• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web Novel - Chính Truyện (415 - 500)

417 - Là vì có thể nắm lấy nó bằng chính sức mình

5 Bình luận - Độ dài: 2,572 từ - Cập nhật:

Trans: "Golshi cute vl"

*****

Thốn quá… Đồng thời với nhịp thở ngắt quãng, một cơn đau nhói bên hông ập đến tôi.

Đường đua này dài một vòng bao quanh khắp đấu trường rộng lớn, cùng hàng tá chướng ngại vật được đặt trên đường… khiến cho tôi bắt đầu kiệt sức khi đến điểm cuối của nửa đầu chặng đua.

Tôi đã thành công lật ngược thế trận ở thử thách Rubik, nhưng điều đó chỉ tổ khiến ham muốn chiến đấu của Megiddo-san bùng cháy hơn, thành thử hiện giờ tôi đang bị ông ấy bỏ lại phía sau.

Nhưng mà, ông ta… vẫn còn trong tầm với…

Từ lúc bắt đầu đến giờ, tôi vừa chạy, vừa chăm chăm vào vạch đích của đường đua. Chướng ngại gì ở đó, quãng đường nào là ngắn nhất… để chuẩn bị cho ma pháp sắp tới.

Để mà nói thì, tôi và Megiddo-san vốn cách biệt về thể lực. Có thể tôi chạy nhanh hơn ông ta, nhưng tôi lại không đủ sức bền để giữ vững tốc độ đó suốt chặng đua.

Thế nên là… ừ… “tôi vốn dĩ đã đoán trước được chuyện này sẽ xảy ra rồi”...

Megiddo-san đang ở trước mặt tôi, còn tôi thì theo sau ông ta. Muốn giành được chiến thắng… thì tôi chỉ có một cơ hội duy nhất.

Đó chính là Tự Động Điều Khiển… Tôi là người duy nhất có thể sử dụng ma thuật trong ván đấu này, và nó cũng là con bài tẩy mạnh nhất mà tôi có, thứ có thể giúp tôi đánh bại Megiddo-san.

Tuy vậy, nó cũng là con dao hai lưỡi… Có hơi khó nói, nhưng lượng ma lực tôi sở hữu không nhiều đến thế. Dù tôi có vắt kiệt thì cũng không thể nào sử dụng Tự Động Điều Khiển suốt cả nửa sau chặng đua được.

Vậy nên là, việc giữ vững được cách biệt vừa đủ để tiến vào giai đoạn cuối cùng là điều tối quan trọng… để tôi đảo ngược thế trận.

<Ngay bây giờ, chỉ còn dưới một phần ba của chặng đua nữa, chúng ta đã tiến đến giai đoạn cuối của cuộc đua rồi! Megiddo-san hiện đang dẫn trước. Ông ấy đã bỏ Kaito-san khoảng cách tương đối xa!>

… Chính là lúc này! Cách biệt hiện tại giữa bọn tôi chỉ vừa đủ để tôi suýt soát bắt kịp Megiddo-san. Nhưng mà, liệu tôi có đủ ma lực để dùng hay không thì… có hơi khó nói… Mà thôi, tôi chỉ cần biết rằng mình có cơ hội thắng là đủ.

[... Tự Động Điều Khiển.]

Khoảnh khắc tôi thốt ra những câu chữ ấy, cơ thể tôi trở nên mất kiểm soát và tăng tốc.

Sự mệt mỏi mà tôi cảm nhận từ nãy giờ không hoàn toàn tiêu biến, cũng như những cơn đau khắp người. Thế nhưng, Tự Động Điều Khiển mặc kệ hết tất cả và cưỡng ép cơ thể tôi phải di chuyển.

<Whoa whoa!? Kaito-san đột ngột tăng tốc sao! Anh ấy đã tiến đến chướng ngại vật tiếp theo chỉ trong tích tắc! Và thứ đang chờ đợi ở đó… chính là Vượt bậc đá phiên bản 2!>

<Cậu thích vượt bậc đá đến vậy luôn à, Vô Diện-chan?>

<Dù sao cũng là đặc trưng của cuộc đua vượt chướng ngại vật mà. Tuy nhiên, lần này những bậc đá lại to hơn và phức tạp hơn trước nhiều. Kể cả Megiddo-san cũng đã mất kha khá thời gian với nó! Hãy cùng xem Kaito-san sẽ vượt qua nó như thế nào đây… khoan, ôi trời đất!?>

<Hể, gì thế?>

Tôi đã dùng Hina-chan để mô phỏng lại dáng chạy của mình. Còn để vượt qua chướng ngại này thì… người ở đằng trước là tốt nhất để tôi mô phỏng theo rồi.

Bước lên trên bậc đá thứ hai… rồi lại không chút chần chừ nhảy qua những bậc đá khác bằng cách sử dụng đồng thời cả tay lẫn chân một cách hiệu quả.

<C-Chẳng phải đấy là cách chuyển động của Megiddo-san khi nãy sao!? N-Nhờ khả năng thể chất được tăng cường do ma thuật mà Kaito-san hiện giờ đã nhanh hơn cả Megiddo-san rồi!!!>

<... Tui đoán chắc là cậu ấy mô phỏng lại dáng chạy của Chiến Vương. Chà, dù sao thì bởi đã giới hạn khả năng thể chất để bằng Kaito, nên hiển nhiên với kinh nghiệm thể thao vô cùng phong phú ấy, ông ta là một hình mẫu cực kỳ tốt để mô phỏng lại cách chuyển động… nhưng mọi chuyện cũng chẳng đơn giản đến vậy. Thế thì tức là… Kai-chan đang nghiêm túc nhỉ?>

<Whoa, anh ấy đã trèo qua chướng ngại tiếp theo, một bức tường cao, bằng tốc độ kinh dị! Quá tuyệt vời! Kaito-san đang dần bắt kịp với Megiddo-san rồi! Cuối cùng thì con mồi cũng đã giương nanh vuốt đến kẻ săn mồi!!!>

Con mồi á…? Ờm, nếu ám chỉ Megiddo-san là kẻ săn, thì mình hẳn là con mồi rồi…

Thế rồi, Megiddo-san, người vừa được xem là kẻ săn mồi, quay mặt lại nhìn tôi. Ông ta vừa nở nụ cười mãnh liệt trên gương mặt, vừa hét lớn.

[Kaitoooooooooo! Tốt lắm! Quả là tốc độ phi thường! Nào, tiến lên! Cho ta thấy cách cậu dùng nanh vuốt của cậu và đâm vào cổ ta đi!!!]

Dù tôi đang bắt kịp với mình, Megiddo-san vẫn không hề tỏ ra nao núng, trái lại còn trông rất vui.

Ông ta thực sự là một kẻ cuồng chiến mà… mà thôi, gạt chuyện đâm cổ ông ta sang một bên thì quả thật, tôi đúng là muốn vượt lên dẫn trước ông ấy.

Đôi chân của tôi đang gào thét, hơi thở nặng nhọc đến mức tưởng chừng như ngạt thở. Nhưng cơ thể này vẫn không dừng lại, vẫn tiếp tục cố ép để có thể chạy một cách tốt nhất.

Dù ma thuật này không khiến cơ thể tôi bị phá hủy, nhưng những cơn đau từ việc cố quá sức thì, tôi khó có thể chịu nổi… Trong khi vẫn đang chạy, chạy điên cuồng, hàng loạt suy nghĩ bỗng ập vào đầu tôi.

'Sao mày cứ cố quá lên thế? Chẳng phải vậy là đủ rồi à? Chắc gì mày có thể đuổi kịp Megiddo-san đâu. Với lại ngay từ đầu, hà cớ gì mày lại cố gắng đánh bại ông ta, một trong những Lục Vương chứ? Thua thì đã có sao?'... Dẫu bị những ý nghĩ ấy bủa vây, tôi vẫn tiếp tục duy trì Tự Động Điều Khiển.

Đây vốn không phải là một trận đấu tôi buộc phải thắng. Nó chỉ đơn thuần là trò chơi, còn bản thân thì tham gia chung để hòa vào bầu không khí thôi…

<Megiddo-san đã vượt qua chướng ngại cuối cùng, “bước qua cầu dây”, và phía trước ông ấy giờ đây chỉ là một đoạn đường thẳng hướng đến vạch về đích! Kaito-san cũng đã tiến đến chướng ngại vật cuối, nhưng mà… liệu khoảng cách giữa hai người họ có quá xa để anh ấy lật kèo không?>

<Đoạn đường cuối quả thật khá dài, nhưng với cách biệt giữa Kai-chan và Chiến Vương thì… tui nghĩ chắc là có hơi khó.>

Tuy vậy… Mọi người đều đã giúp tôi đến được bước này rồi. Eden-san, Pandora-san, Iris-san… và cuối cùng, là…

[Chủ nhân! Anh hãy cố hết sức mình nhé!!!]

Dù đấu trường tràn ngập những lời reo hò nồng nhiệt, chẳng hiểu sao, tôi lại có thể nghe thấy giọng nói của cô gái ấy. Nhờ lời cổ vũ đó, từng bước chạy của đôi chân vốn đang tự động di chuyển của tôi càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa…

Lời động viên ấy, cả ánh nhìn từ gương mặt ấy, đã tiếp thêm cho tôi động lực để rút ra con bài tẩy cuối cùng.

Xuyên phá qua chướng ngại cầu dây, tôi tiến vào đoạn thẳng cuối cùng, dẫu đang bị bỏ rất xa.

Ngay khoảnh khắc đó, tôi giải trừ Tự Động Điều Khiển đồng thời cũng tái kích hoạt nó bằng câu lệnh mới.

[Tự Động Điều Khiển… Phá bỏ Giới hạn!]

Tôi thực sự chẳng muốn dùng thứ này chút nào, vì dùng xong thì nó đau vãi đạn… Nhưng đối thủ của tôi là Megiddo-san, là người mà tôi sẽ không bao giờ có thể thắng, trừ khi chấp nhận rủi ro.

Phá bỏ Giới hạn… là câu lệnh để Tự Động Điều Khiển không còn bị bó buộc bởi hạn chế “không di chuyển theo cách phá hủy cơ thể của bản thân” nữa.

Đó là thứ sức mạnh mà tôi đã sử dụng để đối đầu với Anima khi em ấy còn là Gấu Đen đấy…

Tác dụng của nó chính là cho phép cơ thể của tôi bộc phát khả năng thể chất đến mức tối đa.

<T-Thật quá bất ngờ! Kaito-san đang phóng thẳng về đích với tốc độ thần chớp! Anh ấy nhanh quá! Nhanh khủng khiếp!!!>

[Cái gì!?]

Cùng với giới hạn đã được gỡ bỏ, cơ thể của tôi lao về phía trước với tốc độ gấp đôi khi nãy.

Nhìn thấy tôi đang thu hẹp khoảng cách, đến cả chính Megiddo-san cũng phải thốt lên kinh ngạc.

Nhưng mà… đau quá! Đau vãi cả nồi! Thậm chí tôi còn nghe thấy tiếng gào khóc từ bàn chân của mình nữa, không ổn chút nào hết!

Mà có khi xương tôi gãy luôn rồi cũng nên! Nhưng ma pháp kia vẫn cưỡng ép chân tôi phải chạy cho bằng được!

Ahh… tôi cuối cùng cũng đã hiểu… tại sao tôi lại cố gắng đến thế rồi.

Tất nhiên, một phần là vì tôi không thể nào phí công của Anima, của mọi người được… nhưng sau tất cả, lý do quan trọng nhất cho sự cố gắng đến quên mình ấy…

<Vạch đích chỉ còn cách hai người họ một đoạn ngắn nữa thôi! Hai người họ dường như không còn cách biệt nào nữa rồi!!!>

Megiddo-san thật sự rất tuyệt vời. Đường đua này có rất nhiều những chướng ngại có lợi cho tôi, điển hình như chướng ngại Khối Rubik chẳng hạn.

Chắc hẳn đấy là lần đầu tiên ông ấy thấy món đồ đó. Dù vậy, Megiddo-san vẫn có thể giải nó nhanh chóng và vượt mặt tôi.

Tôi đã dùng phong cách chạy của Megiddo để mô phỏng lại bằng Tự Động Điều Khiển… và tôi hiện đang di chuyển theo cách tối ưu nhất của ông ấy.

Megiddo-san không chỉ mạnh, mà còn vô cùng hiểu biết lẫn tài năng… Một chiến binh thực thụ, không ngừng tôi luyện bản thân mình đến đỉnh cao. Đối với tôi, ông ấy thực sự là một người rất giỏi giang… Và bây giờ, tôi đang đối đầu với con người ấy, bất kể lý do là gì đi nữa.

Có lẽ… đó, chính là lý do tôi muốn thắng đến vậy. Bởi vì thứ nhiệt huyết đang bùng cháy kia, cũng đã thắp cho trái tim tôi một ngọn lửa cháy rực.

Cũng bởi vì Megiddo-san là một người tuyệt vời, là một chiến binh mà tôi có thể hết lòng tôn trọng… Vậy nên, tôi muốn thắng ông ấy. Không phải nhờ vào chúc phúc của Shiro-san khi thi uống rượu lúc trước, mà là muốn chiến thắng bằng chính sức lực của mình!

[Guhh!?]

Vượt qua Megiddo-san, cũng là lúc gần chạm đến vạch đích… nhưng ngay lúc ấy, cơ thể tôi bắt đầu cạn kiệt ma lực.

Cứ như sức lực dần rời bỏ cơ thể này, mọi thứ trước mắt tôi tựa như thước phim tua chậm, còn cơ thể thì đang nhào về phía trước.

Không, không phải bây giờ… Vài bước nữa thôi… chỉ vài bước nữa thôi… Cố gắng vắt kiệt đến giọt ma lực cuối cùng đi! Mình sẽ thắng!!! Mình sẽ đánh bại Megiddo-san cho bằng được!!!

Cảm nhận được ma lực chảy vào đôi chân đang run rẩy của mình, tôi lại lần nữa dốc hết sức để chạy.

<Về đích rồiiiiiiiiiiiiiiii! Trong bầu không khí vô cùng nảy lửa, Kaito-san đã cán đích trước!!! Ế——Wha!?>

<Kai-chan!?>

Về đích rồi. Mình đánh bại được Megiddo-san rồi! Đúng lúc những cảm xúc đó cuộn trào trong lòng, Tự Động Điều Khiển cũng hoàn toàn giải trừ hiệu lực.

Cứ đà này thì cơ thể mình sẽ bị ném về phía trước do “đang chạy với tốc độ tối đa mà lại dừng chân đột ngột” mất.

Ờm, vậy là mặt mình sẽ tiếp đất thay chân nhỉ… Chắc là đau lắm đây… Thôi không sao, dù sao cũng là sự liều lĩnh có tính toán do biết bản thân đang có Trái của Cây Thế Giới mà, nên tôi cũng đã chuẩn bị tinh thần sẵn sàng rồi… cơ mà nếu có thể thì tôi vẫn muốn dùng cách khác để không phải chịu đau hơn…

Nhắm tịt mắt lại, tôi sẵn sàng cho gương mặt mình được tiếp xúc với mặt đất… nhưng rồi lại cảm nhận được sự mềm mại, lẫn cái ôm dịu dàng thay vì cơn đau thấu trời nào đó.

[... Eh?]

[Haahhh… Anh lại liều lĩnh nữa rồi…]

[... Kuro sao?]

[Geez, Kaito-kun thực sự chẳng hề thay đổi tí nào ha?]

Kuro tự bao giờ đã ôm lấy tôi trong vòng tay của mình. Sau đó, em ấy vừa giữ biểu cảm hết sức ngạc nhiên trên mặt, vừa đưa tay đến gần chân tôi.

Thế rồi, chân tôi được bao bọc trong ánh sáng, còn cơn đau tôi phải chịu đựng khi nãy đã tan biến hoàn toàn.

[... Mà thôi, chúc mừng anh nhé. Anh đã làm rất tốt đó.]

[... Cảm ơn em.]

[... Nhưng không có nghĩa là anh sẽ được tha tội đâu nha.]

[... Ế?]

Trong khi được Kuro ôm, tôi từ từ chuyển ánh nhìn ra sau lưng và thấy Megiddo-san đang đứng ở đích, vừa cười nhẹ vừa vỗ tay.

[Đi đi Kaito-kun. Megiddo và mọi người đang chờ anh đó. Hãy cho bọn họ thấy hào quang của người chiến thắng đi nào.]

[... Ừm.]

Thưa Bố, Mẹ—Megiddo-san đã rất nhẹ tay với con, và còn cả trường đua được thiết kế để cho con có lợi thế nữa. Có thể chiến thắng này không thực sự toàn vẹn, nhưng dòng xúc cảm của vui mừng vẫn dâng trào trong lòng con. Con chắc rằng, dẫu sau những sự giúp đỡ mà con nhận được trong suốt chặng đường—con đã có thể nắm lấy chiến thắng ấy bằng chính sức mình.

*****

<Lời bạt>

Nghe thấy lời cổ vũ của cô ấy khi bản thân lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan sao, Anima giờ đã chính thức có được suất vào harem của Kaito rồi, còn Kuro thì lại giống như Anh hùng ý… Ờ, nghe hơi kỳ thì phải?

Hôm nay tui đăng chương sớm, để còn đi ngủ sớm nữa… Mai cũng thế luôn nhá bà con.

<Sereni’s note>

Chap này lão tác viết cứ sượng tđn ấy nhỉ, để khi nào rảnh dò lại hành văn một lượt thử xem sao…

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Theo lý thuyết thì việc người đỡ K-sama là Kuro thì sẽ không có một sự "mềm mại" nào ở đây hết nhưng thôi kệ đi vậy
Xem thêm
TRANS
Tfnc
Xem thêm