ký ức không vui, hoặc cơ thể tự nhiên sinh ra phản ứng từ chối vậy. Nó giống cái cảm giác không muốn vào lại cái phòng vệ sinh từng bị tắc không ai dọn vậy.
「Thôi được, vậy thì như cậu đã nhớ, hai người họ…. à không, hai vị đó đang bị đội Kỵ sĩ Thứ ba dưới trướng của Tân Vương nhắm đến tính mạng.」
Và vì cơ hội ám sát lớn nhất đã bất thành nhờ tôi và 「Vết Sẹo Đỏ Thẫm Scarlet」… à không, tiền thân là「Scar Đầy Vết Thương」nên bọn chúng chỉ còn cách chờ Đức vua và công chúa chết mất xác trong rừng sâu, hoặc chực chờ để ám sát nếu cả hai sống sót trở về..
「Ban đầu tôi định trà trộn vào giữa nhóm Elf rừng và hộ tống họ đến nhà thờ Tân Đại Lục của Tam Thần Giáo…..Nhưng nghĩ kỹ thì làm sao không thực hiện luôn cách trực diện và triệt để hơn nhỉ?」
「…… Hay đấy, nghe đã thấy phấn khích…… vậy thì, cậu định làm gì?」
「Chìa khóa nằm ở cậu đấy, Tottori.」
「Tôi á!?」
「Bởi vì chuyện này, xét theo nghĩa nào đó thì chỉ cậu mới làm được thôi.」
Nếu phải đặt tên cho kế hoạch này thì…… chắc là 「Chiến Dịch Dũng Giả」 nhỉ.
.
.
.
.
.
………
……
…
「Aー、Aー……À hem. Nào nào, hỡi mọi người! Đức vua Torvante và Công chúa Arfilia Đệ Nhất đã trở về! Mau nhường đường nào!!」
Giọng nói vang vọng tựa như cắt ngang cả bầu trời truyền thẳng đến tiền đồn tiền tuyến.
“Chuyện gì vậy, chuyện gì vậy?” Các nhà khai phá đang hoạt động trong tiền đồn, hay đúng hơn là những game thủ đã log in Shangri-La Frontier từ sáng sớm, đều ngoái lại. Họ nhìn thấy một người chơi, dường như là nguồn phát ra tiếng nói, và phía sau là hai NPC.
Nếu là bình thường thì cảnh này chỉ thu hút sự chú ý thoáng qua rồi dễ dàng bị lãng quên. Nhưng vì trước đó không lâu, vừa mới có thông báo về việc tiêu diệt boss raid, bầu không khí trở nên căng thẳng hay đúng hơn là game thủ đang nhạy cảm với bất kỳ sự kiện nào xuất hiện thế nên vở kịch bất ngờ này khiến mọi người quay hẳn lại để dõi theo diễn biến.
「───Ôi bệ hạ, cả điện hạ nữa, thật tốt vì cả hai người đều bình an vô sự.」
Đúng lúc đó, cứ như biết trước thời điểm xuất hiện, hàng chục kỵ sĩ không ai trong số họ là người chơi mà đều là NPC từ đâu xuất hiện bao quanh Đức vua, Công chúa, và cả nữ pháp sư dẫn đường cho cả hai.
「Ồ, kia không phải là danh tiếng lẫy lừng của Tuyệt Luân Kiếm sao……」
「Là Tuyệt Mệnh Kiếm.」
「Danh tiếng của Tuyệt Luân Kiếm…… chẳng phải là Julian-sama sao?」
Thái dương khẽ giật, Julian dẫn đầu đoàn kỵ sĩ, người mang thanh danh không phải vì thanh kiếm bên hông vẫn nở nụ cười không biến sắc, tiến đến gần nhà vua và công chúa cùng nữ pháp sư đã dẫn họ đến.
「Xưng danh đi nào. Công trạng hộ tống Đức vua của ngươi sẽ được ban thưởng xứng đáng.」
Nói xong, Julian đưa tay ra như thể nói “Hãy giao họ cho ta” và cả đoàn kỵ sĩ cũng phát ra áp lực thầm lặng nhắm vào nữ pháp sư kia.
Nhà vua được kỵ sĩ bảo vệ, chuyện này là lẽ thường tình và không có gì bất thường. Thế nhưng, nếu nhìn từ góc nhìn của những người biết âm mưu thật sự của đoàn Kỵ sĩ Thứ ba, họ sẽ dễ dàng nhận ra điều không ổn trong tình huống này.
Chẳng hạn, nhà vua và công chúa, những người đã từng thoát chết sau một vụ ám sát lại không hề để lộ chút lo lắng nào giữa vòng vây này.
Chẳng hạn như, Nhà Khai Phá có dáng vẻ kỳ quái đã cứu họ lại không hề xuất hiện ở đây.
Và chẳng hạn, Deepthroater đang thủ thế sẵn sàng chiến đấu khi đối mặt với chính đoàn kỵ sĩ đáng lẽ là đích đến an toàn của nhiệm vụ.
Khoảnh khắc lặng yên càng kéo dài, người chơi vây quanh dần nhận ra rằng 「có gì đó không đúng」. Nhưng dẫu vậy, không ai dám liều lĩnh nhảy vào giữa vòng vây của kỵ sĩ và hoàng tộc để xác minh.
Bởi lẽ, nếu tình huống này là 「đúng」 kẻ nào tự tiện chen ngang sẽ trở thành 「kẻ bao đồng」 trong mắt mọi người và ai cũng e ngại chuyện đó.
「Ơ, mình… có nên can thiệp không nhỉ?」
「Ờ thì, không trong party mà lại nhảy vào quest của người ta thì hơi……」
Chính vì vậy, cảnh tượng kỳ quái xuất hiện: vòng vây kỵ sĩ quanh nhà vua và công chúa được bao quanh thêm một vòng dày đặc của người chơi đứng xem. Mỗi người đều chần chừ, bất động, chỉ chăm chăm chờ xem chuyện sẽ diễn tiến thế nào.
.
.
.
.
「Dừng tay lại!!」
Nếu vậy thì, người có thể bắn vỡ bầu không khí căng thẳng này chắc chắn sẽ được gọi là……dũng giả.
「Kẻ nào!?」
Một mũi tên cắm phập xuống ngay trước mũi giày bên phải của Julian đang từng bước tiến lại gần Deepthroater và nhà vua đứng sau lưng cô.
Julian rút kiếm, cất giọng sắc lạnh quát kẻ bất lương dám tập kích bất ngờ.
「E, ờ, e hèm…… hỡi kỵ sĩ hèn hạ kia! Nếu không muốn cánh tay… à… bẩn thỉu? của ngươi bị bắn thủng thì hãy mau lui lại đi!」
「……Ra mặt đi!」
「Ế…… lợi thế tập kích…… thì sao? Hả? Ra mặt á? Rồi, rồi…… a, Hesh, đừng chạy chứ, được rồi…… được thôi!!」
Dù nghe thấy những tiếng thì thầm khó hiểu, kẻ bắn mũi tên vẫn đáp lại Julian và xuất hiện từ trong khu rừng ẩn chứa quái vật.
「Ngươi… là ai? Nhìn thì có vẻ là một khai phá giả… Ngươi hiểu mình đang đối đầu với Đoàn Kỵ Sĩ Thứ Ba chứ?」
「……Ừm… nhớ rồi…… hừ, thật nực cười! Lũ các ngươi trở thành con rối của kẻ soán ngôi vương mà chĩa gươm vào chính hoàng tộc mình lẽ ra phải phụng sự… ờ… Ta giương cung thì có gì sai chứ?!」
Một thanh niên bất ngờ xuất hiện, ngoài cây súng cao su kỳ quặc trên tay thì còn mặc trang phục của cung thủ quen thuộc với bất kỳ ai đã đặt chân đến tiền tuyến, vừa chậm rãi bước tới cùng lời tuyên bố hùng hồn nhưng lại đứt đoạn và gượng gạo.
「Tên ta là Tottori, Tottori the Shimane! Ơ…… khư, tôi hận cả hai người….. chính ta, Dũng giả của tộc Elf Rừng đã giương cung vào các ngươi!!」
「Fuffū ~! Dũng giả-sama ngầu bá cháy luôn!!」
Mặc dù trừng mắt như muốn bắn chết Deepthroater vì đã chen vào phá đám, Tottori ngay lập tức hướng ánh nhìn lại phía đoàn kỵ sĩ và nở nụ cười tự tin, tay nâng cao cây súng cao su.
Và rồi, đúng như những kẻ chủ mưu đã sắp đặt để con rối mang danh dũng giả này châm lên, mồi lửa cuối cùng để thổi bùng mọi chuyện đã rơi xuống.
「Xin lỗi, nhưng ta không có ý tuân lệnh kẻ soán ngôi vương định bắt cư nhân Tân Lục Địa làm nô lệ. Và…… cũng không định nghe lệnh những kẻ muốn ám sát đức vua cùng công chúa đệ nhất!!」
Tiếng bàn tán xôn xao lan khắp những người chơi, những thông tin bất ngờ được Tottori tiết lộ làm khuấy động bầu không khí hơn cả trước đó và trên hết…… cả những NPC mang ngoại hình rõ ràng khác biệt với người chơi và cả các NPC Cựu Lục Địa dần dần xuất hiện từ trong khu rừng.
「N-Ngươi… và cả bọn chúng nữa, không lẽ…!」
「Hỡi những tín đồ cuồng Elf trên khắp cả nước! Tôi đã giữ đúng lời hứa!! Và bây giờ… hãy cho tôi mượn sức mạnh để bảo vệ tộc Elf Rừng!!」
Vừa đỏ mặt vì chút xấu hổ, vừa mang theo nụ cười tự tin và vui sướng vì mình đang là tâm điểm chú ý, Tottori the Shimāne dứt khoát tiến thêm một bước để bảo vệ đức vua và công chúa đệ nhất.
___________________________________________________________________________
Ngoài ra, kẻ chủ mưu A thì đang khoái chí cười phá lên sau hậu trường, còn kẻ chủ mưu B thì đang nhếch mép cười đầy mỉa mai ngay trên sân khấu.


0 Bình luận