• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

201-400

Chương 292: Chào mừng

9 Bình luận - Độ dài: 2,323 từ - Cập nhật:

Lừa đảo.

Một tội lỗi đã tạo ra một lượng lớn nạn nhân mỗi năm và vẫn chưa biến mất khỏi lịch sử nhân loại sau hàng nghìn năm.

Hãy làm rõ mục tiêu của chúng tôi nào.

Trước hết thì mục tiêu tốt nhất là đánh bại con quái vật kia ngay tại đây.

Nếu việc đó không thành công thì ít nhất là phải sống sót thoát ra khỏi đây.

Không, chỉ sống sót thoát khỏi thôi là không đủ.

Chúng tôi cần phải kết thúc thứ này ở đây bằng cách nào đó.

Nếu không thì sau này có lẽ cũng sẽ không quay lại đây được nữa.

Tôi hướng ánh mắt của mình về phía Yu Daon, Jang Chaeyeon, và Aileen.

Tôi ra hiệu bằng mắt bảo họ tạm thời đừng làm gì rồi nhìn Song Ahrin.

Song Ahrin đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Trước hết, tôi cần phải thống nhất lời nói của mình với Song Ahrin.

Có nhiều cách để thực hiện hành vi lừa đảo.

Trước hết, ta có thể giả mạo địa vị xã hội của mình để khiến đối phương tin rằng điều ta nói là đúng.

Vậy nhưng, dù cho tôi có nói với con Bướm Mẹ này, thứ có lẽ còn chẳng biết luật sư là gì, rằng mình là bác sĩ, luật sư, hay là nhân viên Cục Quản thúc, rõ ràng là nó cũng sẽ chẳng tin vào lời của tôi.

Tiếp theo, Hiệu ứng phản chiếu. [note80005]

Khiến cho đối phương tin vào mình bằng cách cho họ thấy một người khác giống họ…

“...Anh, anh không được đi”

Đón lấy ánh nhìn của tôi, Song Ahrin hơi nhếch một bên khóe miệng lên và nhìn tôi với một nụ cười gượng gạo.

Thì ra cô ấy vẫn đang nói tiếp dựa trên nhưng lời mà tôi đã nói trước đó.

“Vậy nhưng, xin hãy tha mạng cho người ở bên cạnh ta cho đến trước khi cái kết đó đến”

“Ah…? Ơ…?”

Song Ahrin làm vẻ mặt ngơ ngác trước lời của tôi, và thứ đó nhìn tôi rồi nhìn Song Ahrin.

Tiếp theo, bằng cách trao cho đối phương lợi ích và sự tin cậy, ta sẽ thể hiện với họ rằng mình vô hại…

Lẽ ra thì tôi nên đưa cho nó một thứ gì đó, nhưng hiện tại, bằng cách hạ thấp ý kiến của mình, nó sẽ cảm giác là tôi đã nhượng bộ cho nó một điều nó muốn.

Vậy thì ngược lại, tôi sẽ có thể chiếm được cảm tình của nó với một lời nhờ vả nhỏ.

Có một thứ được gọi là Hiệu ứng Benjamin Franklin. [note80006]

Nếu đồng ý giúp đỡ một lời nhờ vả nhỏ, vậy thì người giúp đỡ sẽ nảy sinh thiện cảm với người đã nhờ vả.

Bướm Mẹ khẽ gật đầu sau khi nghe thấy lời nhờ vả của tôi.

Được rồi.

“Anh, anh thực sự định cứu tôi sao…?”

Song Ahrin nhìn tôi như thể đang cảm động.

Không, mau tỉnh táo lại đi chứ, tại sao đột nhiên cô lại thực sự xúc động trong khi đang diễn kịch vậy.

Tôi cũng mong là Yu Daon, Jang Chaeyeon, và Aileen đừng làm vẻ mặt bị tổn thương đó nữa.

Nếu ai khác nhìn vào thì họ có thể sẽ thực sự nghĩ rằng tôi đã bỏ rơi bọn họ mất.

“Đúng vậy”

Đừng để bị cuốn theo.

Sau tất cả, chủ thể của của cuộc trò chuyện này là tôi và Bướm Mẹ.

Hai chúng tôi chỉ cần dẫn dắt cuộc trò chuyện thật tốt thôi.

“Vậy thì…ta sẽ phải làm gì để trở thành vị vua mới?”

Trước câu hỏi của tôi, Bướm Mẹ im lặng một hồi rồi quay đầu đi.

Nó đang nhìn chằm chằm vào ngọn núi xác.

“...”

Dù cảm thấy buồn nôn, tôi vẫn ép bản thân chịu đựng và nhìn về đó.

Ngay sau đấy, một thứ gì đó bắt đầu bò ra từ bên trong đống xác.

Nói như này thì có hơi kỳ, nhưng đó là một con sâu bướm béo mập.

Chỉ là nó to bằng cả cánh tay của tôi thôi.

“Gư…”

Song Ahrin rên rỉ và nắm lấy cánh tay của tôi.

Con sâu bướm bó về phía thứ kia, và thứ kia nhặt nó lên rồi đưa cho tôi.

Với vẻ mặt chẳng biết là thiện chí hay ép buộc, nó đưa con sâu bướm ra trước mặt tôi.

Rắc rối rồi đây.

“...Ta…không ăn nó được đâu”

Ai mà biết được điều gì sẽ xảy ra nếu tôi ăn một thứ chẳng biết là được làm từ gì cơ chứ?

Nhưng mà một thứ như vậy lại đi vào trong cơ thể của tôi sao?

Tôi thực sự có thể sẽ chết đấy.

Trong khi tôi còn đang băn khoăn không biết nên từ chối như nào, Bướm Mẹ liền lắc đầu và cất con sâu bướm vào lại. 

Rồi nó nhìn lên trên đầu tôi. 

À.

Khi tôi nhìn lên trên đầu thứ đó, cửa sổ trong suốt lại xuất hiện lần nữa. 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Bướm Mẹ]

[Tuổi: Được tạo ra 20 năm trước]

[Đặc trưng: Ký sinh]

[Khả năng: Ký sinh]

[Tiểu sử: Đây là hạt giống của vị vua sẽ phải tiếp nhận sau này. Và sau khi trở thành vị vua thì sẽ ở với Mẹ] 

[Điểm yếu: Giờ đây khi nó đã thức tỉnh lý trí vượt lên bản năng và trở nên giống với con người nhất, có lẽ đây chính là cơ hội lớn nhất]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Thì ra đây là lý do nó là con mẹ nhưng đặc trưng và kỹ năng mà tôi thấy được lại là Ký sinh.. 

Nó đang định kết nối tôi với bản thân thông qua con sâu đó đây mà. 

Đây chính là cách tôi sẽ trở thành vị vua mới của Giấc mơ của Bươm bướm. 

Tất nhiên, đó là trường hợp việc này cứ tiếp tục như vậy. 

Nhưng mọi chuyện sẽ không bao giờ diễn ra theo cách thứ đó muốn. 

“...Ta cũng biết rõ về thứ mà ngươi đang lo lắng”

Khi tôi hắng giọng nói tiếp, thứ đó liền nhìn tôi. 

“Nó sẽ tìm đến”

Một trò lừa đảo còn chẳng phải là thế mạnh của tôi.

-...

“Ta đã nhìn thấy. Trong một tương lai không xa, con sông sẽ tràn ra”

-...!

Thứ đó mở to mắt nhìn tôi và Song Ahrin như thể đang nhìn những kẻ điên.

“Và thứ chui ra từ con sông đó sẽ khiến tất cả mọi người phát điên”

“Đúng, đúng vậy đấy”

Khi tôi dùng chân đá Song Ahrin, cô ấy vội vàng gật đầu. 

“Và khi đó không chỉ có mỗi con người phát điên”

-...

Thứ kia gật đầu. 

“Con người, động vật, và tất cả những thứ khác đều sẽ phát điên khi nhìn thấy cảnh tượng đó”

-...

“Tương lai mà ngươi nhìn thấy có giống với cái mà ta đã nhìn thấy không?”

Thứ đó gật đầu một lần nữa. 

Có vẻ nó đã gật đầu mạnh hơn chút so với khi nãy.

“Được. Ta sẽ làm bất cứ điều gì để có thể né tránh tương lai này”

-...!

Thứ đó gật đầu lần nữa, và tôi dành chút thời gian để suy nghĩ điều nên nói tiếp theo. 

“Nhưng mà có một điều kiện”

-...

“Ngươi tin tưởng thuộc hạ của mình đến mức nào?”

Bướm Mẹ thoáng do dự trước lời của tôi. 

Nguyên tắc đầu tiên của lừa đảo. 

Tách đối phương ra khỏi những người có thể đưa lời khuyên ở xung quanh. 

“Để ta thay đổi câu hỏi. Hãy thử lấy ra từ trong đó…bất cứ người cũng được. Sẽ tốt hơn nếu họ còn sống”

Thứ đó vô cảm nhìn tôi trong giây lát, rồi ngay sau đó, một con người đi xuống từ trên núi xác. 

Tay chân của nó đều đã bị vặn vẹo theo nhiều hướng, nhưng do còn thở, đó đúng là con người. 

Tôi nhanh chóng nhìn lên đầu nó.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Giấc mơ của Bươm bướm]

[Tuổi: X]

[Đặc trưng: Ký sinh]

[Khả năng: Ký sinh]

[Tiểu sử: Đây không phải là con người]

[Điểm yếu: Tấn công vào sau lưng]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Được rồi.

“Ngươi có thực sự tin tưởng vào bọn chúng không?”

Bướm Mẹ lại nhìn tôi với khuôn mặt vô cảm lần nữa.

Có vẻ nó đang hỏi là tôi đang nói gì vậy.

“Chừng nào vẫn còn ở trong cơ thể con người, chúng sẽ không thể nào an toàn khỏi các đòn tấn công tinh thần được”

Ngay khi vừa nói xong, tôi liền ra hiệu bằng mắt với Song Ahrin, và cô ấy nhướng một bên mày.

Và rồi, với cánh tay và đôi chân bị gãy của mình, con người kia bắt đầu nhảy múa vòng quanh.

-...!

“Nhìn đi”

Thứ đó đang nhìn con ký sinh trùng đang nhảy múa với vẻ mặt vô cảm, nhưng tôi có thể thấy được.

Nó đang dao động.

Con người vốn dĩ là như vậy.

Nếu thứ ta tin là tuyệt đối lại sụp đổ ngay trước mắt mình, ta chắc chắn cũng sẽ sụp đổ cùng với nó.

“Ngươi thực sự tin rằng các con của ngươi, những thứ bị điều khiển như này bởi một con người tầm thường, sẽ có thể chịu đựng được khi ngày đó tới sao?”

“Nhảy múa đi!”

Giọng của tôi trở nên lớn hơn, và Song Ahrin theo đó cũng giơ các ngón tay như đang diễn kịch rối, và thứ kia làm một cú nhào lộn với cánh tay và đôi chân bị gãy.

Đúng là loạn thật đấy.

“So với thứ đó thì ngươi…”

Khi tôi nhìn Song Ahrin, cô ấy liền hạ tay xuống và nhìn thứ kia.

“Gư…tinh thần…thật mạnh làm sao…”

Song Ahrin loạng choạng trong khi đặt tay lên thái dương của mình.

Làm tốt lắm.

Sau này nếu bị đuổi khỏi Cục Quản thúc, tôi nhất định phải mang Song Ahrin theo đi lừa đảo mới được.

Dù là cũng không thực sự cần phải làm vậy cho lắm vì cô ấy có thôi miên rồi.

“Ngươi thì khác. Ngươi đã vượt qua mức độ này rồi”

-...

Thứ đó im lặng.

“Sống sót rất quan trọng. Và để có thể sống sót, lựa chọn đúng đắn chính là xét đến mọi khả năng có thể xảy ra”

“Đó thực sự là anh Jaehun sao?”

“Đôi lúc nói chuyện thì anh ta lại nghe hệt như một gã lừa đảo vậy, nhưng hóa ra anh ta đúng là một gã lừa đảo thật”

Tôi phớt lờ cuộc trò chuyện giữa Yu Daon và Aileen.

Ai là gã lừa đảo cơ chứ?

Tôi mong là họ sẽ nhìn hai người chúng tôi đang nỗ lực cứu nhân loại bằng ánh mắt ấm áp hơn.

“Lựa chọn đi. Ngươi sẽ chọn sau này bị tấn công bởi một thứ không tồn tại cái tôi mà chỉ còn bản năng,...hay là ngươi sẽ sống sót để dựng lên một thế giới mới đây?”

-...

Thứ đó im lặng một hồi,

-Ahhh…

Rồi nó gầm gừ với giọng trầm thấp.

Chẳng lẽ là thất bại rồi sao?

Mồ hôi lạnh chảy xuống mặt tôi, và Yu Daon hơi cúi người xuống.

Nhưng kết quả đã xuất hiện ngay sau đấy.

-Kéee!

Những con ấu trùng lật ngửa ra mà chết.

Như thể vừa bị tiêm thuốc, chúng quằn quại trong đau đớn.

Và không chỉ có mỗi những con ấu trùng.

Vô số những con quái vật cũng tự cứa cổ mình bằng bàn tay sắc nhọn của chúng.

Những người đang bị ký sinh cũng phun máu ngã xuống tại chỗ.

Vô số những con quái vật lần lượt chết chỉ trong một khoảng thời gian ngắn.

Sợ hãi.

Con quái vật này đã cảm thấy sợ hãi trước tương lai đang đến và đầu hàng.

“...Tất cả đều chết hết rồi”

Sau một lúc, Yu Daon lặng lẽ đáp lại.

“Tốt”

Tôi nhìn nó với nụ cười hài lòng.

Thứ đó nhìn chúng tôi và lại chỉ lên đầu tôi.

Được rồi.

Lần này thì ngươi sẽ nói gì đây?

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Bướm Mẹ]

[Tuổi: Được tạo ra 20 năm trước]

[Đặc trưng: Ký sinh]

[Khả năng: Ký sinh]

[Tiểu sử: Đã nghe theo. Bây giờ muốn tự mình giết đồng đội để chứng minh sự tin tưởng]

[Điểm yếu: Giờ đây khi nó đã thức tỉnh lý trí vượt lên bản năng và trở nên giống với con người nhất, có lẽ đây chính là cơ hội lớn nhất]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

“Ra vậy”

Bảo là giết đồng đội à.

Tôi lấy súng của mình ra, và thứ đó gật đầu.

Khi tôi chĩa súng của mình vào Yu Daon, nó liền lắc đầu.

Nó biết rằng Yu Daon sẽ không chết.

Tôi chĩa súng vào Jang Chaeyeon.

“...”

Jang Chaeyeon nhìn tôi với vẻ mặt phức tạp.

“Ta phải đáp lại sự tin tưởng bằng sự tin tưởng chứ nhỉ”

Khi tôi nói vậy và đặt tay lên cò súng,

[Xé tọa độ: 3->2]

Thế giới trở thành một bảng kẻ ô.

“Cô Chaeyeon!”

“Ừm!”

Cùng lúc đó, Jang Chaeyeon vươn ra và siết chặt nắm đấm, đồng thời, thứ kia bay về phía sau.

-Roạt!

Âm thanh thứ gì đó bị bóp méo vang lên.

-...?

Nguyên tắc thứ hai của lừa đảo.

Khi đã đâm sau lưng ai đó, hãy đâm thật chắc chắn.

Thứ kia nhìn chúng tôi với vẻ mặt hoang mang,  và Song Ahrin mỉm cười, nâng một bên khóe miệng của mình lên.

“Chào mừng đến với xã hội loài người”

Lần đầu tiên cảm xúc hiện ra trên khuôn mặt của nó.

Đó là sự giận giữ.

Ghi chú

[Lên trên]
Mirroring: Một khái niệm tâm lý học chỉ kỹ thuật bắt chước hành vi, cử chỉ, hoặc cách nói của đối phương nhằm tạo sự đồng cảm và xây dựng lòng tin.
Mirroring: Một khái niệm tâm lý học chỉ kỹ thuật bắt chước hành vi, cử chỉ, hoặc cách nói của đối phương nhằm tạo sự đồng cảm và xây dựng lòng tin.
[Lên trên]
Hiệu ứng Benjamin Franklin: chúng ta thường có thái độ tích cực đối với người mà chúng ta đã giúp đỡ, hơn là người đã giúp đỡ chúng ta.
Hiệu ứng Benjamin Franklin: chúng ta thường có thái độ tích cực đối với người mà chúng ta đã giúp đỡ, hơn là người đã giúp đỡ chúng ta.
Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Bố của đào lửa
Xem thêm
Trum lua dao so 1 cuc quan thuc 🗣🔥🔥
Xem thêm
Dù không làm ở Cục Quản Thúc thì khả năng cao là anh cũng không thiếu việc để làm đâu
Xem thêm
Bình luận đã bị xóa bởi Oruzu the Savior
tội vc :))
Xem thêm
Vừa khai mở linh trí đã gặp trùm lừa đảo, tội ác
Xem thêm
mé chắc cayyyy lắm
Xem thêm