Chìa khóa thiết lập Inventoria: Những điều liên quan đến Shangri-La Frontier
What if: nếu như Akitsu Akane là nữ chính
6 Bình luận - Độ dài: 1,530 từ - Cập nhật:
Akitsu Akane
Có lẽ ngay đoạn mở đầu chương 1 sẽ là cảnh tỏ tình.
Và câu chuyện sẽ xoay quanh việc chinh phục một tên có vẻ ngoài như người bình thường, nhưng trong não lại đang cắm một cái băng game rác, tên là Hizutome Rakurou.
Cơ cấu câu chuyện kiểu đó đến giờ tôi vẫn thấy khá cuốn... nhưng vấn đề là, Akitsu Akane này lại nằm ngoài tầm kiểm soát của chính tác giả.
Trong thế giới thực thì đúng như thiết lập ban đầu Akane là bạn cùng lớp với Rumi.
Đến giai đoạn giải phóng Tân Lục Địa, cô nàng phát hiện ra phương trình Rakurou = Sunraku thế giới thực...
Khỉ thật! Tiến độ chinh phục nhanh đến phát sợ!!
Tập 1: 「Làm sao đây, Sunraku-san! Hình như em... đã thích anh mất rồi!!」
Không được rồi, tốc độ này cứ như đang phá kỷ lục RTA (Real-Time Attack) vậy!EEE!?
Ý tưởng ban đầu của tôi là Akitsu Akane sẽ dành nguyên một năm chơi Full Dive, vun đắp tình cảm với Sunraku trong game….Để rồi đến một đêm tuyết rơi, cuối cùng họ mới gặp nhau ngoài đời thực và khoảnh khắc vừa thấy mặt, cô không kiềm được cảm xúc, liền ôm chầm lấy cậu và thì thầm tỏ tình bên tai!?
_Katarina
.
.
.
.
Người ta thường nói "thất bại là mẹ thành công"
…nhưng đó chỉ là câu chuyện xảy ra vào một ngày nào đó, ở một nơi nào đó, hay một khả năng nào đó.
「Pencilgon-san! Em hỏi một chút được không ạ?」
「Ừ? Có chuyện gì vậy, Akitsu Akane-chan?」
Thiếu nữ bước đến với dáng đi có phần nhẹ bẫng như đang bay lơ lửng, và ngay khi mở miệng, cô đã buông ra một câu hỏi. Đối mặt với cô gái ấy, Arthur Pencilgon đáp lại mà chẳng tỏ vẻ gì là bận tâm.
Dù không đến mức bí ẩn, không rõ tung tích như một ai đó nào đó, nhưng việc cô gái này, người lúc nào cũng bận rộn chạy khắp thế giới (trong game) lại đặc biệt tìm đến tôi chỉ để đặt câu hỏi, thì thật quả là hiếm thấy.
「À… ưm… khi Pencilgon-san mua quần áo… là mua qua mạng phải không ạ?」
「Ừ? Ừm—…………………………」
Arthur Pencilgon. Kẻ vô lễ và ngỗ ngược, chuyên thực hiện những hành vi hèn hạ bằng cách tạo ra một avatar giống hệt “Amane Towa” ngôi sao nổi tiếng tuyệt đối ngoài đời thực. Thế nhưng, cô ấy chính là “Amane Towa” hàng thật giá thật.
Ngay lúc đó, cô cũng phải đắn đo một chút, không biết nên trả lời thế nào.
Thực ra, trong trường hợp của Arthur Pencilgon, cô sử dụng phương pháp có phần dị biệt so với cách thông thường chẳng hạn như thử đồ bằng công nghệ AR để chuẩn bị quần áo, cho nên...[note78346]
Dù có nói thẳng ra thì chắc cũng chẳng giúp ích được bao nhiêu.
「Ừm, chắc là… cả mua online lẫn ở cửa hàng thật đấy.」
「Vậy ạ?」
「Ừ. Nhưng mà, sao tự nhiên em lại hỏi vậy?」
「Thật ra là… em đã mua quần áo trên mạng, và… kích thước tay áo thì… ahaha…」
Thấy Akitsu Akane cúi chiếc mặt nạ cáo xuống như để che đi khuôn mặt, rồi quay ánh mắt lảng sang chỗ khác, Pencilgon khẽ gật đầu, ra vẻ hiểu chuyện.
Việc mua quần áo qua mạng nhưng khi nhận về rồi mặc thử thì thấy quá rộng hay quá chật…. đó là chuyện bình thường.
「Cho nên em tính sẽ đi hỏi nhiều người khác nhau để làm tư liệu cho lần sau ạ!」
「Ra vậy… nếu thế thì, cách chắc chắn nhất vẫn là mua trực tiếp ở cửa hàng.」
「Ngoài ra, tuy hơi tốn tiền một chút, nhưng em cũng có thể đem đi sửa lại.」
「Ồ~… Em sẽ ghi nhớ ạ!」
「Ừ. Hoặc cũng có thể chọn cách mặc luôn bộ đó, biến nó thành phong cách riêng chẳng hạn?」
「‘Cố tình’ mặc luôn… ấy ạ?」
Với Akitsu Akane đang trông có phần ngơ ngác Pencilgon đã gửi lời khuyên động viên đến thiếu nữ đang bắt đầu nhen nhóm đam mê với thời trang.
「Áo bị cộc quá thì hơi khó xử thật, nhưng nếu tay áo rộng một chút thì tùy cách phối mà có thể tạo ra một sức hút rất khác đó.」
Xắn tay áo lên, hoặc cố ý dùng loại tay áo dài che cả bàn tay, hay dùng một chiếc thắt lưng to để siết phần rộng của áo…Tóm lại là, tùy theo cách phối đồ mà có thể biến hoá mọi thứ.
「Tùy cách phối… nhưng mà, cái áo sơ mi này của em thì… nó rộng quá...」
「Vậy thì mặc nó như một chiếc áo sơ mi oversize chẳng hạn, sao nào?」
「Thì ra là… áo sơ mi oversize…」
Mà… nói đến đây mới nhớ.
Arthur Pencilgon đã cố tình tạo một avatar giống hệt bản thân tôi ngoài đời thật, và không hề ngần ngại thực hiện những hành vi hèn hạ với chính vẻ ngoài đó.
Dù sao thì với người quen… tức là các thành viên trong clan, cô ấy cũng không đến mức chơi khăm họ (à, có hai tên là ngoại lệ), nhưng mà...Nếu chỉ là chọc ghẹo một chút thì… vẫn nằm trong giới hạn.
「Này, Akitsu Akane-chan này… chẳng lẽ em đang định đi chơi với ai đó à?」
「...như đi hẹn hò chẳng hạn?」
「Ể... ể, hả? S-sao mà chị biết được...!?!?!」
Không phải do suy luận sâu xa gì, chỉ là tiện miệng buông ra một câu thăm dò thế mà không ngờ lại đánh trúng điểm yếu chí mạng của Akitsu Akane.
Thấy cô nàng bắt đầu hoảng loạn thấy rõ, quýnh quáng không giấu nổi, Pencilgon nở một nụ cười niiihihi... thật sâu.
「Ồ, ôi chú cừu non lạc lối... Cơn gió của tuổi thanh xuân xanh biếc đôi khi cũng có thể bùng cháy mãnh liệt... Với tư cách là tiền bối trên con đường đời, chị sẽ soi đường chỉ lối cho em vậy...」
「C-c-chỉ lối...」
「Đúng vậy…là chiến thuật ma thuật có thể biến thất bại thành thành công, cùng với câu tán tỉnh chí mạng nữa đó!」
「Vâng!」
.
.
.
.
Cô ấy bảo muốn tôi đi mua sắm cùng!
Chuyện đó xảy ra vào thứ Sáu tuần trước. Tôi chẳng có lý do gì để từ chối cả. Giờ thì tôi đang đứng đợi ở điểm hẹn, mặc một bộ quần áo đã vượt qua được kiểm duyệt nghiêm ngặt từ cô em gái gần đây ngày càng lạnh lùng và khó tính.
「Xin lỗi đã để anh đợi, senpai!」
「À không, anh cũng vừa mới tới thôi. Với lại còn năm phút nữa mới đến giờ hẹn mà.」
Tôi nói sự thật với người vừa đi bộ bước nhanh đến: không hề nói quá, tôi đúng là vừa mới đến thật.
「Thế hôm nay… là đi mua quần áo đúng không nhỉ?」
「Vâng ạ! Thật ra thì… em đã thất bại một chút khi mua quần áo...」
「À— kiểu như... sai kích cỡ?」
Chuyện đó thỉnh thoảng cũng xảy ra mà. Hồi trước tôi cũng từng bị thế một lần, rồi khi nói với con em gái tôi đam mê thời trang ở mức hơi quá đà kiểu: “Xấu hổ quá, cái này anh không mặc vừa đâu!”, thế là nó nổi trận lôi đình với tôi luôn…
「Ra vậy...」
「Cho nên là…」
Ít nhất thì cũng phải kiểm tra size cho đàng hoàng chứ.
「Vì vậy, em nghĩ... chi bằng tụi mình đến cửa hàng và thử trực tiếp luôn cho chắc!」
Nói rồi, cô ấy khẽ quàng lấy tay tôi, ngước lên nhìn vào mặt tôi.
Bộ đồ hôm nay không phải loại trang phục tiện cho việc di chuyển thường ngày nữa, mà là một bộ rõ ràng được chọn để làm đẹp — cùng với kiểu tóc cũng khác mọi khi.
Và khi một cô gái như thế chủ động tiến gần hơn bình thường… thì chuyện tim đập nhanh hơn một chút cũng là điều khó tránh.
Rồi như thể đã được ai đó tà ác mách nước từ trước, cô ấy nở một nụ cười đầy khiêu khích khác hẳn vẻ mặt mọi khi và nói:
「E-em… xin anh hãy chọn ra phiên bản dễ thương nhất của em nhé, Raku-senpai!」
「À—ừm… ờ, kiểu… ừ, cứ giao cho anh, Akane.」
Tôi bất giác quay mặt sang chỗ khác để không lộ ra biểu cảm. Chắc là gương mặt tôi lúc này đang đỏ lên và nhăn nhúm đến nổi không thể phân biệt là đang giãn ra hay căng thẳng nữa.
「À, đúng rồi!」
「………………Gì vậy?」
Khi tôi quay lại nhìn thì thấy:
「E-em… em cũng… có thể chọn ra phiên bản ngầu nhất của anh, Raku-senpai… được không ạ?」
「Ồ, được thôi.」
Trước mắt tôi là người yêu tôi, với khuôn mặt đỏ bừng cùng biểu cảm lơ đãng không rõ là đang thư giãn hay căng thẳng.


6 Bình luận