• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)

428 - Tựa như sự cảm mến hướng đến người ấy

5 Bình luận - Độ dài: 1,339 từ - Cập nhật:

Trans: Neph

Edit: Serenin~

*****

Ngày thứ hai của Lễ hội Lục Vương, với chủ đề “Giao hoà cùng thiên nhiên”, tôi cùng Lillywood-san đi dạo trên con đường rực rỡ sắc hoa đang nở rộ.

Một bông hoa đơn lẻ bên vệ đường đã đủ đẹp, thế mà khi cả một tấm thảm hoa nối dài hiện ra trước mắt, cảnh tượng ấy lại càng khiến người ta say mê.

“Nhắc mới nhớ, lúc Kaito-san lần đầu đến Quỷ giới, cũng là tôi dẫn đường cho cậu nhỉ.”

[À…… Tuy không lâu lắm, nhưng nhớ lại thời điểm đó cũng thấy có chút hoài niệm thật.]

Giờ đây, nhờ Ma cụ Dịch Chuyển, tôi có thể tự mình đến Quỷ giới bất cứ lúc nào. Nhưng lần đầu tiên tôi đến thăm lâu đài của Isis-san, Lillywood-san đã làm hộ tống và chỉ đường cho tôi.

Lúc ấy chúng tôi đã chạm trán với một con Behemoth, rồi còn gặp cả Magnawell-san nữa. Hmmm, ấn tượng về kích cỡ khổng lồ của Behemoth nhanh chóng bị cái thân hình khổng lồ gấp bội của Magnawell-san làm lu mờ, nhưng bản thân con Behemoth cũng đã to như một con Kaiju rồi.

Tôi tự hỏi Bell sau này có lớn đến mức đó không. Nếu có thể, tôi thật sự mong con bé mãi giữ được kích thước nhỏ nhắn, đáng yêu như bây giờ, nhưng mà……

“Ưm, lúc đó tôi cũng chẳng nghĩ rằng Kaito-san lại trở thành một phần quan trọng trong cuộc đời tôi đến thế này.”

[Một phần quan trọng đến thế cơ à…… Nhưng tôi lại chẳng thấy mình thay đổi bao nhiêu cả.]

Dù vậy, kể từ ngày Lillywood-san dẫn tôi đi khắp Quỷ giới, thật sự đã có rất nhiều chuyện xảy ra. Nào là gặp gỡ Lục Vương, rồi khám phá những góc sâu thẳm trong lòng Kuro, thú nhận tình cảm với Isis-san, trở về quê nhà của Sieg-san, giải quyết chuyện quá khứ của Lilia-san, cuộc tái ngộ tại vương quốc Hydra, gặp gỡ Eden-san, tìm hiểu quá khứ của Alice, đối đầu với bác sĩ Vier…… thậm chí tôi còn đến cả Thần giới. Nghĩ lại, mấy tháng tôi sống ở thế giới này có phải hơi bị nhiều chuyện xảy ra không nhể?

“Fufufu, cậu đúng là một người mà tôi chẳng thể đoán trước được. Lúc nào cũng mang lại bất ngờ và kỳ lạ theo những cách không ai ngờ đến cả.”

[……Đó là lời khen à?]

“Tất nhiên rồi. Tôi thật sự rất ngưỡng mộ cậu. Nhưng mà…… thật khó để gọi tên cảm xúc này. Tin tưởng, tình bạn, yêu mến, kính trọng, cảm phục, hứng thú, biết ơn, thương mến…… Tôi chẳng thể tìm ra từ nào chuẩn xác cả.”

Vừa đi dạo thong thả, Lillywood-san vừa khẽ ngước mắt nhìn lên, giọng cô ấy thì thầm.

“……Thế nhưng tôi chắc chắn rằng với cậu, tôi không hề có chút cảm xúc tiêu cực nào. Nếu có thể, tôi mong chúng ta vẫn sẽ giữ mối quan hệ thân thiết này mãi về sau.”

[……Ừm. Tôi cũng nghĩ như vậy.]

“……Fufu, bầu không khí có hơi kỳ lạ nhỉ? Thôi, mình nên tập trung đi dạo quanh lễ hội thì hơn.”

[Ừm.]

Quả thật bầu không khí vừa rồi làm tôi có chút ngượng ngùng. Nhưng kỳ lạ là tôi lại không ghét điều đó.

Ngược lại, tôi còn cảm thấy khoảng cách giữa mình và Lillywood-san dường như rút ngắn thêm một chút.

Thưa Bố, Mẹ——— Cũng giống như Lillywood-san, con không biết phải diễn tả cảm xúc dành cho cô ấy thế nào…… Nhưng có một điều chắc chắn, đó là với Lillywood-san, con có một thứ tình cảm đặc biệt——— tựa như sự cảm mến dành cho cô ấy vậy.

***

[……Quả nhiên là Lillywood-sama. Dù không hề cố tình tấn công mạnh mẽ, nhưng bầu không khí giữa họ lại thật sự rất tuyệt…… Thật ghen tị quá đi mất.]

[……Câụ đang làm gì thế hả, “Vier”……]

Trong khi lén trốn sau một gốc cây lớn ngắm Kaito và Lillywood, Vier bị Neun gọi ra với vẻ mặt bất đắc dĩ.

[Thì đấy, lễ hội làm tâm trạng con người hứng khởi hẳn lên, đúng không nào?]

[H- Huhh…… Ừ thì, nghe cũng có lý……]

[Độ hứng khởi có thể quyết định rất nhiều trong chuyện tình yêu đấy nhé. Nói cách khác, Lễ hội Lục Vương là cơ hội vàng để mình tấn công Miyama-kun mà!]

[……Vậy sao? Thế cậu mất công đóng cửa phòng khám của mình lại, cuối cùng đến đây để làm cái gì?]

Trước lời tuyên bố hùng hồn của Vier kèm theo nắm tay siết chặt, Neun thở dài hỏi lại với ánh mắt xa xăm.

[Ờm thì…… cũng lâu lắm rồi tớ mới được tham gia lễ hội, nên chẳng phải tớ cần phải nghiên cứu xem mình nên làm gì sao?]

[……Không, tớ không nghĩ là cần phải nghiên cứu đâu á.]

[Unnn, unnn, nhưng mà không chuẩn bị thì sao có thể tạo ra một pha tấn công thật ấn tượng chứ? Cho nên tớ mới học hỏi như thế này nè.]

[……Cái việc cậu đang làm đó, người ta thường gọi là “theo dõi” đấy.]

[Đừng lo! Tớ đã được Lillywood-sama cho phép rồi thì đâu còn gọi là theo dõi nữa!]

[Cái kiểu hăng hái nói ra chuyện đó là sao hả!?]

Vier vốn đã là người bốc đồng, thêm vào đó là nguồn năng lượng làm việc lúc nào cũng dồi dào. Hoặc nói đúng hơn, cô ấy luôn hành động tùy hứng, chẳng bao giờ chịu suy nghĩ kỹ càng. Và dĩ nhiên, người khổ nhất vì tính cách này không ai khác ngoài Neun……

[Mà này, thay vì hỏi tớ thì chẳng phải tớ nên hỏi lại cậu mới đúng sao, Hikari?]

[Ehh? T- T- Tớ á?]

[Chứ còn ai vào đây nữa!? Lễ hội kéo dài những bảy ngày, sao cậu không thử hẹn Miyama-kun đi chơi một buổi hẹn hò đi!?]

[H- Hẹn…… hẹn hò!? N- N- Nhưng mà Kaito-san với tớ có phải là…… l- là người yêu đâu……]

[Chính vì chưa phải người yêu mới càng phải chủ động đó!!!]

[Hyiiihhhh!?]

Neun bị ánh mắt dữ dội của Vier dồn ép đến mức hoảng hốt, nhưng Vier thì chẳng hề để ý mà vẫn nói tiếp, còn mạnh tay nắm chặt vai Neun.

[Nghe kỹ này! Chính vì chưa là người yêu nên cậu mới cần dũng cảm hơn…… Đến cả Kuromu-sama còn ủng hộ chúng ta, vậy thì không thể cứ rụt rè mãi được. Phải can đảm đến mức có thể cùng tắm với anh ấy rồi còn kỳ lưng cho nhau nữa kìa!]

[C- Cái gì!? T- Tắm…… chung á!? T- T- T- Tớ, tớ không làm được! Tớ xấu hổ đến chết mất thôi!!]

[Hmmm, cậu vẫn như mọi khi nhỉ, Hikari…… Được rồi! Tớ sẽ giúp cậu!]

[Eh!? Không cần đâu. Tớ có linh cảm chẳng lành á……]

[Tất nhiên tớ muốn có quan hệ tốt với Miyama-kun, nhưng tớ cũng cổ vũ cho cậu nữa…… cho nên tớ sẽ nhờ Kuromu-sama giúp đỡ!]

[Làm ơn nghe tớ nói một chút đi mà! Chỉ cần lắng nghe ý kiến của tớ thôi…… Á, khoan đã, Vier!? Cậu chạy đi đâu vậy!? Phía trước toàn rễ cây……]

[Eh? ——Fugyaahhh!?]

Vier hăng hái lao đi, nhưng với bản tính vụng về vốn có, cô nàng lập tức vấp phải rễ cây dưới chân rồi ngã úp mặt xuống đất.

*****

<Lời bạt>

Kaito: [Bell dễ thương nhất chính là với kích thước hiện tại (4 mét).]

Một vị Mẫu Thần nào đó: [……Fumu.]

Và thế là, tôi có cảm giác một “con lợn rừng hậu đậu” lại sắp lao vào gây náo loạn rồi.

Sách đã được phát hành rồi nè bà con (hoặc đại loại vậy, vào thời điểm chương này được tác giả đăng tải).

AD_4nXeevVc_DxEMpoDIYmXHnad7hFfnC1hn77SzfGqxDqa60ICf5fyTM2nblrzdJ6vKtNgpOYXUAnRRrElQQVOAVt8Poi1GT_EEno9VicQDLs4EGRg18_PUHDFskleZnz1JsjEXRmQ95w?key=MbDiKn7zQJ49AZ-A5ZwzdA

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

lmao bell xác định hết lớn nổi
Xem thêm
né ra cho anh K cưa Cây
Xem thêm
Chương 428 mà shop ơi 🤨
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Đăng bằng điện thoại nó cồng kềnh lắm, đã kịp sửa đâu
Xem thêm
TRANS
@SharonGI: này do chưa bị chích điện r
Xem thêm