Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)
441 - Lấp đầy bởi tình yêu
9 Bình luận - Độ dài: 1,560 từ - Cập nhật:
Trans: Vinh Lê
Edit: Sereni~
S: Thoát khỏi cái mồm của plantera rồi nha bà con~
*****
Sau khi con mắm cuồng tín Lunamaria-san được Lilia-san đến “giải cứu”, tôi cùng với Isis-san hướng mắt về sân khấu nơi cuộc đấu giá vẫn đang được tiến hành.
Có vẻ như không chỉ các vật phẩm được cung cấp bởi Lục Vương mà còn vô số vật phẩm được cung cấp từ quý tộc các quốc gia được mang lên sàn đấu giá khiến cho cuộc đấu giá ngày càng náo nhiệt.
<Vậy thì, vật phẩm tiếp theo là…một vật phẩm được cung cấp bởi Huyễn Vương-sama. Và vật phẩm này là…một thứ mà cả quý tộc, mạo hiểm giả và các hiệp sĩ sẽ không thể bỏ lỡ. Tôi xin được giới thiệu những vũ khí được sản xuất bởi thợ rèn huyền thoại Crafty!!>.
[...Hử?]
Trong khi người chủ trì đang nói, một loạt vũ khí được trưng bày ra trên sân khấu. Ở đó có kiếm, giáo, rìu, dao găm, và thậm chí là một cây chùy gai.
Ngay cả tôi, một người nghiệp dư, cũng có thể nhận ra rằng mỗi một loại vũ khí đều có chất lượng siêu tốt và khó có thứ nào có thể vượt qua chúng, nhưng mà… có một thứ khiến tôi bận tâm.
[...Kaito?…Anh có muốn…cái đó sao?]
[A, không, không phải vậy…chỉ là anh có chút thắc mắc…]
Vừa trả lời Isis-san với một cảm giác mơ hồ, tôi vừa lấy túi ma thuật ra. Nếu tôi nhớ không lầm thì trong đây có ống nhòm mà tôi mua từ trước đợt lễ thu hoạch thì phải…À há, đây rồi!
Thành thật thì ở khoảng cách này tôi không thể nhìn rõ chi tiết của vật phẩm trên sàn đấu giá, nên tôi phải dùng một thứ giúp tôi nhìn xa hơn để xác nhận nghi ngờ của bản thân.
<Đầu tiên, thanh kiếm này là thanh bảo kiếm Arodant, và chiếc rìu bên cạnh nó là Moon Akus…tất cả chúng đều là vũ khí huyền thoại mà những ai sử dụng vũ khí trong các cuộc chiến đều khao khát ít nhất một lần! Và ở đây hiện có đến 10 món vũ khí như vậy!! Để sở hữu tất cả những tác phẩm của Crafty, người mà tên tuổi chỉ còn là truyền thuyết…quả đúng là Huyễn Vương-sama.>
Mặc cho người chủ trì giới thiệu về những thứ vũ khí đó, tôi vẫn không để tâm đến mà chỉ tập trung nhìn về phía các món vũ khí qua ống nhòm trong tay.
Qua ống nhòm, tôi nhìn rõ hơn các vũ khí được trưng bày, nhìn qua thì chúng đều được bao quanh bởi một loại hào quang nào đó, quả không hổ là những vũ khí mang cái danh huyền thoại.
…Maa, bỏ qua chuyện đó đi…un, sau khi xem xét tôi cũng đã có được câu trả lời. Những vũ khí đó đúng là…
[...Alice, em có đó không?]
[Vâng vâng, có chuyện gì sao anh?]
[Nếu anh không nhầm thì, anh từng thấy những vũ khí đó trước đây… hay đúng hơn thì tại một “cửa hàng” nào đó…thế tức là, thợ rèn huyền thoại Crafty…]
[Vâng, là Alice-chan đó anh~!]
Quả nhiên là nhỏ mà!? Ý tôi là, mặc dù cho chúng được giới thiệu một cách khoa trương, nhưng về cơ bản thì, em ấy chỉ đang thanh lý những món hàng ế ẩm thôi đúng không…
[Không như anh nghĩ đâu, thật sự thì những vũ khí mà Alice-chan chế tạo thì, cực kỳ nổi tiếng đó! Hơn nữa có một số cái còn được gọi với cái tên như Ma kiếm hay Thánh kiếm đó anh!]
[...Anh biết em có mấy cái chỉ số cao một cách không cần thiết trong việc chế tạo…nhưng không phải chính em mới là người gọi chúng là Ma kiếm hay gì đó tương tự hả?]
[...Cái đó cũng đúng, nhưng thật ra, việc em chế tạo vũ khí chỉ là để giết thời gian thôi, rồi em bán chúng với giá rẻ chỉ nhằm mục đích kiếm thêm chút thu nhập… nhưng mà không hiểu sao mà sau đó mọi người lại gọi chúng là vũ khí huyền thoại luôn. Nhân tiện, em sẽ cho anh biết thêm một thông tin nữa, cây kiếm mà cô gái đó gọi là bảo kiếm Arodant, thực ra có một cái tên khác được em gọi bừa là “thanh kiếm ngẫu hứng số 48” đó anh.]
Thật là một cái tên đáng trảm. Mặc dù Alice chỉ làm nó để giết thời gian, nhưng có lẽ bởi kỹ thuật của em ấy quá cao siêu hay cũng bởi em ấy chuẩn bị những nguyên liệu cấp cao mới khiến chúng tuyệt vời đến vậy thôi.
Mà, cũng nhờ vậy tôi lại thêm một lần ấn tượng với cái chỉ số chế tạo siêu cao cùng với cái cách đặt tên siêu bá đạo của Alice. Mà gác chuyện đó qua một bên đã, trước khi tôi kịp nhận ra thì cuộc đấu giá đã bắt đầu mất rồi.
<Người đấu giá thành công cây bảo kiếm Arodant, là số 88 với giá 9 đồng bạch kim!>
[...Cái, Alice?]
[Sao vậy anh?]
[...Cây kiếm đó, nếu mua tại cửa hàng của em thì nó có giá bao nhiêu vậy?]
[Khoảng “6 đồng bạc” đó.]
[.…..]
Một món đồ bình thường được bán với giá 60 ngàn yên ở cái cửa hàng đó lại được bán với cái giá 90 triệu yên ở đây… Ừ-Ừm. Cửa hàng của Alice thật sự là một kho báu chứa đầy những món đồ huyền thoại mà...nếu chủ cửa hàng mà bình thường hơn một chút thì chẳng phải nó sẽ siêu nổi tiếng sao?
Hay đúng hơn, không phải Alice rất ngốc khi mà không thể thu hút khách hàng trong khi sở hữu nhiều sản phẩm đáng kinh ngạc đến vậy sao?
[...Shalltear…có thể làm…nhiều thứ lắm đó anh.]
[Đúng dị, em cực kỳ tự tin mình có thể làm được nhiều việc lắm đó…mặc dù, gần đây em đã không động đến rèn nhiều nữa.]
[...Tại sao vậy?]
[Vì Kaito-san chẳng bao giờ chịu mua vũ khí của em cả…]
…Anh đã bảo là, em đừng cố biến anh thành mục tiêu bán hàng có được không. Gần đây em còn chẳng thèm giấu cái mục đích đó nữa…như thể mấy món đồ trong cái cửa hàng đó đều là đồ dành cho anh vậy…
Iya, nghiêm túc mà nói, hình như nếu tôi là khách hàng thì Alice lại trở nên cực kỳ giỏi trong việc kinh doanh thì phải…
[Kaito-san, gần đây em định thêm “thức ăn cao cấp cho pet” vào danh mục hàng hóa, anh thấy sao?]
[...Cho anh đặt trước “100 túi”.]
[Yes sir!!]
Bực mình thế nhờ, nhưng dù sao thì tôi vẫn sẽ mua chúng. Em ấy lên kệ thêm sản phẩm thật đúng lúc mà, ngay lúc tôi đang định nâng cấp thức ăn cho Bell và Lynn luôn ấy. Dù sao thì, đồ ăn Alice làm ra thì chắc chắn rất tuyệt vời, mà tôi lại muốn cho hai thú cưng đáng yêu của tôi được ăn ngon nên đành chịu vậy.
[...Shalltear…có giỏi…may vá không?]
[Hở? Có, tui cũng khá giỏi việc đó.]
[...Vậy…lần tới…Cô có thể dạy tôi không.]
[...Tui không bận tâm đâu, nhưng cô định làm gì vậy?]
[...Tôi muốn…đan khăn quàng…cho Kaito.]
Thiên thần vừa mới giáng lâm sao? Isis-san thật sự là một cô gái vô cùng tuyệt vời mà. Tôi chắc chắn sẽ rất hạnh phúc khi nhận được nó.
Có vẻ sau khi Quang Nguyệt kết thúc thì trời sẽ chuyển thu, nên hẳn cũng đã đến lúc thích hợp rồi.
Hạnh phúc trước tình cảm của Isis-san, tôi thì thầm với Alice khi em ấy vừa kết thúc cuộc trò chuyện và sắp sửa biến mất.
[...Alice…em cũng có thể dạy anh không.]
[...Vậy cô bạn gái dễ thương, Alice-chan của anh thì sao?]
[Tất nhiên anh cũng sẽ làm rồi.]
[...Yosh~. Như thường lệ, đây sẽ là bí mật với Isis-san nha?]
Alice ngay lập tức nhận ra ý định chuẩn bị một món quà đáp lễ bất ngờ cho Isis-san của tôi, rồi em ấy mỉm cười , gật đầu rồi biến mất.
Thưa Bố, Mẹ——Được nhận một chiếc khăn đan bằng tay của bạn gái quả là một điều mà ai cũng mong ước. Thật lòng thì con rất mong chờ nó. Nhưng con cũng không muốn mãi là người nhận quà, nên con cũng sẽ đan một chiếc khăn bằng với tất cả tình yêu, không thua kém gì Isis-san.
*****
<Lời bạt>
Serious-senpai: [Mấy món làm sẵn tốt hơn nhiều mè!! Thị trường cũng toàn hàng tốt mè…dù sao thì, cậu ta kiểu gì cũng sẽ đến và giết mị bằng cách nói “nó sẽ sưởi ấm trái tim tôi” hay gì đấy tương tự đó!? Giống hệt như hồi Valentine luôn đó!!]
<Edit’s note>
Tin tốt: mị đã hoàn thành xong thi giữa kỳ, có thể sẽ tăng nhẹ tốc độ ra chap.
Tin xấu: mị lệch mịa nó khớp ngón tay rồi, chắc phải sủi thêm ít lâu, lui về làm edit tiếp.
9 Bình luận
YAAI
isis is the best 😍