Shangri-La Frontier ~ Kus...
Kata Rina Ryosuke Fuji
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Hồi 5 - Hỡi rồng thiên, hỡi rồng vĩ đại! Điều chúng ta khai phá là những điều chưa biết và sự thật (291 - 370)

Chương 327 - Vết khắc sói ẩn mình trong bóng đêm

8 Bình luận - Độ dài: 3,084 từ - Cập nhật:

「Giờ thì... bắt đầu thôi.」

Tôi chỉnh lại chiếc mặt nạ chim nay đã có phần sẫm màu hơn, điều chỉnh một chút cho thoải mái, rồi lặng lẽ bắt đầu truy đuổi những kỵ sĩ đang lén lút tiến vào khu rừng.

Sau khi vượt qua trận chiến sinh tử, nhân tiện cũng có một trận hỗn chiến dữ dội với đám bọ cạp, đến mức tụi nó dùng chính tôi làm bóng để chơi bóng chày, vậy mà tôi vẫn khỏe mạnh như thường.

Từ lúc đó, tôi đã vội vã nhờ đến sự hỗ trợ của thương hội Cán Cân Vàng để chuẩn bị mọi thứ, và cuối cùng cũng lo xong xuôi. Một màn rình rập bám đuôi mà chẳng khác gì một game hành động lén lút – khoan, tôi đang chơi game gì thế này?

「Thôi kệ... được rồi.」

Điều kiện để hoàn thành là cứu được cựu vương Torvante và đệ nhất công chúa Aria, đồng thời thu thập bằng chứng rõ ràng về việc Đội kỵ sĩ số Ba đang hãm hại hoàng tộc.

Tôi thì vẫn có thể xử lý được các nhiệm vụ hành động lén lút, nhưng không biết sẽ trụ được bao lâu nếu không có hiệu ứng hỗ trợ từ hệ thống... Nếu mấy tay cao thủ bên kia là kiểu "ngươi nghĩ chừng đó là đủ để che giấu khí tức à?" thì tôi cũng bó tay thôi.

Mà theo lời Lutia-paisen kể lại thì hình như đội trưởng Đội Ba cũng chẳng mạnh lắm... Nhưng đã có bao nhiêu con quái được thiết lập là mạnh nhất mà vẫn bị oneshot bằng bug cơ chứ? Trường hợp ngược lại cũng chẳng có gì lạ.

「……」

Tôi có nghĩ đến chuyện đuổi theo bằng cách nhảy từ cây này sang cây kia, nhưng tiếng động lớn hơn tôi tưởng nên loại luôn. Kết cục là tôi cũng phải đi bộ dưới đất giống bọn họ... mà họ đi chậm thật đấy, cực kỳ chậm luôn.

Tôi đã nhiều lần cảm nhận được rằng có sự khác biệt giữa cách xử lý bóng tối trong hệ thống của game và tầm nhìn đã được điều chỉnh cho người chơi. Có vẻ như NPC được xử lý theo kiểu giống với cách đầu tiên, vì vậy bọn họ đang vừa đi vừa giơ đuốc lên, trông khá dè chừng.

Thôi thì cũng hợp lý, vì nghe nói ban đêm có quái vật khủng long lai cú mèo biết  ẩn thân xuất hiện, nên họ cẩn thận cũng đúng. Nhưng mà đây là game theo thời gian thực, không thể tua nhanh được nên tôi chỉ mong họ mau chóng đi đến hành động chính. Tôi sẽ xử lý mọi chuyện mà.

「……Không thấy cha con Quốc vương.」

Vì tôi đang theo dõi từ cuối đội hình nên không thấy cũng chẳng lạ. Có lẽ họ đang ở giữa đội hình.

Tức là trừ khi họ dừng lại và thay đổi đội hình, hoặc tôi rút ngắn khoảng cách, thì tôi cũng không thể quan sát được tình hình của hai cha con Quốc vương. Tạm thời chỉ có thể cố nghe lén mấy tên lính cấp thấp thôi.

「Hmm... nghe lén vậy.」

Không nghe rõ vì âm thanh bị ngắt quãng à? Vậy thì đã đến lúc sử dung  máy nghe lén tại nhà – Emul!

Từ chiếc khăn quàng cổ quấn quanh cổ tôi, một đôi tai xếp gọn bỗng dựng lên "bong!" và bắt đầu vẫy vẫy. Có vẻ đã thành công trong việc nghe trộm cuộc nói chuyện của bọn lính cấp thấp, vì nội dung cuộc trò chuyện được phát ngay bên tai tôi.

「Tại sao lại phải lặn lội đến vùng sâu vùng xa để giết cựu vương và công chúa chứ... desuwa.」

「Tân vương muốn có một ‘sự thật’ rằng bọn á nhân ở Tân Lục Địa đã chống đối…... desuwa.」

「Đội trưởng của chúng ta đang thèm khát một chiến công lớn hơn cả Vị anh hùng được nhà vua công nhận, nên đã nhận việc này... desuwa.」

Không tắt được cái hậu tố "desuwa" trong thiết lập à? Dù sao thì, ít nhất cũng bắt đầu hiểu bối cảnh đằng sau rồi.

Tân vương không hẳn chỉ là muốn giết cha và em gái mình, mà muốn kiểm soát "ai sẽ là kẻ ra tay". Và đối tượng được nhắm tới là á nhân ở Tân Đại Lục... hình như có cả tộc elf các kiểu?

「Tóm lại là muốn có lý do chính đáng để động binh à.」

Vì lên ngôi trong tình trạng khẩn cấp, nhìn từ góc độ nào đó cũng giống như chiếm ngôi. Mà cũng có thể chẳng ai nghi ngờ mấy vì ai mà nghĩ một hoàng tử chắc chắn sẽ kế vị lại phải đi cướp ngai?

Dù sao thì, tân vương vẫn chưa giành được lòng trung thành tuyệt đối để ra những mệnh lệnh vô lý, nên để phát động chiến tranh với Tân Đại Lục, hắn cần một lý do chính đáng.

Nhưng nếu thế thì tại sao lại phải gây thù với cư dân ở đó? Một câu hỏi khó lý giải...

「Sunraku-san, giờ làm gì đây desuwa?」

「Kế hoạch vẫn như vậy.. Chúng ta sẽ ghi hình cảnh chúng khoe khoang tự thú tội với vẻ mặt đắc thắng, rồi đánh chúng đến chết.」

「…Có vẻ thiếu tinh thần Vorpal quá desuwa.」

「Tôi cũng thấy thế. Nhưng đây là nhiệm vụ cứu người mà...」

Nghĩ như vậy mới thấy chỉ số Tinh thần Vorpal thật phiền phức. Muốn tăng thì phải chiến với toàn quái cấp cao. Mà, ừ thì, có vẻ cũng có thể được cộng điểm tùy theo tình huống nữa, nên tôi đoán có thể tăng khi đánh với số lượng lớn quái vật cấp thấp ...

「Emul, nếu em dùng phép thì khả năng bị phát hiện cao không?」

「…Nếu là phép chỉ ảnh hưởng bản thân em thì có thể không bị phát hiện desuwa」

「Ra thế... vậy dùng Sonar Chủ Động được không? Tôi muốn biết quanh đây có quái vật không.」

「Có ngay!」

Một lúc sau, thông tin cho biết không có quái vật nào xung quanh được báo về. Có vẻ đây là tiến trình sự kiện?

「Còn nữa, sắp đến chỗ trống trong rừng rồi desuwa.」

「Hmm… hiểu được đại khái tình hình rồi...」

Đáng ngờ. Mọi thứ suôn sẻ quá mức. Kiểu gì cũng có chuyện phiền phức xảy ra... Tôi chỉ giúp một thằng nhóc cướp biển mà lại bị lạc giữa biển đánh nhau với bạch tuộc suốt bảy ngày trời đấy. Nói thế nào thì, nếu chỉ là đánh với “Kỵ sĩ đoàn” thì Josette và các bạn cô ấy xử lý được rồi.

Tôi từng trò chuyện vài lần với mấy thành viên Cận vệ hoàng gia và theo họ nói thì Josette sở hữu danh hiệu cùng hệ với「Hỏa Lực Tối Thượng – Maximum Attack Holder」của Rei….cụ thể là「Phòng Ngự Tối Thượng – Maximum Defense Holder」

Tóm lại, trong game này thì Josette chính là tanker cứng nhất, về mặt phòng thủ thì chắc chắn cô ấy hơn tôi rất nhiều.

Nhưng nhiệm vụ này là do bên ngoài ủy thác, là do một người chơi ngoài đội cận vệ… không, ngoài Thánh Khiên Kỵ Sĩ Đoàn. Thông tin thì qúa ít ỏi, dù không phải là unique scenario nên cũng không mong đợi nó sẽ có cốt truyện hoành tráng…Mà nói thật là, được trúng unique thì vui thật đấy, nhưng cũng mệt lắm.

「Không có phản ứng quái vật... à không, nếu là tiến trình sự kiện thì khả năng quái sẽ spawn là rất cao. Nghĩa là họ định để người chơi xử lý cả kỵ sĩ lẫn quái vật cùng lúc à?」

Nếu là thế thì ngược lại... game dễ quá cũng nên... Hừm, khó mà dự đoán trước được.

Một kỵ sĩ có vẻ cảm nhận được gì đó nên tiến lại gần, tôi liền dùng "Gravity Zero" đứng lộn ngược lên cành cây, vừa quan sát vừa tiếp tục suy nghĩ.

May cho mày đấy, thằng kỵ sĩ quần chúng. Nếu đây là game kinh dị thì mày đã là nạn nhân đầu tiên rồi. Tôi cũng có thể nhảy xuống tấn công, nhưng nếu một tên kỵ sĩ đột nhiên biến mất thì mức cảnh giác sẽ tăng vọt mất.

Tôi tiếp tục nhìn chằm chằm từ trên cây như dơi treo ngược. Có vẻ hắn ta chợt nhớ ra đi một mình trong vùng đất nguy hiểm này là ngu ngốc, nên rùng mình một cái rồi vội quay lại đội hình.

「…Sunraku-san… em sắp… rơi rồi… desuwa…!」

「Cố chịu đi… thật là.」

Khi hiệu lực của Gravity Zero kết thúc, tôi xoay người giữa không trung rồi hạ cánh, sau đó đi vòng đến khu đất trống nơi có vẻ sẽ diễn ra sự kiện. Được rồi, để tôi cho các người thấy kỹ năng ẩn thân đã từng hạ sát cả bạo chúa bút chì của tôi lợi hại thế nào.

.

.

.

「Các ngươi... định giết trẫm, giết cả cha con ta sao?」

「Vâng, bệ hạ tiền nhiệm. Thân thể ngài sẽ trở thành nền móng cho tương lai vĩ đại của tân vương Alex.」

Không phải là béo, nhưng trông cũng chẳng giống người từng ra chiến trường... nói trắng ra thì là một ông chú trung niên bụng hơi phệ, giọng nói yếu ớt đang trò chuyện với một tên hiệp sĩ khá lòe loẹt. Chắc hẳn là cái người mà thiên hạ đồn đại… gì nhỉ, “Tuyệt Thể Tuyệt Mệnh” gì đó? Tên nghe như “Die Hard”, chắc đời hắn khổ lắm đây, dù chỉ là NPC. [note73679]

「Julian… ngươi không định suy nghĩ lại sao? Dù sống trên đại lục này, họ cũng là sinh mạng. Không có chuyện cao thấp hay nghèo hèn ở đây.」

「Ngài nói gì vậy, bọn chúng chỉ là lũ man di thấp kém và hèn hạ… đâu thể so sánh với chúng ta.」

Ô, tuyệt thật. Một nhân vật phân biệt chủng tộc điển hình. Nếu đã có á nhân xuất hiện thì loại nhân vật này cũng nên có. Giống như mùa hè và ve sầu không có thì lại thấy thiếu thiếu. Trong những câu chuyện anh hùng, bất hạnh là điều không thể thiếu. Gọi là nghịch lý của chính nghĩa hay nghiệp quả của thiện ác gì đó cũng được.

「… Dù nói vậy, ta không căm ghét lũ á nhân đến mức như tân vương bệ hạ đâu.」

「Vậy thì…!」

「Điều ta mong muốn là chiến trường mới, một sân khấu để đạt được chiến công vượt qua cả kẻ bị đóng đinh trong hoàng thành… chỉ có thế thôi…Và điều đó trùng khớp với nguyện vọng của tân vương bệ hạ.」

「Họ không phải là vật hi sinh cho chiến công của ngươi…!」

Ồ… Nhà vua nói hay đấy. Tốt rồi, nếu mục tiêu cần bảo vệ là người tốt thì động lực để bảo vệ cũng mạnh mẽ hơn. Nếu mà người nhận nhiệm vụ là Pencilgon, còn nhà vua là thằng đểu thì chắc hắn đã bị đánh bán sống bán chết rồi bị tung clip lên mạng.

Điều khiến tôi tò mò là đệ nhất công chúa. Không rõ là cô ấy đang sợ hãi hay kiệt sức, vì cúi đầu xuống nên từ chỗ này không nhìn rõ mặt. Trong khi có thể thấy rõ mặt của Die Hard và quốc vương, cùng những nhân vật phụ khác, điều đó khiến mình cứ cảm thấy bồn chồn… không, là lo lắng? Cảm xúc kỳ lạ gì thế này… chính mình lại đang sợ hãi sao?

Nhưng dù sao thì, giờ đã rõ: "Tân vương Alex muốn tiêu diệt hoặc bắt á nhân làm nô lệ", "Die Hard muốn lập chiến công vượt mặt anh hùng" – nền tảng cốt truyện đã xong. Tôi không phản đối ý tưởng tăng cấp bằng cách chiến đấu thường xuyên hơn, nhưng... như vậy không phải là kém hiệu quả sao? Nếu muốn nâng cao kỹ năng đối kháng thì kiếm chuyện với mấy nhà khai phá còn lên tay nhanh hơn. Còn nếu chỉ muốn lên cấp thì đánh quái vật còn tốt hơn đánh á nhân. Khuyên thật lòng là nên đến Vách Đá Tổ Pha Lê, chỗ đó đúng là thiên đường: vừa cày cấp, vừa đào khoáng, lại có thể farm được tinh thần Vorpal – ba điểm cộng tuyệt vời, mà còn hiếm khi bị người chơi khác chiếm mất.

Thỉnh thoảng, có lẽ vì thiếu hiểu biết hoặc liều lĩnh, tôi vẫn thường thấy khá nhiều người chơi khác lao thẳng vào Vách Đá Tổ Pha Lê.

Nhưng để tôi nói cho mà biết: cứ đi thẳng là hạng xoàng đấy. Dân chuyên thì biết rằng cách tốt nhất là phải leo bám dọc theo mép đá một đoạn mới đúng bài….À mà, thuần Tanker thì hoàn toàn vô dụng ở đây, nên tốt nhất là để họ rút lui.…Mà cũng chẳng cần nhắc, tụi nó kiểu gì cũng bị ép rút lui thôi.

「Julian… chí ít… chí ít hãy tha cho Afilia…」

「Phụ vương!」

「Thần xin lỗi, bệ hạ tiền nhiệm. Nhưng nếu cùng chôn đệ nhất công chúa thì bi kịch sẽ càng ‘có chất lượng’ hơn. Chúng ta là hiệp sĩ, nên sẽ không làm những chuyện hạ lưu….thần xin hứa sẽ để nàng theo ngài bằng một nhát kiếm duy nhất.」

「Grư…」

Quái lạ, tim tôi cứ bồn chồn mãi không thôi. Tôi đã ghi âm xong, giờ chỉ cần xuất hiện một cách oai phong rồi cứu người thôi mà… sao bước chân lại nặng như thể sắp bước vào khoảng không bên mép vực vậy… tại sao lại như thế này…!?

「Emul… giữ vững tinh thần, kể từ đây hãy coi như bước vào cõi chết…」

「…………Ể? V-vâng!?」

Cất đi thiết bị ghi hình, lấy “vũ khí” ra… rồi hít một hơi thật sâu.

Không biết là vì coi đây chỉ là công việc hay vì thờ ơ với việc giết vua, Die Hard chẳng hề nở nụ cười nham hiểm, chỉ rút kiếm một cách lãnh đạm. Trước khi hắn kịp vung kiếm lên…

「Đợi đãaaa!!」

「!? …………Kẻ nào!?」

Ờ, đây là lúc nên làm màu thì phải? Cho tôi hai giây… nghĩ ra rồi.

「Ác ý đang lan rộng đến vùng đất chưa được khai phá, dù có lẩn trốn trong đêm tối hay lừa gạt cả thiên đạo thì cũng không thoát khỏi ánh mắt của ta! Chính vì thế, người đời gọi ánh mắt ấy là chính nghĩa!!」

「Hiện thân đi!」

「Được thôi! Toaaaaa!!」

Từ phía sau đệ nhất công chúa Afilia và cựu vương Torvante, một cái bóng nhảy ra từ trên cây lớn nhất trong khu rừng. Cái bóng xoay người giữa không trung, ném thanh đại kiếm đang cầm bằng cả hai tay xuống đất. Mũi kiếm cắm thẳng đứng xuống, và hắn nhẹ nhàng đáp xuống chuôi kiếm như đang biểu diễn.

「Á nhân… không, là mặt nạ à. Hừm, ngươi nghĩ ánh mắt đó có thể thấy chính nghĩa sao?」

「Ánh mắt này sẽ nhìn thấu những trái tim đen tối, phơi bày bản chất của kẻ xấu xa …」

Tận dụng luôn đoạn mô tả của Mặt Nạ Chim Nhìn Chằm Chằm làm lời thoại, dưới lớp mặt nạ, tôi nở nụ cười mãn nguyện vì màn xuất hiện hoàn hảo. Thành công rồi… khả năng thành công chỉ là 50:50, nhưng lần này đã thắng cược. À, mà nếu thất bại thì háng sẽ bị đập thẳng vào chuôi kiếm…tuyệt chiêu này đúng là con dao hai lưỡi.

Từng bị dập ba lần trong lúc luyện tập. Dù là hệ thống sát thương trong Shangri-La Frontier có làm giảm độ đau đớn, thì tổn thương tinh thần vẫn rất nghiêm trọng… đúng là kỹ thuật khó thực hiện.

「Ngươi là ai?」

Ờ… đợi tôi năm giây… nghĩ ra rồi.

「Ta chính là thanh kiếm lang thang, theo lời nguyện cầu của thánh nữ dẫn lối, vung lên để bảo vệ nhà vua và công chúa!」

「Thanh kiếm của Hỏa Diệm Tướng Quân – Flame General Sword」và 「Hắc Thiên Vô Trần Liêm – Noble Scythe Silent]. Hai vũ khí có liên kết qua cốt truyện.

Khi hoàn thành kịch bản độc nhất [Vì yêu mà đau, vì tình yêu đích thực mà chết: True Hate], tôi nhận được vật phẩm thưởng là [Không Bao Giờ Chia Lìa Nữa]… Thực chất, đó là vật liệu dùng để hợp thể hai món vũ khí này.

Kết hợp hai vũ khí, thêm cả [nước mắt] của người con gái đã hóa thân thành hiện thân của cái chết… tạo thành thanh đại kiếm này  [Tưởng Nhớ Cái Chết Không Thể Chia Ly – Memento Mori]! Mấy món vũ khí liên quan đến Thiên Linh Hắc Tủe luôn khiến sống lưng tôi lạnh buốt… ugh, đúng là lịch sử đen tối.

「Thanh kiếm lang thang… chẳng lẽ ngươi là…」

「Xin đừng lo, quốc vương bệ hạ. Kẻ Báo Thù và Tam Thần giáo… thánh nữ Iristella đều đang hành động để bảo vệ ngài.」

Dù đang mỉm cười sau lớp mặt nạ chim chính diện, thì cũng chẳng ai thấy được. Nhưng tôi vẫn cười… và quay đầu lại…

… rồi nụ cười ấy đông cứng lại.

「………?」

「Đùa à… cái quái gì vậy chứ……」

Không thể nào, vô lý, đây là Shangri-La Frontier mà…

Đệ nhất công chúa Afilia, người vừa mới đây còn ánh mắt phủ đầy tuyệt vọng, giờ đã ánh lên tia hy vọng, đôi mắt đẫm lệ… Dù hình ảnh có hơi khác do thiết kế đồ họa, nhưng không thể nào tôi nhầm được, bởi vì…

… tôi từng nhìn gương mặt ấy… trong suốt một thời gian dài….Đến mức chỉ muốn tung cú đá thẳng vào mặt…

_____________________________________________________________________________

Tộc côn trùng trôi dạt đến nói:「Ở tân đại lục có rất nhiều bạn bè lắm!」

Đức Vua nói:「Hả, có lý trí, có thể sẽ giao lưu được.」

Đại Công chúa nói:「Waa, muốn được gặp thử quá.」

Đại Hoàng tử nói:「Ở đây còn có mấy đám đáng ghét như này nữa hả, ghê quá.」

Tóm tắt rối ren bên phía hoàng gia chỉ trong bốn dòng.

Ghi chú

[Lên trên]
references tới phim hành động Die Hard (tựa Việt: Đương đầu với thử thách, do Bruce Willis đóng diễn viên chính
references tới phim hành động Die Hard (tựa Việt: Đương đầu với thử thách, do Bruce Willis đóng diễn viên chính
Bình luận (8)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

8 Bình luận

Gặp lại tình xưa :))
Xem thêm
Fae rác ???
Xem thêm
"Công chúa đầu tiên", mình nghĩ lên sửa thành đệ nhất công chúa.
Xem thêm
thấy điềm rồi mà :)))
Xem thêm
Sơ sẩy là phạm thượng đấy anh chim.
Xem thêm
PTSD từ thời chơi tiên r*c của chym
Xem thêm
First girl quay lại rồi, tình cũ bền lâu :)))
Xem thêm
Bản năng mách bảo dù chưa thấy mặt công chúa luôn :))))
Xem thêm