Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)

Chương 321 - Thể loại kinh dị có thể giải quyết bằng phương pháp vật lý

1 Bình luận - Độ dài: 1,428 từ - Cập nhật:

「Hãy cho ta máu…! Thịt…! Mạng sống…!」

「Aaaaahhhh!? Gyaaaaaa!?」

Tôi cố tình thả lỏng cổ, để đầu mình lắc lư như con búp bê bị hỏng rồi đuổi theo Ryuu ×4 Tetchi. Ban đầu chỉ là trò đùa nhảm nhí thôi, nhưng phản ứng của cô ấy lại y hệt như mong đợi nên càng lúc tôi lại càng thấy vui.

「Hức… hức… huhh… uaa aaa aaa…!」

「Người muốn khóc phải là tôi mới đúng chứ!? Sao cậu lại giả khóc giỏi thế hả!? Sợ quá, đáng sợ thật đấy, kinh dị quá đi!!!!」

「Này, vừa nói cái gì cuối cùng đấy hả?」

「Tự nhiên đổi giọng trầm dọa người ta là sao hảaaa!!」

Muốn xem thử không? Bộ sưu tập ‘48 thế chuyển động của quái vật trong game kinh dị’ mà tôi đã rèn luyện được trong lúc cày mấy tựa game kinh dị đấy?

「Nào nào~! Trước tiên là ‘hồn ma co giật đuổi theo với chuyển động như phim trắng đen bị lag từng khung hình’ nè—!!」

「Pigyaaaaaa!?」

.

.

.

「Công nhận là đùa hơi quá tay thật」

「Rõ rồi…」

Khi tôi đang dùng một trong các chiêu của 48 Tư Thế Horror Game, là ‘đi bộ nhanh nhưng phát ra tiếng bước chân rất lớn’ để đuổi Ryuu ×4 vòng vòng thì bị Josette tóm lại.

Nghĩ lại thì đúng là có hơi lố quá, suýt nữa là bị chém thành sashimi rồi...

「Mà này, trang bị đó... chưa thấy bao giờ... đó là gì thế?」

「À cái này hả, là đồ rớt ra khi hạ được Thiên Linh Hắc Tử True Quiet đó」

「True...?」

「Con quái rác rưởi hiện ra khi tàn sát quá nhiều ấy」

「ah, con quái đó !? Hở, đánh được á...? Tôi cứ tưởng nó là kiểu boss trừng phạt không thể giết được cơ」

「Mà cái đó là rớt trực tiếp luôn á hả?」

Ryuu ×4 đang trốn sau lưng Josette nheo mắt hỏi, tôi vừa gật đầu vừa để đầu mình gật gù như lúc nãy.

Không phải tôi cố ý hù dọa đâu, chỉ là phản xạ vô thức thôi, nhưng có vẻ bên kia không nghĩ thế.

「Đây là quà tạ lỗi...」

Chắc chắn sau này khi làm nhiệm vụ của Thánh nữ-chan sẽ còn gặp nhau nhiều, nên tôi đưa cho họ một chiếc bánh táo làm quà xin lỗi.

「Nhận bánh táo từ một cô gái mặc tang phục... đây là tình huống gì vậy trời...」

「Cái bộ này á? Không chết thì không cởi ra được nên tôi cứ vậy luôn cho tiện」

「Chết luôn đi được không…」

Khóe miệng Ryuu ×4 giật giật, nhưng vụ này không phải lỗi của tôi nên tôi không chịu trách nhiệm đâu.

Sau đó tôi có hơi hớ khi bị dí hỏi “Bánh táo ngon quá, mua ở đâu vậy?”, nhưng tôi dùng chiêu ‘lắc đầu đặc trưng của mấy con búp bê ma trong phim kinh dị’ để dọa rút lui được.

Mà... hình dạng này đáng sợ đến thế sao?

.

.

.

「… Hải sâm.」

「Gyaaaa!?!」

「…………… Sunraku?」

Hmm, vui thật đấy. Trong lúc tôi đang solo lén lút trong rừng, len lén chui vào từ cổng sau của Skull Azuchi, thì bỗng nghe thấy một nhóm ồn ào nào đó. Tò mò lại gần xem thử, ai dè là bọn Rustmord.

Từ sau vụ chọc ghẹo Ryuu×4 Techi và bị mắng té tát, tôi rút ra bài học và kết luận luôn “vậy thì chọc người quen chắc không sao!”. Thế là tôi rón rén áp sát từ phía sau… rồi dùng ngón tay nhẹ nhàng lướt qua gáy của Mord.

Không nghĩ ra câu thoại nào cả, nên lỡ miệng nói món ăn tối hôm nay… hải sâm á, bố à, hải sâm là cái quái gì vậy chứ...

「………! ………! ………!?」

「… Làm sao mà cậu tìm được bọn tôi vậy?」

「Chỉ là trùng hợp thôi.」

「……… Ra là vậy.」

Mà hai người này đúng là cặp đôi trái ngược. Cứ như kiểu boss song sinh trong game, một đứa yếu đi thì đứa kia mạnh lên. Mấy cặp boss kiểu này ngược lại dễ đoán hơn – không giết cùng lúc thì xác suất đứa kia hồi sinh đứa còn lại chắc cũng cỡ sáu, bảy phần.

「Đừng có hù nữa! Tim tôi sắp ngừng đập rồi đấy!!」

「Xin lỗi xin lỗi~ Mà cậu thấy đáng sợ đến thế à?」

「… Thành thật mà nói, nếu ban đầu tôi chưa nhìn thấy tên nhân vật thì tôi định tấn công rồi đấy.」

Ôi thôi, xin tha. Bộ đồ tôi mặc để trang bị bộ này không phải loại cứng cáp đâu, bị ăn một mũi tên tầm gần là đầu tôi sẽ bay mất.

Không biết có phải là do hiệu ứng của Khắc Ấn và R.I.P đối chọi nhau không, mà từ nãy giờ tôi cứ nghe tiếng như băng nứt, nhưng mà miễn không hỏng là được. Tôi gửi luôn yêu cầu lập nhóm, lập tức thành tổ đội ba người. “Thôi thì cứ tiến tới cho đến khi chết cái đã!” rồi bắt đầu lên đường.

「Ồ, bọn cậu đi theo thằng công tử sắp phá sản của thương hội đang tụt dốc đó lên tàu hả.」

「Rust bảo muốn quan sát xem NPC bị dồn đến đường cùng thì sẽ làm gì. Đúng lúc đó có chuyện cần sang Tân Lục Địa nên nhận nhiệm vụ luôn.」

「… Phản ứng của hắn y như diễn viên hài thực thụ, nên tôi xem mà cười nắc nẻ.」

Ờ, biết rồi.

「À, đúng rồi Rust… bọn mình xây xong cứ điểm Guild rồi.」

「Ừm…………っ!?」

Rust lúc đầu có vẻ chẳng hứng thú gì, nhưng rồi cổ quay ngoắt lại GRIII!! . Hừm hừm, có vẻ cậu ấy đã hiểu rồi ha...

「Tức là!」

「Ờ thì, tôi đã đưa hai tên khốn kia cái lò phản ứng rồi, nên phải đi hội ngộ với chúng nó đã.」

「… Sunraku có cách dịch chuyển. Tức là hội ngộ cũng không khó…!」

「Ý cậu là đi luôn giờ ấy hả? Mà chắc giờ là bọn nó cũng gần xong EX Scenario rồi, nếu như hoàn thành đầy đủ thì…」

Chưa thấy liên lạc gì cả, nhưng mà phần cuối Scenario là màn rượt đuổi với “Lam” nên im hơi cũng là bình thường.

「chiến thuật cơ giới thú được sử dụng khá thường xuyên, chắc không dính bẫy đâu… Chắc những lần clear sau không hiện thông báo chăng.」

「… Hừm.」

Dù có Rei-shi trong nhóm đi nữa, nhưng việc một tổ đội 8 người như bọn tôi lại vượt qua được con boss độc nhất ấy, còn cái tổ đội tinh anh kia thì lại thất bại thì khó mà tin được.

Hơn nữa, hai tên kia cũng rò rỉ kha khá info từ kịch bản Ktharnid, nên con nhỏ ma pháp thiếu nữ dỏm kia gom hết lại rồi tạo luôn guide giả thì cũng không lạ.

「Mà theo nghĩa nào đó thì hiện tại tôi cũng là ‘ma pháp thiếu nữ’ đấy chứ…」

「… Câu đó sống ở Nhật Bản hiện đại mà nói ra nghe ghê thật đấy.」

「Không phải ma pháp thiếu nữ, mà là tà pháp yêu nữ thì đúng hơn?」

「Tôi kể cho cậu chuyện hài đỉnh nhất của tôi, đảm bảo khiến cơ miệng của cậu co giật suốt ba ngày nhé?」

「Cái kiểu hăm doạ gì mới lạ vậy trời!?」

Pencilgon cắm đầu xuống đất, Katzzo hợp thể với NPC và tôi thì du hành lên vũ trụ… cái chuyện đó để sau hẵng kể.

Mà thật, sống ở Nhật Bản hiện đại đúng là khó mà có dịp nói câu “I am magical girl.”

「Mà nhìn kỹ lại thì, cậu đi bộ mà hầu như chẳng hề lắc lư gì luôn, nhìn đáng sợ vãi…」

「Ồ, cậu để ý rồi à? Tôi đi kiểu kéo lê chân đấy.」

Không hiểu sao, tôi càng lúc càng thấy chơi kiểu kinh dị này vui hơn hẳn. Đến mức tôi bắt đầu thấy thèm cây kiếm đối nhẫn dạng kéo thứ có vẻ rất hợp với phong cách kinh dị này… À, nói tới kéo đối nhẫn, nhớ lại cái cảnh trong Rabbitzuta…

Ngay đúng lúc đó, một con triceratops lai ngựa lao thẳng từ bên hông tới, cú tông trúng trực diện khiến tôi toi mạng.

「S-Sunrakuuuu—!」

Không thắng được vật lý rồi…

______________________________________________________________

Cô ma pháp thiếu nữ với mỗi bước đi là phát ra tiếng nứt vỡ.

Bình luận (1)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

1 Bình luận

truck-kun
không đây là khủng long với 3 cái sừng và lai ngựa
Xem thêm