• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

201-400

Chương 296: Điểm yếu

11 Bình luận - Độ dài: 2,425 từ - Cập nhật:

“Gư…”

Song Ahrin chau mày tỉnh dậy, và Jang Chaeyeon cũng y hệt.

“Hai người không sao chứ?”

“Không, đầu tôi đau”

Tất nhiên rồi, cô đã bị đánh như vậy cơ mà.

Song Ahrin thở dài trong khi xoa xoa thái dương của mình, và Jang Chaeyeon cũng xoa cổ mình trong khi nhìn Yu Daon.

“Gọn gàng thật đấy, cô đúng là có năng khiếu làm người ta bất tỉnh”

“Tôi cảm ơn!”

“Tại sao tôi lại không được gọn gàng như vậy chứ?”

“Tại vì cô Ahrin đâu có hỏi!”

“Tôi còn phải hỏi nữa à?”

Song Ahrin lẩm bẩm như không thể tin được rồi nhìn tôi.

“Tình hình hiện tại là như nào? Có vẻ là chỉ còn lại mỗi chúng ta nên chắc ổn rồi nhỉ”

“...Chuyện là”

Tôi nên giải thích như nào đây?

Trong khi tôi đang đau đầu nghĩ cách để giải thích, Yu Daon đã lên tiếng với vẻ mặt điềm tĩnh.

“Anh Jaehun đã lại định chết một mình lần nữa đấy!”

“Cái thằng hâm này, dở dở ương ương vừa vừa thôi chứ”

Ngay khi vừa nghe cô ấy nói, Song Ahrin liền tặc lưỡi nhìn tôi, và Jang Chaeyeon cũng nhìn chằm chằm về đây.

“Không, lần này thực sự có lý do mà”

“Thế chẳng lẽ có lý do thì được phép chết à?”

Song Ahrin lại trừng mắt nhìn tôi lần nữa, và sau cùng, tôi chỉ có thể rút lui mà chẳng thể nói lại được gì.

“Xin hãy tha thứ cho tôi lần này”

“Lần sau phải cẩn thận vào đấy”

Rồi cô ấy lại nhìn xung quanh.

“Vậy thì bây giờ chúng ta có thể rời đi rồi nhì?”

“...Đúng vậy, nhưng mà”

“Lại sao nữa đây? Làm gì mà trông bất an vậy?”

Song Ahrin nhìn biểu cảm của tôi rồi nhíu mày nhìn tôi.

“Thì là, thứ đó đã đột nhiên biến mất”

Khi tôi nói cho bốn người đang nhìn tôi với vẻ mặt khó hiểu về sự biến mất của Bướm Mẹ, cả bốn đều làm vẻ mặt ngỡ ngàng.

“Việc đó đúng là hơi lạ thật”

“...”

“...Ừm”

“...Hừm”

Cả bốn người họ đều đang nghĩ gì đó theo cách riêng của mình, và Song Ahrin ‘À’ một tiếng rồi nhìn tôi với Yu Daon.

“Anh đã nói là sau khi Tóc Đen đi vào thì liền không còn nghe thấy giọng nói của Bướm Mẹ nữa ấy đúng không?”

“Đúng vậy”

“Thế thì không phải Tóc Đen đã ăn Bướm Mẹ hay gì đó rồi à?”

“Tôi sao?”

“...”

Có nhất thiết phải nói ra cái giả thuyết mà tôi vẫn đang giữ trong đầu không vậy?

Lỡ như Yu Daon bị dao động khi nghe thấy điều đó thì sao đây?

Tôi nhìn Song Ahrin với ánh mắt hơi, không, cực kỳ bất mãn, nhưng cô ấy không để ý đến ánh mắt của tôi mà chỉ nói tiếp.

“Thì đấy, trước khi Tóc Đen đi vào, con quái vật đó còn chẳng có dấu hiệu nào là sẽ biến mất. Trong lúc đó thì anh đã bị giam giữ và bị tra tấn bởi ý thức tập thể”

“...”

“Nhưng rồi đột nhiên sau khi Tóc Đen đi vào, khí tức của con quái vật liền biến mất và tất cả những con ký sinh trùng đều bắt chước lời của cô ta còn gì. Vậy nên nếu suy nghĩ logic một tí, không phải việc đấy rất đúng sao?”

“Chẳng logic chút nào hết. Làm sao mà một người có thể hợp làm một với dị thể quản thúc cơ chứ?”

“Có thể đấy”

Jang Chaeyeon cắt ngang lời tôi, và tôi cũng ngậm miệng lại do nhớ đến Khối lập phương trong khoảnh khắc.

“Dù sao đi nữa, cô ấy cũng không có thời gian cho việc đó. Đúng chứ, cô Daon?”

“...Đúng vậy!”

Yu Daon thoáng do dự trước lời của tôi rồi gật đầu.

Để đề phòng, tôi nhìn lên đầu Yu Daon.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Yu Daon]

[Tuổi: 23]

[Đặc trưng: Bất tử]

[Khả năng: Hồi phục (Thời gian)]

[Tiểu sử: Điều gì khiến một con người là một con người?]

[Điểm yếu: Nếu bị bắn bằng một phát bắn được chuẩn bị, cô ấy sẽ chết]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

“...”

“...Anh Jaehun?”

Tôi đã phải câm lặng một lúc khi nhìn thấy phần tiểu sử và điểm yếu kỳ quái, và Yu Daon lo lắng nhìn tôi. 

“Có chuyện gì sao?”

“...Có đấy”

Tôi nhìn Yu Daon trong khi trả lời câu hỏi của cô ấy.

Hãy nhớ lại điểm yếu của Bướm Mẹ mà tôi đã nhìn thấy khi nãy nào.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Bướm Mẹ]

[Tuổi: Được tạo ra 20 năm trước]

[Đặc trưng: Ký sinh]

[Khả năng: Ký sinh]

[Tiểu sử: Đã được nếm trải mùi vị của sự phản bội và lừa đảo, thứ này đã phó mặc bản thân cho cơn giận giữ không thể kiềm chế]

[Điểm yếu: Đây không phải một con trưởng thành hay thể hoàn chỉnh. Nếu có con bài tẩy, hãy để dành]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nếu có con bài tẩy, hãy để dành.

Vậy thì tôi có nên dùng Chí mạng lên Yu Daon ngay bây giờ không?

Không.

Hãy suy nghĩ về việc này thêm chút nào.

Nếu tôi sử dụng Chí mạng lên Yu Daon ngay bây giờ, nhưng lỡ như Bướm Mẹ không ký sinh vào Yu Daon thì sao?

Và hơn tất cả…

“Anh Jaehun?”

“...”

Lỡ như Chí mạng của tôi phá vỡ bất tử của Yu Daon và cô ấy chết thì sao?

“Anh Jaehun!”

“Tôi đang nghe đây”

“Anh đang không hề nghe”

Yu Daon thở dài và lắc đầu trước lời của tôi.

“Anh lại đang có điều gì trăn trở nữa sao?”

“Hửm? À, ừm”

“Anh Jaehun”

“Ừm”

“Bắn đi”

Yu Daon dang tay ra.

“Nếu làm như vậy giúp anh Jaehun cảm thấy thoải mái hơn và cũng khiến những người khác được yên lòng, vậy thì tôi hoàn toàn không ngại để bị bắn đâu”

“...”

Yu Daon nhìn tôi với vẻ mặt kiên định rồi bước đến chỗ tôi, cầm lấy khẩu súng, và chĩa nó vào trán của bản thân.

“Không khó chút nào cả, anh Jaehun. Dù sao thì tôi cũng sẽ quay trở lại mà”

“...”

“Anh chỉ cần bắn một phát là xong thôi”

Ánh mắt thuần khiết của Yu Daon nhìn thẳng vào mắt tôi.

[Chí mạng: Còn 1 lần]

Cửa sổ trong suốt nhấp nháy.

Và tôi đã,

“Không”

Tôi hạ nóng súng xuống khỏi trán của cô ấy.

“...Như vậy có ổn không?”

Yu Daon lo lắng nhìn tôi.

“Ừm”

Thứ kia vẫn chưa được hoàn chỉnh.

Nếu Bướm Mẹ ở cùng với Yu Daon, vậy thì Yu Daon đã ăn Bướm Mẹ, hoặc là Bướm Mẹ đã ăn Yu Daon, nhưng chẳng có cái nào hợp lý cả.

Đầu tiên, trường hợp trước thì bất khả thi về mặt vật lý.

Yu Daon không có khả năng ký sinh.

Vậy nghĩ là chỉ còn trường hợp sau, nhưng cái này cũng không khả thi cho lắm.

Thế thì nó đã nhắm đến tôi từ đầu rồi chứ chẳng nhắm vào Yu Daon làm gì.

Nói cách khác, thứ đấy đang ở một chỗ nào đó mà tôi cũng không biết…

Tôi nhìn lên đầu Song Ahrin, Jang Chaeyeon, và Aileen, nhưng cũng không có gì đặc biệt đáng chú ý.

“...Ra khỏi đây thôi”

Dù gì đi chăng nữa, chúng tôi cần phải rời khỏi đây.

Không chỉ để xác nhận giả thuyết của tôi mà còn để đối phó với nó thích hợp nếu đúng là thật.

Khi chúng tôi ra ngoài bằng cách quay lại lối cầu thang tầng hầm lúc đi xuống, những bức tường được tạo nên từ thịt lại chào đón chúng tôi lần nữa.

“May quá rồi, có vẻ là không có chuyện gì”

Song Ahrin thở phào nhẹ nhõm, và Jang Chaeyeon nhìn đi đâu khác sau khi nghe cô ấy nói.

“Cái tên lăn lăn đó đâu rồi?”

“Không biết. Chắc là tự lăn quay đi đâu rồi nằm gọn trong cái rãnh nào đấy hay gì rồi”

“Chắc là như vậy rồi”

Tôi tự hỏi là có thẳng thắn quá không khi cứ để anh ta lăn đi như vậy, nhưng do Ahn Sanghyun giống như một hiện tượng tình cờ đi ngang chúng tôi hơn, tôi cũng không có ý định đi kiếm anh ta làm gì.

“Vậy thì chúng ta đi đâu đây?”

“Phải quay trở lại thôi”

“Tình hình được giải quyết rồi à?”

“Với chúng ta thì đúng là như vậy rồi còn gì?”

Tôi gật đầu đáp lại Song Ahrin, và cô ấy rên rỉ rồi bước đi.

“Mệt quá đi, mệt quá. Mấy biến cố cứ liên tục xảy ra hàng ngày chẳng bao giờ là kết thúc cả”

“Đúng vậy ha”

“Còn thứ gì đang chờ đợi chúng ta sau khi quay về lần này không?”

“Hộp vui nhộn”

“À…”

“Hừ…”

Trước lời của Jang Chaeyeon, vẻ mặt của tôi và Song Ahrin đột nhiên trở nên tệ hơn rõ rệt, và Yu Daon vội vã giơ tay lên để tạo không khí.

“Thôi nào đừng như vậy chứ. Hay là tất cả chúng ta cùng đi du lịch đâu đó đi?”

“Rồi gặp quái vật ở biển?”

“Chiến đấu với một giáo phái ở trên núi?”

“...Nghỉ dưỡng tại khách sạn thì sao?”

“Bị bắt cóc ở khách sạn à?”

 Chỉ nghe thôi đã thấy mệt rồi.

Yu Daon, lắng nghe Song Ahrin và tôi nói, càng lúc càng lưỡng lự rồi mở miệng lần nữa.

“...Tiệc tân gia thì sao?”

“Chúng ta đã làm cái đó rồi……Nhưng giờ nghĩ lại, không có chuyện gì đặc biệt xảy ra tại tiệc tân gia cả nhỉ?”

“Đúng thật nhỉ?”

Giờ nghĩ lại, quả thực không có chuyện gì đặc biệt xảy ra tại tiệc tân gia cả.

“Chúng ta có nên tổ chức lại tiệc tân gia một lần nữa không?”

“Ừm…Cũng chẳng cần phải làm khổ mình bằng cách tìm trò mới làm gì”

Trong khi tôi đang nói chuyện với Song Ahrin, Aileen giơ tay lên.

“Vậy thì làm ở nhà tôi đi. Mấy người chưa đến nhà tôi lần nào mà”

“...Đúng là như vậy thật”

“Còn nhà của Yeeun nữa”

“Không phải Yeeun ở ký túc xá sao?”

“Ký túc xá thì cũng là nhà mà?”

Dù gì thì không phải một đống người lớn đến chơi ở nhà của một đứa trẻ còn không thể uống rượu có hơi kỳ à?

“Chỉ cần mua quà rồi đến là được mà”

“Cũng đúng”

“Nên mua gì đây? Để làm quà tân gia ấy?”

“Chắc chỉ mua một cái TV đơn giản thôi nhỉ?”

“Thế thì tôi sẽ lấy tủ lạnh”

“Ah, vậy thì tôi sẽ mua điều hòa!”

“Thật là. Mấy người lấy hết mấy món trông có vẻ ổn nhất rồi. Vậy thì tôi sẽ lấy máy giặt”

“Tốt. Vậy thì tôi sẽ lấy giường và tủ quần áo”

Dù gì thì cũng chẳng tốn bao nhiêu.

Trong khi nói chuyện hàn huyên như vậy và bước đi, chúng tôi đã đến được một nơi giống như cái quảng trường đã tập trung khi nãy.

Không còn nhiều người như trước, nhưng vẫn còn một vài người đang tập trung lại thành các nhóm hai, ba người và nói chuyện nghiêm túc.

“Chúng ta sẽ đi ra ngoài à?”

Jang Chaeyeon nhìn tôi.

“Không”

Tất nhiên là tôi không có ý định ra ngoài rồi.

Vẫn còn một vấn đề cần được giải quyết.

Tôi nhắm mắt lại rồi mở ra, nhìn Song Ahrin.

“Cô Ahrin, cô có gương cầm tay nhỉ?”

“...Tại sao anh lại hỏi cụ thể một mình tôi mà không phải ai khác hả?”

“Vì cô Ahrin có vẻ là sẽ có. Cô có mang đúng chứ?”

“...Đúng là có thật”

Song Ahrin đưa tôi cái gương cầm tay, và tôi nhận lấy nó rồi nhìn kỹ mặt mình.

“...Bây giờ anh đang làm gì đây?”

Ngay sau đó, một cửa cửa sổ trong suốt xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Kim Xhun]

[Tuổi: 2X]

[Đặc trưng: -]

[Khả năng: -]

[Tiểu sử: Người này hiện tại không phải là con người]

[Điểm yếu: Bạn chỉ cần bắn con bài tẩy của mình thôi]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Phần Điểm yếu mà mắt tôi nhìn thấy luôn như vậy.

Nó không giải thích tương ứng với tình huống.

Nó luôn đưa ra cách để chắc chắn kết thúc đối tượng tương ứng trong bất cứ tình huống nào.

Chí mạng có thể sẽ hoạt động với Yu Daon, nhưng điều đó không có nghĩa là Yu Daon đã trở thành Bướm Mẹ.

“Hãy lắng nghe và đừng để bị ngạc nhiên này”

“Ah, làm ơn đấy”

Phớt lờ tiếng thở dài giống như đang than thở của Song Ahrin, tôi nói tiếp.

“Cô Daon. Xin hãy đưa tôi cây dùi một chút”

“À, vâng”

Yu Daon đưa tôi cây dùi, và tôi nhìn chằm chằm vào nó rồi nhìn những người khác.

“Ngay sau đây, tôi sẽ cắm cây dùi này vào đâu đó trên cơ thể của mình. Cầu mong đó không phải là đầu hoặc ngực”

“Rốt cuộc là để làm gì chứ?”

“Tôi đang bị ký sinh”

“...Tôi đã dẫm lên thứ đó khi nãy rồi mà?”

“Cô đã dẫm lên một con sâu bướm”

Tôi điềm tĩnh trả lời Aileen rồi nhắm mắt lại.

Ngay từ đầu thì việc nó là một con sâu bướm đã lạ rồi.

Tất cả sâu bướm đều đã bị giết bởi Bướm Mẹ khi nó bị lừa.

Kể cả con sâu bướm đáng ra sẽ được dùng để cho vào tôi.

[Chí mạng: 1->0]

Thế giới trở thành một màu đen trắng, và tôi nhìn cơ thể mình.

Một chấm đỏ xuất hiện ở thượng vị tôi.

“...”

Ah, thực sự không thích chút nào mà.

Cảm giác như là tôi càng lúc càng bị thương nhiều hơn kể từ sau lần chạm trán với Quan sát giả vậy.

Được rồi, hãy suy nghĩ tích cực nào.

Như này vẫn còn tốt chán so với là tự bắn vào thượng vị mà.

Tôi nghiến chặt răng, nhắm mũi cây dùi vào thượng vị, và đâm thật mạnh.

Cùng với cảm giác rõ ràng khi da thịt bị xuyên thủng,

-Ahhhh…!

Một tiếng hét vang lên.

Bình luận (11)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

11 Bình luận

TRANS
Anh này thực sự muốn tiêu diệt thế giới
Xem thêm
Ủa hiện tại tay phải jaehun hồi phục chưa hay vẫn liệt nhỉ?
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
hồi phục rồi nhé
Xem thêm
Anh main nhà ta: "ít nhất thì nó không đau bằng súng"
Xem thêm
Phần điểm yếu của Yu Daon "Nếu bị bắn bằng một phát bắn được chuẩn bị, cô ấy sẽ chết" thay vì như ban đầu điểm yếu của cô là khi Jaehun ngỏm chắc là do bị con bướm ký sinh nên mắt Jaehun đang vô thức coi Yu Daon là kẻ thù. Và đưa ra cách giải quyết cô là bắn bằng chí mạng thay vì anh tự quyên sinh như trc đó 🦆
Xem thêm
TRANS
Thế thì phải công nhận lần nữa là a main tỉnh vs khôn vcl:))) mỗi chuyện tình cảm thì k đc v thôi
Xem thêm
Chết rồi sống lại đang là xu hướng của mấy anh Mc:))
Xem thêm
nổ thêm chap mới đi ad ơi, đang cuốn
Xem thêm
hóng chap mớiii
Xem thêm