• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 86: Giáo hội viện trợ

12 Bình luận - Độ dài: 1,832 từ - Cập nhật:

Vài ngày sau đó.

“Mmm…”

Leje khẽ rên rỉ khi nhìn ra Hoàng đô tấp nập người qua lại.

“Bà lo à?”

“Không, có gì đáng lo đâu…”

Cô trả lời câu hỏi của Rudell bằng giọng điệu vô cùng khó chịu.

Mà cũng chẳng có gì lạ cả.

Hiện tại, hai người đang trên đường đến gặp một trong những nhân vật có địa vị cao nhất vương quốc — hoàng thất.

Dù cho cô có là một công nương đi chăng nữa, nhưng trước mặt người có thân phận cao hơn thì cô vẫn phải cúi đầu.

Vì lẽ đó, việc cô tỏ ra khó chịu cũng là điều dễ hiểu.

“Thấy chưa? Tui đã bảo bà cứ ở lại học viện đi rồi mà.”

“Tui không muốn. Để ông đi một mình chẳng yên tâm chút nào.”

“Không yên tâm cái gì mới được chứ?”

Sau sự kiện xảy ra tại Hẻm Sau, Rudell đã nhận được lời mời từ Jade đến thăm hoàng cung cùng Cayley.

Sau khi có một cuộc trao đổi ngắn gọn về thân phận của cậu và một bản báo cáo tóm lược về sự việc, Rudell trở về…

[Sao ông lại tự ý đi một mình mà không nói gì với tui hả!? Lần sau tui nhất định sẽ đi cùng, biết chưa!?]

…và rồi mọi chuyện thành ra như vậy.

Trong lúc đó, chiếc xe ngựa hai người đang ngồi cũng dần chậm lại.

Không lâu sau, xe dừng hẳn, và dưới sự hộ tống của người đi theo Rudell, cả hai bước xuống xe.

Trước mặt họ là một quán rượu cũ kỹ, xập xệ.

Tiếng ồn ào vang lên từ bên trong không ngớt. Dường như ban ngày cũng đã có không ít người vào uống rượu.

“Ông chắc đây là chỗ cần đến không vậy? Trông chẳng khác gì một quán rượu bình thường cả.”

“Chắc công chúa có lý do của riêng mình thôi.”

Rudell gật đầu rồi liếc nhìn Leje, người đang nheo mắt nghi ngờ.

Dĩ nhiên, Rudell đã biết rõ thân phận thật sự của quán rượu này.

Đây là căn cứ bí mật, đồng thời cũng là nơi ẩn náu của các gián điệp dưới quyền Jade.

Trong nguyên tác, Jade bị ám sát, nên sau đó nơi này cũng bị dọn sạch và không còn vai trò gì. Nhưng nay Rudell đã ngăn chặn được vụ ám sát ấy, nên nơi này vẫn còn hoạt động như cũ.

Hai người chậm rãi tiến lên phía trước và đẩy cánh cửa gỗ cũ kỹ…

Choang!!

“…”

Một chiếc ly bay vụt đến cạnh họ rồi vỡ tan với một tiếng chói tai, các mảnh thủy tinh cũng văng tung tóe dưới sàn.

“Ấy, thực sự xin lỗi! Tôi trượt tay…!!”

“…”

Một gã đàn ông ngồi bàn bên trong cười nhăn nhở, lên tiếng xin lỗi.

Nhưng sắc mặt Leje đã tối sầm lại.

Đó là lẽ thường tình, bởi nếu xét đến thân phận của cô thì có người xông ra hét “hành quyết” cũng chẳng phải điều gì đáng ngạc nhiên.

“Leje, đừng để ý. Đi thôi.”

Dĩ nhiên, nếu chuyện đó thật sự xảy ra thì sẽ phiền phức to.

Bọn người có vẻ say rượu kia thực chất đều là gián điệp dưới trướng Jade.

Dắt theo Leje, người đang khó chịu ra mặt, Rudell bước về phía quầy tiếp tân gần đó.

“Chào mừng~ Quý khách dùng gì ạ~”

“Cho tôi nước cam.”

Người phục vụ hỏi với vẻ thờ ơ, còn Rudell thì vừa trả lời vừa đưa một đồng vàng cho anh ta.

“Ở đây không có thứ đó.”

“Vậy phòng nào thì được?”

“Làm ơn hãy lên phòng 302.”

Ngay khi nói ra mật mã đã được dặn từ trước, người phục vụ đặt lên quầy một chiếc chìa khóa được đánh số phòng.

Rudell mỉm cười nhã nhặn, cậu cầm lấy chìa khóa rồi cùng Leje đi lên tầng trên.

Hai người bước trên cầu thang cũ kỹ kêu cót két, chẳng mấy chốc đã đến được tầng ba…

“Để xem nào… 302… 302… À, đây rồi.”

Rudell dừng lại trước cánh cửa ghi số 302 rồi tra chìa vào ổ khóa.

Cạch. Cửa mở ra, Rudell cẩn thận đẩy tay nắm cửa.

Trước mắt cậu hiện ra một hành lang dài, hai bên là hàng chục kỵ sĩ đứng nghiêm trang.

“Lâu rồi mới gặp lại, Rudellheit Weinstein, và cả Leje El Lagrind nữa.”

Ferris — cận vệ thân tín của công chúa — đang đứng chờ sẵn.

“Rất vui được gặp lại, Ferris.”

“Lâu không gặp.”

Rudell cúi đầu chào Ferris rồi lấy từ túi ra một con dấu nhỏ.

Đó là con dấu do Jade đích thân trao cho, là vật chứng minh thân phận.

“Điện hạ đang đợi bên trong đấy.”

Ferris thấy con dấu thì lập tức tránh sang một bên, Rudell và Leje liền tiến vào trong hành lang.

Ở cuối hành lang, Rudell nhẹ nhàng đặt tay lên tay nắm cửa rồi mở ra…

“Hoan nghênh Bá tước Weinstein. Cả Công nương Lagrind nữa.”

Ánh sáng rực rỡ tràn ra từ bên trong căn phòng nơi Jade đang chờ họ.

______________________________

Bầu không khí bên trong khác biệt đến mức khiến người ta tự hỏi có thật đây là cùng một tòa nhà hay không.

Ánh nắng ấm áp chiếu qua khung cửa, nhiệt độ trong phòng cũng được duy trì hoàn hảo — không quá nóng, cũng chẳng quá lạnh.

Tường và sàn nhà đều được lát đá cẩm thạch, toát lên vẻ sang trọng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tại góc phòng còn vang lên tiếng nhạc êm dịu phát ra từ các pháp cụ.

Tại giữa căn phòng, Jade ngồi tại bàn và nhâm nhi tách trà.

“Chúng thần tham kiến Công chúa Điện hạ.”

Rudell và Leje đồng loạt quỳ xuống hành lễ.

Jade khẽ gật đầu đáp lễ, hai người họ cũng đứng dậy và tiến đến gần bàn.

“Chào mừng, Gã Thợ Mộc Gai.”

“Làm ơn bỏ biệt danh đó đi được không ạ…”

Rudell nhìn Jade với nụ cười gượng gạo rồi bối rối lên tiếng.

Kể từ khi thân phận “Gã Thợ Mộc Gai” của cậu bị tiết lộ, Jade cứ gọi cậu bằng cái tên đó.

Mỗi lần như vậy, Rudell lại đỏ mặt đến mức muốn chui xuống đất, nhưng cậu cũng chẳng thể làm gì khác.

Dù sao thì hiện giờ cậu cũng chỉ là một bá tước, mà Jade lại là người trong Hoàng thất nên địa vị giữa họ chênh nhau một trời một vực.

“Cũng lâu rồi chưa gặp Công nương Lagrind. Gần đây ngươi vẫn khỏe chứ?”

“Thần vẫn ổn. Còn Điện hạ thì sao ạ?”

“Ta cũng vậy, dù gần đây phải lo nghĩ khá nhiều.”

Thật vậy, trên gương mặt Jade hiện rõ dấu hiệu mệt mỏi.

Sức khỏe của Quốc vương đang ngày càng suy yếu.

Điều đó cũng có nghĩa rằng cô sắp phải gánh vác cả Vương quốc.

Chưa kể, cô lại còn phải đối đầu với Giáo phái Tử Thực Giả, vậy nên trọng trách của cô là rất lớn.

“Thế ngươi nghĩ sao về tình hình hiện tại ở Hoàng đô?”

“Khá yên ắng ạ. Thần không thấy động tĩnh gì từ bọn chúng cả.”

Sau vụ việc ở Hẻm Sau, Vương quốc đã phát động một cuộc thanh trừng quy mô lớn nhắm vào Giáo phái.

Vô số người bị bắt giữ, và một số quý tộc cấu kết với Giáo phái cũng đã bị bắt vì tội phản quốc. Chúng hoặc bị xử tử, hoặc bị biến thành nô lệ.

Có thể chúng vẫn chưa hoàn toàn tận diệt, nhưng những hành động của bọn chúng quả thật đã bị giáng một đòn mạnh mẽ.

“Thế thì tốt rồi.”

“Nhưng chúng ta cũng không thể chủ quan được đâu ạ.”

Vì theo cốt truyện gốc, sắp đến thời điểm xảy ra một sự kiện quan trọng, nên Rudell đã cảnh báo Jade.

Đó chính là kỳ thi cuối kỳ.

Một biến cố trong đó Giáo phái huy động lực lượng lớn để mai phục và tiêu diệt nhóm nhân vật chính vì cho rằng họ cản trở kế hoạch của chúng.

Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như nguyên tác thì vẫn chưa cần phải lo, nhưng vấn đề là thế giới này đã khác rất nhiều so với nguyên tác.

Từ việc có sự tồn tại của Rudell, tính cách của Leje thay đổi, vụ tập kích Công quốc Lagrind, đến cả âm mưu ám sát Jade…

Dòng thời gian đã chệch khỏi nguyên tác đủ xa để không thể mong đợi mọi sự kiện sẽ diễn ra giống hệt như cũ.

“Ta nghĩ có thể có một tin tốt về việc đó.”

“Tin tốt ạ?”

Đúng lúc ấy, Jade, người nãy giờ vẫn chăm chú lắng nghe, đặt tách trà xuống và lên tiếng.

Giờ này mà lại có chuyện đáng để gọi là “tin tốt” sao?

Rudell ngẫm lại, nhưng chẳng nhớ ra sự kiện nào có thể khiến Jade nói vậy cả.

“Một vài phe phái trong Giáo hội đã bày tỏ ý định hợp tác.”[note72056]

“Giáo hội… sao ạ?”

Nghe đến đó, Rudell kinh ngạc mở to mắt.

Trong nguyên tác, các giáo hội từng rơi vào cảnh chia rẽ do có gián điệp cài cắm từ bên trong.

Thậm chí có lúc, cả giáo chủ khu vực cũng là gián điệp — điều đó cho thấy tình hình của các Giáo hội là rối rắm đến mức nào…

“Đúng vậy. Có vẻ ảnh hưởng của bọn chúng đã len lỏi vào cả nội bộ giáo hội. Nghe nói hiện tại từng phe phái đều đang tiến hành điều tra nội bộ…”

“Ý ngài là…Tòa án dị giáo sao ạ?”

Rudell khẽ rên rỉ khi nghe đến đó.

Tòa án dị giáo.

Là từ khiến bất cứ ai còn lý trí cũng phải rùng mình.

Ngay cả trong những phe phái cực đoan nhất của Giáo hội, việc này cũng có nghĩa rằng sẽ bị giam giữ trong nhiều tuần lễ, trải qua vô số cuộc thẩm vấn tàn khốc bởi các tu sĩ cuồng tín.

Nó đáng sợ đến mức có thể phá hủy tinh thần của một người bình thường.

Thực tế thì, trong nguyên tác, các nhân vật chính từng phải chịu di chứng nghiêm trọng sau khi bị Giáo hội dùng mưu gài bẫy rồi lôi ra tra khảo theo kiểu này.

“Vậy họ định hỗ trợ bằng cách nào ạ?”

“Họ nói sẽ cử một linh mục đến.”

“Một linh mục sao?”

Không phải một đội thánh kỵ sĩ, chỉ là… một linh mục sao?

Sự hỗ trợ có phần quá ít ỏi khiến Rudell sững sờ.

Thấy phản ứng của cậu, Jade khẽ mỉm cười.

“Rồi ngươi sẽ hiểu thôi.”

Ghi chú

[Lên trên]
Cho những bạn nào chưa biết thì Giáo hội và Giáo phái khác nhau nhé.
Cho những bạn nào chưa biết thì Giáo hội và Giáo phái khác nhau nhé.
Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Có mùi gái
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
🐧
Xem thêm
Tốt, có linh mục rồi, giờ ta cần một cái lễ đường nữa là đủ
Xem thêm
TRANS
Sắp cưới r
Xem thêm
Ơ mà nvc trong nguyên tác có xuất hiện ko trans
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Cho đến chương 100 thì vẫn chưa thấy, mình mới đọc tới đó à
Xem thêm
⚡️⚡️⚡️⚡️⚡️
Xem thêm
sắp tới r 🫠
Xem thêm