hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)
Chương 303 - Duyên phận kỳ lạ tựa như hương táo thoảng qua
2 Bình luận - Độ dài: 2,062 từ - Cập nhật:
Chap 303 - Duyên phận kỳ lạ tựa như hương táo thoảng qua
合縁奇縁は林檎の香り - Aien kien wa ringo no kaori
「合縁奇縁」aien-kien
Thành ngữ Nhật Bản cổ.
Nghĩa là: "Duyên phận kỳ lạ, hợp nhau một cách bất ngờ."
Thường dùng để mô tả mối quan hệ (tình yêu, bạn bè, cộng sự…) giữa hai người tưởng chừng không hợp nhưng lại rất ăn ý nhờ duyên số kỳ lạ
「合縁」(あいえん aien): hợp duyên, ăn ý.
「奇縁」(きえん kien): kỳ duyên, duyên phận kỳ lạ, hiếm có
「林檎の香り」Ringo no kaori = "Hương thơm táo".
林檎(りんご / ringo):Quả táo.
の香り(のかおり / no kaori):Hương thơm của ~
_Elycon
_______________________________________________________________
Khốn thật, có quá ít chỗ để trốn ở cái thành phố nhà quê chết tiệt này.
「Emul… thay đổi kế hoạch. Trong tình cảnh này thì đăng ký guild là bất khả thi rồi.」
「Kyu~~~……」
「WAKE UP!!」
「Fugyu!? C-c-chào buổi sáng mu… mugugu!?」
「And… quiet please…?」
Thoát thân bằng combo biến thành nữ và thay đồ siêu tốc, sau đó lao đầu vào đám đông. Emul bị quay như chong chóng giữa khung cảnh bỏ trốn hỗn loạn, tôi cốc đầu nhẹ cho tỉnh rồi bịt miệng lại khi nhóc ấy chuẩn bị hét lên.
Giờ tôi đang đứng trước cổng ra khỏi Firstia, chính là cánh cổng dẫn vào khu rừng quái vật hoành hành.
Dư âm của vụ náo loạn phát sinh từ phi vụ “tẩu thoát” của tôi dường như đã lan tới tận đây. Tôi cố giữ vẻ mặt kiểu “Ủa có chuyện gì hả, ghê vậy” trong lúc âm thầm tìm cách rời khỏi Firstia, tránh gây chú ý lẫn vào giữa đám người chơi đang bàn tán xôn xao.
「Nghe này, Emul… Là Rabbitzuta. Bằng mọi giá phải cắt đuôi được rồi về đó, sau đó chỉ cần ngủ một giấc là xong, hiểu chưa? Đúng như câu nói “nhanh như thỏ chạy trốn” vậy đó...」
「H-hả…」
Ổn thôi, ít nhất thì ở thành phố này vẫn chưa có ai biết về Sunraku cả. Tôi từng nghĩ đến chuyện trốn trong kho chứa của Inventory cho đến khi mọi chuyện lắng xuống, nhưng lại chẳng biết phải nằm trong đó mấy tiếng. Đệt, cái game rác thần thánh này, nửa đêm rồi mà còn lắm thằng online thế không biết… À, mai là thứ Bảy, mẹ kiếp.
「Nghe kỹ này, hòa vào bối cảnh. Một khoảnh khắc đời thường. Chúng ta là hai tiểu thư đang rời thành phố, hiểu chưa?」
「Là Sunraku phải không…?」
「Buhyoh!?」
Tôi tưởng tim mình nhảy khỏi mồm rồi đấy.
「K-k-không không, tôi không phải là Sunraku gì cả. Tôi là [Sasorawa] cơ mà! Nhầm người rồi, nhầm người đấy desuwa~」
「Giả giọng em hả, buhuhu」
Shut the hell up!
Giọng đàn ông trầm trầm như muốn bóp nát trái tim tôi. Tôi quay lại với một nụ cười gượng gạo, và thấy một nhân vật nữ đối lập hoàn toàn với chất giọng, mái tóc nâu buộc đuôi ngựa, khuôn mặt có một vết sơn kéo dài từ sống mũi đến má trái, đang nhìn tôi chằm chằm với nụ cười khoe răng đầy khí thế.
「À đừng lo, tôi chỉ có một câu hỏi thôi. Hỏi xong sẽ để cậu đi, nên bớt cảnh giác lại đi nhé.」
「……Rồi? Hỏi gì?」
「Tôi là [Baibaal] từ [server φ - Fai]. Cậu là [Sunraku] từ [server μ - mu], đúng không?」[note72952]
「!!!!」
Lần này thì tim tôi thực sự rớt ra rồi.
Câu hỏi vừa dứt thì lời mời kết bạn được gửi đến ngay. Không cần nói, tôi cũng hiểu: chỉ cần tôi bấm “YES” hay “NO” là đủ để trả lời.
「……Kẻ sống sót từ địa ngục, đúng không?」[note72953]
「Chuẩn… không ngờ lại gặp nhau kiểu này đấy…!」
Chết tiệt… mà khoan, nói là lần đầu gặp thì sai quá.
Tôi và hắn… từng gặp rồi. Tôi chấp nhận lời mời kết bạn và lặng lẽ trao ánh nhìn. Trước đây tôi cũng từng tái ngộ vài người bạn từ game khác, nhưng lần này thì khác. Đây là Survival Gunman… những “kẻ nghiện server”. Đặc biệt là đám từ các server ký hiệu chữ cái Hy Lạp thì không thể tóm gọn trong câu “chơi chung game” được.
「Chúng ta còn nhiều chuyện để nói… nhưng giờ thì hơi rối quá rồi. Khi nào rảnh thì liên lạc nhé.」
「OK.」
Chúng tôi mỉm cười, chia tay như thể chưa có chuyện gì. Có vẻ như một người chơi khác trông như thành viên nhóm “Đội thay đồ cho Tias-chan” đang lân la bắt chuyện với Baibaal, vừa đúng lúc để giúp tôi chuồn.
「Sunraku-san, người quen ạ?」
「Ừm… cũng có thể nói vậy.」
Server φ… Baibaal… tất nhiên là tôi biết.
Dù bọn họ chẳng có mấy vũ khí mạnh, chỉ có mấy khẩu súng lục cỏn con, nhưng đám nghiện server đó vẫn sống sót trong môi trường sinh tồn như địa ngục bằng tay không, đánh tay đôi với sinh vật khổng lồ. Và tên điên nhất trong số đó — chính là Baibaal.
「Thiệt tình, vừa mới thoát nạn thì—」
Ba phút sau
Bộ trang phục cải trang phần thân và chân (giá tổng cộng 900,000 mani) nổ tung như bong bóng xà phòng.
Bộ ngực rung lên khi trang phục bung ra.
Mắt đám người chơi dán chặt vào cảnh tượng ấy.
Không bỏ lỡ cơ hội, một con Vorpal Bunny hoang dã xuất hiện và cắt cổ một người chơi bằng con dao bếp.
「……Đính chính lại, hiện tại vẫn đang gặp phải chuyện tồi tệ..」
「……Sunraku-san, mình quay về Rabbitzuta thôi. Hôm nay là ngày xui xẻo rồi.」
「À—ờ, không… Fithysia… À không, Eighdolt nhé.」
「Aye aye, đến chỗ bạn bè… đúng không desuwa? Vậy thì, em sẽ đợi ở Rabbitzuta~」
…Chà, cũng đúng. Nhưng đó không phải lý do duy nhất.
.
.
.
Quán cà phê "Táo Rắn ", một quán cà phê trong hẻm dành cho những tên du côn... là chuỗi cửa hàng có thể tìm thấy ở hầu hết mọi thành phố (và tiện thể, tất cả chủ quán đều có cùng một khuôn mặt, tôi không nghĩ trò chơi này lại bỏ qua sự thỏa hiệp nhàm chán như vậy, vì vậy có lẽ có một thiết lập gì phía sau đó).
Cơ bản là, trong trò chơi này, cảm giác vị giác thường bị làm yếu đi một cách có chủ đích, nhưng ngoại lệ là những món có thể gọi trong quán cà phê này lại có hương vị thực sự.
Tuy nhiên, nếu là món ngọt thì dù là bánh ngọt hay chỉ là cục đường, tất cả đều có vị giống nhau, và theo lời của Pensilgon, "Đồ uống có tên là rượu chỉ là nước soda không cồn" vì vậy cuối cùng, cũng chỉ có thể ra ngoài đời ăn thật mà thôi.
「…Chào mừng, bạn muốn gọi món gì?」
Câu nói mà thợ săn tiền thưởng Lutia đã để lại cùng một món vật phẩm khi rời đi cũng chỉ về quán cà phê này. Vì vậy, tôi quyết định bắt đầu chơi nhập vai.µ
「…Mùi táo... mời gọi... có bánh táo không?」
「…Ai đã nói với cậu về 'thực đơn bí mật' của chúng tôi?」
「Từ người tên Lutia. Đó là một đêm nóng bỏng và mãnh liệt…」
Quả thật, đêm đó thật mãnh liệt. Nếu không cẩn thận, tôi có thể bị chém thành sáu phần bằng nhau hoặc bị săn bởi những NPC chuyên PKK. Trong khi nói đùa như vậy, tôi đặt món đồ Lutia đưa cho tôi… [Thư giới thiệu bọ cánh cứng biểu tượng hươu] lên quầy.[note72954]
「…Hiểu rồi, đúng như vậy. Vậy, khách quý, xin mời đợi trong phòng riêng cho đến khi bánh táo được nướng xong.」
「Vâng.」
Chỉ sau một vài giây im lặng, nhưng chủ quán đã cất giấy giới thiệu vào túi mình một cách tự nhiên và chỉ tay về hướng phòng riêng.
Dù tôi đang che giấu bằng trang phục, nhưng cảm giác uy hiếp không hề giảm đi, và hiện tại, với hình dáng của một cô gái mảnh mai, những NPC du côn trông không có vẻ gì là sẽ lại làm phiền tôi.
Hmm? gì mà nhìn dữ thế? Mày nhìn cái đ*o gì hả?
「Thật thú vị, không biết chuyện gì sẽ xảy ra…」
Tôi nhìn các NPC quay đi, rồi bước về phía phòng riêng mà chủ quán chỉ, trong một không gian ngầm như thế này, chỉ có thể tưởng tượng ra những ý nghĩ đen tối khi mở cửa…
Cánh cửa mở ra và tôi cảm nhận được một cú sốc mạnh mẽ khác biệt hoàn toàn với "Cánh cổng" mà Emul sử dụng, khiến thị giác của tôi bị nhuộm đen trong một khoảnh khắc.
「…Hả!? 」
Cảm giác như tôi vừa trượt trên vỏ chuối, mất hết thăng bằng như thể bị tác động bởi một cú đẩy mạnh. May mắn thay, tôi vẫn đứng vững, tránh được cú ngã.
Giống như khoảnh khắc bị quái vật lớn hất văng, cảm giác xoay chuyển trong thời gian rất ngắn… là ma pháp dịch chuyển.
「…Sao lại dịch chuyển thô bạo như thế này…」
「Ồ… Tôi nghe nói là nam giới mà…」
Giọng nói của một người phụ nữ, thấp đủ để biết đó không phải là thiếu nữ, nhưng lại đầy sức sống để không thể gọi là bà già.
Khi tôi ngẩng lên, trước mắt tôi là một người phụ nữ mặc váy không phải kiểu thường thấy của quý tộc…tôi nên nói thế nào nhỉ, không phải kiểu trang phục quý tộc, mà là một người phụ nữ có phong thái của một tú bà ở một câu lạc bộ đêm hay đại loại thế.
「Bị biến thành nữ vì một vài lý do, nhưng bên trong vẫn như vậy … vậy? Khi nào bánh táo đến?」
「…Fufu, can đảm nhỉ. Có vẻ cô xứng đáng với lời mời của Lutia.」
Nụ cười nhếch mép.
Nụ cười đó tuy hình thức thì khác với kiểu cười ngoại đạo đầy thú tính của bà sếp “ngoài vòng pháp luật”, nhưng lại hơi giống kiểu cười mong đợi một trận chiến khốc liệt như “cá tổng thụ” hay “gái TAS điều khiển thủ công”
Người phụ nữ đó mỉm cười rồi nói:
「Chào mừng đến với quán cà phê [Thanh Kiếm Lang Thang]… Ta sẽ cho ngươi lựa chọn mang tên 『Kẻ báo thù – Avenger』」
.
.
『Bắt đầu Hidden Job Quest:「Người thực hiện điều ước mong manh – Revenge・Dead Edge」? Có / Không』
.
.
Đang thất nghiệp thì cơ hội có việc làm tự tới.
__________________________________________________
Q.Khuôn Mặt này thấy quen lắm thì phải?
A.Là cái bản mặt khi nhìn thấy kệ đầy game rác đó.
・Avenger / Kẻ Báo Thù
Một nghề ẩn được thiết lập sẵn là nghề cao cấp ngay từ đầu. Nói chính xác thì, nếu xem [Vô nghề] là nghề khởi đầu, thì đây là một nghề thăng tiến bình thường thôi.
Mãi đến lúc gần đăng chương này, tôi còn phân vân không biết nên đặt tên là [Kẻ giết hộ - Worker] hay [người thi hành – Executioner] nữa. Nhưng tên đầu thì nghe sát thủ quá, còn tên sau thì lại khiến tôi nhớ tới ông cha xứ đeo kính nào đó nên cuối cùng chọn cái tên hiện tại.[note72955] [note72956] [note72957]
[Thợ săn tiền thưởng – Bounty Hunter] là những [Kẻ Báo Thù – Avenger] chỉ nhắm vào người chơi đã PK làm mục tiêu.
Thế gian này có những tiếng kêu gào không ai nghe thấy.
Vì tiền, vì quyền, hay vì lý do nào đó không thể nói thành lời.
Chính vì vậy, cần đến một thanh kiếm lang thang không bị ràng buộc bởi những mối quan hệ, một kẻ ra tay thay người khác. Không hỏi lý do. Có hỏi chút ít về quá khứ thôi.
Tóm lại, đó là nghề thợ săn tiền thưởng, thu thập thông tin, xử lí những vụ việc nguy hiểm một cách thầm lặng…có thể là 'báo thù', đúng như tên gọi của nghề nghiệp.
Vì trong thế giới Shanfro, không phải chỉ có con người mới là đối tượng có thể trở thành kẻ cần báo thù.
_Katarina


2 Bình luận